古诗词

冰玉堂辞

晁补之

论世以观士兮,集义以为词。lùn shì yǐ guān shì xī,jí yì yǐ wèi cí。
所非正而敢从兮,日可挂而东之。suǒ fēi zhèng ér gǎn cóng xī,rì kě guà ér dōng zhī。
嗟若士之弗获兮,羌何忿而负石。jiē ruò shì zhī fú huò xī,qiāng hé fèn ér fù shí。
繄圣贤之出处兮,惟遵道而守德。yī shèng xián zhī chū chù xī,wéi zūn dào ér shǒu dé。
凤览辉而乃下兮,雏犹耻乎腐吓。fèng lǎn huī ér nǎi xià xī,chú yóu chǐ hū fǔ xià。
非九方之为使兮,夫何足以得马。fēi jiǔ fāng zhī wèi shǐ xī,fū hé zú yǐ dé mǎ。
庐岑岑以镇楚兮,汹大江之东涹。lú cén cén yǐ zhèn chǔ xī,xiōng dà jiāng zhī dōng wō。
分阴阳之晦明兮,钟斯人以正直。fēn yīn yáng zhī huì míng xī,zhōng sī rén yǐ zhèng zhí。
惟天道与地宝兮,非所求其犹爱。wéi tiān dào yǔ dì bǎo xī,fēi suǒ qiú qí yóu ài。
与之全而不用兮,怀斯美以固在。yǔ zhī quán ér bù yòng xī,huái sī měi yǐ gù zài。
大固不可以适兮,方固不可以圆。dà gù bù kě yǐ shì xī,fāng gù bù kě yǐ yuán。
试回功谢于土谷兮,夫乃同道于禹稷。shì huí gōng xiè yú tǔ gǔ xī,fū nǎi tóng dào yú yǔ jì。
譬人生犹吹吷兮,无得丧之可齐。pì rén shēng yóu chuī xuè xī,wú dé sàng zhī kě qí。
纷吾何指以为正兮,服吾初其庶几。fēn wú hé zhǐ yǐ wèi zhèng xī,fú wú chū qí shù jǐ。
晁补之

晁补之

晁补之(公元1053年—公元1110年),字无咎,号归来子,汉族,济州巨野(今属山东巨野县)人,北宋时期著名文学家。为“苏门四学士”(另有北宋诗人黄庭坚、秦观、张耒)之一。曾任吏部员外郎、礼部郎中。 工书画,能诗词,善属文。与张耒并称“晁张”。其散文语言凝练、流畅,风格近柳宗元。诗学陶渊明。其词格调豪爽,语言清秀晓畅,近苏轼。但其诗词流露出浓厚的消极归隐思想。著有《鸡肋集》、《晁氏琴趣外篇》等。 晁补之的作品>>

猜您喜欢

和雒酒十二弟见降羌赴阙

晁补之

二鸟蒙恩岂有知,车书混一是昌期。èr niǎo méng ēn qǐ yǒu zhī,chē shū hùn yī shì chāng qī。
知君不化伊川祭,右倚门墙恐见麾。zhī jūn bù huà yī chuān jì,yòu yǐ mén qiáng kǒng jiàn huī。

和洛笋小发

晁补之

叔夜青山肯长往,不应石髓化山坚。shū yè qīng shān kěn zhǎng wǎng,bù yīng shí suǐ huà shān jiān。
君会箨龙才小发,恐君心未老伊川。jūn huì tuò lóng cái xiǎo fā,kǒng jūn xīn wèi lǎo yī chuān。

叔与戏云谓我穷我尝伤食从而嘲之

晁补之

羊踏胸中昨夜蔬,不应扪腹怪如壶。yáng tà xiōng zhōng zuó yè shū,bù yīng mén fù guài rú hú。
妇家得餔犹须忍,莫索槟榔笑尔臞。fù jiā dé bù yóu xū rěn,mò suǒ bīn láng xiào ěr qú。

将别历下二首

晁补之

来见红蕖隘渚香,归涂未变柳梢黄。lái jiàn hóng qú ài zhǔ xiāng,guī tú wèi biàn liǔ shāo huáng。
殷勤趵突溪中水,相送扁舟向汶阳。yīn qín bào tū xī zhōng shuǐ,xiāng sòng biǎn zhōu xiàng wèn yáng。

