古诗词

芳仪怨

晁补之

金陵宫殿春霏微,江南花发鹧鸪飞。jīn líng gōng diàn chūn fēi wēi,jiāng nán huā fā zhè gū fēi。
风流国主家千口,十五吹箫粉黛稀。fēng liú guó zhǔ jiā qiān kǒu,shí wǔ chuī xiāo fěn dài xī。
满堂侍酒皆词客,拭汗争看平叔白。mǎn táng shì jiǔ jiē cí kè,shì hàn zhēng kàn píng shū bái。
后庭一曲时事新,挥泪临江悲去国。hòu tíng yī qū shí shì xīn,huī lèi lín jiāng bēi qù guó。
令公献籍朝未央,敕书筑第优降王。lìng gōng xiàn jí cháo wèi yāng,chì shū zhù dì yōu jiàng wáng。
魏俘曾不输织室,供奉一官奔武彊。wèi fú céng bù shū zhī shì,gōng fèng yī guān bēn wǔ jiàng。
秦淮潮水钟山树,塞北江南易怀土。qín huái cháo shuǐ zhōng shān shù,sāi běi jiāng nán yì huái tǔ。
双燕清秋梦柏梁,吹落天涯犹并羽。shuāng yàn qīng qiū mèng bǎi liáng,chuī luò tiān yá yóu bìng yǔ。
相随未是断肠悲,黄河应有却还时。xiāng suí wèi shì duàn cháng bēi,huáng hé yīng yǒu què hái shí。
宁知翻手明朝事,咫尺人生不可期。níng zhī fān shǒu míng cháo shì,zhǐ chǐ rén shēng bù kě qī。
苍黄三鼓滹沱岸,良人白马今谁见。cāng huáng sān gǔ hū tuó àn,liáng rén bái mǎ jīn shuí jiàn。
国亡家破一身存,薄命如云信流转。guó wáng jiā pò yī shēn cún,báo mìng rú yún xìn liú zhuǎn。
芳仪加我名字新,教歌遣舞不由人。fāng yí jiā wǒ míng zì xīn,jiào gē qiǎn wǔ bù yóu rén。
采珠拾翠衣裳好,深红退尽惊胡尘。cǎi zhū shí cuì yī shang hǎo,shēn hóng tuì jǐn jīng hú chén。
阴山射虎边风急,嘈杂琵琶酒阑泣。yīn shān shè hǔ biān fēng jí,cáo zá pí pá jiǔ lán qì。
无言遍数天河星,只有南箕近乡邑。wú yán biàn shù tiān hé xīng,zhǐ yǒu nán jī jìn xiāng yì。
当时千指渡江来,同苦不知身独哀。dāng shí qiān zhǐ dù jiāng lái,tóng kǔ bù zhī shēn dú āi。
中原骨肉又零落,寄诗黄鹄何当回。zhōng yuán gǔ ròu yòu líng luò,jì shī huáng gǔ hé dāng huí。
生男自有四方志,女子那知出门事。shēng nán zì yǒu sì fāng zhì,nǚ zi nà zhī chū mén shì。
君不见李君椎髻泣穷年,丈夫飘泊犹堪怜。jūn bù jiàn lǐ jūn chuí jì qì qióng nián,zhàng fū piāo pō yóu kān lián。
晁补之

晁补之

晁补之(公元1053年—公元1110年),字无咎,号归来子,汉族,济州巨野(今属山东巨野县)人,北宋时期著名文学家。为“苏门四学士”(另有北宋诗人黄庭坚、秦观、张耒)之一。曾任吏部员外郎、礼部郎中。 工书画,能诗词,善属文。与张耒并称“晁张”。其散文语言凝练、流畅,风格近柳宗元。诗学陶渊明。其词格调豪爽,语言清秀晓畅,近苏轼。但其诗词流露出浓厚的消极归隐思想。著有《鸡肋集》、《晁氏琴趣外篇》等。 晁补之的作品>>

