古诗词

梅花

薛季宣

花实望先进,英华标素王。huā shí wàng xiān jìn,yīng huá biāo sù wáng。
竹篱眠夜月,风雪傲寒塘。zhú lí mián yè yuè,fēng xuě ào hán táng。
皎皎曾无对,凄凄忽有香。jiǎo jiǎo céng wú duì,qī qī hū yǒu xiāng。
和羹须鼎味,盛服也霓裳。hé gēng xū dǐng wèi,shèng fú yě ní shang。
薛季宣

薛季宣

宋温州永嘉人,字士龙,号艮斋。薛徽言子。师程颐弟子袁溉。高宗绍兴末,为鄂州武昌令,保伍辑民,严备金兵。召为大理寺主簿,除大理正。后知湖州,改常州,未赴而卒。为学主著实,反对空谈义理,注重研究田赋、兵制、地形、水利等世务,开永嘉事功学派先声。有《浪语集》。 薛季宣的作品>>

猜您喜欢

雪中送客寒溪堂

薛季宣

前年送客寒溪堂,桃李璀璨寒生光。qián nián sòng kè hán xī táng,táo lǐ cuǐ càn hán shēng guāng。
今年送客寒溪道,满望六花形欲槁。jīn nián sòng kè hán xī dào,mǎn wàng liù huā xíng yù gǎo。
前岁今年时不同,同为送客寒光中。qián suì jīn nián shí bù tóng,tóng wèi sòng kè hán guāng zhōng。
寒光山积都相似,谁信冬春长有此。hán guāng shān jī dōu xiāng shì,shuí xìn dōng chūn zhǎng yǒu cǐ。
广寒宫殿不胜寒,世界琼瑶无乃是。guǎng hán gōng diàn bù shèng hán,shì jiè qióng yáo wú nǎi shì。
如何名此作寒溪,炎天风色镇凄凄。rú hé míng cǐ zuò hán xī,yán tiān fēng sè zhèn qī qī。
不缘送客不易到,送客情怀将何为。bù yuán sòng kè bù yì dào,sòng kè qíng huái jiāng hé wèi。
君不见瑶池高宴非不奇,穆王犹自赋吾归。jūn bù jiàn yáo chí gāo yàn fēi bù qí,mù wáng yóu zì fù wú guī。

假山次叶师文韵

薛季宣

大隐城居无世喧,疑星尘外非人间。dà yǐn chéng jū wú shì xuān,yí xīng chén wài fēi rén jiān。
武都聊试五丁力,一笑天公为解颜。wǔ dōu liáo shì wǔ dīng lì,yī xiào tiān gōng wèi jiě yán。
翠萝散作麻姑髻,枕漱从宜长饭毳。cuì luó sàn zuò má gū jì,zhěn shù cóng yí zhǎng fàn cuì。
青山元自野人物,版筑徒然饰东第。qīng shān yuán zì yě rén wù,bǎn zhù tú rán shì dōng dì。
无论千假须一真,坐对北山南起云。wú lùn qiān jiǎ xū yī zhēn,zuò duì běi shān nán qǐ yún。
一丘一壑丈夫事,安在穷游探古文。yī qiū yī hè zhàng fū shì,ān zài qióng yóu tàn gǔ wén。
平生乐处天其假,还视王公犹土苴。píng shēng lè chù tiān qí jiǎ,hái shì wáng gōng yóu tǔ jū。
它时买山归敝庐,定须作屐随高下。tā shí mǎi shān guī bì lú,dìng xū zuò jī suí gāo xià。

芦花

薛季宣

秋风摘索铺寒雪,败叶枯条互明灭。qiū fēng zhāi suǒ pù hán xuě,bài yè kū tiáo hù míng miè。
淡荡闲塘摇夕阳,横斜断岸凌高节。dàn dàng xián táng yáo xī yáng,héng xié duàn àn líng gāo jié。
无言咄咄日书空,执礼拳拳意绵蕝。wú yán duō duō rì shū kōng,zhí lǐ quán quán yì mián jué。
望极氍毹铺纠结,渔歌何处声凄切。wàng jí qú shū pù jiū jié,yú gē hé chù shēng qī qiè。

