古诗词

芳仪怨

晁补之

金陵宫殿春霏微,江南花发鹧鸪飞。jīn líng gōng diàn chūn fēi wēi,jiāng nán huā fā zhè gū fēi。
风流国主家千口,十五吹箫粉黛稀。fēng liú guó zhǔ jiā qiān kǒu,shí wǔ chuī xiāo fěn dài xī。
满堂侍酒皆词客,拭汗争看平叔白。mǎn táng shì jiǔ jiē cí kè,shì hàn zhēng kàn píng shū bái。
后庭一曲时事新,挥泪临江悲去国。hòu tíng yī qū shí shì xīn,huī lèi lín jiāng bēi qù guó。
令公献籍朝未央,敕书筑第优降王。lìng gōng xiàn jí cháo wèi yāng,chì shū zhù dì yōu jiàng wáng。
魏俘曾不输织室,供奉一官奔武彊。wèi fú céng bù shū zhī shì,gōng fèng yī guān bēn wǔ jiàng。
秦淮潮水钟山树,塞北江南易怀土。qín huái cháo shuǐ zhōng shān shù,sāi běi jiāng nán yì huái tǔ。
双燕清秋梦柏梁,吹落天涯犹并羽。shuāng yàn qīng qiū mèng bǎi liáng,chuī luò tiān yá yóu bìng yǔ。
相随未是断肠悲,黄河应有却还时。xiāng suí wèi shì duàn cháng bēi,huáng hé yīng yǒu què hái shí。
宁知翻手明朝事,咫尺人生不可期。níng zhī fān shǒu míng cháo shì,zhǐ chǐ rén shēng bù kě qī。
苍黄三鼓滹沱岸,良人白马今谁见。cāng huáng sān gǔ hū tuó àn,liáng rén bái mǎ jīn shuí jiàn。
国亡家破一身存,薄命如云信流转。guó wáng jiā pò yī shēn cún,báo mìng rú yún xìn liú zhuǎn。
芳仪加我名字新,教歌遣舞不由人。fāng yí jiā wǒ míng zì xīn,jiào gē qiǎn wǔ bù yóu rén。
采珠拾翠衣裳好,深红退尽惊胡尘。cǎi zhū shí cuì yī shang hǎo,shēn hóng tuì jǐn jīng hú chén。
阴山射虎边风急,嘈杂琵琶酒阑泣。yīn shān shè hǔ biān fēng jí,cáo zá pí pá jiǔ lán qì。
无言遍数天河星,只有南箕近乡邑。wú yán biàn shù tiān hé xīng,zhǐ yǒu nán jī jìn xiāng yì。
当时千指渡江来,同苦不知身独哀。dāng shí qiān zhǐ dù jiāng lái,tóng kǔ bù zhī shēn dú āi。
中原骨肉又零落,寄诗黄鹄何当回。zhōng yuán gǔ ròu yòu líng luò,jì shī huáng gǔ hé dāng huí。
生男自有四方志,女子那知出门事。shēng nán zì yǒu sì fāng zhì,nǚ zi nà zhī chū mén shì。
君不见李君椎髻泣穷年,丈夫飘泊犹堪怜。jūn bù jiàn lǐ jūn chuí jì qì qióng nián,zhàng fū piāo pō yóu kān lián。
晁补之

晁补之

晁补之(公元1053年—公元1110年),字无咎,号归来子,汉族,济州巨野(今属山东巨野县)人,北宋时期著名文学家。为“苏门四学士”(另有北宋诗人黄庭坚、秦观、张耒)之一。曾任吏部员外郎、礼部郎中。 工书画,能诗词,善属文。与张耒并称“晁张”。其散文语言凝练、流畅,风格近柳宗元。诗学陶渊明。其词格调豪爽,语言清秀晓畅,近苏轼。但其诗词流露出浓厚的消极归隐思想。著有《鸡肋集》、《晁氏琴趣外篇》等。 晁补之的作品>>

猜您喜欢

行香子(同前)

