古诗词

芳仪怨

晁补之

金陵宫殿春霏微,江南花发鹧鸪飞。jīn líng gōng diàn chūn fēi wēi,jiāng nán huā fā zhè gū fēi。
风流国主家千口,十五吹箫粉黛稀。fēng liú guó zhǔ jiā qiān kǒu,shí wǔ chuī xiāo fěn dài xī。
满堂侍酒皆词客,拭汗争看平叔白。mǎn táng shì jiǔ jiē cí kè,shì hàn zhēng kàn píng shū bái。
后庭一曲时事新,挥泪临江悲去国。hòu tíng yī qū shí shì xīn,huī lèi lín jiāng bēi qù guó。
令公献籍朝未央,敕书筑第优降王。lìng gōng xiàn jí cháo wèi yāng,chì shū zhù dì yōu jiàng wáng。
魏俘曾不输织室,供奉一官奔武彊。wèi fú céng bù shū zhī shì,gōng fèng yī guān bēn wǔ jiàng。
秦淮潮水钟山树,塞北江南易怀土。qín huái cháo shuǐ zhōng shān shù,sāi běi jiāng nán yì huái tǔ。
双燕清秋梦柏梁,吹落天涯犹并羽。shuāng yàn qīng qiū mèng bǎi liáng,chuī luò tiān yá yóu bìng yǔ。
相随未是断肠悲,黄河应有却还时。xiāng suí wèi shì duàn cháng bēi,huáng hé yīng yǒu què hái shí。
宁知翻手明朝事,咫尺人生不可期。níng zhī fān shǒu míng cháo shì,zhǐ chǐ rén shēng bù kě qī。
苍黄三鼓滹沱岸,良人白马今谁见。cāng huáng sān gǔ hū tuó àn,liáng rén bái mǎ jīn shuí jiàn。
国亡家破一身存,薄命如云信流转。guó wáng jiā pò yī shēn cún,báo mìng rú yún xìn liú zhuǎn。
芳仪加我名字新,教歌遣舞不由人。fāng yí jiā wǒ míng zì xīn,jiào gē qiǎn wǔ bù yóu rén。
采珠拾翠衣裳好,深红退尽惊胡尘。cǎi zhū shí cuì yī shang hǎo,shēn hóng tuì jǐn jīng hú chén。
阴山射虎边风急,嘈杂琵琶酒阑泣。yīn shān shè hǔ biān fēng jí,cáo zá pí pá jiǔ lán qì。
无言遍数天河星,只有南箕近乡邑。wú yán biàn shù tiān hé xīng,zhǐ yǒu nán jī jìn xiāng yì。
当时千指渡江来,同苦不知身独哀。dāng shí qiān zhǐ dù jiāng lái,tóng kǔ bù zhī shēn dú āi。
中原骨肉又零落,寄诗黄鹄何当回。zhōng yuán gǔ ròu yòu líng luò,jì shī huáng gǔ hé dāng huí。
生男自有四方志,女子那知出门事。shēng nán zì yǒu sì fāng zhì,nǚ zi nà zhī chū mén shì。
君不见李君椎髻泣穷年,丈夫飘泊犹堪怜。jūn bù jiàn lǐ jūn chuí jì qì qióng nián,zhàng fū piāo pō yóu kān lián。
晁补之

晁补之

晁补之(公元1053年—公元1110年),字无咎,号归来子,汉族,济州巨野(今属山东巨野县)人,北宋时期著名文学家。为“苏门四学士”(另有北宋诗人黄庭坚、秦观、张耒)之一。曾任吏部员外郎、礼部郎中。 工书画,能诗词,善属文。与张耒并称“晁张”。其散文语言凝练、流畅,风格近柳宗元。诗学陶渊明。其词格调豪爽,语言清秀晓畅,近苏轼。但其诗词流露出浓厚的消极归隐思想。著有《鸡肋集》、《晁氏琴趣外篇》等。 晁补之的作品>>

猜您喜欢

感兴五首次韵和李希孝

晁补之

不肯扫一室,顾欲天下清。bù kěn sǎo yī shì,gù yù tiān xià qīng。
少日又不羁,颇复乡党轻。shǎo rì yòu bù jī,pǒ fù xiāng dǎng qīng。
长年始羞悔,耳目尚聪明。zhǎng nián shǐ xiū huǐ,ěr mù shàng cōng míng。
何须更市药,小女故知名。hé xū gèng shì yào,xiǎo nǚ gù zhī míng。

