古诗词

径山

晁补之

盘崖绕壑步步高,仆痡马乏游人劳。pán yá rào hè bù bù gāo,pū fū mǎ fá yóu rén láo。
五峰崛起干云霄,众山奔走争来朝。wǔ fēng jué qǐ gàn yún xiāo,zhòng shān bēn zǒu zhēng lái cháo。
我行直欲犯星杓,意彻绝顶才山腰。wǒ xíng zhí yù fàn xīng biāo,yì chè jué dǐng cái shān yāo。
松间鸟语如我招,仰见白塔当林梢。sōng jiān niǎo yǔ rú wǒ zhāo,yǎng jiàn bái tǎ dāng lín shāo。
檐携上下若桔槔,路穷飞楼郁岧峣。yán xié shàng xià ruò jú gāo,lù qióng fēi lóu yù tiáo yáo。
钦翁未来蔽菅茅,山精木怪欢游傲。qīn wēng wèi lái bì jiān máo,shān jīng mù guài huān yóu ào。
麇驰虺窜狌鼯跳,灵景晦昧何由昭。jūn chí huī cuàn shēng wú tiào,líng jǐng huì mèi hé yóu zhāo。
忽然飞锡从江皋,穷探不惮东峰遥。hū rán fēi xī cóng jiāng gāo,qióng tàn bù dàn dōng fēng yáo。
曲腰丈人白丝袍,再拜辞前风雹飘。qū yāo zhàng rén bái sī páo,zài bài cí qián fēng báo piāo。
三百年来响钟铙,闽商海贾输金刀。sān bǎi nián lái xiǎng zhōng náo,mǐn shāng hǎi jiǎ shū jīn dāo。
直栏横牖山周遭,晨参夜讽声嘈嘈。zhí lán héng yǒu shān zhōu zāo,chén cān yè fěng shēng cáo cáo。
碧杉紫柏罗旌旄,客来六月忘炎歊。bì shān zǐ bǎi luó jīng máo,kè lái liù yuè wàng yán xiāo。
明月庵前醉松醪,白云峰顶瞰吴郊。míng yuè ān qián zuì sōng láo,bái yún fēng dǐng kàn wú jiāo。
鹅毛一点钱塘潮,钱王宫阙如累樵。é máo yī diǎn qián táng cháo,qián wáng gōng quē rú lèi qiáo。
临之股慄精魄超,归不得寐心摇摇。lín zhī gǔ lì jīng pò chāo,guī bù dé mèi xīn yáo yáo。
含辉孤亭立峣崤,此地览景尤难逃。hán huī gū tíng lì yáo xiáo,cǐ dì lǎn jǐng yóu nán táo。
五更月落禽嘲嘲,阳乌欲上海水烧。wǔ gèng yuè luò qín cháo cháo,yáng wū yù shàng hǎi shuǐ shāo。
晦明变化不终朝,倏阴忽晴状莫描。huì míng biàn huà bù zhōng cháo,shū yīn hū qíng zhuàng mò miáo。
夜阑灯青雨飘萧,偶坐两客论幻泡。yè lán dēng qīng yǔ piāo xiāo,ǒu zuò liǎng kè lùn huàn pào。
探玄穷妙窥寂寥,破除世事无丝毫,不奈诗思犹强豪。tàn xuán qióng miào kuī jì liáo,pò chú shì shì wú sī háo,bù nài shī sī yóu qiáng háo。
归时日没红霞消,荒崖老木山蝉号。guī shí rì méi hóng xiá xiāo,huāng yá lǎo mù shān chán hào。
晁补之

晁补之

晁补之(公元1053年—公元1110年),字无咎,号归来子,汉族,济州巨野(今属山东巨野县)人,北宋时期著名文学家。为“苏门四学士”(另有北宋诗人黄庭坚、秦观、张耒)之一。曾任吏部员外郎、礼部郎中。 工书画,能诗词,善属文。与张耒并称“晁张”。其散文语言凝练、流畅,风格近柳宗元。诗学陶渊明。其词格调豪爽,语言清秀晓畅,近苏轼。但其诗词流露出浓厚的消极归隐思想。著有《鸡肋集》、《晁氏琴趣外篇》等。 晁补之的作品>>

猜您喜欢

行香子(同前)

