古诗词

和关彦远雪

晁补之

春雨翻成雪,朝垆未觉炎。chūn yǔ fān chéng xuě,cháo lú wèi jué yán。
拂檐惊乍响,缀袖喜初沾。fú yán jīng zhà xiǎng,zhuì xiù xǐ chū zhān。
庭薄宁堪迹,空繁讵可瞻。tíng báo níng kān jì,kōng fán jù kě zhān。
正怜风共起,终恨雨同渐。zhèng lián fēng gòng qǐ,zhōng hèn yǔ tóng jiàn。
疏箔光来细,重扉气入严。shū bó guāng lái xì,zhòng fēi qì rù yán。
形容樗栎隐,意象岱嵩添。xíng róng chū lì yǐn,yì xiàng dài sōng tiān。
孤洁怜墙仞,虚明快屋檐。gū jié lián qiáng rèn,xū míng kuài wū yán。
栖枯偶猜蝶,穿隙暂疑蟾。qī kū ǒu cāi dié,chuān xì zàn yí chán。
诗案闲飘楮,妆帷误洒奁。shī àn xián piāo chǔ,zhuāng wéi wù sǎ lián。
萦盈仙缕结,琐屑女针铦。yíng yíng xiān lǚ jié,suǒ xiè nǚ zhēn xiān。
屐上长干足,颐间角里髯。jī shàng zhǎng gàn zú,yí jiān jiǎo lǐ rán。
手龟良欠药,肤粟重遭爓。shǒu guī liáng qiàn yào,fū sù zhòng zāo yàn。
池忆秦龙死,河怀汉马潜。chí yì qín lóng sǐ,hé huái hàn mǎ qián。
三章满尝吊,两骑望能占。sān zhāng mǎn cháng diào,liǎng qí wàng néng zhàn。
有德群污化,无威众动恬。yǒu dé qún wū huà,wú wēi zhòng dòng tián。
坚凝我无必,皎洁尔何嫌。jiān níng wǒ wú bì,jiǎo jié ěr hé xián。
僵卧安非介,甘餐武亦廉。jiāng wò ān fēi jiè,gān cān wǔ yì lián。
妍辞犬子简,拙兴客儿盐。yán cí quǎn zi jiǎn,zhuō xīng kè ér yán。
抟作隋珠灿,垂为纣箸尖。tuán zuò suí zhū càn,chuí wèi zhòu zhù jiān。
公车贫笑跣,洹水梦忧歼。gōng chē pín xiào xiǎn,huán shuǐ mèng yōu jiān。
氅鹤清宜绕,衣狐窭莫兼。chǎng hè qīng yí rào,yī hú jù mò jiān。
且当除讽渴,未暇怯樵痁。qiě dāng chú fěng kě,wèi xiá qiè qiáo shān。
戒婢当迟扫,呼奴更出觇。jiè bì dāng chí sǎo,hū nú gèng chū chān。
揽来真可数,消去岂堪拈。lǎn lái zhēn kě shù,xiāo qù qǐ kān niān。
便洗埋灰釜,行操割亩镰。biàn xǐ mái huī fǔ,xíng cāo gē mǔ lián。
它时玄尚白,今岁突应黔。tā shí xuán shàng bái,jīn suì tū yīng qián。
漕府君黄绶,儒宫我绛幨。cáo fǔ jūn huáng shòu,rú gōng wǒ jiàng chān。
寒吟无与律,贫病不须砭。hán yín wú yǔ lǜ,pín bìng bù xū biān。
玉饭流脂滑,金羹割尾纤。yù fàn liú zhī huá,jīn gēng gē wěi xiān。
山阴子猷兴,归去为谁淹。shān yīn zi yóu xīng,guī qù wèi shuí yān。
晁补之