柳絮

薛季宣

骀荡风光将欲暮,柔条系日萦霏雾。dài dàng fēng guāng jiāng yù mù,róu tiáo xì rì yíng fēi wù。
寂历闲庭芳草路,眉开青眼多情度。jì lì xián tíng fāng cǎo lù,méi kāi qīng yǎn duō qíng dù。
脉脉依依愁不茹,欲翔未定邅容与。mài mài yī yī chóu bù rú,yù xiáng wèi dìng zhān róng yǔ。
体轻委蜕韶华去,飘泊晴天离又聚。tǐ qīng wěi tuì sháo huá qù,piāo pō qíng tiān lí yòu jù。
高低上下当何住,卷春匪蹴毬先赴。gāo dī shàng xià dāng hé zhù,juǎn chūn fěi cù qiú xiān fù。
小院深沈铺月素,卿云蝉逐凌波步。xiǎo yuàn shēn shěn pù yuè sù,qīng yún chán zhú líng bō bù。
扑樕追随无定处,冰霜峭觉回寒冱。pū sù zhuī suí wú dìng chù,bīng shuāng qiào jué huí hán hù。
梁王有客能辞赋,苍凉雪苑知谁诉。liáng wáng yǒu kè néng cí fù,cāng liáng xuě yuàn zhī shuí sù。
浮玉神山攻宝璐,屑屑虚花奈凭据。fú yù shén shān gōng bǎo lù,xiè xiè xū huā nài píng jù。
还思道蕴惊人语。hái sī dào yùn jīng rén yǔ。

香棠

薛季宣

世间元有无穷恨,海外棠花宫锦烂。shì jiān yuán yǒu wú qióng hèn,hǎi wài táng huā gōng jǐn làn。
烧炙东风春未半,浓装独立情缭乱。shāo zhì dōng fēng chūn wèi bàn,nóng zhuāng dú lì qíng liáo luàn。
博山炉冷沈烟断,记语洛妃池侧畔。bó shān lú lěng shěn yān duàn,jì yǔ luò fēi chí cè pàn。
袿衣透湿飘香汗,舞罢霓裳高烛看。guī yī tòu shī piāo xiāng hàn,wǔ bà ní shang gāo zhú kàn。
吴苑散花滩彼岸,亦有当初旧游观。wú yuàn sàn huā tān bǐ àn,yì yǒu dāng chū jiù yóu guān。
棠梨古径霞光灿,蔷薇露冷衣新盥。táng lí gǔ jìng xiá guāng càn,qiáng wēi lù lěng yī xīn guàn。
袖卷燕支红入腕,喷人兰芷芳都贯。xiù juǎn yàn zhī hóng rù wàn,pēn rén lán zhǐ fāng dōu guàn。
天然种性珍奇玩,岭海诚知煎可爨。tiān rán zhǒng xìng zhēn qí wán,lǐng hǎi chéng zhī jiān kě cuàn。
拟撷柔柯燃炽炭,裛取缃巾永传玩。nǐ xié róu kē rán chì tàn,yì qǔ xiāng jīn yǒng chuán wán。
它年留得重公案。tā nián liú dé zhòng gōng àn。

孔子

薛季宣

荡荡东家丘,百世人叵识。dàng dàng dōng jiā qiū,bǎi shì rén pǒ shí。
出类只夸辞,太极无合德。chū lèi zhǐ kuā cí,tài jí wú hé dé。
尧舜未可过,远贤真货殖。yáo shùn wèi kě guò,yuǎn xián zhēn huò zhí。
我欲究遗编,言非是奇特。wǒ yù jiū yí biān,yán fēi shì qí tè。
从之如有立,卓尔既吾力。cóng zhī rú yǒu lì,zhuó ěr jì wú lì。
大哉赞乾元,一语觅不得。dà zāi zàn qián yuán,yī yǔ mì bù dé。

痁疾中元式示诗走笔次韵

薛季宣

鄙人病在床,政苦风寒侵。bǐ rén bìng zài chuáng,zhèng kǔ fēng hán qīn。
之子步池上,攀条哦柳阴。zhī zi bù chí shàng,pān tiáo ó liǔ yīn。
掷我珠玉辞,疟鬼毛发森。zhì wǒ zhū yù cí,nüè guǐ máo fā sēn。
豁尔脱沈疴,翛然洗烦襟。huō ěr tuō shěn kē,xiāo rán xǐ fán jīn。
何当漾轻舠,相与从茂林。hé dāng yàng qīng dāo,xiāng yǔ cóng mào lín。
清兴谅不浅,此情殊未禁。qīng xīng liàng bù qiǎn,cǐ qíng shū wèi jìn。
强歌下里曲,赓和白雪音。qiáng gē xià lǐ qū,gēng hé bái xuě yīn。
请问觉轩诗,何如梁父吟。qǐng wèn jué xuān shī,hé rú liáng fù yín。

江梦孙二首

薛季宣

聿修去天长,却泛宫亭水。yù xiū qù tiān zhǎng,què fàn gōng tíng shuǐ。
百世友渊明,放意匡庐趾。bǎi shì yǒu yuān míng,fàng yì kuāng lú zhǐ。
为爱千金躯,不自知臧否。wèi ài qiān jīn qū,bù zì zhī zāng fǒu。
非关走庭下,腰折惭小子。fēi guān zǒu tíng xià,yāo zhé cán xiǎo zi。
少学怆难行,富贵丘所耻。shǎo xué chuàng nán xíng,fù guì qiū suǒ chǐ。
一为田园念,归思轻脱屣。yī wèi tián yuán niàn,guī sī qīng tuō xǐ。
斗大印黄金,各各从所美。dòu dà yìn huáng jīn,gè gè cóng suǒ měi。
二士志俱得,何其尚留此。èr shì zhì jù dé,hé qí shàng liú cǐ。

