古诗词

高阳台

吴文英

宫粉雕痕,仙云堕影,无人野水荒湾。gōng fěn diāo hén,xiān yún duò yǐng,wú rén yě shuǐ huāng wān。
古石埋香,金沙锁骨连环。gǔ shí mái xiāng,jīn shā suǒ gǔ lián huán。
南楼不恨吹横笛,恨晓风千里关山。nán lóu bù hèn chuī héng dí,hèn xiǎo fēng qiān lǐ guān shān。
半飘零、庭上黄昏,月冷阑干。bàn piāo líng tíng shàng huáng hūn,yuè lěng lán gàn。
寿阳空理愁鸾,问谁调玉髓,暗补香瘢?细雨归鸿,孤山无限春寒。shòu yáng kōng lǐ chóu luán,wèn shuí diào yù suǐ,àn bǔ xiāng bān?xì yǔ guī hóng,gū shān wú xiàn chūn hán。
离魂难倩招清些,梦缟衣解佩溪边。lí hún nán qiàn zhāo qīng xiē,mèng gǎo yī jiě pèi xī biān。
最愁人、啼鸟晴明,叶底清圆。zuì chóu rén tí niǎo qíng míng,yè dǐ qīng yuán。
吴文英

吴文英

吴文英(约1200~1260),字君特,号梦窗,晚年又号觉翁,四明(今浙江宁波)人。原出翁姓,后出嗣吴氏。与贾似道友善。有《梦窗词集》一部,存词三百四十余首,分四卷本与一卷本。其词作数量丰沃,风格雅致,多酬答、伤时与忆悼之作,号“词中李商隐”。而后世品评却甚有争论。 吴文英的作品>>

猜您喜欢

蝶恋花·其一题华山道女扇

吴文英

北斗秋横云髻影。běi dòu qiū héng yún jì yǐng。
莺羽衣轻,腰减青丝剩。yīng yǔ yī qīng,yāo jiǎn qīng sī shèng。
一曲游仙闻玉磬。yī qū yóu xiān wén yù qìng。
月华深院人初定。yuè huá shēn yuàn rén chū dìng。
十二阑干和笑凭。shí èr lán gàn hé xiào píng。
风露生寒,人在莲花顶。fēng lù shēng hán,rén zài lián huā dǐng。
睡重不知残酒醒。shuì zhòng bù zhī cán jiǔ xǐng。
红帘几度啼鸦暝。hóng lián jǐ dù tí yā míng。

蝶恋花·九日和吴见山韵

吴文英

明月枝头香满路。míng yuè zhī tóu xiāng mǎn lù。
几日西风,落尽花如雨。jǐ rì xī fēng,luò jǐn huā rú yǔ。
倒照秦眉天镜古,秋明白鹭双飞处。dào zhào qín méi tiān jìng gǔ,qiū míng bái lù shuāng fēi chù。
自摘霜葱宜荐俎。zì zhāi shuāng cōng yí jiàn zǔ。
可惜重阳,不把黄花与。kě xī zhòng yáng,bù bǎ huáng huā yǔ。
帽堕笑凭纤手取,清歌莫送秋声去。mào duò xiào píng xiān shǒu qǔ,qīng gē mò sòng qiū shēng qù。

浣溪沙·其一仲冬望后,出迓履翁,舟中即兴

吴文英

新梦游仙驾紫鸿。xīn mèng yóu xiān jià zǐ hóng。
数家灯火灞桥东。shù jiā dēng huǒ bà qiáo dōng。
吹箫楼外冻云重。chuī xiāo lóu wài dòng yún zhòng。
石瘦溪根船宿处,月斜梅影晓寒中。shí shòu xī gēn chuán sù chù,yuè xié méi yǐng xiǎo hán zhōng。
玉人无力倚东风。yù rén wú lì yǐ dōng fēng。

浣溪沙·其三观吴人岁旦游承天

吴文英

千盖笼花斗胜春。qiān gài lóng huā dòu shèng chūn。
东风无力扫香尘。dōng fēng wú lì sǎo xiāng chén。
尽沿高阁步红云。jǐn yán gāo gé bù hóng yún。
闲里暗牵经岁恨,街头多认旧年人。xián lǐ àn qiān jīng suì hèn,jiē tóu duō rèn jiù nián rén。
晚钟催散又黄昏。wǎn zhōng cuī sàn yòu huáng hūn。

浣溪沙·其四琴川慧日寺蜡梅

吴文英

蝶粉蜂黄大小乔。dié fěn fēng huáng dà xiǎo qiáo。
中庭寒尽雪微销。zhōng tíng hán jǐn xuě wēi xiāo。
一般清瘦各无聊。yī bān qīng shòu gè wú liáo。
窗下和香封远讯,墙头飞玉怨邻箫。chuāng xià hé xiāng fēng yuǎn xùn,qiáng tóu fēi yù yuàn lín xiāo。
夜来风雨洗春娇。yè lái fēng yǔ xǐ chūn jiāo。

浣溪沙·其二

吴文英

一曲鸾箫别彩云。yī qū luán xiāo bié cǎi yún。
燕钗尘涩镜华昏。yàn chāi chén sè jìng huá hūn。
灞桥舞色褪蓝裙。bà qiáo wǔ sè tuì lán qún。
湖上醉迷西子梦,江头春断倩离魂。hú shàng zuì mí xī zi mèng,jiāng tóu chūn duàn qiàn lí hún。
旋缄红泪寄行人。xuán jiān hóng lèi jì xíng rén。