晁补之

晁补之(公元1053年—公元1110年),字无咎,号归来子,汉族,济州巨野(今属山东巨野县)人,北宋时期著名文学家。为“苏门四学士”(另有北宋诗人黄庭坚、秦观、张耒)之一。曾任吏部员外郎、礼部郎中。 工书画,能诗词,善属文。与张耒并称“晁张”。其散文语言凝练、流畅,风格近柳宗元。诗学陶渊明。其词格调豪爽,语言清秀晓畅,近苏轼。但其诗词流露出浓厚的消极归隐思想。著有《鸡肋集》、《晁氏琴趣外篇》等。 晁补之的作品>>

猜您喜欢

调笑令·其三·大堤

晁补之

波恶。bō è。
倚江阁。yǐ jiāng gé。
大艑轲峨帆夜落。dà biàn kē é fān yè luò。
横塘朱户多行乐。héng táng zhū hù duō xíng lè。
大堤花容绰约。dà dī huā róng chuò yuē。
宜城春酒郎同酌。yí chéng chūn jiǔ láng tóng zhuó。
醉倒银缸罗幕。zuì dào yín gāng luó mù。

调笑令·其五·回纹

晁补之

寸结。cùn jié。
肝肠切。gān cháng qiè。
织锦机边音韵咽。zhī jǐn jī biān yīn yùn yàn。
玉琴尘暗薰炉歇。yù qín chén àn xūn lú xiē。
望尽床头秋月。wàng jǐn chuáng tóu qiū yuè。
刀裁锦断诗可灭。dāo cái jǐn duàn shī kě miè。
恨似连环难绝。hèn shì lián huán nán jué。

下水船

晁补之

上客骊驹系。shàng kè lí jū xì。
惊唤银屏睡起。jīng huàn yín píng shuì qǐ。
困倚妆台,盈盈正解罗髻。kùn yǐ zhuāng tái,yíng yíng zhèng jiě luó jì。
凤钗垂,缭绕金盘玉指。fèng chāi chuí,liáo rào jīn pán yù zhǐ。
巫山一段云委。wū shān yī duàn yún wěi。
半窥镜、向我横秋水。bàn kuī jìng xiàng wǒ héng qiū shuǐ。
斜颔花枝交镜里。xié hàn huā zhī jiāo jìng lǐ。
淡拂铅华,匆匆自整罗绮。dàn fú qiān huá,cōng cōng zì zhěng luó qǐ。
敛眉翠。liǎn méi cuì。
虽有愔愔密意,空作江边解佩。suī yǒu yīn yīn mì yì,kōng zuò jiāng biān jiě pèi。

调笑令·其四·解佩

晁补之

相误。xiāng wù。
空凝伫。kōng níng zhù。
郑子江头逢二女。zhèng zi jiāng tóu féng èr nǚ。
霞衣曳玉非尘土。xiá yī yè yù fēi chén tǔ。
笑解明珰轻付。xiào jiě míng dāng qīng fù。
月从云堕劳相慕。yuè cóng yún duò láo xiāng mù。
自有骖鸾仙侣。zì yǒu cān luán xiān lǚ。

调笑令·其四解佩

晁补之

心记。xīn jì。
好心事。hǎo xīn shì。
玉刻容颜眉刷翠。yù kè róng yán méi shuā cuì。
杜郎生得真男子。dù láng shēng dé zhēn nán zi。
况是东家妖丽。kuàng shì dōng jiā yāo lì。
眉尖春恨难凭寄。méi jiān chūn hèn nán píng jì。
笑作空中唐字。xiào zuò kōng zhōng táng zì。

调笑令·其四解佩

晁补之

相忆。xiāng yì。
顿轻掷。dùn qīng zhì。
春草佳名惭赠璧。chūn cǎo jiā míng cán zèng bì。
长洲茂苑吴王国。zhǎng zhōu mào yuàn wú wáng guó。
自有芊绵碧色。zì yǒu qiān mián bì sè。
根生土长铜驼陌。gēn shēng tǔ zhǎng tóng tuó mò。
纵欲随君争得。zòng yù suí jūn zhēng dé。