感兴五首次韵和李希孝

晁补之

春半寒未已,今晨天气清。chūn bàn hán wèi yǐ,jīn chén tiān qì qīng。
弹冠适新沐,搔发亦良轻。dàn guān shì xīn mù,sāo fā yì liáng qīng。
但爱百鸟乐,复怜一窗明。dàn ài bǎi niǎo lè,fù lián yī chuāng míng。
干世宁可期,归耕良近名。gàn shì níng kě qī,guī gēng liáng jìn míng。

饮酒二十首同苏翰林先生次韵追和陶渊明

晁补之

少贱足可喜,险阻更尝之。shǎo jiàn zú kě xǐ,xiǎn zǔ gèng cháng zhī。
为亲谋斗粟,无意出竞时。wèi qīn móu dòu sù,wú yì chū jìng shí。
缅焉效一官,报国方在兹。miǎn yān xiào yī guān,bào guó fāng zài zī。
宁当不恤纬,对酒怀忧疑。níng dāng bù xù wěi,duì jiǔ huái yōu yí。
学道恨力浅,中遭世网持。xué dào hèn lì qiǎn,zhōng zāo shì wǎng chí。

饮酒二十首同苏翰林先生次韵追和陶渊明

晁补之

沉饮非荒宴,凛然忽颓山。chén yǐn fēi huāng yàn,lǐn rán hū tuí shān。
或人欲问事,已醉不能言。huò rén yù wèn shì,yǐ zuì bù néng yán。
古来亦如此,名字垂千年。gǔ lái yì rú cǐ,míng zì chuí qiān nián。
但问酒中适,岂计饮者传。dàn wèn jiǔ zhōng shì,qǐ jì yǐn zhě chuán。

饮酒二十首同苏翰林先生次韵追和陶渊明

晁补之

陶公群于人,而无人之情。táo gōng qún yú rén,ér wú rén zhī qíng。
诗岂世外语,世语不可名。shī qǐ shì wài yǔ,shì yǔ bù kě míng。
东坡怜此翁,同调但隔生。dōng pō lián cǐ wēng,tóng diào dàn gé shēng。
形光来户屦,真处人不惊。xíng guāng lái hù jù,zhēn chù rén bù jīng。
得酒自醒醉,放意无亏成。dé jiǔ zì xǐng zuì,fàng yì wú kuī chéng。

饮酒二十首同苏翰林先生次韵追和陶渊明

晁补之

园林日夕好,花繁时鸟飞。yuán lín rì xī hǎo,huā fán shí niǎo fēi。
少年玩芳物,不饮成坐悲。shǎo nián wán fāng wù,bù yǐn chéng zuò bēi。
只今未白发,念昔已依依。zhǐ jīn wèi bái fā,niàn xī yǐ yī yī。
纷华战吾道,决胜当有归。fēn huá zhàn wú dào,jué shèng dāng yǒu guī。
挫锐培其根,外槁中匪衰。cuò ruì péi qí gēn,wài gǎo zhōng fěi shuāi。
念方终日行,辎重安得违。niàn fāng zhōng rì xíng,zī zhòng ān dé wéi。

饮酒二十首同苏翰林先生次韵追和陶渊明

晁补之

一眼异青白,口语来啾喧。yī yǎn yì qīng bái,kǒu yǔ lái jiū xuān。
酌一不酌一,用意何其偏。zhuó yī bù zhuó yī,yòng yì hé qí piān。
谁似子孙子,高栖苏门山。shuí shì zi sūn zi,gāo qī sū mén shān。
时随岭云出,又与林鸟还。shí suí lǐng yún chū,yòu yǔ lín niǎo hái。
平生但长啸,独为嵇生言。píng shēng dàn zhǎng xiào,dú wèi jī shēng yán。

饮酒二十首同苏翰林先生次韵追和陶渊明

晁补之

高贤众所怀,众理应取是。gāo xián zhòng suǒ huái,zhòng lǐ yīng qǔ shì。
如何济众事,难成复易毁。rú hé jì zhòng shì,nán chéng fù yì huǐ。
功成身无与,天运亦复尔。gōng chéng shēn wú yǔ,tiān yùn yì fù ěr。
轩裳役群愚,儿曹眩文绮。xuān shang yì qún yú,ér cáo xuàn wén qǐ。

饮酒二十首同苏翰林先生次韵追和陶渊明

晁补之

庭前两古柏,凌霄灿其英。tíng qián liǎng gǔ bǎi,líng xiāo càn qí yīng。
问此谁荣枯,雪霜见其情。wèn cǐ shuí róng kū,xuě shuāng jiàn qí qíng。
荣枯何足计,有酒还自倾。róng kū hé zú jì,yǒu jiǔ hái zì qīng。
熟寐暂展转,觉来一蝉鸣。shú mèi zàn zhǎn zhuǎn,jué lái yī chán míng。
归休但如此,便足了平生。guī xiū dàn rú cǐ,biàn zú le píng shēng。