送韩国器登舟至石门视洼樽逮暮乃返

薛季宣

纵步石门下,江山主意勤。zòng bù shí mén xià,jiāng shān zhǔ yì qín。
洼樽酌玄酒,未饮吾已醺。wā zūn zhuó xuán jiǔ,wèi yǐn wú yǐ xūn。
渊明得聱叟,万古真同群。yuān míng dé áo sǒu,wàn gǔ zhēn tóng qún。
杯湖有明齐,退谷今莸薰。bēi hú yǒu míng qí,tuì gǔ jīn yóu xūn。
我行到殊亭,西日沈就曛。wǒ xíng dào shū tíng,xī rì shěn jiù xūn。
阳冰著真迹,只恐生玄云。yáng bīng zhù zhēn jì,zhǐ kǒng shēng xuán yún。
回眸望西塞,惨澹波无垠。huí móu wàng xī sāi,cǎn dàn bō wú yín。
洄泛乐之子,行舟言采芹。huí fàn lè zhī zi,xíng zhōu yán cǎi qín。

我客

薛季宣

昔我客荆梁,从事清蕖幕。xī wǒ kè jīng liáng,cóng shì qīng qú mù。
太仓蠹红腐,吹竽滥东郭。tài cāng dù hóng fǔ,chuī yú làn dōng guō。
去作徒劳吏,青衫走樊鄂。qù zuò tú láo lì,qīng shān zǒu fán è。
抚字亦何心,催科厌笞掠。fǔ zì yì hé xīn,cuī kē yàn chī lüè。
借问差少愧,而今不如昨。jiè wèn chà shǎo kuì,ér jīn bù rú zuó。
天游内于于,纷至攘六凿。tiān yóu nèi yú yú,fēn zhì rǎng liù záo。
铸此一错字,为费几魏博。zhù cǐ yī cuò zì,wèi fèi jǐ wèi bó。
闲居幸从容,琴书有真乐。xián jū xìng cóng róng,qín shū yǒu zhēn lè。
胡然令闲忙,远谢乘轩鹤。hú rán lìng xián máng,yuǎn xiè chéng xuān hè。
人生百年中,藏舟固非壑。rén shēng bǎi nián zhōng,cáng zhōu gù fēi hè。
顾已习迷途,如蚕自缠缚。gù yǐ xí mí tú,rú cán zì chán fù。
作诗忏当来,聊以慰寥落。zuò shī chàn dāng lái,liáo yǐ wèi liáo luò。

欲晴又雨终夕震电

薛季宣

日昃望云气,西郊将欲开。rì zè wàng yún qì,xī jiāo jiāng yù kāi。
丹霞漾晴晖,清风有时来。dān xiá yàng qíng huī,qīng fēng yǒu shí lái。
归坐北窗下,惊霆殷轰豗。guī zuò běi chuāng xià,jīng tíng yīn hōng huī。
流电掣飞雨,疾徐鼓岩雷。liú diàn chè fēi yǔ,jí xú gǔ yán léi。
宛转颓屋头,终宵响徘徊。wǎn zhuǎn tuí wū tóu,zhōng xiāo xiǎng pái huái。
早起到城市,横流绕沿洄。zǎo qǐ dào chéng shì,héng liú rào yán huí。
伊谁补漏天,吾州与芦灰。yī shuí bǔ lòu tiān,wú zhōu yǔ lú huī。

跋分定录

薛季宣

人生红树花,一谢乃其分。rén shēng hóng shù huā,yī xiè nǎi qí fēn。
春风尽摇荡,刚恨分庭粪。chūn fēng jǐn yáo dàng,gāng hèn fēn tíng fèn。
先贤尚龙豢,缺月何灰晕。xiān xián shàng lóng huàn,quē yuè hé huī yūn。
譬如陌上尘,要是非关运。pì rú mò shàng chén,yào shì fēi guān yùn。
何丘示无朕,子路穷斯愠。hé qiū shì wú zhèn,zi lù qióng sī yùn。
此理未容言,呼儿课天问。cǐ lǐ wèi róng yán,hū ér kè tiān wèn。

