古诗词

题李称推官颐斋

晁补之

无舍灵龟观朵颐,自求口实君自知。wú shě líng guī guān duǒ yí,zì qiú kǒu shí jūn zì zhī。
谁为此者君名之,其说不烦求我诗。shuí wèi cǐ zhě jūn míng zhī,qí shuō bù fán qiú wǒ shī。
君家严君业夔伊,虎视眈眈雄四夷。jūn jiā yán jūn yè kuí yī,hǔ shì dān dān xióng sì yí。
四方是维天子毗,汶阳一室大泽陂。sì fāng shì wéi tiān zi pí,wèn yáng yī shì dà zé bēi。
我往受业拜门垂,闻公一语洗然奇,我归瞠若安可追。wǒ wǎng shòu yè bài mén chuí,wén gōng yī yǔ xǐ rán qí,wǒ guī chēng ruò ān kě zhuī。
君才固是麒麟儿,幼读父书壮思施。jūn cái gù shì qí lín ér,yòu dú fù shū zhuàng sī shī。
不卑小官乃吾师,况有内乐潜天倪。bù bēi xiǎo guān nǎi wú shī,kuàng yǒu nèi lè qián tiān ní。
荒城无人谁过之,面城筑室兹逶迤。huāng chéng wú rén shuí guò zhī,miàn chéng zhù shì zī wēi yí。
去年秋雨河股移,百草不生苔拥基。qù nián qiū yǔ hé gǔ yí,bǎi cǎo bù shēng tái yōng jī。
蚁子缘础蚓粪泥,夜眠不稳忧为池。yǐ zi yuán chǔ yǐn fèn ní,yè mián bù wěn yōu wèi chí。
今年闰早春气迟,墙根隙地稍可埤,初植防风种黄耆。jīn nián rùn zǎo chūn qì chí,qiáng gēn xì dì shāo kě pí,chū zhí fáng fēng zhǒng huáng qí。
莱州石鼎青琉璃,地垆宿火风鸣枝,对君长语清未疲。lái zhōu shí dǐng qīng liú lí,dì lú sù huǒ fēng míng zhī,duì jūn zhǎng yǔ qīng wèi pí。
外轻内顺生理宜,问从何得聊我治。wài qīng nèi shùn shēng lǐ yí,wèn cóng hé dé liáo wǒ zhì。
眉州夫子言可规,麻田处士术安期,今之崇丘历九疑。méi zhōu fū zi yán kě guī,má tián chù shì shù ān qī,jīn zhī chóng qiū lì jiǔ yí。
见人不语下臂驰,遁逃乎阴食蛤梨。jiàn rén bù yǔ xià bì chí,dùn táo hū yīn shí há lí。
君何伧囊不往随,与访汗漫还无时。jūn hé cāng náng bù wǎng suí,yǔ fǎng hàn màn hái wú shí。
还无时,我何适,北山之南南山北。hái wú shí,wǒ hé shì,běi shān zhī nán nán shān běi。
晁补之

晁补之

晁补之(公元1053年—公元1110年),字无咎,号归来子,汉族,济州巨野(今属山东巨野县)人,北宋时期著名文学家。为“苏门四学士”(另有北宋诗人黄庭坚、秦观、张耒)之一。曾任吏部员外郎、礼部郎中。 工书画,能诗词,善属文。与张耒并称“晁张”。其散文语言凝练、流畅,风格近柳宗元。诗学陶渊明。其词格调豪爽,语言清秀晓畅,近苏轼。但其诗词流露出浓厚的消极归隐思想。著有《鸡肋集》、《晁氏琴趣外篇》等。 晁补之的作品>>

猜您喜欢

鹧鸪天

晁补之

绣幕低低拂地垂。xiù mù dī dī fú dì chuí。
春风何事入罗帏。chūn fēng hé shì rù luó wéi。
胡麻好种无人种,正是归时君未归。hú má hǎo zhǒng wú rén zhǒng,zhèng shì guī shí jūn wèi guī。
临晚景,忆当时。lín wǎn jǐng,yì dāng shí。
愁心一动乱如丝。chóu xīn yī dòng luàn rú sī。
夕阳芳草本无恨,才子佳人空自悲。xī yáng fāng cǎo běn wú hèn,cái zi jiā rén kōng zì bēi。