猜您喜欢

阮郎归·其二

晁补之

一濠秋水净涟漪。yī háo qiū shuǐ jìng lián yī。
红妆照水嬉。hóng zhuāng zhào shuǐ xī。
攀条寻藕怯船移。pān tiáo xún ǒu qiè chuán yí。
浮萍湿绣衣。fú píng shī xiù yī。
临好景,惜轻归。lín hǎo jǐng,xī qīng guī。
夕阳州渚迷。xī yáng zhōu zhǔ mí。
城门灯火簇轮蹄。chéng mén dēng huǒ cù lún tí。
沙鸥飞去时。shā ōu fēi qù shí。

阮郎归·其二

晁补之

儿童嬉戏杏花堤。ér tóng xī xì xìng huā dī。
春归不解悲。chūn guī bù jiě bēi。
重来草露湿人衣。zhòng lái cǎo lù shī rén yī。
无花空绕枝。wú huā kōng rào zhī。
曾学道,久忘机。céng xué dào,jiǔ wàng jī。
一尊甘若饴。yī zūn gān ruò yí。
平生鱼鸟与同归。píng shēng yú niǎo yǔ tóng guī。
临风心自知。lín fēng xīn zì zhī。

一丛花·其一谢济倅宗室令郯送酒

晁补之

王孙眉宇凤凰雏。wáng sūn méi yǔ fèng huáng chú。
天与世情疏。tiān yǔ shì qíng shū。
扬州坐上琼花底,佩锦囊、曾忆奚奴。yáng zhōu zuò shàng qióng huā dǐ,pèi jǐn náng céng yì xī nú。
金盏醉挥,满身花影,红袖竞来扶。jīn zhǎn zuì huī,mǎn shēn huā yǐng,hóng xiù jìng lái fú。
十年一梦访林居。shí nián yī mèng fǎng lín jū。
离缺重踯躇。lí quē zhòng zhí chú。
应怜肺病临邛客,寄洞庭、春色双壶。yīng lián fèi bìng lín qióng kè,jì dòng tíng chūn sè shuāng hú。
天气未佳,梅花正好,曾醉燕堂无。tiān qì wèi jiā,méi huā zhèng hǎo,céng zuì yàn táng wú。

一丛花·其二十二叔节推以无咎生日于此声中为辞,依韵和答

晁补之

碧山无意解银鱼。bì shān wú yì jiě yín yú。
花底且携壶。huā dǐ qiě xié hú。
华颠又喜熊罴且,笑骐骥,老反为驹。huá diān yòu xǐ xióng pí qiě,xiào qí jì,lǎo fǎn wèi jū。
文史渐抛,功名更懒,随处见真如。wén shǐ jiàn pāo,gōng míng gèng lǎn,suí chù jiàn zhēn rú。
高情敢并汉庭疏。gāo qíng gǎn bìng hàn tíng shū。
长揖去田庐。zhǎng yī qù tián lú。
囊无上赐金堪散,也未妨、山猎溪渔。náng wú shàng cì jīn kān sàn,yě wèi fáng shān liè xī yú。
廉颇纵强,莫随年少,白马向黄榆。lián pǒ zòng qiáng,mò suí nián shǎo,bái mǎ xiàng huáng yú。

一丛花·其三再呈十二叔

晁补之

飞凫仙令气如虹。fēi fú xiān lìng qì rú hóng。
脱屐向尘笼。tuō jī xiàng chén lóng。
凌烟画像云台议,似眼前、百草春风。líng yān huà xiàng yún tái yì,shì yǎn qián bǎi cǎo chūn fēng。
盏里圣贤,壶中天地,高兴更谁同。zhǎn lǐ shèng xián,hú zhōng tiān dì,gāo xīng gèng shuí tóng。
应怀得隽大明宫。yīng huái dé juàn dà míng gōng。
无事老冯公。wú shì lǎo féng gōng。
玉山且向花间倒,任从笑、老入花丛。yù shān qiě xiàng huā jiān dào,rèn cóng xiào lǎo rù huā cóng。
三径步馀,一枝眠稳,心事付千钟。sān jìng bù yú,yī zhī mián wěn,xīn shì fù qiān zhōng。

浣溪沙·广陵被召留别

晁补之

帐饮都门春浪惊。zhàng yǐn dōu mén chūn làng jīng。
东飞身与白鸥轻。dōng fēi shēn yǔ bái ōu qīng。
淮山一点眼初明。huái shān yī diǎn yǎn chū míng。
谁使梦回兰芷国,却将春去凤凰城。shuí shǐ mèng huí lán zhǐ guó,què jiāng chūn qù fèng huáng chéng。
樯乌风转不胜情。qiáng wū fēng zhuǎn bù shèng qíng。