鄂城篇

薛季宣

袁山野火春风吹,惊飙万马争奔驰。yuán shān yě huǒ chūn fēng chuī,jīng biāo wàn mǎ zhēng bēn chí。
乌龟阪头蕃草木,化作灰烬张天飞。wū guī bǎn tóu fān cǎo mù,huà zuò huī jìn zhāng tiān fēi。
武昌佐史皆好古,煮茗联镳访城府。wǔ chāng zuǒ shǐ jiē hǎo gǔ,zhǔ míng lián biāo fǎng chéng fǔ。
狂生此意复不浅,好事大家何尔汝。kuáng shēng cǐ yì fù bù qiǎn,hǎo shì dà jiā hé ěr rǔ。
鄂王城阙烟苍苍,鄂王宫殿波茫茫。è wáng chéng quē yān cāng cāng,è wáng gōng diàn bō máng máng。
今古都卢一饷顷,不见古人虚引领。jīn gǔ dōu lú yī xiǎng qǐng,bù jiàn gǔ rén xū yǐn lǐng。
亳殷丰镐已丘墟,蛮荆兴替将焉如。bó yīn fēng gǎo yǐ qiū xū,mán jīng xīng tì jiāng yān rú。
死生建业信徒语,石盆古渡犹多鱼。sǐ shēng jiàn yè xìn tú yǔ,shí pén gǔ dù yóu duō yú。
古人已去安足齿,近事纷纭尚如此。gǔ rén yǐ qù ān zú chǐ,jìn shì fēn yún shàng rú cǐ。
君不见淮淝去岁是丰年,如今千里无舍烟。jūn bù jiàn huái féi qù suì shì fēng nián,rú jīn qiān lǐ wú shě yān。

谢王尉见赠龙溪集

薛季宣

稔闻韵乡名,不识韵乡面。rěn wén yùn xiāng míng,bù shí yùn xiāng miàn。
班班隐豹文,窥管时一见。bān bān yǐn bào wén,kuī guǎn shí yī jiàn。
譬彼闼婆城,寻逐沧流漩。pì bǐ tà pó chéng,xún zhú cāng liú xuán。
闻韶在齐国,九奏何当变。wén sháo zài qí guó,jiǔ zòu hé dāng biàn。
王侯韵乡人,少长居乡县。wáng hóu yùn xiāng rén,shǎo zhǎng jū xiāng xiàn。
韵乡指迷涂,贻我书一卷。yùn xiāng zhǐ mí tú,yí wǒ shū yī juǎn。
森如入武库,宝璧纷交荐。sēn rú rù wǔ kù,bǎo bì fēn jiāo jiàn。
群玉屣登临,赫日吹风霰。qún yù xǐ dēng lín,hè rì chuī fēng xiàn。
家鸡将野鹜,后素诗何绚。jiā jī jiāng yě wù,hòu sù shī hé xuàn。
长安行即到,岂在临渊羡。zhǎng ān xíng jí dào,qǐ zài lín yuān xiàn。
千金端不如,变色先生馔。qiān jīn duān bù rú,biàn sè xiān shēng zhuàn。
从可狎江鸥,六籍居贯穿。cóng kě xiá jiāng ōu,liù jí jū guàn chuān。

二同舍赋鄂城篇见和文高格古端不可及而仙尉王文措辞侈甚可以参诸台符羽檄间复次元韵戏酬

薛季宣

生春暖律谁能吹,寸心万里何当驰。shēng chūn nuǎn lǜ shuí néng chuī,cùn xīn wàn lǐ hé dāng chí。
威加海内念方国,也思猛士歌云飞。wēi jiā hǎi nèi niàn fāng guó,yě sī měng shì gē yún fēi。
狂游不识今与古,闉阇便作潭潭府。kuáng yóu bù shí jīn yǔ gǔ,yīn dū biàn zuò tán tán fǔ。
试凭野叟问吴婆,赐不如回吾与汝。shì píng yě sǒu wèn wú pó,cì bù rú huí wú yǔ rǔ。
高高无事幕穹苍,湖天无云湖水茫。gāo gāo wú shì mù qióng cāng,hú tiān wú yún hú shuǐ máng。
吴楚争桑如有顷,东鄂几人全首领。wú chǔ zhēng sāng rú yǒu qǐng,dōng è jǐ rén quán shǒu lǐng。
古时封国今为墟,此心观古应焚如。gǔ shí fēng guó jīn wèi xū,cǐ xīn guān gǔ yīng fén rú。
归欤衲被盖头卧,何妨沸鼎游如鱼。guī yú nà bèi gài tóu wò,hé fáng fèi dǐng yóu rú yú。
舌柔长在强于齿,人间万事浑如此。shé róu zhǎng zài qiáng yú chǐ,rén jiān wàn shì hún rú cǐ。
君不见老聃彭祖俱长年,火化仙乘□□烟。jūn bù jiàn lǎo dān péng zǔ jù zhǎng nián,huǒ huà xiān chéng yān。