古诗词

昔游诗十五首

姜夔

昔游衡山上,未晓入幽谷。xī yóu héng shān shàng,wèi xiǎo rù yōu gǔ。
欲识所坐舆,横板挂两竹。yù shí suǒ zuò yú,héng bǎn guà liǎng zhú。
状如秋千垂,高下不倾覆。zhuàng rú qiū qiān chuí,gāo xià bù qīng fù。
登山九千丈,中道多佛屋。dēng shān jiǔ qiān zhàng,zhōng dào duō fú wū。
一峰高一峰,峰峰秀林木。yī fēng gāo yī fēng,fēng fēng xiù lín mù。
仰看同来客,木末见冠服。yǎng kàn tóng lái kè,mù mò jiàn guān fú。
高台石桥路,寻常云所宿。gāo tái shí qiáo lù,xún cháng yún suǒ sù。
下方雷雨时,此上自晴旭。xià fāng léi yǔ shí,cǐ shàng zì qíng xù。
紫盖何突兀,万里在一目。zǐ gài hé tū wù,wàn lǐ zài yī mù。
馀峰六七十,仅如翠浪矗。yú fēng liù qī shí,jǐn rú cuì làng chù。
北有懒瓒岩,大石庇樵牧。běi yǒu lǎn zàn yán,dà shí bì qiáo mù。
下窥半厓花,杯盂琢红玉。xià kuī bàn yá huā,bēi yú zuó hóng yù。
飞云身畔遇,揽之不盈掬。fēi yún shēn pàn yù,lǎn zhī bù yíng jū。
祝融最高绝,紫盖不足录。zhù róng zuì gāo jué,zǐ gài bù zú lù。
俯视同仰观,苍苍万形伏。fǔ shì tóng yǎng guān,cāng cāng wàn xíng fú。
惟馀岣嵝峰,南睇半空绿。wéi yú gǒu lǒu fēng,nán dì bàn kōng lǜ。
仿佛认潇湘,向岳流屈曲。fǎng fú rèn xiāo xiāng,xiàng yuè liú qū qū。
高处惊我魂,翻思宅平陆。gāo chù jīng wǒ hún,fān sī zhái píng lù。
其东有雷穴,灵异谨勿触。qí dōng yǒu léi xué,líng yì jǐn wù chù。
云来绵世界,云去一峰独。yún lái mián shì jiè,yún qù yī fēng dú。
僧窗或留罅,云入不可逐。sēng chuāng huò liú xià,yún rù bù kě zhú。
绝顶横石梁,仙人有遗躅。jué dǐng héng shí liáng,xiān rén yǒu yí zhú。
山多金光草,夜半如列烛。shān duō jīn guāng cǎo,yè bàn rú liè zhú。
灵药不可寻,吁嗟归太速。líng yào bù kě xún,xū jiē guī tài sù。
姜夔

姜夔

姜夔,南宋文学家、音乐家。人品秀拔,体态清莹,气貌若不胜衣,望之若神仙中人。往来鄂、赣、皖、苏、浙间,与诗人词家杨万里、范成大、辛弃疾等交游。庆元中,曾上书乞正太常雅乐,他少年孤贫,屡试不第,终生未仕,一生转徙江湖,靠卖字和朋友接济为生。他多才多艺,精通音律,能自度曲,其词格律严密。其作品素以空灵含蓄著称,有《白石道人歌曲》等。姜夔对诗词、散文、书法、音乐,无不精善,是继苏轼之后又一难得的艺术全才。 姜夔的作品>>

猜您喜欢

贺张肖翁参政

姜夔

太乙图书客屡谈,已知上相出淮南。tài yǐ tú shū kè lǚ tán,yǐ zhī shàng xiāng chū huái nán。
银台日月非虚过,金鼎功名得细参。yín tái rì yuè fēi xū guò,jīn dǐng gōng míng dé xì cān。
从此与人为雨露,应怜有客卧云岚。cóng cǐ yǔ rén wèi yǔ lù,yīng lián yǒu kè wò yún lán。
明朝起为苍生贺,旋著藤冠紫竹簪。míng cháo qǐ wèi cāng shēng hè,xuán zhù téng guān zǐ zhú zān。

陈君玉以小集见归用余还诚斋朝天续集韵作七字夔报贶

姜夔

笔阵无功汗左轮,而今老去不能军。bǐ zhèn wú gōng hàn zuǒ lún,ér jīn lǎo qù bù néng jūn。
水边白鸟闲于我,窗外梅花疑是君。shuǐ biān bái niǎo xián yú wǒ,chuāng wài méi huā yí shì jūn。
欲向江湖行此语,可无朋友托斯文。yù xiàng jiāng hú xíng cǐ yǔ,kě wú péng yǒu tuō sī wén。
新篇大是相料理,因忆西山扬子云。xīn piān dà shì xiāng liào lǐ,yīn yì xī shān yáng zi yún。