晁补之

前岁栽桃,今岁成蹊。qián suì zāi táo,jīn suì chéng qī。
更黄鹂、久住相知。gèng huáng lí jiǔ zhù xiāng zhī。
微行清露,细履斜晖。wēi xíng qīng lù,xì lǚ xié huī。
对林中侣,闲中我,醉中谁。duì lín zhōng lǚ,xián zhōng wǒ,zuì zhōng shuí。
何妨到老,常闲常醉,任功名、生事俱非。hé fáng dào lǎo,cháng xián cháng zuì,rèn gōng míng shēng shì jù fēi。
衰颜难强,拙语多迟。shuāi yán nán qiáng,zhuō yǔ duō chí。
但酒同行,月同坐,影同嬉。dàn jiǔ tóng xíng,yuè tóng zuò,yǐng tóng xī。

行香子·遐观楼

晁补之

归鸟翩翩,楼上黄昏。guī niǎo piān piān,lóu shàng huáng hūn。
黯天气、残照馀痕。àn tiān qì cán zhào yú hén。
曲阑干里,有个愁人。qū lán gàn lǐ,yǒu gè chóu rén。
向不言中,千载事,一年春。xiàng bù yán zhōng,qiān zài shì,yī nián chūn。
春来似客,春归如云。chūn lái shì kè,chūn guī rú yún。
付楼前、行路双轮。fù lóu qián xíng lù shuāng lún。
倾江变酒,举斛为尊。qīng jiāng biàn jiǔ,jǔ hú wèi zūn。
断浮生外,愁千丈,不关身。duàn fú shēng wài,chóu qiān zhàng,bù guān shēn。

拟古六首上鲜于大夫子骏其三庭前有奇树

晁补之

庭前有奇树,好鸟鸣喈喈。tíng qián yǒu qí shù,hǎo niǎo míng jiē jiē。
朱荣被紫萼,采掇以忘怀。zhū róng bèi zǐ è,cǎi duō yǐ wàng huái。
弃置而不省,秋风凄以摧。qì zhì ér bù shěng,qiū fēng qī yǐ cuī。
不惜朝华暮,君行殊未来。bù xī cháo huá mù,jūn xíng shū wèi lái。

吴松道中二首

晁补之

【其一】
停舟傍河浒,四顾尽荒原。tíng zhōu bàng hé hǔ,sì gù jǐn huāng yuán。
日落狐鸣冢,天寒犬吠村。rì luò hú míng zhǒng,tiān hán quǎn fèi cūn。
系帆凌震泽,抢雨入盘门。xì fān líng zhèn zé,qiǎng yǔ rù pán mén。
怅望夫差事,吴山閟楚魂。chàng wàng fū chà shì,wú shān bì chǔ hún。
【其二】
晓路雨萧萧,江乡叶正飘。xiǎo lù yǔ xiāo xiāo,jiāng xiāng yè zhèng piāo。
天寒雁声急,岁晚客程遥。tiān hán yàn shēng jí,suì wǎn kè chéng yáo。
鸟避征帆却,鱼惊荡桨跳。niǎo bì zhēng fān què,yú jīng dàng jiǎng tiào。
孤舟宿何许,霜月系枫桥。gū zhōu sù hé xǔ,shuāng yuè xì fēng qiáo。

济州道中寄叶勋秀才

晁补之

晓路入西郊,新霜著鬓毛。xiǎo lù rù xī jiāo,xīn shuāng zhù bìn máo。
贫交借羸马,慈母授征袍。pín jiāo jiè léi mǎ,cí mǔ shòu zhēng páo。
野静狐狸出,天寒雁鹄高。yě jìng hú lí chū,tiān hán yàn gǔ gāo。
艰难忆亲旧,清泪渍平皋。jiān nán yì qīn jiù,qīng lèi zì píng gāo。

原上

晁补之

闭门遗日月,原上感年华。bì mén yí rì yuè,yuán shàng gǎn nián huá。
久旱无场藿,重阳有野花。jiǔ hàn wú chǎng huò,zhòng yáng yǒu yě huā。
萧萧几家静,脉脉一歧赊。xiāo xiāo jǐ jiā jìng,mài mài yī qí shē。
向晚悠然去,秋风马尾斜。xiàng wǎn yōu rán qù,qiū fēng mǎ wěi xié。

答刘季孙

晁补之

高台撷黄菊,独上忆同登。gāo tái xié huáng jú,dú shàng yì tóng dēng。
灌木闲相揖,寒鸦偶自朋。guàn mù xián xiāng yī,hán yā ǒu zì péng。
酒怜旁舍熟,赋喜故人能。jiǔ lián páng shě shú,fù xǐ gù rén néng。
寂莫西风里,篮舆兴可胜。jì mò xī fēng lǐ,lán yú xīng kě shèng。

