古诗词

芳仪怨

晁补之

金陵宫殿春霏微,江南花发鹧鸪飞。jīn líng gōng diàn chūn fēi wēi,jiāng nán huā fā zhè gū fēi。
风流国主家千口,十五吹箫粉黛稀。fēng liú guó zhǔ jiā qiān kǒu,shí wǔ chuī xiāo fěn dài xī。
满堂侍酒皆词客,拭汗争看平叔白。mǎn táng shì jiǔ jiē cí kè,shì hàn zhēng kàn píng shū bái。
后庭一曲时事新,挥泪临江悲去国。hòu tíng yī qū shí shì xīn,huī lèi lín jiāng bēi qù guó。
令公献籍朝未央,敕书筑第优降王。lìng gōng xiàn jí cháo wèi yāng,chì shū zhù dì yōu jiàng wáng。
魏俘曾不输织室,供奉一官奔武彊。wèi fú céng bù shū zhī shì,gōng fèng yī guān bēn wǔ jiàng。
秦淮潮水钟山树,塞北江南易怀土。qín huái cháo shuǐ zhōng shān shù,sāi běi jiāng nán yì huái tǔ。
双燕清秋梦柏梁,吹落天涯犹并羽。shuāng yàn qīng qiū mèng bǎi liáng,chuī luò tiān yá yóu bìng yǔ。
相随未是断肠悲,黄河应有却还时。xiāng suí wèi shì duàn cháng bēi,huáng hé yīng yǒu què hái shí。
宁知翻手明朝事,咫尺人生不可期。níng zhī fān shǒu míng cháo shì,zhǐ chǐ rén shēng bù kě qī。
苍黄三鼓滹沱岸,良人白马今谁见。cāng huáng sān gǔ hū tuó àn,liáng rén bái mǎ jīn shuí jiàn。
国亡家破一身存,薄命如云信流转。guó wáng jiā pò yī shēn cún,báo mìng rú yún xìn liú zhuǎn。
芳仪加我名字新,教歌遣舞不由人。fāng yí jiā wǒ míng zì xīn,jiào gē qiǎn wǔ bù yóu rén。
采珠拾翠衣裳好,深红退尽惊胡尘。cǎi zhū shí cuì yī shang hǎo,shēn hóng tuì jǐn jīng hú chén。
阴山射虎边风急,嘈杂琵琶酒阑泣。yīn shān shè hǔ biān fēng jí,cáo zá pí pá jiǔ lán qì。
无言遍数天河星,只有南箕近乡邑。wú yán biàn shù tiān hé xīng,zhǐ yǒu nán jī jìn xiāng yì。
当时千指渡江来,同苦不知身独哀。dāng shí qiān zhǐ dù jiāng lái,tóng kǔ bù zhī shēn dú āi。
中原骨肉又零落,寄诗黄鹄何当回。zhōng yuán gǔ ròu yòu líng luò,jì shī huáng gǔ hé dāng huí。
生男自有四方志,女子那知出门事。shēng nán zì yǒu sì fāng zhì,nǚ zi nà zhī chū mén shì。
君不见李君椎髻泣穷年,丈夫飘泊犹堪怜。jūn bù jiàn lǐ jūn chuí jì qì qióng nián,zhàng fū piāo pō yóu kān lián。
晁补之

晁补之

晁补之(公元1053年—公元1110年),字无咎,号归来子,汉族,济州巨野(今属山东巨野县)人,北宋时期著名文学家。为“苏门四学士”(另有北宋诗人黄庭坚、秦观、张耒)之一。曾任吏部员外郎、礼部郎中。 工书画,能诗词,善属文。与张耒并称“晁张”。其散文语言凝练、流畅,风格近柳宗元。诗学陶渊明。其词格调豪爽,语言清秀晓畅,近苏轼。但其诗词流露出浓厚的消极归隐思想。著有《鸡肋集》、《晁氏琴趣外篇》等。 晁补之的作品>>

