古诗词

婆罗门引·其二·郭清华席上为放琴客而新有所盼,赋以见喜

吴文英

风涟乱翠,酒霏飘汗洗新妆。fēng lián luàn cuì,jiǔ fēi piāo hàn xǐ xīn zhuāng。
幽情暗寄莲房。yōu qíng àn jì lián fáng。
弄雪调冰重会,临水暮追凉。nòng xuě diào bīng zhòng huì,lín shuǐ mù zhuī liáng。
正碧云不破,素月微行。zhèng bì yún bù pò,sù yuè wēi xíng。
双成夜笙,断旧曲、解明珰。shuāng chéng yè shēng,duàn jiù qū jiě míng dāng。
别有红娇粉润,初试霓裳。bié yǒu hóng jiāo fěn rùn,chū shì ní shang。
分莲调郎。fēn lián diào láng。
又拈惹、花茸碧唾香。yòu niān rě huā rōng bì tuò xiāng。
波晕切、一盼秋光。bō yūn qiè yī pàn qiū guāng。
吴文英

吴文英

吴文英(约1200~1260),字君特,号梦窗,晚年又号觉翁,四明(今浙江宁波)人。原出翁姓,后出嗣吴氏。与贾似道友善。有《梦窗词集》一部,存词三百四十余首,分四卷本与一卷本。其词作数量丰沃,风格雅致,多酬答、伤时与忆悼之作,号“词中李商隐”。而后世品评却甚有争论。 吴文英的作品>>

猜您喜欢

声声慢·和沈时斋八日登高韵

吴文英

凭高入梦,摇落关情,寒香吹尽空岩。píng gāo rù mèng,yáo luò guān qíng,hán xiāng chuī jǐn kōng yán。
坠叶消红,欲题秋讯难缄。zhuì yè xiāo hóng,yù tí qiū xùn nán jiān。
重阳正隔残照,趁西风、不响云尖。zhòng yáng zhèng gé cán zhào,chèn xī fēng bù xiǎng yún jiān。
乘半暝、看残山濯翠,剩水开奁。chéng bàn míng kàn cán shān zhuó cuì,shèng shuǐ kāi lián。
暗省长安年少,几传杯吊甫,把菊招潜。àn shěng zhǎng ān nián shǎo,jǐ chuán bēi diào fǔ,bǎ jú zhāo qián。
身老江湖,心随飞雁天南。shēn lǎo jiāng hú,xīn suí fēi yàn tiān nán。
乌纱倩谁重整,映风林、钓玉纤纤。wū shā qiàn shuí zhòng zhěng,yìng fēng lín diào yù xiān xiān。
漏声起,乱星河、入影画檐。lòu shēng qǐ,luàn xīng hé rù yǐng huà yán。

玉楼春·和吴见山韵

吴文英

阑干独倚天涯客。lán gàn dú yǐ tiān yá kè。
心影暗雕风叶寂。xīn yǐng àn diāo fēng yè jì。
千山秋入雨中青,一雁暮随云去急。qiān shān qiū rù yǔ zhōng qīng,yī yàn mù suí yún qù jí。
霜花强弄春颜色。shuāng huā qiáng nòng chūn yán sè。
相吊年光浇大白。xiāng diào nián guāng jiāo dà bái。
海烟沈处倒残霞,一杼鲛绡和泪织。hǎi yān shěn chù dào cán xiá,yī zhù jiāo xiāo hé lèi zhī。

点绛唇·其一和吴见山韵

吴文英

金井空阴,枕痕历尽秋声闹。jīn jǐng kōng yīn,zhěn hén lì jǐn qiū shēng nào。
梦长难晓。mèng zhǎng nán xiǎo。
月树愁鸦悄。yuè shù chóu yā qiāo。
梅压檐梢,寒蝶寻香到。méi yā yán shāo,hán dié xún xiāng dào。
窗黏了。chuāng nián le。
翠池春小。cuì chí chūn xiǎo。
波冷鸳鸯觉。bō lěng yuān yāng jué。