失调名

晁补之

残腊初雪霁。cán là chū xuě jì。
梅白飘香蕊。méi bái piāo xiāng ruǐ。
依前又还是,迎春时候,大家都备。yī qián yòu hái shì,yíng chūn shí hòu,dà jiā dōu bèi。
灶马门神,酒酌酴酥,桃符尽书吉利。zào mǎ mén shén,jiǔ zhuó tú sū,táo fú jǐn shū jí lì。
五更催驱傩,爆竹起。wǔ gèng cuī qū nuó,bào zhú qǐ。
虚耗都教退。xū hào dōu jiào tuì。
交年换新岁。jiāo nián huàn xīn suì。
长保身荣贵。zhǎng bǎo shēn róng guì。
愿与儿孙、尽老今生,祝寿遐昌,年年共同守岁。yuàn yǔ ér sūn jǐn lǎo jīn shēng,zhù shòu xiá chāng,nián nián gòng tóng shǒu suì。

临江仙

晁补之

身外闲愁空满眼,就中欢事常稀。shēn wài xián chóu kōng mǎn yǎn,jiù zhōng huān shì cháng xī。
明年应赋送君诗。míng nián yīng fù sòng jūn shī。
试从今夜数,相会几多时。shì cóng jīn yè shù,xiāng huì jǐ duō shí。
浅酒欲邀谁共劝,深情惟有君知。qiǎn jiǔ yù yāo shuí gòng quàn,shēn qíng wéi yǒu jūn zhī。
东溪春近好同归。dōng xī chūn jìn hǎo tóng guī。
柳垂江上影,梅谢雪中枝。liǔ chuí jiāng shàng yǐng,méi xiè xuě zhōng zhī。

洞仙歌

晁补之

江陵种橘,尚比封侯贵。jiāng líng zhǒng jú,shàng bǐ fēng hóu guì。
何况江涛转千里。hé kuàng jiāng tāo zhuǎn qiān lǐ。
带天香,含洞乳,宜入春盘,红荔子,驰驿风流仅比。dài tiān xiāng,hán dòng rǔ,yí rù chūn pán,hóng lì zi,chí yì fēng liú jǐn bǐ。
齿疏潘令老,怯咀冰霜,十颗金苞谩分遗。chǐ shū pān lìng lǎo,qiè jǔ bīng shuāng,shí kē jīn bāo mán fēn yí。
记觞前、须细认,别有馀甘,从此去,枉却栽桃种李。jì shāng qián xū xì rèn,bié yǒu yú gān,cóng cǐ qù,wǎng què zāi táo zhǒng lǐ。
想相如酒渴对文君,迥不是人间,等闲风味。xiǎng xiāng rú jiǔ kě duì wén jūn,jiǒng bù shì rén jiān,děng xián fēng wèi。

洞仙歌

晁补之

温江异果,惟有泥山贵。wēn jiāng yì guǒ,wéi yǒu ní shān guì。
驿送江南数千里。yì sòng jiāng nán shù qiān lǐ。
半含霜,轻噀雾,曾怯吴姬,亲赠我,绿橘黄柑怎比。bàn hán shuāng,qīng xùn wù,céng qiè wú jī,qīn zèng wǒ,lǜ jú huáng gān zěn bǐ。
双亲云水外,游子空怀,惆怅无人可归遗。shuāng qīn yún shuǐ wài,yóu zi kōng huái,chóu chàng wú rén kě guī yí。
报周郎、须念我,物少情多,春酒醉,独胜甜桃醋李。bào zhōu láng xū niàn wǒ,wù shǎo qíng duō,chūn jiǔ zuì,dú shèng tián táo cù lǐ。
况灯火楼台近元宵,似不减年时,袖中香味。kuàng dēng huǒ lóu tái jìn yuán xiāo,shì bù jiǎn nián shí,xiù zhōng xiāng wèi。