猜您喜欢

秋竹

晁补之

秋风多烦冤,竹是岁寒物。qiū fēng duō fán yuān,zhú shì suì hán wù。
朝寒阶玲珑,暮寒阶恤勿。cháo hán jiē líng lóng,mù hán jiē xù wù。
翻然下一叶,未觉瘦崷崒。fān rán xià yī yè,wèi jué shòu qiú zú。
岂无陈根旁,寂莫众头屈。qǐ wú chén gēn páng,jì mò zhòng tóu qū。
何时雷填填,看尔射地出。hé shí léi tián tián,kàn ěr shè dì chū。

郊居与八弟无斁读书

晁补之

坐狂得世捐,作官故不了。zuò kuáng dé shì juān,zuò guān gù bù le。
十年未弛负,半世不黔灶。shí nián wèi chí fù,bàn shì bù qián zào。
居然颜玉雪,及是鬓蓬葆。jū rán yán yù xuě,jí shì bìn péng bǎo。
碧山已焚鱼,白水初种稻。bì shān yǐ fén yú,bái shuǐ chū zhǒng dào。
瓜区可深隐,圭窦便却扫。guā qū kě shēn yǐn,guī dòu biàn què sǎo。
之子怀世资,行修名誉好。zhī zi huái shì zī,xíng xiū míng yù hǎo。
避人本愉恬,坐我亦枯槁。bì rén běn yú tián,zuò wǒ yì kū gǎo。
顷求田野处,政以城郭扰。qǐng qiú tián yě chù,zhèng yǐ chéng guō rǎo。
常时啜仳别,幸尔晏言笑。cháng shí chuài pǐ bié,xìng ěr yàn yán xiào。
如兰岂异臭,覆瓿本均好。rú lán qǐ yì chòu,fù bù běn jūn hǎo。
不惩范釜尘,尚作韩编盗。bù chéng fàn fǔ chén,shàng zuò hán biān dào。
斫轮元戒疾,纻絮非病少。zhuó lún yuán jiè jí,zhù xù fēi bìng shǎo。
莞尔劝之休,怡然守而嫪。guǎn ěr quàn zhī xiū,yí rán shǒu ér lào。
翻思南迁久,祇幸北归早。fān sī nán qiān jiǔ,qí xìng běi guī zǎo。
三已令奚愠,四至卿诚巧。sān yǐ lìng xī yùn,sì zhì qīng chéng qiǎo。
所欣颠木檗,莫羡姣人瞭。suǒ xīn diān mù bò,mò xiàn jiāo rén liǎo。
同气靡间言,它人阙忠告。tóng qì mí jiān yán,tā rén quē zhōng gào。
贫居无酒肉,穷巷有探讨。pín jū wú jiǔ ròu,qióng xiàng yǒu tàn tǎo。
葵作饱蓬蓬,茗浇忧悄悄。kuí zuò bǎo péng péng,míng jiāo yōu qiāo qiāo。
长闲味更永,竞进念已剿。zhǎng xián wèi gèng yǒng,jìng jìn niàn yǐ jiǎo。
目鸿天苍苍,梦蝶日杲杲。mù hóng tiān cāng cāng,mèng dié rì gǎo gǎo。
蘅皋美新雨,藜杖邈高蹈。héng gāo měi xīn yǔ,lí zhàng miǎo gāo dǎo。
营斋直新径,创槛俯幽沼。yíng zhāi zhí xīn jìng,chuàng kǎn fǔ yōu zhǎo。
架以我园檀,茨之子官草。jià yǐ wǒ yuán tán,cí zhī zi guān cǎo。
优游聊卒岁,邂逅可同调。yōu yóu liáo zú suì,xiè hòu kě tóng diào。
佩玉子终翔,菟裘我方老。pèi yù zi zhōng xiáng,tú qiú wǒ fāng lǎo。
囊中餐玉法,枥上追风骠。náng zhōng cān yù fǎ,lì shàng zhuī fēng biāo。
能知面不腼,未用心如搅。néng zhī miàn bù miǎn,wèi yòng xīn rú jiǎo。
平生夔契慕,晚岁瞿聃妙。píng shēng kuí qì mù,wǎn suì qú dān miào。
但欲入林深,子来应问道。dàn yù rù lín shēn,zi lái yīng wèn dào。