临江仙·其一用韵和韩求仁南都留别

晁补之

曾唱牡丹留客饮,明年何处相逢。céng chàng mǔ dān liú kè yǐn,míng nián hé chù xiāng féng。
忽惊鹊起落梧桐。hū jīng què qǐ luò wú tóng。
绿荷多少恨,回首背西风。lǜ hé duō shǎo hèn,huí shǒu bèi xī fēng。
莫叹今宵身是客,一尊未晓犹同。mò tàn jīn xiāo shēn shì kè,yī zūn wèi xiǎo yóu tóng。
此身应似去来鸿。cǐ shēn yīng shì qù lái hóng。
江湖春水阔,归梦故园中。jiāng hú chūn shuǐ kuò,guī mèng gù yuán zhōng。

临江仙·其二用韵和韩求仁南都留别

晁补之

常记河阳花县里,恰如饭颗山逢。cháng jì hé yáng huā xiàn lǐ,qià rú fàn kē shān féng。
春城何处满丝桐。chūn chéng hé chù mǎn sī tóng。
纶巾并羽扇,君有古人风。lún jīn bìng yǔ shàn,jūn yǒu gǔ rén fēng。
重向梁王台畔见,黄花绿酒谁同。zhòng xiàng liáng wáng tái pàn jiàn,huáng huā lǜ jiǔ shuí tóng。
新诗别后寄南鸿。xīn shī bié hòu jì nán hóng。
回头思照碧,人在白云中。huí tóu sī zhào bì,rén zài bái yún zhōng。

江城子·广陵送王左丞赴阙

晁补之

旧山铅椠倦栖迟。jiù shān qiān qiàn juàn qī chí。
叩宸闱。kòu chén wéi。
向淮圻。xiàng huái qí。
五马行春,初喜后车随。wǔ mǎ xíng chūn,chū xǐ hòu chē suí。
太守风流容客醉,花压帽,酒淋衣。tài shǒu fēng liú róng kè zuì,huā yā mào,jiǔ lín yī。
隋宫烟外草萋萋。suí gōng yān wài cǎo qī qī。
菊花时。jú huā shí。
动旌旗。dòng jīng qí。
起舞留公,且住慰相思。qǐ wǔ liú gōng,qiě zhù wèi xiāng sī。
王粲诗成何处寄,人北去,雁南飞。wáng càn shī chéng hé chù jì,rén běi qù,yàn nán fēi。

虞美人·广陵留别

晁补之

江南载酒平生事。jiāng nán zài jiǔ píng shēng shì。
游宦如萍寄。yóu huàn rú píng jì。
蓬山归路傍银台。péng shān guī lù bàng yín tái。
还是扬州一梦、却惊回。hái shì yáng zhōu yī mèng què jīng huí。
年年后土春来早。nián nián hòu tǔ chūn lái zǎo。
不负金尊倒。bù fù jīn zūn dào。
明年珠履赏春时。míng nián zhū lǚ shǎng chūn shí。
应寄琼花一朵、慰相思。yīng jì qióng huā yī duǒ wèi xiāng sī。

西平乐广陵送王资政正仲赴阙

晁补之

凤诏传来绛阙,当宁思贤辅。fèng zhào chuán lái jiàng quē,dāng níng sī xián fǔ。
淮海甘棠惠化,霖雨商岩吉梦,熊虎周郊旧卜。huái hǎi gān táng huì huà,lín yǔ shāng yán jí mèng,xióng hǔ zhōu jiāo jiù bo。
千秋盛际,催促朝天归去。qiān qiū shèng jì,cuī cù cháo tiān guī qù。
动离绪。dòng lí xù。
空眷恋,难暂驻。kōng juàn liàn,nán zàn zhù。
新植双亭临水,风月佳名未睹。xīn zhí shuāng tíng lín shuǐ,fēng yuè jiā míng wèi dǔ。
准拟金尊时举。zhǔn nǐ jīn zūn shí jǔ。
况乐府、风流一部。kuàng lè fǔ fēng liú yī bù。
妍歌妙舞,萦云回雪,亲教与,恨难诉。yán gē miào wǔ,yíng yún huí xuě,qīn jiào yǔ,hèn nán sù。
争欲攀辕借住。zhēng yù pān yuán jiè zhù。
功成绣衮,重与江山作主。gōng chéng xiù gǔn,zhòng yǔ jiāng shān zuò zhǔ。