满江红·寄内

晁补之

月上西窗,书帏静、灯明又减。yuè shàng xī chuāng,shū wéi jìng dēng míng yòu jiǎn。
水漏涩、铜壶香烬,夜霜如雪。shuǐ lòu sè tóng hú xiāng jìn,yè shuāng rú xuě。
睡眼不曾通夕闭,梦魂争得连宵接。shuì yǎn bù céng tōng xī bì,mèng hún zhēng dé lián xiāo jiē。
念碧云、川路古来长,无由越。niàn bì yún chuān lù gǔ lái zhǎng,wú yóu yuè。
鸾钗重,青丝滑。luán chāi zhòng,qīng sī huá。
罗带缓,小腰怯。luó dài huǎn,xiǎo yāo qiè。
伊多感那更,恨离伤别。yī duō gǎn nà gèng,hèn lí shāng bié。
正是少年佳意气,渐当故里春时节。zhèng shì shǎo nián jiā yì qì,jiàn dāng gù lǐ chūn shí jié。
归去来、莫教子规啼,芳菲歇。guī qù lái mò jiào zi guī tí,fāng fēi xiē。

菩萨蛮·代歌者怨

晁补之

丝篁斗好莺羞巧。sī huáng dòu hǎo yīng xiū qiǎo。
红檀微映燕脂小。hóng tán wēi yìng yàn zhī xiǎo。
当□敛双蛾。dāng liǎn shuāng é。
曲中幽恨多。qū zhōng yōu hèn duō。
知君怜舞袖。zhī jūn lián wǔ xiù。
舞要歌成就。wǔ yào gē chéng jiù。
独舞不成妍。dú wǔ bù chéng yán。
因歌舞可怜。yīn gē wǔ kě lián。

临江仙·其二晁达州见和

晁补之

君似苍崖千仞竹,一枝孤映蒿萧。jūn shì cāng yá qiān rèn zhú,yī zhī gū yìng hāo xiāo。
箪瓢不减万钟豪。dān piáo bù jiǎn wàn zhōng háo。
闲情搔短发,佳句咏纤腰。xián qíng sāo duǎn fā,jiā jù yǒng xiān yāo。
罢酒兰舟回楚柂,相思何处今宵。bà jiǔ lán zhōu huí chǔ yí,xiāng sī hé chù jīn xiāo。
淮南幽桂水云饶。huái nán yōu guì shuǐ yún ráo。
他年春草恨,应有小山招。tā nián chūn cǎo hèn,yīng yǒu xiǎo shān zhāo。

斗百草

晁补之

别日常多,会时常少天难晓。bié rì cháng duō,huì shí cháng shǎo tiān nán xiǎo。
正喜花开,又愁花谢,春也似人易老。zhèng xǐ huā kāi,yòu chóu huā xiè,chūn yě shì rén yì lǎo。
惨无言、念旧日朱颜,清欢莫笑。cǎn wú yán niàn jiù rì zhū yán,qīng huān mò xiào。
便苒苒如云,霏霏似雨,去无音耗。biàn rǎn rǎn rú yún,fēi fēi shì yǔ,qù wú yīn hào。
追想墙头梅下,门里桃边,名利为伊都忘了。zhuī xiǎng qiáng tóu méi xià,mén lǐ táo biān,míng lì wèi yī dōu wàng le。
血写香笺,泪封罗帕,记三日、离肠恨搅。xuè xiě xiāng jiān,lèi fēng luó pà,jì sān rì lí cháng hèn jiǎo。
如今事,十二楼空凭谁到。rú jīn shì,shí èr lóu kōng píng shuí dào。
此情悄。cǐ qíng qiāo。
拟回船、武陵路杳。nǐ huí chuán wǔ líng lù yǎo。