用无斁八弟永城相迎韵寄怀

晁补之

平生殚千金,术似刘累僻。píng shēng dān qiān jīn,shù shì liú lèi pì。
春风九轨道,无我迷阳迹。chūn fēng jiǔ guǐ dào,wú wǒ mí yáng jì。
呼来著冠紞,野貌不改昔。hū lái zhù guān dǎn,yě mào bù gǎi xī。
易衣怜介弟,犹有布一尺。yì yī lián jiè dì,yóu yǒu bù yī chǐ。
身惭崔浩短,胸次俨列戟。shēn cán cuī hào duǎn,xiōng cì yǎn liè jǐ。
中天翥鸾凤,我自无六翮。zhōng tiān zhù luán fèng,wǒ zì wú liù hé。
何曾客权贵,见谓贫盗璧。hé céng kè quán guì,jiàn wèi pín dào bì。
堂堂涑水翁,我在此人籍。táng táng sù shuǐ wēng,wǒ zài cǐ rén jí。
不诋曲江贤,宁羞九年谪。bù dǐ qū jiāng xián,níng xiū jiǔ nián zhé。
艰难累吾母,鬓发白一夕。jiān nán lèi wú mǔ,bìn fā bái yī xī。
独此负吾心,敢言忠抱石。dú cǐ fù wú xīn,gǎn yán zhōng bào shí。
方时半千运,异昔阳九厄。fāng shí bàn qiān yùn,yì xī yáng jiǔ è。
譬驰羊肠坂,双任臣子责。pì chí yáng cháng bǎn,shuāng rèn chén zi zé。
帝王所张弛,乾坤有阖辟。dì wáng suǒ zhāng chí,qián kūn yǒu hé pì。
君敷皇极言,人咏蓼萧泽。jūn fū huáng jí yán,rén yǒng liǎo xiāo zé。
鸢鱼竞飞跃,风俗凛移易。yuān yú jìng fēi yuè,fēng sú lǐn yí yì。
已开公府閤,又置四郊驿。yǐ kāi gōng fǔ gé,yòu zhì sì jiāo yì。
搜求逮田野,欣喜到僮役。sōu qiú dǎi tián yě,xīn xǐ dào tóng yì。
虽微携手上,颇似破笯释。suī wēi xié shǒu shàng,pǒ shì pò nú shì。
川涂见吾弟,薪木询我宅。chuān tú jiàn wú dì,xīn mù xún wǒ zhái。
怜君如我固,不叹玄尚白。lián jūn rú wǒ gù,bù tàn xuán shàng bái。
薄饮尽馀醅,凝尘振粗席。báo yǐn jǐn yú pēi,níng chén zhèn cū xí。
我醉易成狂,欲起须君掖。wǒ zuì yì chéng kuáng,yù qǐ xū jūn yē。