晁补之

前岁栽桃,今岁成蹊。qián suì zāi táo,jīn suì chéng qī。
更黄鹂、久住相知。gèng huáng lí jiǔ zhù xiāng zhī。
微行清露,细履斜晖。wēi xíng qīng lù,xì lǚ xié huī。
对林中侣,闲中我,醉中谁。duì lín zhōng lǚ,xián zhōng wǒ,zuì zhōng shuí。
何妨到老,常闲常醉,任功名、生事俱非。hé fáng dào lǎo,cháng xián cháng zuì,rèn gōng míng shēng shì jù fēi。
衰颜难强,拙语多迟。shuāi yán nán qiáng,zhuō yǔ duō chí。
但酒同行,月同坐,影同嬉。dàn jiǔ tóng xíng,yuè tóng zuò,yǐng tóng xī。

行香子·遐观楼

晁补之

归鸟翩翩,楼上黄昏。guī niǎo piān piān,lóu shàng huáng hūn。
黯天气、残照馀痕。àn tiān qì cán zhào yú hén。
曲阑干里,有个愁人。qū lán gàn lǐ,yǒu gè chóu rén。
向不言中,千载事,一年春。xiàng bù yán zhōng,qiān zài shì,yī nián chūn。
春来似客,春归如云。chūn lái shì kè,chūn guī rú yún。
付楼前、行路双轮。fù lóu qián xíng lù shuāng lún。
倾江变酒,举斛为尊。qīng jiāng biàn jiǔ,jǔ hú wèi zūn。
断浮生外,愁千丈,不关身。duàn fú shēng wài,chóu qiān zhàng,bù guān shēn。

拟古六首上鲜于大夫子骏其三庭前有奇树

晁补之

庭前有奇树,好鸟鸣喈喈。tíng qián yǒu qí shù,hǎo niǎo míng jiē jiē。
朱荣被紫萼,采掇以忘怀。zhū róng bèi zǐ è,cǎi duō yǐ wàng huái。
弃置而不省,秋风凄以摧。qì zhì ér bù shěng,qiū fēng qī yǐ cuī。
不惜朝华暮,君行殊未来。bù xī cháo huá mù,jūn xíng shū wèi lái。

吴松道中二首

晁补之

【其一】
停舟傍河浒,四顾尽荒原。tíng zhōu bàng hé hǔ,sì gù jǐn huāng yuán。
日落狐鸣冢,天寒犬吠村。rì luò hú míng zhǒng,tiān hán quǎn fèi cūn。
系帆凌震泽,抢雨入盘门。xì fān líng zhèn zé,qiǎng yǔ rù pán mén。
怅望夫差事,吴山閟楚魂。chàng wàng fū chà shì,wú shān bì chǔ hún。
【其二】
晓路雨萧萧,江乡叶正飘。xiǎo lù yǔ xiāo xiāo,jiāng xiāng yè zhèng piāo。
天寒雁声急,岁晚客程遥。tiān hán yàn shēng jí,suì wǎn kè chéng yáo。
鸟避征帆却,鱼惊荡桨跳。niǎo bì zhēng fān què,yú jīng dàng jiǎng tiào。
孤舟宿何许,霜月系枫桥。gū zhōu sù hé xǔ,shuāng yuè xì fēng qiáo。

济州道中寄叶勋秀才

晁补之

晓路入西郊,新霜著鬓毛。xiǎo lù rù xī jiāo,xīn shuāng zhù bìn máo。
贫交借羸马,慈母授征袍。pín jiāo jiè léi mǎ,cí mǔ shòu zhēng páo。
野静狐狸出,天寒雁鹄高。yě jìng hú lí chū,tiān hán yàn gǔ gāo。
艰难忆亲旧,清泪渍平皋。jiān nán yì qīn jiù,qīng lèi zì píng gāo。

原上

晁补之

闭门遗日月,原上感年华。bì mén yí rì yuè,yuán shàng gǎn nián huá。
久旱无场藿,重阳有野花。jiǔ hàn wú chǎng huò,zhòng yáng yǒu yě huā。
萧萧几家静,脉脉一歧赊。xiāo xiāo jǐ jiā jìng,mài mài yī qí shē。
向晚悠然去,秋风马尾斜。xiàng wǎn yōu rán qù,qiū fēng mǎ wěi xié。

答刘季孙

晁补之

高台撷黄菊,独上忆同登。gāo tái xié huáng jú,dú shàng yì tóng dēng。
灌木闲相揖,寒鸦偶自朋。guàn mù xián xiāng yī,hán yā ǒu zì péng。
酒怜旁舍熟,赋喜故人能。jiǔ lián páng shě shú,fù xǐ gù rén néng。
寂莫西风里,篮舆兴可胜。jì mò xī fēng lǐ,lán yú xīng kě shèng。