柳梢青·题钱得闲四时图画

吴文英

翠嶂围屏。cuì zhàng wéi píng。
留连迅景,花外油亭。liú lián xùn jǐng,huā wài yóu tíng。
澹色烟昏,浓光清晓,一幅闲情。dàn sè yān hūn,nóng guāng qīng xiǎo,yī fú xián qíng。
辋川落日渔罾。wǎng chuān luò rì yú zēng。
写不尽、人间四并。xiě bù jǐn rén jiān sì bìng。
亭上秋声,莺笼春语,难入丹青。tíng shàng qiū shēng,yīng lóng chūn yǔ,nán rù dān qīng。

点绛唇·其二有怀苏州

吴文英

明月茫茫,夜来应照南桥路。míng yuè máng máng,yè lái yīng zhào nán qiáo lù。
梦游熟处。mèng yóu shú chù。
一枕啼秋雨。yī zhěn tí qiū yǔ。
可惜人生,不向吴城住。kě xī rén shēng,bù xiàng wú chéng zhù。
心期误。xīn qī wù。
雁将秋去。yàn jiāng qiū qù。
天远青山暮。tiān yuǎn qīng shān mù。

一剪梅·赋处静以梅花枝见赠

吴文英

老色频生玉镜尘。lǎo sè pín shēng yù jìng chén。
雪澹春姿,越看精神。xuě dàn chūn zī,yuè kàn jīng shén。
溪桥人去几黄昏。xī qiáo rén qù jǐ huáng hūn。
流水泠泠,都是啼痕。liú shuǐ líng líng,dōu shì tí hén。
烟雨轻寒暮掩门。yān yǔ qīng hán mù yǎn mén。
萼绿灯前,酒带香温。è lǜ dēng qián,jiǔ dài xiāng wēn。
风情谁道不因春。fēng qíng shuí dào bù yīn chūn。
春到一分,花瘦一分。chūn dào yī fēn,huā shòu yī fēn。

燕归梁·对雪醒坐上云麓先生

吴文英

一片游尘拂镜湾。yī piàn yóu chén fú jìng wān。
素影护梅残。sù yǐng hù méi cán。
行人无语看春山。xíng rén wú yǔ kàn chūn shān。
背东风、两苍颜。bèi dōng fēng liǎng cāng yán。
梦飞不到梨花外,孤馆闭、五更寒。mèng fēi bù dào lí huā wài,gū guǎn bì wǔ gèng hán。
谁怜消渴老文园。shuí lián xiāo kě lǎo wén yuán。
听溪声、泻冰泉。tīng xī shēng xiè bīng quán。

浣溪沙·其一陈少逸席上用联句韵有赠

吴文英

秦黛横愁送暮云。qín dài héng chóu sòng mù yún。
越波秋浅暗啼昏。yuè bō qiū qiǎn àn tí hūn。
空庭春草绿如裙。kōng tíng chūn cǎo lǜ rú qún。
彩扇不歌原上酒,青门频返月中魂。cǎi shàn bù gē yuán shàng jiǔ,qīng mén pín fǎn yuè zhōng hún。
花开空忆倚阑人。huā kāi kōng yì yǐ lán rén。

乌夜啼题赵三畏舍馆海棠

吴文英

醉痕深晕潮红。zuì hén shēn yūn cháo hóng。
睡初浓。shuì chū nóng。
寒食来时池馆,旧东风。hán shí lái shí chí guǎn,jiù dōng fēng。
银烛换。yín zhú huàn。
月西转。yuè xī zhuǎn。
梦魂中。mèng hún zhōng。
明日春和人去,绣屏空。míng rì chūn hé rén qù,xiù píng kōng。

浪淘沙·令有得越中故人赠杨梅者,为赋赠

吴文英

绿树越溪湾。lǜ shù yuè xī wān。
过雨云殷。guò yǔ yún yīn。
西陵人去暮潮还。xī líng rén qù mù cháo hái。
铅泪结成红粟颗,封寄长安。qiān lèi jié chéng hóng sù kē,fēng jì zhǎng ān。
别味带生酸。bié wèi dài shēng suān。
愁忆眉山。chóu yì méi shān。
小楼灯外楝花寒。xiǎo lóu dēng wài liàn huā hán。
衫袖醉痕花唾在,犹染微丹。shān xiù zuì hén huā tuò zài,yóu rǎn wēi dān。