浣溪沙·门隔花深梦旧游

吴文英

门隔花深梦旧游。mén gé huā shēn mèng jiù yóu。
夕阳无语燕归愁。xī yáng wú yǔ yàn guī chóu。
玉纤香动小帘钩。yù xiān xiāng dòng xiǎo lián gōu。
落絮无声春堕泪,行云有影月含羞。luò xù wú shēng chūn duò lèi,xíng yún yǒu yǐng yuè hán xiū。
东风临夜冷于秋。dōng fēng lín yè lěng yú qiū。

浣溪沙·其七题史菊屏扇

吴文英

门巷深深小画楼。mén xiàng shēn shēn xiǎo huà lóu。
阑干曾识凭春愁。lán gàn céng shí píng chūn chóu。
新蓬遮却绣鸳游。xīn péng zhē què xiù yuān yóu。
桃观日斜香掩户,蘋溪风起水东流。táo guān rì xié xiāng yǎn hù,píng xī fēng qǐ shuǐ dōng liú。
紫萸玉腕又逢秋。zǐ yú yù wàn yòu féng qiū。

浣溪沙·其八桂

吴文英

曲角深帘隐洞房。qū jiǎo shēn lián yǐn dòng fáng。
正嫌玉骨易愁黄。zhèng xián yù gǔ yì chóu huáng。
好花偏占一秋香。hǎo huā piān zhàn yī qiū xiāng。
夜气清时初傍枕,晓光分处未开窗。yè qì qīng shí chū bàng zhěn,xiǎo guāng fēn chù wèi kāi chuāng。
可怜人似月中孀。kě lián rén shì yuè zhōng shuāng。

玉楼春·其一京市舞女

吴文英

茸茸狸帽遮梅额。rōng rōng lí mào zhē méi é。
金蝉罗剪胡衫窄。jīn chán luó jiǎn hú shān zhǎi。
乘肩争看小腰身,倦态强随闲鼓笛。chéng jiān zhēng kàn xiǎo yāo shēn,juàn tài qiáng suí xián gǔ dí。
问称家住城东陌。wèn chēng jiā zhù chéng dōng mò。
欲买千金应不惜。yù mǎi qiān jīn yīng bù xī。
归来困顿殢春眠,犹梦婆娑斜趁拍。guī lái kùn dùn tì chūn mián,yóu mèng pó suō xié chèn pāi。

玉楼春·其二为故人母寿

吴文英

华堂夜宴连清晓。huá táng yè yàn lián qīng xiǎo。
醉里笙歌云窈袅。zuì lǐ shēng gē yún yǎo niǎo。
酿来千日酒初尝,过却重阳秋更好。niàng lái qiān rì jiǔ chū cháng,guò què zhòng yáng qiū gèng hǎo。
阿儿早晚成名了。ā ér zǎo wǎn chéng míng le。
玉树阶前春满抱。yù shù jiē qián chūn mǎn bào。
天边金镜不须磨,长与妆楼悬晚照。tiān biān jīn jìng bù xū mó,zhǎng yǔ zhuāng lóu xuán wǎn zhào。

点绛唇

吴文英

推枕南窗,楝花寒入单纱浅。tuī zhěn nán chuāng,liàn huā hán rù dān shā qiǎn。
雨帘不卷。yǔ lián bù juǎn。
空碍调雏燕。kōng ài diào chú yàn。
一握柔葱,香染榴巾汗。yī wò róu cōng,xiāng rǎn liú jīn hàn。
音尘断。yīn chén duàn。
画罗闲扇。huà luó xián shàn。
山色天涯远。shān sè tiān yá yuǎn。

点绛唇

吴文英

时霎清明,载花不过西园路。shí shà qīng míng,zài huā bù guò xī yuán lù。
嫩阴绿树。nèn yīn lǜ shù。
正是春留处。zhèng shì chūn liú chù。
燕子重来,往事东流去。yàn zi zhòng lái,wǎng shì dōng liú qù。
征衫贮。zhēng shān zhù。
旧寒一缕。jiù hán yī lǚ。
泪湿风帘絮。lèi shī fēng lián xù。

秋蕊香·其一·和吴见山落桂

吴文英

宝月惊尘堕晓。bǎo yuè jīng chén duò xiǎo。
愁锁空枝斜照。chóu suǒ kōng zhī xié zhào。
古苔几点露萤小。gǔ tái jǐ diǎn lù yíng xiǎo。
销减秋光旋少。xiāo jiǎn qiū guāng xuán shǎo。
佩丸尚忆春酥袅。pèi wán shàng yì chūn sū niǎo。
故人老。gù rén lǎo。
断香忍和泪痕扫。duàn xiāng rěn hé lèi hén sǎo。
魂返东篱梦窅。hún fǎn dōng lí mèng yǎo。

秋蕊香·其二·七夕

吴文英

懒浴新凉睡早。lǎn yù xīn liáng shuì zǎo。
雪靥酒红微笑。xuě yè jiǔ hóng wēi xiào。
倚楼起把绣针小。yǐ lóu qǐ bǎ xiù zhēn xiǎo。
月冷波光梦觉。yuè lěng bō guāng mèng jué。
怕闻井叶西风到。pà wén jǐng yè xī fēng dào。
恨多少。hèn duō shǎo。
粉河不语堕秋晓。fěn hé bù yǔ duò qiū xiǎo。
云雨人间未了。yún yǔ rén jiān wèi le。