古诗词

虎洞

陆游

空山秋高木叶黄,茫茫百草凋秋霜。kōng shān qiū gāo mù yè huáng,máng máng bǎi cǎo diāo qiū shuāng。
逶迤深谷白昼静,群鸦竞噪众鸟翔。wēi yí shēn gǔ bái zhòu jìng,qún yā jìng zào zhòng niǎo xiáng。
洞中有虎何猛烈,牙如利刀爪如铁。dòng zhōng yǒu hǔ hé měng liè,yá rú lì dāo zhǎo rú tiě。
奋髯掉尾初出穴,昂头四顾吐其舌。fèn rán diào wěi chū chū xué,áng tóu sì gù tǔ qí shé。
双睛忽动飞电回,层崖长啸阴风来。shuāng jīng hū dòng fēi diàn huí,céng yá zhǎng xiào yīn fēng lái。
山中藜藿谁敢采,野外狐兔皆悲哀。shān zhōng lí huò shuí gǎn cǎi,yě wài hú tù jiē bēi āi。
嗟虎之猛有如此,自是贪残日无已。jiē hǔ zhī měng yǒu rú cǐ,zì shì tān cán rì wú yǐ。
岂无壮士裴将军,弯弓射之殄其类。qǐ wú zhuàng shì péi jiāng jūn,wān gōng shè zhī tiǎn qí lèi。
方今上有明圣君,广爱民物怀深仁。fāng jīn shàng yǒu míng shèng jūn,guǎng ài mín wù huái shēn rén。
推诚不但祝罗网,登用牧守需贤人。tuī chéng bù dàn zhù luó wǎng,dēng yòng mù shǒu xū xián rén。
四郊无事民安静,有若刘昆多善政。sì jiāo wú shì mín ān jìng,yǒu ruò liú kūn duō shàn zhèng。
嗟虎虽猛当如何,胡为饮泉卷之阿,明当负子东渡河。jiē hǔ suī měng dāng rú hé,hú wèi yǐn quán juǎn zhī ā,míng dāng fù zi dōng dù hé。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

题三茆邵道士云隐二首

陆游

兴尽当年句曲秋,却归罨画弄扁舟。xīng jǐn dāng nián jù qū qiū,què guī yǎn huà nòng biǎn zhōu。
有时信脚来沙际,拾得残云补破裘。yǒu shí xìn jiǎo lái shā jì,shí dé cán yún bǔ pò qiú。

题三茆邵道士云隐二首

陆游

尚嫌勾漏养丹砂,况种刘郎去后花。shàng xián gōu lòu yǎng dān shā,kuàng zhǒng liú láng qù hòu huā。
罨画溪头云万顷,不知何处是君家。yǎn huà xī tóu yún wàn qǐng,bù zhī hé chù shì jūn jiā。

湖上急雨

陆游

溪烟一缕起前滩,急雨俄吞四面山。xī yān yī lǚ qǐ qián tān,jí yǔ é tūn sì miàn shān。
造化等闲成壮观,月明却送钓船还。zào huà děng xián chéng zhuàng guān,yuè míng què sòng diào chuán hái。

文章

陆游

文章在眼每森然,力弱才疏挽不前。wén zhāng zài yǎn měi sēn rán,lì ruò cái shū wǎn bù qián。
前辈不生吾辈老,恐留遗恨又千年。qián bèi bù shēng wú bèi lǎo,kǒng liú yí hèn yòu qiān nián。

闻蛩二首

陆游

蝉声未断已蛩鸣,徂岁峥嵘得我惊。chán shēng wèi duàn yǐ qióng míng,cú suì zhēng róng dé wǒ jīng。
八十光阴犹几许,勉思忠敬尽馀生。bā shí guāng yīn yóu jǐ xǔ,miǎn sī zhōng jìng jǐn yú shēng。

闻蛩二首

陆游

稽首周公万世师,小儒命薄不同时。jī shǒu zhōu gōng wàn shì shī,xiǎo rú mìng báo bù tóng shí。
秋虫却是生无憾,名在豳人七月诗。qiū chóng què shì shēng wú hàn,míng zài bīn rén qī yuè shī。

书怀四首

陆游

不饥不寒万事足,有山有水一生闲。bù jī bù hán wàn shì zú,yǒu shān yǒu shuǐ yī shēng xián。
朱门莫管渠痴绝,自爱茅茨三两间。zhū mén mò guǎn qú chī jué,zì ài máo cí sān liǎng jiān。

书怀四首

陆游

老人举动须扶掖,跣婢椎奴少得闲。lǎo rén jǔ dòng xū fú yē,xiǎn bì chuí nú shǎo dé xián。
从此渐须都画断,疋如避难在空山。cóng cǐ jiàn xū dōu huà duàn,pǐ rú bì nán zài kōng shān。

书怀四首

陆游

蜗庐自称野人居,三尺明窗已有馀。wō lú zì chēng yě rén jū,sān chǐ míng chuāng yǐ yǒu yú。
从此要当常省事,时时小葺欲何须。cóng cǐ yào dāng cháng shěng shì,shí shí xiǎo qì yù hé xū。

书怀四首

陆游

苜蓿堆盘莫笑贫,家园瓜瓠渐轮囷。mù xu duī pán mò xiào pín,jiā yuán guā hù jiàn lún qūn。
但令烂熟如蒸鸭,不著盐醯也自珍。dàn lìng làn shú rú zhēng yā,bù zhù yán xī yě zì zhēn。

湖上秋夜

陆游

湖上山衔落月明,钓筒收罢叶舟横。hú shàng shān xián luò yuè míng,diào tǒng shōu bà yè zhōu héng。
不知身世在何许,一夜萧萧芦荻声。bù zhī shēn shì zài hé xǔ,yī yè xiāo xiāo lú dí shēng。

秋兴二首

陆游

拒霜惨淡数枝红,石竹凋零不满丛。jù shuāng cǎn dàn shù zhī hóng,shí zhú diāo líng bù mǎn cóng。
小蝶一双来又去,与人都在寂寥中。xiǎo dié yī shuāng lái yòu qù,yǔ rén dōu zài jì liáo zhōng。

秋兴二首

陆游

足力蹒跚少迎客,目视昏短常废书。zú lì pán shān shǎo yíng kè,mù shì hūn duǎn cháng fèi shū。
赖是门前秋水长,沙鸥未遽与人疏。lài shì mén qián qiū shuǐ zhǎng,shā ōu wèi jù yǔ rén shū。

晨起

陆游

戒婢篝衣彻扊扅,呼儿涤砚作隃麋。jiè bì gōu yī chè yǎn yí,hū ér dí yàn zuò shù mí。
须臾开卷东窗下,即是先生无病时。xū yú kāi juǎn dōng chuāng xià,jí shì xiān shēng wú bìng shí。

试笔

陆游

清谈数语犹疑过,平地徐行亦虑危。qīng tán shù yǔ yóu yí guò,píng dì xú xíng yì lǜ wēi。
酌酒浅深须在我,更衣单复要随时。zhuó jiǔ qiǎn shēn xū zài wǒ,gèng yī dān fù yào suí shí。