古诗词

遐观楼辞

晁补之

窘墙堵之伏潜兮,登斯楼以遐观。jiǒng qiáng dǔ zhī fú qián xī,dēng sī lóu yǐ xiá guān。
匪吾居之为隘兮,乾坤曶其盂盘。fěi wú jū zhī wèi ài xī,qián kūn hū qí yú pán。
仰攀甍而拊楯兮,宇旷旷而益宽。yǎng pān méng ér fǔ dùn xī,yǔ kuàng kuàng ér yì kuān。
彼何大而能舒兮,吾何眇而莫闲。bǐ hé dà ér néng shū xī,wú hé miǎo ér mò xián。
霜肃垄而木枯兮,潦收窦而泽乾。shuāng sù lǒng ér mù kū xī,lǎo shōu dòu ér zé qián。
蓬鸣野而相追兮,知海冰而天寒。péng míng yě ér xiāng zhuī xī,zhī hǎi bīng ér tiān hán。
左睇兮城闉,右盼兮林坰。zuǒ dì xī chéng yīn,yòu pàn xī lín jiōng。
商贾纷其昼合兮,陶冶蓊其烟兴。shāng jiǎ fēn qí zhòu hé xī,táo yě wěng qí yān xīng。
之罘杳以在东,双柏近而青青。zhī fú yǎo yǐ zài dōng,shuāng bǎi jìn ér qīng qīng。
物暇遽之不同兮,余亦不知其何情。wù xiá jù zhī bù tóng xī,yú yì bù zhī qí hé qíng。
聊浮游以相羊兮,初怫郁而中清。liáo fú yóu yǐ xiāng yáng xī,chū fú yù ér zhōng qīng。
彼坱圠之无垠兮,人驹隙之暂更。bǐ yǎng yà zhī wú yín xī,rén jū xì zhī zàn gèng。
道本夷而世险兮,夸夺餍而卒平。dào běn yí ér shì xiǎn xī,kuā duó yàn ér zú píng。
周垣兀其跨衍兮,逝千古于樵耕。zhōu yuán wù qí kuà yǎn xī,shì qiān gǔ yú qiáo gēng。
春与秋之不淹兮,岁忽忽其峥嵘。chūn yǔ qiū zhī bù yān xī,suì hū hū qí zhēng róng。
招摇指于北陆兮,澹黄宫之阳生。zhāo yáo zhǐ yú běi lù xī,dàn huáng gōng zhī yáng shēng。
固天道之反覆兮,气默会而孤萌。gù tiān dào zhī fǎn fù xī,qì mò huì ér gū méng。
朝卷箔而极望兮,稍雾廓而日晶。cháo juǎn bó ér jí wàng xī,shāo wù kuò ér rì jīng。
及旸景之方中兮,晞余发乎南荣。jí yáng jǐng zhī fāng zhōng xī,xī yú fā hū nán róng。
浮云起而景翳兮,四暝合而睹星。fú yún qǐ ér jǐng yì xī,sì míng hé ér dǔ xīng。
风摵摵而感轩兮,雀啾啾而赴楹。fēng shè shè ér gǎn xuān xī,què jiū jiū ér fù yíng。
收百为以清虑兮,施余裯而榻横。shōu bǎi wèi yǐ qīng lǜ xī,shī yú chóu ér tà héng。
漠汹汹而非声兮,邈冉冉而非征。mò xiōng xiōng ér fēi shēng xī,miǎo rǎn rǎn ér fēi zhēng。
形欺魄而若存兮,神无亏而靡成。xíng qī pò ér ruò cún xī,shén wú kuī ér mí chéng。
目瞳眬而罔觌兮,坐待日之方升。mù tóng lóng ér wǎng dí xī,zuò dài rì zhī fāng shēng。
夜寥寥而未央兮,羌不寐而无营。yè liáo liáo ér wèi yāng xī,qiāng bù mèi ér wú yíng。
晁补之