病起答关景晖

晁补之

卧病车马绝,初非遗世人。wò bìng chē mǎ jué,chū fēi yí shì rén。
逍遥乍形散,邂逅却情真。xiāo yáo zhà xíng sàn,xiè hòu què qíng zhēn。
见护屏能力,相扶竹亦神。jiàn hù píng néng lì,xiāng fú zhú yì shén。
闲来佐欢喜,漉酒用陶巾。xián lái zuǒ huān xǐ,lù jiǔ yòng táo jīn。

同鲁直和普安院壁上苏公诗

晁补之

畏暑聊寻寺,追凉故绕池。wèi shǔ liáo xún sì,zhuī liáng gù rào chí。
雨园鸠唤妇,风径燕将儿。yǔ yuán jiū huàn fù,fēng jìng yàn jiāng ér。
散篆萦帘额,留云暗井眉。sàn zhuàn yíng lián é,liú yún àn jǐng méi。
龙蛇动屋壁,知有长公诗。lóng shé dòng wū bì,zhī yǒu zhǎng gōng shī。

次韵黄奉议序致仕作

晁补之

闻道家书至,山中不厌寒。wén dào jiā shū zhì,shān zhōng bù yàn hán。
近臣多白发,此老独黄冠。jìn chén duō bái fā,cǐ lǎo dú huáng guān。
金少从供具,身轻莫据鞍。jīn shǎo cóng gōng jù,shēn qīng mò jù ān。
劳心为功业,持与世人看。láo xīn wèi gōng yè,chí yǔ shì rén kàn。

次韵履常见贻

晁补之

人皆爱陈子,新雨尚能来。rén jiē ài chén zi,xīn yǔ shàng néng lái。
但使门多客,何嫌室自埃。dàn shǐ mén duō kè,hé xián shì zì āi。
弓旌无远野,城郭有遗才。gōng jīng wú yuǎn yě,chéng guō yǒu yí cái。
底日常侯舍,传声四辈催。dǐ rì cháng hóu shě,chuán shēng sì bèi cuī。

次韵邓正字慎思秋日同文馆九首

晁补之

平生邓夫子,文墨晚相依。píng shēng dèng fū zi,wén mò wǎn xiāng yī。
台阁佳声在,湖湘爽气归。tái gé jiā shēng zài,hú xiāng shuǎng qì guī。
诗夸束笋密,发叹耨苗稀。shī kuā shù sǔn mì,fā tàn nòu miáo xī。
勤苦千秋事,川明水孕玑。qín kǔ qiān qiū shì,chuān míng shuǐ yùn jī。

次韵邓正字慎思秋日同文馆九首

晁补之

雄深张子句,山水发天光。xióng shēn zhāng zi jù,shān shuǐ fā tiān guāng。
黄鹄愁严道,玄龟困吕梁。huáng gǔ chóu yán dào,xuán guī kùn lǚ liáng。
爱君豪颖脱,嗟我病伧囊。ài jūn háo yǐng tuō,jiē wǒ bìng cāng náng。
骥尾何当附,西风万里长。jì wěi hé dāng fù,xī fēng wàn lǐ zhǎng。

次韵邓正字慎思秋日同文馆九首

晁补之

蔡侯南国秀,经纬耿昭回。cài hóu nán guó xiù,jīng wěi gěng zhāo huí。
文史蛙生甑,风云蛰起隈。wén shǐ wā shēng zèng,fēng yún zhé qǐ wēi。
吾君求助意,之子为时来。wú jūn qiú zhù yì,zhī zi wèi shí lái。
万缕防秋费,何如一士才。wàn lǚ fáng qiū fèi,hé rú yī shì cái。

次韵邓正字慎思秋日同文馆九首

晁补之

高堂置书几,连幕与云齐。gāo táng zhì shū jǐ,lián mù yǔ yún qí。
暑服犹便葛,秋盘已饤梨。shǔ fú yóu biàn gé,qiū pán yǐ dìng lí。
官醪聊足醉,古锦不成题。guān láo liáo zú zuì,gǔ jǐn bù chéng tí。
空对灯花喜,重城隔夜闺。kōng duì dēng huā xǐ,zhòng chéng gé yè guī。