斗百草

晁补之

往事临邛,旧游雅态羞重忆。wǎng shì lín qióng,jiù yóu yǎ tài xiū zhòng yì。
解赋才高,好音情慧,琴里句中暗识。jiě fù cái gāo,hǎo yīn qíng huì,qín lǐ jù zhōng àn shí。
正当年、似阆苑琼枝,朝朝相倚。zhèng dāng nián shì láng yuàn qióng zhī,cháo cháo xiāng yǐ。
便涤器何妨,当炉正好,镇同比翼。biàn dí qì hé fáng,dāng lú zhèng hǎo,zhèn tóng bǐ yì。
谁使褰裳佩失,推枕云归,惆怅至今遗恨积。shuí shǐ qiān shang pèi shī,tuī zhěn yún guī,chóu chàng zhì jīn yí hèn jī。
双鲤书来,大刀诗意,纵章台、青青似昔。shuāng lǐ shū lái,dà dāo shī yì,zòng zhāng tái qīng qīng shì xī。
重寻事,前度刘郎转愁寂。zhòng xún shì,qián dù liú láng zhuǎn chóu jì。
谩赢得。mán yíng dé。
对东风、对花叹息。duì dōng fēng duì huā tàn xī。

斗百花·其一汶妓阎丽

晁补之

小小盈盈珠翠。xiǎo xiǎo yíng yíng zhū cuì。
忆得眉长眼细。yì dé méi zhǎng yǎn xì。
曾共映花低语,已解伤春情意。céng gòng yìng huā dī yǔ,yǐ jiě shāng chūn qíng yì。
重向溪堂,临风看舞梁州,依旧照人秋水。zhòng xiàng xī táng,lín fēng kàn wǔ liáng zhōu,yī jiù zhào rén qiū shuǐ。
转更添姿媚。zhuǎn gèng tiān zī mèi。
与问阶上,簸钱时节,记微笑,但把纤腰,向人娇倚。yǔ wèn jiē shàng,bǒ qián shí jié,jì wēi xiào,dàn bǎ xiān yāo,xiàng rén jiāo yǐ。
不见还休,谁教见了厌厌,还是向来情味。bù jiàn hái xiū,shuí jiào jiàn le yàn yàn,hái shì xiàng lái qíng wèi。

御街行

晁补之

天街月照珠帘粉。tiān jiē yuè zhào zhū lián fěn。
亸辔曾相近。duǒ pèi céng xiāng jìn。
繁华乐事老来慵,对酒尚怜佳景。fán huá lè shì lǎo lái yōng,duì jiǔ shàng lián jiā jǐng。
王孙年少,风流应更,无奈春愁闷。wáng sūn nián shǎo,fēng liú yīng gèng,wú nài chūn chóu mèn。
幽期莫误香闺恨。yōu qī mò wù xiāng guī hèn。
罗带今朝褪。luó dài jīn cháo tuì。
月圆花好一般春,触处总堪乘兴。yuè yuán huā hǎo yī bān chūn,chù chù zǒng kān chéng xīng。
有人惆怅,何如归好,相见凭君问。yǒu rén chóu chàng,hé rú guī hǎo,xiāng jiàn píng jūn wèn。

斗百花·其二汶妓褚延娘

晁补之

脸色朝霞红腻。liǎn sè cháo xiá hóng nì。
眼色秋波明媚。yǎn sè qiū bō míng mèi。
云度小钗浓鬓,雪透轻绮香臂。yún dù xiǎo chāi nóng bìn,xuě tòu qīng qǐ xiāng bì。
不语凝情,教人唤得回头,斜盼未知何意。bù yǔ níng qíng,jiào rén huàn dé huí tóu,xié pàn wèi zhī hé yì。
百态生珠翠。bǎi tài shēng zhū cuì。
低问石上,凿井何由及底。dī wèn shí shàng,záo jǐng hé yóu jí dǐ。
微向耳边,同心有缘千里。wēi xiàng ěr biān,tóng xīn yǒu yuán qiān lǐ。
饮散西池,凉蟾正满纱窗,一语系人心里。yǐn sàn xī chí,liáng chán zhèng mǎn shā chuāng,yī yǔ xì rén xīn lǐ。