晁补之

晁补之(公元1053年—公元1110年),字无咎,号归来子,汉族,济州巨野(今属山东巨野县)人,北宋时期著名文学家。为“苏门四学士”(另有北宋诗人黄庭坚、秦观、张耒)之一。曾任吏部员外郎、礼部郎中。 工书画,能诗词,善属文。与张耒并称“晁张”。其散文语言凝练、流畅,风格近柳宗元。诗学陶渊明。其词格调豪爽,语言清秀晓畅,近苏轼。但其诗词流露出浓厚的消极归隐思想。著有《鸡肋集》、《晁氏琴趣外篇》等。 晁补之的作品>>

猜您喜欢

次韵邓正字慎思秋日同文馆九首

晁补之

辍直雠书馆,联裾校艺场。chuò zhí chóu shū guǎn,lián jū xiào yì chǎng。
腾骧来万匹,挺拔出千章。téng xiāng lái wàn pǐ,tǐng bá chū qiān zhāng。
直钓何妨得,餐风未必香。zhí diào hé fáng dé,cān fēng wèi bì xiāng。
搜才赖公等,要助俗成康。sōu cái lài gōng děng,yào zhù sú chéng kāng。

次韵邓正字慎思秋日同文馆九首

晁补之

忆卧蓬莱阁,同听午唱鸡。yì wò péng lái gé,tóng tīng wǔ chàng jī。
星辰望天北,簪组隔城西。xīng chén wàng tiān běi,zān zǔ gé chéng xī。
几日宣鱼钥,长驱响月题。jǐ rì xuān yú yào,zhǎng qū xiǎng yuè tí。
更凭催邓子,要剸玉如泥。gèng píng cuī dèng zi,yào tuán yù rú ní。

次韵邓正字慎思秋日同文馆九首

晁补之

风云日夕改,秋气袭堂闱。fēng yún rì xī gǎi,qiū qì xí táng wéi。
映叶无蜩响,依丛有蝶归。yìng yè wú tiáo xiǎng,yī cóng yǒu dié guī。
官壶催赐酎,邻杵急成衣。guān hú cuī cì zhòu,lín chǔ jí chéng yī。
留滞真何补,莼鲈兴又违。liú zhì zhēn hé bǔ,chún lú xīng yòu wéi。

次韵邓正字慎思秋日同文馆九首

晁补之

气入中秋劲,更传午夜长。qì rù zhōng qiū jìn,gèng chuán wǔ yè zhǎng。
青灯蛾舞急,白月雁啼凉。qīng dēng é wǔ jí,bái yuè yàn tí liáng。
羁旅生来惯,淹留久却忘。jī lǚ shēng lái guàn,yān liú jiǔ què wàng。
吟诗酬邓子,毕昴出东方。yín shī chóu dèng zi,bì mǎo chū dōng fāng。

次韵邓正字慎思秋日同文馆九首

晁补之

前世诸生选,平居数路开。qián shì zhū shēng xuǎn,píng jū shù lù kāi。
乡闾自相与,岩穴亦时来。xiāng lǘ zì xiāng yǔ,yán xué yì shí lái。
射雉空亡矢,为蛇更夺杯。shè zhì kōng wáng shǐ,wèi shé gèng duó bēi。
千金曾市骨,聊用作龙媒。qiān jīn céng shì gǔ,liáo yòng zuò lóng méi。

闻慎思说豪塘居

晁补之

闻在豪塘饮,松林日百回。wén zài háo táng yǐn,sōng lín rì bǎi huí。
当年鹿何往,异世鹤归来。dāng nián lù hé wǎng,yì shì hè guī lái。
未许茅斋并,终期蜡屐陪。wèi xǔ máo zhāi bìng,zhōng qī là jī péi。
丹留杉不死,夜气看星魁。dān liú shān bù sǐ,yè qì kàn xīng kuí。

陪发运右司叔父集金山次韵

晁补之

报国身无用,还山计欲成。bào guó shēn wú yòng,hái shān jì yù chéng。
烟霞异尘世,江海慰高情。yān xiá yì chén shì,jiāng hǎi wèi gāo qíng。
幸继阮咸集,恐惭疏受声。xìng jì ruǎn xián jí,kǒng cán shū shòu shēng。
清诗逢绝景,未觉负平生。qīng shī féng jué jǐng,wèi jué fù píng shēng。