浪淘沙· 九日从吴见山觅酒

吴文英

山远翠眉长。shān yuǎn cuì méi zhǎng。
高处凄凉。gāo chù qī liáng。
菊花清瘦杜秋娘。jú huā qīng shòu dù qiū niáng。
净洗绿杯牵露井,聊荐幽香。jìng xǐ lǜ bēi qiān lù jǐng,liáo jiàn yōu xiāng。
乌帽压吴霜。wū mào yā wú shuāng。
风力偏狂。fēng lì piān kuáng。
一年佳节过西厢。yī nián jiā jié guò xī xiāng。
秋色雁声愁几许,都在斜阳。qiū sè yàn shēng chóu jǐ xǔ,dōu zài xié yáng。

思佳客·赋半面女髑髅

吴文英

钗燕拢云睡起时。chāi yàn lǒng yún shuì qǐ shí。
隔墙折得杏花枝。gé qiáng zhé dé xìng huā zhī。
青春半面妆如画,细雨三更花又飞。qīng chūn bàn miàn zhuāng rú huà,xì yǔ sān gèng huā yòu fēi。
轻爱别,旧相知。qīng ài bié,jiù xiāng zhī。
断肠青冢几斜晖。duàn cháng qīng zhǒng jǐ xié huī。
断红一任风吹起,结习空时不点衣。duàn hóng yī rèn fēng chuī qǐ,jié xí kōng shí bù diǎn yī。

满江红·饯方蕙岩赴阙

吴文英

竹下门敲,又呼起、胡蝶梦清。zhú xià mén qiāo,yòu hū qǐ hú dié mèng qīng。
闲里看、邻墙梅子,几度仁生。xián lǐ kàn lín qiáng méi zi,jǐ dù rén shēng。
灯外江湖多夜雨,月边河汉独晨星。dēng wài jiāng hú duō yè yǔ,yuè biān hé hàn dú chén xīng。
向草堂、清晓卷琴书,猿鹤惊。xiàng cǎo táng qīng xiǎo juǎn qín shū,yuán hè jīng。
宫漏静,朝马鸣。gōng lòu jìng,cháo mǎ míng。
西风起,已关情。xī fēng qǐ,yǐ guān qíng。
料希音不在,女瑟娲笙。liào xī yīn bù zài,nǚ sè wā shēng。
莲荡折花香未晚,野舟横渡水初晴。lián dàng zhé huā xiāng wèi wǎn,yě zhōu héng dù shuǐ chū qíng。
看高鸿、飞上碧云中,秋一声。kàn gāo hóng fēi shàng bì yún zhōng,qiū yī shēng。

极相思·题陈藏一水月梅扇

吴文英

玉纤风透秋痕。yù xiān fēng tòu qiū hén。
凉与素怀分。liáng yǔ sù huái fēn。
乘鸾归后,生绡净剪,一片冰云。chéng luán guī hòu,shēng xiāo jìng jiǎn,yī piàn bīng yún。
心事孤山春梦在,到思量、犹断诗魂。xīn shì gū shān chūn mèng zài,dào sī liàng yóu duàn shī hún。
水清月冷,香消影瘦,人立黄昏。shuǐ qīng yuè lěng,xiāng xiāo yǐng shòu,rén lì huáng hūn。

思佳客·闰中秋

吴文英

丹桂花开第二番。dān guì huā kāi dì èr fān。
东篱展却宴期宽。dōng lí zhǎn què yàn qī kuān。
人间宝镜离仍合,海上仙槎去复还。rén jiān bǎo jìng lí réng hé,hǎi shàng xiān chá qù fù hái。
分不尽,半凉天。fēn bù jǐn,bàn liáng tiān。
可怜闲剩此婵娟。kě lián xián shèng cǐ chán juān。
素娥未隔三秋梦,赢得今宵又倚阑。sù é wèi gé sān qiū mèng,yíng dé jīn xiāo yòu yǐ lán。