次韵答叶学古

晁补之

昔我游武林,值子长江头。xī wǒ yóu wǔ lín,zhí zi zhǎng jiāng tóu。
我时方南辕,子亦将西舟。wǒ shí fāng nán yuán,zi yì jiāng xī zhōu。
相见两大笑,典衣上高楼。xiāng jiàn liǎng dà xiào,diǎn yī shàng gāo lóu。
楼高不知暑,五月凝清秋。lóu gāo bù zhī shǔ,wǔ yuè níng qīng qiū。
环观四山明,俯视万井稠。huán guān sì shān míng,fǔ shì wàn jǐng chóu。
喧喧市中人,日暮歌吹浮。xuān xuān shì zhōng rén,rì mù gē chuī fú。
忘形与子饮,一醉馀无谋。wàng xíng yǔ zi yǐn,yī zuì yú wú móu。
湖上荷花生,黄鹂飞柳洲。hú shàng hé huā shēng,huáng lí fēi liǔ zhōu。
翻然摇两桨,下上逐轻鸥。fān rán yáo liǎng jiǎng,xià shàng zhú qīng ōu。
不觉脱尘世,自谓逍遥游。bù jué tuō chén shì,zì wèi xiāo yáo yóu。
晚访城隅寺,竹林森如帱。wǎn fǎng chéng yú sì,zhú lín sēn rú chóu。
斫薪煮山茗,萧洒破百忧。zhuó xīn zhǔ shān míng,xiāo sǎ pò bǎi yōu。
脚懒厌廛阓,五日成淹留。jiǎo lǎn yàn chán huì,wǔ rì chéng yān liú。
肃肃太史家,门阑闲且幽。sù sù tài shǐ jiā,mén lán xián qiě yōu。
荒亭荫疏桐,雀斗闻啾啁。huāng tíng yīn shū tóng,què dòu wén jiū zhāo。
其人绝世贤,揶揄困时流。qí rén jué shì xián,yé yú kùn shí liú。
唯我与吾子,大轴更往投。wéi wǒ yǔ wú zi,dà zhóu gèng wǎng tóu。
幸闻一诺荣,不受万户侯。xìng wén yī nuò róng,bù shòu wàn hù hóu。
谁言王母桃,方朔不得偷。shuí yán wáng mǔ táo,fāng shuò bù dé tōu。
未几子告别,西宾帝王州。wèi jǐ zi gào bié,xī bīn dì wáng zhōu。
吴船风雨夜,送子不胜愁。wú chuán fēng yǔ yè,sòng zi bù shèng chóu。
八月子献书,高谈夏商周。bā yuè zi xiàn shū,gāo tán xià shāng zhōu。
惜哉天下马,骊牡烦推求。xī zāi tiān xià mǎ,lí mǔ fán tuī qiú。
我滥乡老荐,麻衣望前旒。wǒ làn xiāng lǎo jiàn,má yī wàng qián liú。
愧非鸣凤祥,斥去还林丘。kuì fēi míng fèng xiáng,chì qù hái lín qiū。
三月我度江,子行穷海陬。sān yuè wǒ dù jiāng,zi xíng qióng hǎi zōu。
相望遂乖隔,慨叹不自休。xiāng wàng suì guāi gé,kǎi tàn bù zì xiū。
逆旅善辱人,虚激韩娥讴。nì lǚ shàn rǔ rén,xū jī hán é ōu。
操瑟立齐门,乃反怨不收。cāo sè lì qí mén,nǎi fǎn yuàn bù shōu。
嗟哉子与我,不幸斯人俦。jiē zāi zi yǔ wǒ,bù xìng sī rén chóu。
有客道闽吴,书诗眷绸缪。yǒu kè dào mǐn wú,shū shī juàn chóu móu。
开缄恍自失,但觉胆气遒。kāi jiān huǎng zì shī,dàn jué dǎn qì qiú。
有如饮贪泉,海货溢两眸。yǒu rú yǐn tān quán,hǎi huò yì liǎng móu。
子诗益加富,我句犹能裒。zi shī yì jiā fù,wǒ jù yóu néng póu。
春禽与秋虫,引腹聊相酬。chūn qín yǔ qiū chóng,yǐn fù liáo xiāng chóu。

次韵苏公和南新道中诗二首

晁补之

山园芙蓉开,寂莫岁云晚。shān yuán fú róng kāi,jì mò suì yún wǎn。
公来无与同,念我百里远。gōng lái wú yǔ tóng,niàn wǒ bǎi lǐ yuǎn。
寒飙吟空林,白日下重巘。hán biāo yín kōng lín,bái rì xià zhòng yǎn。
兴尽还独归,挑灯古囊满。xīng jǐn hái dú guī,tiāo dēng gǔ náng mǎn。

次韵苏公和南新道中诗二首

晁补之

读公栖鸦诗,岁月伤晼晚。dú gōng qī yā shī,suì yuè shāng wǎn wǎn。
公胡不念世,蜡屐行避远。gōng hú bù niàn shì,là jī xíng bì yuǎn。
羁鸟翔别林,归云抱孤巘。jī niǎo xiáng bié lín,guī yún bào gū yǎn。
我才不及古,叹息襟泪满。wǒ cái bù jí gǔ,tàn xī jīn lèi mǎn。

感怀追和柳子厚郊居岁暮韵

晁补之

残暑夜如炊,晓风吹萧索。cán shǔ yè rú chuī,xiǎo fēng chuī xiāo suǒ。
开门望林木,引蔓修篱落。kāi mén wàng lín mù,yǐn màn xiū lí luò。
所欣尘累远,不恨生涯薄。suǒ xīn chén lèi yuǎn,bù hèn shēng yá báo。
心事少干云,白头成忆昨。xīn shì shǎo gàn yún,bái tóu chéng yì zuó。