病起答关景晖

晁补之

卧病车马绝,初非遗世人。wò bìng chē mǎ jué,chū fēi yí shì rén。
逍遥乍形散,邂逅却情真。xiāo yáo zhà xíng sàn,xiè hòu què qíng zhēn。
见护屏能力,相扶竹亦神。jiàn hù píng néng lì,xiāng fú zhú yì shén。
闲来佐欢喜,漉酒用陶巾。xián lái zuǒ huān xǐ,lù jiǔ yòng táo jīn。

同鲁直和普安院壁上苏公诗

晁补之

畏暑聊寻寺,追凉故绕池。wèi shǔ liáo xún sì,zhuī liáng gù rào chí。
雨园鸠唤妇,风径燕将儿。yǔ yuán jiū huàn fù,fēng jìng yàn jiāng ér。
散篆萦帘额,留云暗井眉。sàn zhuàn yíng lián é,liú yún àn jǐng méi。
龙蛇动屋壁,知有长公诗。lóng shé dòng wū bì,zhī yǒu zhǎng gōng shī。

次韵黄奉议序致仕作

晁补之

闻道家书至,山中不厌寒。wén dào jiā shū zhì,shān zhōng bù yàn hán。
近臣多白发,此老独黄冠。jìn chén duō bái fā,cǐ lǎo dú huáng guān。
金少从供具,身轻莫据鞍。jīn shǎo cóng gōng jù,shēn qīng mò jù ān。
劳心为功业,持与世人看。láo xīn wèi gōng yè,chí yǔ shì rén kàn。

次韵履常见贻

晁补之

人皆爱陈子,新雨尚能来。rén jiē ài chén zi,xīn yǔ shàng néng lái。
但使门多客,何嫌室自埃。dàn shǐ mén duō kè,hé xián shì zì āi。
弓旌无远野,城郭有遗才。gōng jīng wú yuǎn yě,chéng guō yǒu yí cái。
底日常侯舍,传声四辈催。dǐ rì cháng hóu shě,chuán shēng sì bèi cuī。

次韵邓正字慎思秋日同文馆九首

晁补之

平生邓夫子,文墨晚相依。píng shēng dèng fū zi,wén mò wǎn xiāng yī。
台阁佳声在,湖湘爽气归。tái gé jiā shēng zài,hú xiāng shuǎng qì guī。
诗夸束笋密,发叹耨苗稀。shī kuā shù sǔn mì,fā tàn nòu miáo xī。
勤苦千秋事,川明水孕玑。qín kǔ qiān qiū shì,chuān míng shuǐ yùn jī。

次韵邓正字慎思秋日同文馆九首

晁补之

雄深张子句,山水发天光。xióng shēn zhāng zi jù,shān shuǐ fā tiān guāng。
黄鹄愁严道,玄龟困吕梁。huáng gǔ chóu yán dào,xuán guī kùn lǚ liáng。
爱君豪颖脱,嗟我病伧囊。ài jūn háo yǐng tuō,jiē wǒ bìng cāng náng。
骥尾何当附,西风万里长。jì wěi hé dāng fù,xī fēng wàn lǐ zhǎng。

次韵邓正字慎思秋日同文馆九首

晁补之

蔡侯南国秀,经纬耿昭回。cài hóu nán guó xiù,jīng wěi gěng zhāo huí。
文史蛙生甑,风云蛰起隈。wén shǐ wā shēng zèng,fēng yún zhé qǐ wēi。
吾君求助意,之子为时来。wú jūn qiú zhù yì,zhī zi wèi shí lái。
万缕防秋费,何如一士才。wàn lǚ fáng qiū fèi,hé rú yī shì cái。

次韵邓正字慎思秋日同文馆九首

晁补之

高堂置书几,连幕与云齐。gāo táng zhì shū jǐ,lián mù yǔ yún qí。
暑服犹便葛,秋盘已饤梨。shǔ fú yóu biàn gé,qiū pán yǐ dìng lí。
官醪聊足醉,古锦不成题。guān láo liáo zú zuì,gǔ jǐn bù chéng tí。
空对灯花喜,重城隔夜闺。kōng duì dēng huā xǐ,zhòng chéng gé yè guī。