古诗词

闻吴中米价甚贵二十韵

陆游

千钱得斗米,一斛当万钱。qiān qián dé dòu mǐ,yī hú dāng wàn qián。
嗟汝蚩蚩民,何恃以自全。jiē rǔ chī chī mín,hé shì yǐ zì quán。
我欲告父老,食为汝之天。wǒ yù gào fù lǎo,shí wèi rǔ zhī tiān。
勿结迎神社,勿饰杭湖船。wù jié yíng shén shè,wù shì háng hú chuán。
筑室勿斫削,但取垣屋坚。zhù shì wù zhuó xuē,dàn qǔ yuán wū jiān。
妇女省钗泽,野妆何用妍。fù nǚ shěng chāi zé,yě zhuāng hé yòng yán。
趋利常处薄,众役常在前。qū lì cháng chù báo,zhòng yì cháng zài qián。
岁时相劳苦,盛馔一豚肩。suì shí xiāng láo kǔ,shèng zhuàn yī tún jiān。
近市可致酒,虽薄亦醺然。jìn shì kě zhì jiǔ,suī báo yì xūn rán。
切勿慕公卿,早朝妨熟眠。qiè wù mù gōng qīng,zǎo cháo fáng shú mián。
亦勿谋高赀,贪吏不汝怜。yì wù móu gāo zī,tān lì bù rǔ lián。
有负固吹毛,无罪亦株连。yǒu fù gù chuī máo,wú zuì yì zhū lián。
岂暇论曲直,梃系如登仙。qǐ xiá lùn qū zhí,tǐng xì rú dēng xiān。
短褐与饭豆,温饱可终年。duǎn hè yǔ fàn dòu,wēn bǎo kě zhōng nián。
草庐挂苇箔,乃可数世传。cǎo lú guà wěi bó,nǎi kě shù shì chuán。
朱门虽赫赫,变化如飞烟。zhū mén suī hè hè,biàn huà rú fēi yān。
为农最得策,本无禄与权。wèi nóng zuì dé cè,běn wú lù yǔ quán。
时平自逸乐,奉牲祭其先。shí píng zì yì lè,fèng shēng jì qí xiān。
不幸有散徙,均为寓民编。bù xìng yǒu sàn xǐ,jūn wèi yù mín biān。
吾诗不足徵,请读七月篇。wú shī bù zú zhēng,qǐng dú qī yuè piān。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

自咏绝句八首

陆游

不沦鬼录不登仙,游戏杯觞近百年。bù lún guǐ lù bù dēng xiān,yóu xì bēi shāng jìn bǎi nián。
小市跨驴寒日里,任教人作画图传。xiǎo shì kuà lǘ hán rì lǐ,rèn jiào rén zuò huà tú chuán。

自咏绝句八首

陆游

逆旅门前拨不开,先生醉策蹇驴来。nì lǚ mén qián bō bù kāi,xiān shēng zuì cè jiǎn lǘ lái。
未言乞得囊中药,一见童颜且压灾。wèi yán qǐ dé náng zhōng yào,yī jiàn tóng yán qiě yā zāi。

自咏绝句八首

陆游

远游索手不赍粮,薪米临时取道傍。yuǎn yóu suǒ shǒu bù jī liáng,xīn mǐ lín shí qǔ dào bàng。
今日晴明行亦好,经旬风雨住何妨。jīn rì qíng míng xíng yì hǎo,jīng xún fēng yǔ zhù hé fáng。

自咏绝句八首

陆游

一条纸被平生足,半碗藜羹百味全。yī tiáo zhǐ bèi píng shēng zú,bàn wǎn lí gēng bǎi wèi quán。
放下元来总无事,鸡鸣犬吠送残年。fàng xià yuán lái zǒng wú shì,jī míng quǎn fèi sòng cán nián。

自咏绝句八首

陆游

平生宁独爱吾庐,何处茅檐不可居。píng shēng níng dú ài wú lú,hé chù máo yán bù kě jū。
昼阙僮奴停接客,夜无膏火罢观书。zhòu quē tóng nú tíng jiē kè,yè wú gāo huǒ bà guān shū。

自咏绝句八首

陆游

睡著何曾厌夜长,老人少睡坐何伤。shuì zhù hé céng yàn yè zhǎng,lǎo rén shǎo shuì zuò hé shāng。
无灯无火春寒恶,破絮粗毡即道场。wú dēng wú huǒ chūn hán è,pò xù cū zhān jí dào chǎng。

高吟

陆游

食少支撑惟恃粥,力衰举动辄须人。shí shǎo zhī chēng wéi shì zhōu,lì shuāi jǔ dòng zhé xū rén。
谁知造物犹遗漏,拥鼻高吟又一春。shuí zhī zào wù yóu yí lòu,yōng bí gāo yín yòu yī chūn。

新制小冠二首

陆游

浅醉微吟独倚阑,轻云淡月不多寒。qiǎn zuì wēi yín dú yǐ lán,qīng yún dàn yuè bù duō hán。
悠然顾影成清啸,新制栟榈二寸冠。yōu rán gù yǐng chéng qīng xiào,xīn zhì bēn lǘ èr cùn guān。

新制小冠二首

陆游

栟榈冠子轻宜发,綀布单衣爽辟尘。bēn lǘ guān zi qīng yí fā,shū bù dān yī shuǎng pì chén。
纵不能诗亦堪画,年馀八十水云身。zòng bù néng shī yì kān huà,nián yú bā shí shuǐ yún shēn。

倚楼二首

陆游

曲曲阑干缥缈间,哦诗本欲破除闲。qū qū lán gàn piāo miǎo jiān,ó shī běn yù pò chú xián。
无端又起天涯感,淡墨生绡数点山。wú duān yòu qǐ tiān yá gǎn,dàn mò shēng xiāo shù diǎn shān。

倚楼二首

陆游

楼上凭阑小立时,淡烟漠漠雨丝丝。lóu shàng píng lán xiǎo lì shí,dàn yān mò mò yǔ sī sī。
年光日日有佳处,不解春寒偏入诗。nián guāng rì rì yǒu jiā chù,bù jiě chūn hán piān rù shī。

暮春四首

陆游

掠面微风吹宿酲,送春空有不胜情。lüè miàn wēi fēng chuī sù chéng,sòng chūn kōng yǒu bù shèng qíng。
风烟老尽王孙草,时听桑间小妇声。fēng yān lǎo jǐn wáng sūn cǎo,shí tīng sāng jiān xiǎo fù shēng。

暮春四首

陆游

辛夷海棠俱作尘,鲚鱼莼菜亦尝新。xīn yí hǎi táng jù zuò chén,jì yú chún cài yì cháng xīn。
一声布谷便无说,红药虽开不属春。yī shēng bù gǔ biàn wú shuō,hóng yào suī kāi bù shǔ chūn。

暮春四首

陆游

市桥岸下泛湖舟,雕槛疏帘半上钩。shì qiáo àn xià fàn hú zhōu,diāo kǎn shū lián bàn shàng gōu。
春事几何君惜醉,明朝赤帜插谯楼。chūn shì jǐ hé jūn xī zuì,míng cháo chì zhì chā qiáo lóu。

暮春四首

陆游

祓除已过暮春初,彩舫相衔十里馀。fú chú yǐ guò mù chūn chū,cǎi fǎng xiāng xián shí lǐ yú。
浮蜡喜尝新店酒,流尘闲拂坏垣书。fú là xǐ cháng xīn diàn jiǔ,liú chén xián fú huài yuán shū。