南歌子

晁补之

睡起临窗坐,妆成傍砌闲。shuì qǐ lín chuāng zuò,zhuāng chéng bàng qì xián。
春来莫卷绣帘看。chūn lái mò juǎn xiù lián kàn。
嫌怕东风吹恨、在眉间。xián pà dōng fēng chuī hèn zài méi jiān。
鹦鹉花前弄,琵琶月下弹。yīng wǔ huā qián nòng,pí pá yuè xià dàn。
蓦然收袖倚栏干。mò rán shōu xiù yǐ lán gàn。
一向思量何事、点云鬟。yī xiàng sī liàng hé shì diǎn yún huán。

斗百花·其三

晁补之

斜日东风深院。xié rì dōng fēng shēn yuàn。
绣幕低迷归燕。xiù mù dī mí guī yàn。
潇洒小屏娇面,仿佛灯前初见。xiāo sǎ xiǎo píng jiāo miàn,fǎng fú dēng qián chū jiàn。
与选筵中,银盆半拆姚黄,插向凤凰钗畔。yǔ xuǎn yán zhōng,yín pén bàn chāi yáo huáng,chā xiàng fèng huáng chāi pàn。
微笑遮纨扇。wēi xiào zhē wán shàn。
教展香裀,看舞霓裳促遍。jiào zhǎn xiāng yīn,kàn wǔ ní shang cù biàn。
红飐翠翻,惊鸿乍拂秋岸。hóng zhǎn cuì fān,jīng hóng zhà fú qiū àn。
柳困花慵,盈盈自整罗巾,须劝倒金盏。liǔ kùn huā yōng,yíng yíng zì zhěng luó jīn,xū quàn dào jīn zhǎn。

清平乐

晁补之

寒风雁度。hán fēng yàn dù。
声向千门去。shēng xiàng qiān mén qù。
也到文闱校文处。yě dào wén wéi xiào wén chù。
也到文君绣户。yě dào wén jūn xiù hù。
背灯解带惊魂。bèi dēng jiě dài jīng hún。
长安此夜秋声。zhǎng ān cǐ yè qiū shēng。
早是夜寒不寐,五更风雨无情。zǎo shì yè hán bù mèi,wǔ gèng fēng yǔ wú qíng。

好事近

晁补之

归路苦无多,正值早秋时节。guī lù kǔ wú duō,zhèng zhí zǎo qiū shí jié。
应是画帘灵鹊,把归期先说。yīng shì huà lián líng què,bǎ guī qī xiān shuō。
就中风送马蹄轻,人意渐欢悦。jiù zhōng fēng sòng mǎ tí qīng,rén yì jiàn huān yuè。
此夜醉眠无梦,任西楼斜月。cǐ yè zuì mián wú mèng,rèn xī lóu xié yuè。

调笑令·其一·西子

晁补之

肠断。cháng duàn。
越江岸。yuè jiāng àn。
越女江头纱自浣。yuè nǚ jiāng tóu shā zì huàn。
天然玉貌铅红浅。tiān rán yù mào qiān hóng qiǎn。
自弄芙蓉日晚。zì nòng fú róng rì wǎn。
紫骝嘶去犹回盼。zǐ liú sī qù yóu huí pàn。
笑入荷花不见。xiào rù hé huā bù jiàn。

调笑令·其二·宋玉

晁补之

将暮。jiāng mù。
乱心素。luàn xīn sù。
上客风流名重楚。shàng kè fēng liú míng zhòng chǔ。
临街下马当窗户。lín jiē xià mǎ dāng chuāng hù。
饭煮凋胡留住。fàn zhǔ diāo hú liú zhù。
瑶琴促轸传深语。yáo qín cù zhěn chuán shēn yǔ。
万曲梁尘不顾。wàn qū liáng chén bù gù。