金盏倒垂莲其一依韵和次膺寄杨仲谋观察

晁补之

诸阮英游,尽千钟饮量,百丈词源。zhū ruǎn yīng yóu,jǐn qiān zhōng yǐn liàng,bǎi zhàng cí yuán。
对舞春风,螺髻小双莲。duì wǔ chūn fēng,luó jì xiǎo shuāng lián。
念两处、登高临远,又伤芳物新年。niàn liǎng chù dēng gāo lín yuǎn,yòu shāng fāng wù xīn nián。
此泪不待,桓伊危柱哀弦。cǐ lèi bù dài,huán yī wēi zhù āi xián。
身闲未应无事,趁栽梅径里,插柳池边。shēn xián wèi yīng wú shì,chèn zāi méi jìng lǐ,chā liǔ chí biān。
野鹤飘飖,幽兴在青田。yě hè piāo yáo,yōu xīng zài qīng tián。
也莫话、书生豪气,更铭功业燕然。yě mò huà shū shēng háo qì,gèng míng gōng yè yàn rán。
毕竟得意,何如月下花前。bì jìng dé yì,hé rú yuè xià huā qián。

御街行·待命护国院,不得入国门。寄内

晁补之

年年不放春闲了。nián nián bù fàng chūn xián le。
今岁衔杯少。jīn suì xián bēi shǎo。
来时柳上浅金黄,归路玉绵吹帽。lái shí liǔ shàng qiǎn jīn huáng,guī lù yù mián chuī mào。
惜春长似,五陵狂俊,不道朱颜老。xī chūn zhǎng shì,wǔ líng kuáng jùn,bù dào zhū yán lǎo。
斜烟薄雨青林杳。xié yān báo yǔ qīng lín yǎo。
犹有莺声到。yóu yǒu yīng shēng dào。
西园红艳绿盘龙,辜负一年春好。xī yuán hóng yàn lǜ pán lóng,gū fù yī nián chūn hǎo。
锦城乐事,不关愁眼,何似还家早。jǐn chéng lè shì,bù guān chóu yǎn,hé shì hái jiā zǎo。

金盏倒垂莲其二次韵同寄霸师杨仲谋安抚

晁补之

休说将军,解弯弓掠地,昆岭河源。xiū shuō jiāng jūn,jiě wān gōng lüè dì,kūn lǐng hé yuán。
彩笔题诗,绿水映红莲。cǎi bǐ tí shī,lǜ shuǐ yìng hóng lián。
算总是、风流馀事,会须行乐□年。suàn zǒng shì fēng liú yú shì,huì xū xíng lè nián。
况有一部,随轩脆管繁弦。kuàng yǒu yī bù,suí xuān cuì guǎn fán xián。
多情旧游尚忆,寄秋风万里,鸿雁天边。duō qíng jiù yóu shàng yì,jì qiū fēng wàn lǐ,hóng yàn tiān biān。
未学元龙,豪气笑求田。wèi xué yuán lóng,háo qì xiào qiú tián。
也莫为、庭槐兴叹,便伤摇落凄然。yě mò wèi tíng huái xīng tàn,biàn shāng yáo luò qī rán。
后会一笑,犹堪醉倒花前。hòu huì yī xiào,yóu kān zuì dào huā qián。

生查子·同前感旧

晁补之

宫里妒娥眉,十载辞君去。gōng lǐ dù é méi,shí zài cí jūn qù。
翠袖怯天寒,修竹无人处。cuì xiù qiè tiān hán,xiū zhú wú rén chù。
今日近君家,望极香车骛。jīn rì jìn jūn jiā,wàng jí xiāng chē wù。
一水是红墙,有恨无由语。yī shuǐ shì hóng qiáng,yǒu hèn wú yóu yǔ。