次韵阎甥伯温池上八首

晁补之

文饶论百揆,豪气阔天宇。wén ráo lùn bǎi kuí,háo qì kuò tiān yǔ。
归来坐平泉,草木何足数。guī lái zuò píng quán,cǎo mù hé zú shù。
只今和文第,怪石几风雨。zhǐ jīn hé wén dì,guài shí jǐ fēng yǔ。
达生要忘累,人取应我与。dá shēng yào wàng lèi,rén qǔ yīng wǒ yǔ。

次韵阎甥伯温池上八首

晁补之

昔吾卜城东,今吾卜城中。xī wú bo chéng dōng,jīn wú bo chéng zhōng。
祇畏盗贼迫,安知廛市同。qí wèi dào zéi pò,ān zhī chán shì tóng。
畚锸运渤海,操蛇应未穷。běn chā yùn bó hǎi,cāo shé yīng wèi qióng。
无乃遭此笑,君如北山翁。wú nǎi zāo cǐ xiào,jūn rú běi shān wēng。

次韵阎甥伯温池上八首

晁补之

诛茅斩恶木,众卉方以朋。zhū máo zhǎn è mù,zhòng huì fāng yǐ péng。
掘沙到沮洳,方复见此澄。jué shā dào jǔ rù,fāng fù jiàn cǐ chéng。
客来恍异境,物象初不增。kè lái huǎng yì jìng,wù xiàng chū bù zēng。
以此自诳目,果下能日乘。yǐ cǐ zì kuáng mù,guǒ xià néng rì chéng。

次韵阎甥伯温池上八首

晁补之

池深不可临,际水作石磴。chí shēn bù kě lín,jì shuǐ zuò shí dèng。
尘埃搅百里,得此亦差胜。chén āi jiǎo bǎi lǐ,dé cǐ yì chà shèng。
晨朝看雨坐,蛙喜律吕应。chén cháo kàn yǔ zuò,wā xǐ lǜ lǚ yīng。
有儿不鼓箧,共此疏懒兴。yǒu ér bù gǔ qiè,gòng cǐ shū lǎn xīng。

次韵阎甥伯温池上八首

晁补之

物养有得失,瘠地江河隈。wù yǎng yǒu dé shī,jí dì jiāng hé wēi。
亭槛但小草,山林自奇材。tíng kǎn dàn xiǎo cǎo,shān lín zì qí cái。
我有八极兴,聊堪一席开。wǒ yǒu bā jí xīng,liáo kān yī xí kāi。
长啸本造适,悲风为谁来。zhǎng xiào běn zào shì,bēi fēng wèi shuí lái。

次韵阎甥伯温池上八首

晁补之

自从移居来,城市益啾扰。zì cóng yí jū lái,chéng shì yì jiū rǎo。
如何跬步近,亦有鹭下沼。rú hé kuǐ bù jìn,yì yǒu lù xià zhǎo。
朅来欲骋骛,诘曲故百绕。qiè lái yù chěng wù,jí qū gù bǎi rào。
人间南柯梦,方此犹复小。rén jiān nán kē mèng,fāng cǐ yóu fù xiǎo。

次韵阎甥伯温池上八首

晁补之

黄冠一奇士,教我漱华池。huáng guān yī qí shì,jiào wǒ shù huá chí。
茅檐夕坚坐,见月柳间低。máo yán xī jiān zuò,jiàn yuè liǔ jiān dī。
水虫时一出,细浪作鳞差。shuǐ chóng shí yī chū,xì làng zuò lín chà。
流观起百虑,内视失群疑。liú guān qǐ bǎi lǜ,nèi shì shī qún yí。

次韵阎甥伯温池上八首

晁补之

平生惟亲旧,相得怀抱敞。píng shēng wéi qīn jiù,xiāng dé huái bào chǎng。
宁知老田里,三径得还往。níng zhī lǎo tián lǐ,sān jìng dé hái wǎng。
结庐在人境,此意陶令赏。jié lú zài rén jìng,cǐ yì táo lìng shǎng。
但话北窗凉,何必羲皇上。dàn huà běi chuāng liáng,hé bì xī huáng shàng。