古诗词

虎洞

陆游

空山秋高木叶黄,茫茫百草凋秋霜。kōng shān qiū gāo mù yè huáng,máng máng bǎi cǎo diāo qiū shuāng。
逶迤深谷白昼静,群鸦竞噪众鸟翔。wēi yí shēn gǔ bái zhòu jìng,qún yā jìng zào zhòng niǎo xiáng。
洞中有虎何猛烈,牙如利刀爪如铁。dòng zhōng yǒu hǔ hé měng liè,yá rú lì dāo zhǎo rú tiě。
奋髯掉尾初出穴,昂头四顾吐其舌。fèn rán diào wěi chū chū xué,áng tóu sì gù tǔ qí shé。
双睛忽动飞电回,层崖长啸阴风来。shuāng jīng hū dòng fēi diàn huí,céng yá zhǎng xiào yīn fēng lái。
山中藜藿谁敢采,野外狐兔皆悲哀。shān zhōng lí huò shuí gǎn cǎi,yě wài hú tù jiē bēi āi。
嗟虎之猛有如此,自是贪残日无已。jiē hǔ zhī měng yǒu rú cǐ,zì shì tān cán rì wú yǐ。
岂无壮士裴将军,弯弓射之殄其类。qǐ wú zhuàng shì péi jiāng jūn,wān gōng shè zhī tiǎn qí lèi。
方今上有明圣君,广爱民物怀深仁。fāng jīn shàng yǒu míng shèng jūn,guǎng ài mín wù huái shēn rén。
推诚不但祝罗网,登用牧守需贤人。tuī chéng bù dàn zhù luó wǎng,dēng yòng mù shǒu xū xián rén。
四郊无事民安静,有若刘昆多善政。sì jiāo wú shì mín ān jìng,yǒu ruò liú kūn duō shàn zhèng。
嗟虎虽猛当如何,胡为饮泉卷之阿,明当负子东渡河。jiē hǔ suī měng dāng rú hé,hú wèi yǐn quán juǎn zhī ā,míng dāng fù zi dōng dù hé。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

出门与邻人笑谈久之戏作四首

陆游

少时已叹少欢娱,衰病经旬一笑无。shǎo shí yǐ tàn shǎo huān yú,shuāi bìng jīng xún yī xiào wú。
今日出门逢父老,欣然随众强卢胡。jīn rì chū mén féng fù lǎo,xīn rán suí zhòng qiáng lú hú。

出门与邻人笑谈久之戏作四首

陆游

暮霭昏昏半掩扉,偶逢邻叟荷锄归。mù ǎi hūn hūn bàn yǎn fēi,ǒu féng lín sǒu hé chú guī。
且令闲说乡村事,莫问渠言是与非。qiě lìng xián shuō xiāng cūn shì,mò wèn qú yán shì yǔ fēi。

出门与邻人笑谈久之戏作四首

陆游

菽水欣欣每尽欢,仁贤不必袭衣冠。shū shuǐ xīn xīn měi jǐn huān,rén xián bù bì xí yī guān。
出门邂逅移时语,未害龟堂取友端。chū mén xiè hòu yí shí yǔ,wèi hài guī táng qǔ yǒu duān。

出门与邻人笑谈久之戏作四首

陆游

屋角时闻黄犊鸣,相逢但可说春耕。wū jiǎo shí wén huáng dú míng,xiāng féng dàn kě shuō chūn gēng。
一言误及城中事,议罚应须便酌觥。yī yán wù jí chéng zhōng shì,yì fá yīng xū biàn zhuó gōng。

一齿动摇已久然馀皆坚甚戏作

陆游

病齿元知不更全,漂浮杌?已三年。bìng chǐ yuán zhī bù gèng quán,piāo fú wù yǐ sān nián。
一朝正使终辞去,大嚼犹能尽彘肩。yī cháo zhèng shǐ zhōng cí qù,dà jué yóu néng jǐn zhì jiān。

夜泛湖中

陆游

水鸭鵁鶄拍拍飞,菰蒲深处弄烟霏。shuǐ yā jiāo jīng pāi pāi fēi,gū pú shēn chù nòng yān fēi。
唤回二十年前梦,半醉姑溪棹月归。huàn huí èr shí nián qián mèng,bàn zuì gū xī zhào yuè guī。

立秋后作

陆游

宋玉悲秋千载后,诗人例有早秋诗。sòng yù bēi qiū qiān zài hòu,shī rén lì yǒu zǎo qiū shī。
老夫自笑心如石,三日秋风漫不知。lǎo fū zì xiào xīn rú shí,sān rì qiū fēng màn bù zhī。

览镜

陆游

此头那可著貂蝉,瘦似骑驴孟浩然。cǐ tóu nà kě zhù diāo chán,shòu shì qí lǘ mèng hào rán。
一事比渠差省力,闭门无句与人传。yī shì bǐ qú chà shěng lì,bì mén wú jù yǔ rén chuán。

菱歌

陆游

海内知心人渐少,眼前败意事常多。hǎi nèi zhī xīn rén jiàn shǎo,yǎn qián bài yì shì cháng duō。
问君底事浑忘却,月下菱舟一曲歌。wèn jūn dǐ shì hún wàng què,yuè xià líng zhōu yī qū gē。

闻角

陆游

河白如银天淡青,角声中有玉关情。hé bái rú yín tiān dàn qīng,jiǎo shēng zhōng yǒu yù guān qíng。
早知送老桑麻野,悔失安西万里行。zǎo zhī sòng lǎo sāng má yě,huǐ shī ān xī wàn lǐ xíng。

湖堤

陆游

新月纤纤淡欲无,时闻鱼跃隔菰蒲。xīn yuè xiān xiān dàn yù wú,shí wén yú yuè gé gū pú。
篮舆小放湖堤上,信有人间白玉壶。lán yú xiǎo fàng hú dī shàng,xìn yǒu rén jiān bái yù hú。

道室杂题四首

陆游

早访丹砂上岣嵝,晚提河派溯昆仑。zǎo fǎng dān shā shàng gǒu lǒu,wǎn tí hé pài sù kūn lún。
阴符后出君无忽,三百奇文要细论。yīn fú hòu chū jūn wú hū,sān bǎi qí wén yào xì lùn。

道室杂题四首

陆游

闻说湖中有钓舟,烟波出没杂轻鸥。wén shuō hú zhōng yǒu diào zhōu,yān bō chū méi zá qīng ōu。
一声清啸去已远,我欲从之何处求。yī shēng qīng xiào qù yǐ yuǎn,wǒ yù cóng zhī hé chù qiú。

道室杂题四首

陆游

山中有草名长生,丹砂可死金可成。shān zhōng yǒu cǎo míng zhǎng shēng,dān shā kě sǐ jīn kě chéng。
服之刀圭齿发换,要看东封告太平。fú zhī dāo guī chǐ fā huàn,yào kàn dōng fēng gào tài píng。

道室杂题四首

陆游

勘书窗下松明火,采药溪头槲叶衣。kān shū chuāng xià sōng míng huǒ,cǎi yào xī tóu hú yè yī。
只在人间人不识,秋风又见雁南飞。zhǐ zài rén jiān rén bù shí,qiū fēng yòu jiàn yàn nán fēi。