饮酒二十首同苏翰林先生次韵追和陶渊明

晁补之

功名有天命,美好无定姿。gōng míng yǒu tiān mìng,měi hǎo wú dìng zī。
云梦未足吞,聊可巢一枝。yún mèng wèi zú tūn,liáo kě cháo yī zhī。
同时金门士,文学多瑰奇。tóng shí jīn mén shì,wén xué duō guī qí。
幞被向淮海,酣放遽尔为。fú bèi xiàng huái hǎi,hān fàng jù ěr wèi。
车盖岂不荣,野马不受羁。chē gài qǐ bù róng,yě mǎ bù shòu jī。

饮酒二十首同苏翰林先生次韵追和陶渊明

晁补之

城东故盐渠,自昔谁所开。chéng dōng gù yán qú,zì xī shuí suǒ kāi。
似说全盛时,邈焉一长怀。shì shuō quán shèng shí,miǎo yān yī zhǎng huái。
穿渠引江水,此计未为乖。chuān qú yǐn jiāng shuǐ,cǐ jì wèi wèi guāi。
千帆竞暮入,集浦如乌栖。qiān fān jìng mù rù,jí pǔ rú wū qī。
万畴分白浪,嘉稻擢新泥。wàn chóu fēn bái làng,jiā dào zhuó xīn ní。
恐此太多事,且当寄嬉谐。kǒng cǐ tài duō shì,qiě dāng jì xī xié。
疏通养鱼鸟,花柳共低迷。shū tōng yǎng yú niǎo,huā liǔ gòng dī mí。
时时载酒往,江上亦忘回。shí shí zài jiǔ wǎng,jiāng shàng yì wàng huí。

饮酒二十首同苏翰林先生次韵追和陶渊明

晁补之

大明唐来寺,废苑西南隅。dà míng táng lái sì,fèi yuàn xī nán yú。
青松拱高阜,崎岖有微途。qīng sōng gǒng gāo fù,qí qū yǒu wēi tú。
肩舆病我早,一马良可驱。jiān yú bìng wǒ zǎo,yī mǎ liáng kě qū。
众木媚深壑,气熏时雨馀。zhòng mù mèi shēn hè,qì xūn shí yǔ yú。
此焉可数醉,何用葺吾居。cǐ yān kě shù zuì,hé yòng qì wú jū。

饮酒二十首同苏翰林先生次韵追和陶渊明

晁补之

苏公士冠冕,复似郭有道。sū gōng shì guān miǎn,fù shì guō yǒu dào。
知士未达间,趣操保耆老。zhī shì wèi dá jiān,qù cāo bǎo qí lǎo。
精钢试九火,劳倦容不槁。jīng gāng shì jiǔ huǒ,láo juàn róng bù gǎo。
为州第饮酒,况此年岁好。wèi zhōu dì yǐn jiǔ,kuàng cǐ nián suì hǎo。
藏锋避世故,轻敌丧吾宝。cáng fēng bì shì gù,qīng dí sàng wú bǎo。
时来用毫末,勋业自世表。shí lái yòng háo mò,xūn yè zì shì biǎo。

饮酒二十首同苏翰林先生次韵追和陶渊明

晁补之

东汉有两士,才智炫一时。dōng hàn yǒu liǎng shì,cái zhì xuàn yī shí。
三公往访事,卧疴亦见辞。sān gōng wǎng fǎng shì,wò kē yì jiàn cí。
伟明独不然,小道安取兹。wěi míng dú bù rán,xiǎo dào ān qǔ zī。
斯人似水镜,与世破昏疑。sī rén shì shuǐ jìng,yǔ shì pò hūn yí。
忧国不为身,百世那可欺。yōu guó bù wèi shēn,bǎi shì nà kě qī。
举杯相欢属,是事亦置之。jǔ bēi xiāng huān shǔ,shì shì yì zhì zhī。

饮酒二十首同苏翰林先生次韵追和陶渊明

晁补之

斋居忽若遗,不识身与境。zhāi jū hū ruò yí,bù shí shēn yǔ jìng。
颇疑酣中似,奈尔辄复醒。pǒ yí hān zhōng shì,nài ěr zhé fù xǐng。
东坡自云然,挈世一裘领。dōng pō zì yún rán,qiè shì yī qiú lǐng。
是事吾有师,安敢囊出颖。shì shì wú yǒu shī,ān gǎn náng chū yǐng。
指穷火已传,岂待得薪炳。zhǐ qióng huǒ yǐ chuán,qǐ dài dé xīn bǐng。