古诗词

虎洞

陆游

空山秋高木叶黄,茫茫百草凋秋霜。kōng shān qiū gāo mù yè huáng,máng máng bǎi cǎo diāo qiū shuāng。
逶迤深谷白昼静,群鸦竞噪众鸟翔。wēi yí shēn gǔ bái zhòu jìng,qún yā jìng zào zhòng niǎo xiáng。
洞中有虎何猛烈,牙如利刀爪如铁。dòng zhōng yǒu hǔ hé měng liè,yá rú lì dāo zhǎo rú tiě。
奋髯掉尾初出穴,昂头四顾吐其舌。fèn rán diào wěi chū chū xué,áng tóu sì gù tǔ qí shé。
双睛忽动飞电回,层崖长啸阴风来。shuāng jīng hū dòng fēi diàn huí,céng yá zhǎng xiào yīn fēng lái。
山中藜藿谁敢采,野外狐兔皆悲哀。shān zhōng lí huò shuí gǎn cǎi,yě wài hú tù jiē bēi āi。
嗟虎之猛有如此,自是贪残日无已。jiē hǔ zhī měng yǒu rú cǐ,zì shì tān cán rì wú yǐ。
岂无壮士裴将军,弯弓射之殄其类。qǐ wú zhuàng shì péi jiāng jūn,wān gōng shè zhī tiǎn qí lèi。
方今上有明圣君,广爱民物怀深仁。fāng jīn shàng yǒu míng shèng jūn,guǎng ài mín wù huái shēn rén。
推诚不但祝罗网,登用牧守需贤人。tuī chéng bù dàn zhù luó wǎng,dēng yòng mù shǒu xū xián rén。
四郊无事民安静,有若刘昆多善政。sì jiāo wú shì mín ān jìng,yǒu ruò liú kūn duō shàn zhèng。
嗟虎虽猛当如何,胡为饮泉卷之阿,明当负子东渡河。jiē hǔ suī měng dāng rú hé,hú wèi yǐn quán juǎn zhī ā,míng dāng fù zi dōng dù hé。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

共语

陆游

乔岳成尘巨海枯,欲求共语一人无。qiáo yuè chéng chén jù hǎi kū,yù qiú gòng yǔ yī rén wú。
黄金已作飞烟去,痴汉终身守药炉。huáng jīn yǐ zuò fēi yān qù,chī hàn zhōng shēn shǒu yào lú。

秋晓倚阑

陆游

云罅纤纤玉一钩,小庭风露更清柔。yún xià xiān xiān yù yī gōu,xiǎo tíng fēng lù gèng qīng róu。
老来朋旧凋零尽,独倚阑干特地愁。lǎo lái péng jiù diāo líng jǐn,dú yǐ lán gàn tè dì chóu。

秋日出游戏作二首

陆游

箬帽蓑衣自道宜,不论晴雨著无时。ruò mào suō yī zì dào yí,bù lùn qíng yǔ zhù wú shí。
半醒半醉人争看,是圣是凡谁得知。bàn xǐng bàn zuì rén zhēng kàn,shì shèng shì fán shuí dé zhī。

秋日出游戏作二首

陆游

薄云韬日未成雨,野水啮沙争赴溪。báo yún tāo rì wèi chéng yǔ,yě shuǐ niè shā zhēng fù xī。
书册懒看聊作伴,酒壶不饮亦常携。shū cè lǎn kàn liáo zuò bàn,jiǔ hú bù yǐn yì cháng xié。

雨中夕食戏作三首

陆游

高秋滴阶雨作泥,黄昏争林雀欲栖。gāo qiū dī jiē yǔ zuò ní,huáng hūn zhēng lín què yù qī。
临窗一饭颇简快,半升脱粟浇黄齑。lín chuāng yī fàn pǒ jiǎn kuài,bàn shēng tuō sù jiāo huáng jī。

雨中夕食戏作三首

陆游

粗饭寒菹到手空,属餍也与八珍同。cū fàn hán jū dào shǒu kōng,shǔ yàn yě yǔ bā zhēn tóng。
家人见惯浑闲事,笑杀新来两髻童。jiā rén jiàn guàn hún xián shì,xiào shā xīn lái liǎng jì tóng。

雨中夕食戏作三首

陆游

粳粒微红愧食珍,蕨芽初白喜尝新。jīng lì wēi hóng kuì shí zhēn,jué yá chū bái xǐ cháng xīn。
摩挲便腹无忧责,我是人间得计人。mó sā biàn fù wú yōu zé,wǒ shì rén jiān dé jì rén。

雨夕焚香

陆游

芭蕉叶上雨催凉,蟋蟀声中夜渐长。bā jiāo yè shàng yǔ cuī liáng,xī shuài shēng zhōng yè jiàn zhǎng。
翻十二经真太漫,与君共此一炉香。fān shí èr jīng zhēn tài màn,yǔ jūn gòng cǐ yī lú xiāng。

赠老鸡二首

陆游

峨峨赤帻先群辈,喔喔长鸣盖四郊。é é chì zé xiān qún bèi,ō ō zhǎng míng gài sì jiāo。
意气虽雄无处用,风霜从我老衡茅。yì qì suī xióng wú chù yòng,fēng shuāng cóng wǒ lǎo héng máo。

赠老鸡二首

陆游

场中啄粟树头栖,三唱明星出尚低。chǎng zhōng zhuó sù shù tóu qī,sān chàng míng xīng chū shàng dī。
关路元无孟尝客,吴儿莫议会稽鸡。guān lù yuán wú mèng cháng kè,wú ér mò yì huì jī jī。

枕上闻急雨二首

陆游

枕上雨声如许奇,残荷丛竹共催诗。zhěn shàng yǔ shēng rú xǔ qí,cán hé cóng zhú gòng cuī shī。
唤回二十三年梦,灯火云安驿里时。huàn huí èr shí sān nián mèng,dēng huǒ yún ān yì lǐ shí。

枕上闻急雨二首

陆游

酒病羁愁一洗空,长歌高枕雨声中。jiǔ bìng jī chóu yī xǐ kōng,zhǎng gē gāo zhěn yǔ shēng zhōng。
传闻溪港深三尺,明日扁舟处处通。chuán wén xī gǎng shēn sān chǐ,míng rì biǎn zhōu chù chù tōng。

出游二首

陆游

采药今朝偶出游,溪边小立唤渔舟。cǎi yào jīn cháo ǒu chū yóu,xī biān xiǎo lì huàn yú zhōu。
未须著句悲摇落,嫩日和风不似秋。wèi xū zhù jù bēi yáo luò,nèn rì hé fēng bù shì qiū。

出游二首

陆游

朝行蹑屩穿幽谷,暮返褰裳涉乱流。cháo xíng niè juē chuān yōu gǔ,mù fǎn qiān shang shè luàn liú。
提起短筇成一笑,每烦上座为分忧。tí qǐ duǎn qióng chéng yī xiào,měi fán shàng zuò wèi fēn yōu。

读杜诗偶成

陆游

一念宁容事物侵,天魔元自是知音。yī niàn níng róng shì wù qīn,tiān mó yuán zì shì zhī yīn。
拾遗大欠修行力,小吏相轻尚动心。shí yí dà qiàn xiū xíng lì,xiǎo lì xiāng qīng shàng dòng xīn。