古诗词

虎洞

陆游

空山秋高木叶黄,茫茫百草凋秋霜。kōng shān qiū gāo mù yè huáng,máng máng bǎi cǎo diāo qiū shuāng。
逶迤深谷白昼静,群鸦竞噪众鸟翔。wēi yí shēn gǔ bái zhòu jìng,qún yā jìng zào zhòng niǎo xiáng。
洞中有虎何猛烈,牙如利刀爪如铁。dòng zhōng yǒu hǔ hé měng liè,yá rú lì dāo zhǎo rú tiě。
奋髯掉尾初出穴,昂头四顾吐其舌。fèn rán diào wěi chū chū xué,áng tóu sì gù tǔ qí shé。
双睛忽动飞电回,层崖长啸阴风来。shuāng jīng hū dòng fēi diàn huí,céng yá zhǎng xiào yīn fēng lái。
山中藜藿谁敢采,野外狐兔皆悲哀。shān zhōng lí huò shuí gǎn cǎi,yě wài hú tù jiē bēi āi。
嗟虎之猛有如此,自是贪残日无已。jiē hǔ zhī měng yǒu rú cǐ,zì shì tān cán rì wú yǐ。
岂无壮士裴将军,弯弓射之殄其类。qǐ wú zhuàng shì péi jiāng jūn,wān gōng shè zhī tiǎn qí lèi。
方今上有明圣君,广爱民物怀深仁。fāng jīn shàng yǒu míng shèng jūn,guǎng ài mín wù huái shēn rén。
推诚不但祝罗网,登用牧守需贤人。tuī chéng bù dàn zhù luó wǎng,dēng yòng mù shǒu xū xián rén。
四郊无事民安静,有若刘昆多善政。sì jiāo wú shì mín ān jìng,yǒu ruò liú kūn duō shàn zhèng。
嗟虎虽猛当如何,胡为饮泉卷之阿,明当负子东渡河。jiē hǔ suī měng dāng rú hé,hú wèi yǐn quán juǎn zhī ā,míng dāng fù zi dōng dù hé。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

泛舟

陆游

山照澄波䰀鬌青,新蒲梢上立蜻蜓。shān zhào chéng bō wǒ tuǒ qīng,xīn pú shāo shàng lì qīng tíng。
孤舟每为寻诗出,输与渔翁醉不醒。gū zhōu měi wèi xún shī chū,shū yǔ yú wēng zuì bù xǐng。

夜观子虡所得淮上地图

陆游

闭置空斋清夜徂,时闻水鸟暗相呼。bì zhì kōng zhāi qīng yè cú,shí wén shuǐ niǎo àn xiāng hū。
胡尘漫漫连淮颍,泪尽灯前看地图。hú chén màn màn lián huái yǐng,lèi jǐn dēng qián kàn dì tú。

次朱元晦韵题严居厚溪庄图

陆游

鹤俸元知不疗穷,叶舟还入乱云中。hè fèng yuán zhī bù liáo qióng,yè zhōu hái rù luàn yún zhōng。
溪庄直下秋千顷,赢取闲身伴钓翁。xī zhuāng zhí xià qiū qiān qǐng,yíng qǔ xián shēn bàn diào wēng。

酒熟

陆游

侯印何由得酒泉,小槽新熟亦欣然。hóu yìn hé yóu dé jiǔ quán,xiǎo cáo xīn shú yì xīn rán。
放翁达处过彭泽,客自在傍吾自眠。fàng wēng dá chù guò péng zé,kè zì zài bàng wú zì mián。

龟堂东窗戏弄笔墨偶得绝句五首

陆游

身如蚕老已三眠,一茧何妨自裹缠。shēn rú cán lǎo yǐ sān mián,yī jiǎn hé fáng zì guǒ chán。
豆饭藜羹支永日,槿篱竹屋送馀年。dòu fàn lí gēng zhī yǒng rì,jǐn lí zhú wū sòng yú nián。

龟堂东窗戏弄笔墨偶得绝句五首

陆游

一樽且复罄幽欢,不是痴顽强自宽。yī zūn qiě fù qìng yōu huān,bù shì chī wán qiáng zì kuān。
死去何忧累儿子,千钱可买市成棺。sǐ qù hé yōu lèi ér zi,qiān qián kě mǎi shì chéng guān。

龟堂东窗戏弄笔墨偶得绝句五首

陆游

北庵睡起坐东厢,无事方知日月长。běi ān shuì qǐ zuò dōng xiāng,wú shì fāng zhī rì yuè zhǎng。
天与诗人送诗本,一双黄蝶弄秋光。tiān yǔ shī rén sòng shī běn,yī shuāng huáng dié nòng qiū guāng。

龟堂东窗戏弄笔墨偶得绝句五首

陆游

老衰有验诗先退,勋业无心梦渐稀。lǎo shuāi yǒu yàn shī xiān tuì,xūn yè wú xīn mèng jiàn xī。
浅浦小山孤绝处,数家烟火自相依。qiǎn pǔ xiǎo shān gū jué chù,shù jiā yān huǒ zì xiāng yī。

龟堂东窗戏弄笔墨偶得绝句五首

陆游

老人孤寂似无家,午枕初回日已斜。lǎo rén gū jì shì wú jiā,wǔ zhěn chū huí rì yǐ xié。
偶得风和身亦健,舍南舍北探梅花。ǒu dé fēng hé shēn yì jiàn,shě nán shě běi tàn méi huā。

谢朱元晦寄纸被二首

陆游

木枕藜床席见经,卧看飘雪入窗棂。mù zhěn lí chuáng xí jiàn jīng,wò kàn piāo xuě rù chuāng líng。
布衾纸被元相似,只欠高人为作铭。bù qīn zhǐ bèi yuán xiāng shì,zhǐ qiàn gāo rén wèi zuò míng。

谢朱元晦寄纸被二首

陆游

纸被围身度雪天,白于狐腋软于绵。zhǐ bèi wéi shēn dù xuě tiān,bái yú hú yè ruǎn yú mián。
放翁用处君知否,绝胜蒲团夜坐禅。fàng wēng yòng chù jūn zhī fǒu,jué shèng pú tuán yè zuò chán。

杂感十首

陆游

志士山栖恨不深,人知已是负初心。zhì shì shān qī hèn bù shēn,rén zhī yǐ shì fù chū xīn。
不须先说严光辈,直自巢由错到今。bù xū xiān shuō yán guāng bèi,zhí zì cháo yóu cuò dào jīn。

杂感十首

陆游

劝君莫识一丁字,此事从来误几人。quàn jūn mò shí yī dīng zì,cǐ shì cóng lái wù jǐ rén。
输与茅檐负暄叟,时时睡觉一频伸。shū yǔ máo yán fù xuān sǒu,shí shí shuì jué yī pín shēn。

杂感十首

陆游

世事纷纷无已时,劝君杯到不须辞。shì shì fēn fēn wú yǐ shí,quàn jūn bēi dào bù xū cí。
但能烂醉三千日,楚汉兴亡总不知。dàn néng làn zuì sān qiān rì,chǔ hàn xīng wáng zǒng bù zhī。

杂感十首

陆游

百年鼎鼎成何事,寒暑相催即白头。bǎi nián dǐng dǐng chéng hé shì,hán shǔ xiāng cuī jí bái tóu。
纵得金丹真不死,摩挲铜狄更添愁。zòng dé jīn dān zhēn bù sǐ,mó sā tóng dí gèng tiān chóu。