寄田郎

姜夔

楚楚田郎亦大奇,少年风味我曾知。chǔ chǔ tián láng yì dà qí,shǎo nián fēng wèi wǒ céng zhī。
春城寒食谁相伴,夜月梨花有所思。chūn chéng hán shí shuí xiāng bàn,yè yuè lí huā yǒu suǒ sī。
剪烛屡呼金凿落,倚窗闲品玉参差。jiǎn zhú lǚ hū jīn záo luò,yǐ chuāng xián pǐn yù cān chà。
含情不拟逢人说,鹦鹉能歌自作词。hán qíng bù nǐ féng rén shuō,yīng wǔ néng gē zì zuò cí。

送王德和提举淮东

姜夔

京尘吹帽汗淋衣,相见频年只道归。jīng chén chuī mào hàn lín yī,xiāng jiàn pín nián zhǐ dào guī。
省里移文那得了,家边持节未为非。shěng lǐ yí wén nà dé le,jiā biān chí jié wèi wèi fēi。
煮乾碧海知谁用,割尽黄云尚告饥。zhǔ qián bì hǎi zhī shuí yòng,gē jǐn huáng yún shàng gào jī。
可得不为根本计,秋风还见雁南飞。kě dé bù wèi gēn běn jì,qiū fēng hái jiàn yàn nán fēi。

寄时父

姜夔

迟君日日数归程,到得君归我已行。chí jūn rì rì shù guī chéng,dào dé jūn guī wǒ yǐ xíng。
一路好山思共看,半年有酒不同倾。yī lù hǎo shān sī gòng kàn,bàn nián yǒu jiǔ bù tóng qīng。
吾侪正坐清贫累,各自而今白发生。wú chái zhèng zuò qīng pín lèi,gè zì ér jīn bái fā shēng。
人物渺然须强饭,天工应不负才名。rén wù miǎo rán xū qiáng fàn,tiān gōng yīng bù fù cái míng。

东堂联句

姜夔

金风凉夜深,吹我萧萧发。jīn fēng liáng yè shēn,chuī wǒ xiāo xiāo fā。
起折丹桂枝,惊落花上月。qǐ zhé dān guì zhī,jīng luò huā shàng yuè。

与和甫时甫分题画卷夔得剡溪图

姜夔

枯槎啅乾鹊,交臂失夫君。kū chá zhuó qián què,jiāo bì shī fū jūn。
奈此一尊酒,凭高空水云。nài cǐ yī zūn jiǔ,píng gāo kōng shuǐ yún。

同潘德久作明妃诗三首

姜夔

明妃未嫁时,满宫妒娥眉。míng fēi wèi jià shí,mǎn gōng dù é méi。
一朝辞玉陛,人人泪双垂。yī cháo cí yù bì,rén rén lèi shuāng chuí。

同潘德久作明妃诗三首

姜夔

年年心随雁,日日穹庐中。nián nián xīn suí yàn,rì rì qióng lú zhōng。
遥见沙上月,忽忆建章宫。yáo jiàn shā shàng yuè,hū yì jiàn zhāng gōng。

同潘德久作明妃诗三首

姜夔

身同汉使来,不同汉使归。shēn tóng hàn shǐ lái,bù tóng hàn shǐ guī。
虽为塞外妇,只著汉家衣。suī wèi sāi wài fù,zhǐ zhù hàn jiā yī。

嘉泰壬戌上元日访全老于净林广福院观沈傅师碑隆茂宗画赠诗二首

姜夔

深衣跨羸骖,杳杳春山路。shēn yī kuà léi cān,yǎo yǎo chūn shān lù。
入寺君未知,闲看移桂树。rù sì jūn wèi zhī,xián kàn yí guì shù。

嘉泰壬戌上元日访全老于净林广福院观沈傅师碑隆茂宗画赠诗二首

姜夔

沈碑含秀润,隆画出神奇。shěn bēi hán xiù rùn,lóng huà chū shén qí。
道人那得此,老子乃耽之。dào rén nà dé cǐ,lǎo zi nǎi dān zhī。

过湘阴寄千岩

姜夔

眇眇临风思美人,荻花枫叶带离声。miǎo miǎo lín fēng sī měi rén,dí huā fēng yè dài lí shēng。
夜深吹笛移船去,三十六湾秋月明。yè shēn chuī dí yí chuán qù,sān shí liù wān qiū yuè míng。

下孤城

姜夔

人家多住竹篱中,杨柳疏疏尚带风。rén jiā duō zhù zhú lí zhōng,yáng liǔ shū shū shàng dài fēng。
记得下孤城下路,白云依旧两三篷。jì dé xià gū chéng xià lù,bái yún yī jiù liǎng sān péng。

嘲林可山称和靖七世孙

姜夔

和靖当年不娶妻,因何七世有孙儿。hé jìng dāng nián bù qǔ qī,yīn hé qī shì yǒu sūn ér。
若非鹤种并龙种,定是瓜皮搭李皮。ruò fēi hè zhǒng bìng lóng zhǒng,dìng shì guā pí dā lǐ pí。