将别历下二首

晁补之

鸳鸯鸂鶒绕渔梁,摇漾山光与水光。yuān yāng xī chì rào yú liáng,yáo yàng shān guāng yǔ shuǐ guāng。
不管使君征棹远,依然飞下旧池塘。bù guǎn shǐ jūn zhēng zhào yuǎn,yī rán fēi xià jiù chí táng。

安陶舟中

晁补之

缭绕春堤去欲穷,参差烟坞到还通。liáo rào chūn dī qù yù qióng,cān chà yān wù dào hái tōng。
依依润柳侵晨雨,细细吹花傍午风。yī yī rùn liǔ qīn chén yǔ,xì xì chuī huā bàng wǔ fēng。

栗区村与无斁别

晁补之

十年投分皆卿相,四海论心只弟昆。shí nián tóu fēn jiē qīng xiāng,sì hǎi lùn xīn zhǐ dì kūn。
老忆躬耕困随牒,春风挥泪栗区村。lǎo yì gōng gēng kùn suí dié,chūn fēng huī lèi lì qū cūn。

与子真诸人饮求仁不与作怨诗因戏答

晁补之

结习徐看荡劫灰,天花从自落空阶。jié xí xú kàn dàng jié huī,tiān huā cóng zì luò kōng jiē。
似闻满室唯澄水,投砾何因出定来。shì wén mǎn shì wéi chéng shuǐ,tóu lì hé yīn chū dìng lái。

题谷熟驿舍二首

晁补之

驿后新篱接短墙,枯荷衰柳小池塘。yì hòu xīn lí jiē duǎn qiáng,kū hé shuāi liǔ xiǎo chí táng。
倦游对此忘行路,徙倚轩窗看夕阳。juàn yóu duì cǐ wàng xíng lù,xǐ yǐ xuān chuāng kàn xī yáng。

题谷熟驿舍二首

晁补之

一官南北鬓将华,数亩荒池净水花。yī guān nán běi bìn jiāng huá,shù mǔ huāng chí jìng shuǐ huā。
扫地开窗置书几,此生随处便为家。sǎo dì kāi chuāng zhì shū jǐ,cǐ shēng suí chù biàn wèi jiā。

送永嘉君回至鹿邑东门外作

晁补之

冬温榆柳未全雕,黄蝶飞飞缀野蒿。dōng wēn yú liǔ wèi quán diāo,huáng dié fēi fēi zhuì yě hāo。
华发不堪悲世故,斜川归兴满东皋。huá fā bù kān bēi shì gù,xié chuān guī xīng mǎn dōng gāo。

谪宋徙亳初闻周璠琵琶

晁补之

枣园憭慄桧厅寒,醉倚琵琶倒鹖冠。zǎo yuán liǎo lì guì tīng hán,zuì yǐ pí pá dào hé guān。
不似江州白司马,只成怨恨不成欢。bù shì jiāng zhōu bái sī mǎ,zhǐ chéng yuàn hèn bù chéng huān。

题伯时画

晁补之

单于射获明妃笑,劝酌蒲萄跪小胡。dān yú shè huò míng fēi xiào,quàn zhuó pú táo guì xiǎo hú。
不恨别宫昆莫老,应怜超乘子南夫。bù hèn bié gōng kūn mò lǎo,yīng lián chāo chéng zi nán fū。

虹县逢无斁二首

晁补之

清河掺执汴河逢,万里悲欢一梦中。qīng hé càn zhí biàn hé féng,wàn lǐ bēi huān yī mèng zhōng。
不作常情问京洛,鱼山好在故园松。bù zuò cháng qíng wèn jīng luò,yú shān hǎo zài gù yuán sōng。

虹县逢无斁二首

晁补之

千载昌期尚此逢,询谋多在布韦中。qiān zài chāng qī shàng cǐ féng,xún móu duō zài bù wéi zhōng。
南归已后钟山集,犹忆君王代麈松。nán guī yǐ hòu zhōng shān jí,yóu yì jūn wáng dài zhǔ sōng。