临江仙

晁补之

离别寻常今白首,更须竹雨萧萧。lí bié xún cháng jīn bái shǒu,gèng xū zhú yǔ xiāo xiāo。
不应都占世间豪。bù yīng dōu zhàn shì jiān háo。
清风居士手,杨柳洛城腰。qīng fēng jū shì shǒu,yáng liǔ luò chéng yāo。
文字功名真自误,从今好月良宵。wén zì gōng míng zhēn zì wù,cóng jīn hǎo yuè liáng xiāo。
只消怜取董娇饶。zhǐ xiāo lián qǔ dǒng jiāo ráo。
修门君自到,不用我词招。xiū mén jūn zì dào,bù yòng wǒ cí zhāo。

临江仙

晁补之

十岁儿曹同砚席,华裾织翠如葱。shí suì ér cáo tóng yàn xí,huá jū zhī cuì rú cōng。
一生心事醉吟中。yī shēng xīn shì zuì yín zhōng。
相逢俱白首,无语对西风。xiāng féng jù bái shǒu,wú yǔ duì xī fēng。
莫道尊前情调减,衰颜得酒能红。mò dào zūn qián qíng diào jiǎn,shuāi yán dé jiǔ néng hóng。
可怜此会意无穷。kě lián cǐ huì yì wú qióng。
夜阑人总睡,独绕菊花丛。yè lán rén zǒng shuì,dú rào jú huā cóng。

临江仙

晁补之

自古齐山重九胜,登临梦想依依。zì gǔ qí shān zhòng jiǔ shèng,dēng lín mèng xiǎng yī yī。
偶来恰值菊花时。ǒu lái qià zhí jú huā shí。
难逢开口笑,须插满头归。nán féng kāi kǒu xiào,xū chā mǎn tóu guī。
昨夜一江风色好,平明秋浦帆飞。zuó yè yī jiāng fēng sè hǎo,píng míng qiū pǔ fān fēi。
可怜如赴史君期。kě lián rú fù shǐ jūn qī。
且当酬令节,不用叹斜晖。qiě dāng chóu lìng jié,bù yòng tàn xié huī。

蓦山溪

晁补之

凤凰山下,东畔青苔院。fèng huáng shān xià,dōng pàn qīng tái yuàn。
记得当初个,与玉人、幽欢小宴。jì dé dāng chū gè,yǔ yù rén yōu huān xiǎo yàn。
黄昏风雨,人散不归家,帘旌卷。huáng hūn fēng yǔ,rén sàn bù guī jiā,lián jīng juǎn。
灯火颤。dēng huǒ chàn。
惊拥娇羞面。jīng yōng jiāo xiū miàn。
别来憔悴,偏我愁无限。bié lái qiáo cuì,piān wǒ chóu wú xiàn。
歌酒情都减,也不独、朱颜改变。gē jiǔ qíng dōu jiǎn,yě bù dú zhū yán gǎi biàn。
如今桃李,湖上泛舟时,青天晚。rú jīn táo lǐ,hú shàng fàn zhōu shí,qīng tiān wǎn。
青山远。qīng shān yuǎn。
愿见无由见。yuàn jiàn wú yóu jiàn。

洞仙歌(温园赏海棠)

晁补之

群芳老尽,海棠花时候。qún fāng lǎo jǐn,hǎi táng huā shí hòu。
雨过寒轻好清昼。yǔ guò hán qīng hǎo qīng zhòu。
最妖饶一段,全是初开,云鬟小,涂粉施朱未就。zuì yāo ráo yī duàn,quán shì chū kāi,yún huán xiǎo,tú fěn shī zhū wèi jiù。
全开还自好,骀荡春余,百样宫罗斗繁绣。quán kāi hái zì hǎo,dài dàng chūn yú,bǎi yàng gōng luó dòu fán xiù。
纵无语也,心应恨来迟,恰柳絮、将春归后。zòng wú yǔ yě,xīn yīng hèn lái chí,qià liǔ xù jiāng chūn guī hòu。
醉犹倚柔柯,怯黄昏,这一点愁,须共花同瘦。zuì yóu yǐ róu kē,qiè huáng hūn,zhè yī diǎn chóu,xū gòng huā tóng shòu。