古诗词

虎洞

陆游

空山秋高木叶黄,茫茫百草凋秋霜。kōng shān qiū gāo mù yè huáng,máng máng bǎi cǎo diāo qiū shuāng。
逶迤深谷白昼静,群鸦竞噪众鸟翔。wēi yí shēn gǔ bái zhòu jìng,qún yā jìng zào zhòng niǎo xiáng。
洞中有虎何猛烈,牙如利刀爪如铁。dòng zhōng yǒu hǔ hé měng liè,yá rú lì dāo zhǎo rú tiě。
奋髯掉尾初出穴,昂头四顾吐其舌。fèn rán diào wěi chū chū xué,áng tóu sì gù tǔ qí shé。
双睛忽动飞电回,层崖长啸阴风来。shuāng jīng hū dòng fēi diàn huí,céng yá zhǎng xiào yīn fēng lái。
山中藜藿谁敢采,野外狐兔皆悲哀。shān zhōng lí huò shuí gǎn cǎi,yě wài hú tù jiē bēi āi。
嗟虎之猛有如此,自是贪残日无已。jiē hǔ zhī měng yǒu rú cǐ,zì shì tān cán rì wú yǐ。
岂无壮士裴将军,弯弓射之殄其类。qǐ wú zhuàng shì péi jiāng jūn,wān gōng shè zhī tiǎn qí lèi。
方今上有明圣君,广爱民物怀深仁。fāng jīn shàng yǒu míng shèng jūn,guǎng ài mín wù huái shēn rén。
推诚不但祝罗网,登用牧守需贤人。tuī chéng bù dàn zhù luó wǎng,dēng yòng mù shǒu xū xián rén。
四郊无事民安静,有若刘昆多善政。sì jiāo wú shì mín ān jìng,yǒu ruò liú kūn duō shàn zhèng。
嗟虎虽猛当如何,胡为饮泉卷之阿,明当负子东渡河。jiē hǔ suī měng dāng rú hé,hú wèi yǐn quán juǎn zhī ā,míng dāng fù zi dōng dù hé。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

夜寒二首

陆游

斗帐重茵香雾重,膏粱那可共功名。dòu zhàng zhòng yīn xiāng wù zhòng,gāo liáng nà kě gòng gōng míng。
三更骑报河冰合,铁马何人从我行。sān gèng qí bào hé bīng hé,tiě mǎ hé rén cóng wǒ xíng。

记梦二首

陆游

乌巾白纻忆当年,抵死寻春不自怜。wū jīn bái zhù yì dāng nián,dǐ sǐ xún chūn bù zì lián。
憔悴剑南双鬓改,梦中犹上暗门船。qiáo cuì jiàn nán shuāng bìn gǎi,mèng zhōng yóu shàng àn mén chuán。

记梦二首

陆游

团脐霜蟹四腮鲈,樽俎芳鲜十载无。tuán qí shuāng xiè sì sāi lú,zūn zǔ fāng xiān shí zài wú。
塞月征尘身万里,梦魂也复醉西湖。sāi yuè zhēng chén shēn wàn lǐ,mèng hún yě fù zuì xī hú。

城南寻梅得绝句四首

陆游

老子今年懒赋诗,风光料理鬓成丝。lǎo zi jīn nián lǎn fù shī,fēng guāng liào lǐ bìn chéng sī。
青羊宫里春来早,初见梅花第一枝。qīng yáng gōng lǐ chūn lái zǎo,chū jiàn méi huā dì yī zhī。

城南寻梅得绝句四首

陆游

黯淡江天雪欲飞,竹篱数掩傍苔矶。àn dàn jiāng tiān xuě yù fēi,zhú lí shù yǎn bàng tái jī。
清愁满眼无人说,折得梅花作伴归。qīng chóu mǎn yǎn wú rén shuō,zhé dé méi huā zuò bàn guī。

城南寻梅得绝句四首

陆游

青烟漠漠暗西村,问讯梅花置一尊。qīng yān mò mò àn xī cūn,wèn xùn méi huā zhì yī zūn。
冷淡生涯元不恶,却嫌歌吹合江园。lěng dàn shēng yá yuán bù è,què xián gē chuī hé jiāng yuán。

城南寻梅得绝句四首

陆游

篱边细路竹间庵,一段风流擅剑南。lí biān xì lù zhú jiān ān,yī duàn fēng liú shàn jiàn nán。
吾国以香为佛事,客来试向鼻端参。wú guó yǐ xiāng wèi fú shì,kè lái shì xiàng bí duān cān。

江上散步寻梅偶得三绝句

陆游

小园风月不多宽,一树梅花开未残。xiǎo yuán fēng yuè bù duō kuān,yī shù méi huā kāi wèi cán。
剥啄敲门嫌特地,缓拖藤杖隔篱看。bō zhuó qiāo mén xián tè dì,huǎn tuō téng zhàng gé lí kàn。

江上散步寻梅偶得三绝句

陆游

钟残小院欲销魂,漠漠幽香伴月痕。zhōng cán xiǎo yuàn yù xiāo hún,mò mò yōu xiāng bàn yuè hén。
江上人家应胜此,明朝更出小南门。jiāng shàng rén jiā yīng shèng cǐ,míng cháo gèng chū xiǎo nán mén。

江上散步寻梅偶得三绝句

陆游

小南门外野人家,短短疏篱缭白沙。xiǎo nán mén wài yě rén jiā,duǎn duǎn shū lí liáo bái shā。
红稻不须鹦鹉啄,清霜催放两三花。hóng dào bù xū yīng wǔ zhuó,qīng shuāng cuī fàng liǎng sān huā。

看梅归马上戏作五首

陆游

平明南出笮桥门,走马归来趁未昏。píng míng nán chū zé qiáo mén,zǒu mǎ guī lái chèn wèi hūn。
渐老更知闲有味,一冬强半在梅村。jiàn lǎo gèng zhī xián yǒu wèi,yī dōng qiáng bàn zài méi cūn。

看梅归马上戏作五首

陆游

本为梅花判痛饮,却嗅梅香消宿酲。běn wèi méi huā pàn tòng yǐn,què xiù méi xiāng xiāo sù chéng。
日欲落时始上马,青羊宫前闻发更。rì yù luò shí shǐ shàng mǎ,qīng yáng gōng qián wén fā gèng。

看梅归马上戏作五首

陆游

一点不杂桃李春,一水隔断车马尘。yī diǎn bù zá táo lǐ chūn,yī shuǐ gé duàn chē mǎ chén。
恨不来为清夜饮,月中香露湿乌巾。hèn bù lái wèi qīng yè yǐn,yuè zhōng xiāng lù shī wū jīn。

看梅归马上戏作五首

陆游

江路疏篱已过清,月中霜冷若为情。jiāng lù shū lí yǐ guò qīng,yuè zhōng shuāng lěng ruò wèi qíng。
不如折向金壶贮,画烛银灯看到明。bù rú zhé xiàng jīn hú zhù,huà zhú yín dēng kàn dào míng。

看梅归马上戏作五首

陆游

江郊车马满斜晖,争趁南城未阖扉。jiāng jiāo chē mǎ mǎn xié huī,zhēng chèn nán chéng wèi hé fēi。
要识梅花无尽藏,人人襟袖带香归。yào shí méi huā wú jǐn cáng,rén rén jīn xiù dài xiāng guī。