送赵正夫京东漕

晁补之

朝持使者节,骑出大明宫。cháo chí shǐ zhě jié,qí chū dà míng gōng。
霜拂蓬壶外,春生海岱东。shuāng fú péng hú wài,chūn shēng hǎi dài dōng。
清时忧国事,白首问民风。qīng shí yōu guó shì,bái shǒu wèn mín fēng。
我亦何为者,丹铅点勘中。wǒ yì hé wèi zhě,dān qiān diǎn kān zhōng。

次韵八弟西园课经二首

晁补之

禾熟秋原静,高蝉尚远音。hé shú qiū yuán jìng,gāo chán shàng yuǎn yīn。
半荒愁雨菊,独秀畏风林。bàn huāng chóu yǔ jú,dú xiù wèi fēng lín。
老觉田原好,慵疏里巷寻。lǎo jué tián yuán hǎo,yōng shū lǐ xiàng xún。
心知阿连胜,新向佛乘深。xīn zhī ā lián shèng,xīn xiàng fú chéng shēn。

次韵八弟西园课经二首

晁补之

懒旷期陶谢,呼儿读晋书。lǎn kuàng qī táo xiè,hū ér dú jìn shū。
葛巾倾泛潋,蜡屐上嵚岖。gé jīn qīng fàn liàn,là jī shàng qīn qū。
回向空门旧,揩磨意地初。huí xiàng kōng mén jiù,kāi mó yì dì chū。
未堪朝市隐,且欲去衡庐。wèi kān cháo shì yǐn,qiě yù qù héng lú。

千秋岭上

晁补之

永日倦高跻,盘回四望迷。yǒng rì juàn gāo jī,pán huí sì wàng mí。
松根危抱石,岭路曲随溪。sōng gēn wēi bào shí,lǐng lù qū suí xī。
马腹飞云薄,山腰过雨低。mǎ fù fēi yún báo,shān yāo guò yǔ dī。
阴崖不可度,谁此构长梯。yīn yá bù kě dù,shuí cǐ gòu zhǎng tī。

蒲津系桥次李棻韵

晁补之

激箭波涛上,为梁木石雄。jī jiàn bō tāo shàng,wèi liáng mù shí xióng。
铁牛惊陕右,流马出关东。tiě niú jīng shǎn yòu,liú mǎ chū guān dōng。
潦集连艘断,冰融一水通。lǎo jí lián sōu duàn,bīng róng yī shuǐ tōng。
询谋自谁可,贤有赞皇公。xún móu zì shuí kě,xián yǒu zàn huáng gōng。

次韵练定祥符听法

晁补之

弥天一滴水,何处是曹溪。mí tiān yī dī shuǐ,hé chù shì cáo xī。
若作声来解,还成瞪发迷。ruò zuò shēng lái jiě,hái chéng dèng fā mí。
白云遮刹远,翠竹向檐低。bái yún zhē shā yuǎn,cuì zhú xiàng yán dī。
是物元非物,庄周未可齐。shì wù yuán fēi wù,zhuāng zhōu wèi kě qí。

自画山水寄无斁题其上

晁补之

湘吴昔穷览,怀抱自难忘。xiāng wú xī qióng lǎn,huái bào zì nán wàng。
毫素开尘牖,江山入草堂。háo sù kāi chén yǒu,jiāng shān rù cǎo táng。
寄君花县里,虚我竹林傍。jì jūn huā xiàn lǐ,xū wǒ zhú lín bàng。
何物酬斯赠,清诗要一囊。hé wù chóu sī zèng,qīng shī yào yī náng。

赠别张尧询

晁补之

趣操几前辈,词章近古风。qù cāo jǐ qián bèi,cí zhāng jìn gǔ fēng。
身名沉饮外,生事放言中。shēn míng chén yǐn wài,shēng shì fàng yán zhōng。
鹄鹜从龟吉,船车送鬼穷。gǔ wù cóng guī jí,chuán chē sòng guǐ qióng。
支离不征戍,高卧有奇功。zhī lí bù zhēng shù,gāo wò yǒu qí gōng。