古诗词

观天德图像二首

薛季宣

函封传远边,瞥见稿街悬。hán fēng chuán yuǎn biān,piē jiàn gǎo jiē xuán。
虎喙终为啖,狼心约下贤。hǔ huì zhōng wèi dàn,láng xīn yuē xià xián。
时无汉延寿,天夺晋苻坚。shí wú hàn yán shòu,tiān duó jìn fú jiān。
请决春秋事,陈侯讣岂然。qǐng jué chūn qiū shì,chén hóu fù qǐ rán。
薛季宣

薛季宣

宋温州永嘉人,字士龙,号艮斋。薛徽言子。师程颐弟子袁溉。高宗绍兴末,为鄂州武昌令,保伍辑民,严备金兵。召为大理寺主簿,除大理正。后知湖州,改常州,未赴而卒。为学主著实,反对空谈义理,注重研究田赋、兵制、地形、水利等世务,开永嘉事功学派先声。有《浪语集》。 薛季宣的作品>>

猜您喜欢

陌上桑

薛季宣

罗敷秦氏女,皓腕洁如霜。luó fū qín shì nǚ,hào wàn jié rú shuāng。
宝钏瑳明月,领巾疏以长。bǎo chuàn cuō míng yuè,lǐng jīn shū yǐ zhǎng。
柔桑正沃若,采采官路旁。róu sāng zhèng wò ruò,cǎi cǎi guān lù páng。
使君从南来,一见神已伤。shǐ jūn cóng nán lái,yī jiàn shén yǐ shāng。
五马会且止,调之逢国王。wǔ mǎ huì qiě zhǐ,diào zhī féng guó wáng。
自名良家妇,狂夫汉中郎。zì míng liáng jiā fù,kuáng fū hàn zhōng láng。
闺门甚修整,芝兰远芬芳。guī mén shén xiū zhěng,zhī lán yuǎn fēn fāng。
奚为致此语,不是邯郸倡。xī wèi zhì cǐ yǔ,bù shì hán dān chàng。
去矣勿复顾,风来语流香。qù yǐ wù fù gù,fēng lái yǔ liú xiāng。
荡子踏归陌,驾言割人肠。dàng zi tà guī mò,jià yán gē rén cháng。

从军行

薛季宣

人道从军乐,我道从军苦。rén dào cóng jūn lè,wǒ dào cóng jūn kǔ。
为问何所苦,无苦汩没汝。wèi wèn hé suǒ kǔ,wú kǔ gǔ méi rǔ。
汩没何可伤,政可虏戎王。gǔ méi hé kě shāng,zhèng kě lǔ róng wáng。
万里浪驰逐,征役未遽央。wàn lǐ làng chí zhú,zhēng yì wèi jù yāng。
太行汝勿登,回复九羊肠。tài xíng rǔ wù dēng,huí fù jiǔ yáng cháng。
黄河汝勿航,波流水汤汤。huáng hé rǔ wù háng,bō liú shuǐ tāng tāng。
胡然弃平生,欲往无梯梁。hú rán qì píng shēng,yù wǎng wú tī liáng。
夫君且淹留,后继当汝忘。fū jūn qiě yān liú,hòu jì dāng rǔ wàng。
长蛇叵复梦,南山强深藏。zhǎng shé pǒ fù mèng,nán shān qiáng shēn cáng。
我甲岂不坚,我马岂不良。wǒ jiǎ qǐ bù jiān,wǒ mǎ qǐ bù liáng。
人生会有死,义死良所伤。rén shēng huì yǒu sǐ,yì sǐ liáng suǒ shāng。
将军不汝信,谈笑成奔亡。jiāng jūn bù rǔ xìn,tán xiào chéng bēn wáng。
谁乎幸际会,虎服而皮羊。shuí hū xìng jì huì,hǔ fú ér pí yáng。
之子方丈食,何时饱秕糠。zhī zi fāng zhàng shí,hé shí bǎo bǐ kāng。

戚戚复戚戚

薛季宣

戚戚复戚戚,如此春意阑。qī qī fù qī qī,rú cǐ chūn yì lán。
红梨褪深晕,青梅结微酸。hóng lí tuì shēn yūn,qīng méi jié wēi suān。
向之一悽惨,饥肠废朝餐。xiàng zhī yī qī cǎn,jī cháng fèi cháo cān。
姮娥五圆缺,美人隔云端。héng é wǔ yuán quē,měi rén gé yún duān。
衷情叵自禁,陡觉衣带宽。zhōng qíng pǒ zì jìn,dǒu jué yī dài kuān。
芳菲日雕谢,动作不遑安。fāng fēi rì diāo xiè,dòng zuò bù huáng ān。
咄哉黄栗留,接翮语何繁。duō zāi huáng lì liú,jiē hé yǔ hé fán。
小鸟得于飞,而我别所欢。xiǎo niǎo dé yú fēi,ér wǒ bié suǒ huān。
夜来风雨恶,中唐水漫漫。yè lái fēng yǔ è,zhōng táng shuǐ màn màn。
故乡贫亦好,楚客日南冠。gù xiāng pín yì hǎo,chǔ kè rì nán guān。
男儿志四方,愧此柳下官。nán ér zhì sì fāng,kuì cǐ liǔ xià guān。
安得买山钱,静处把钓竿。ān dé mǎi shān qián,jìng chù bǎ diào gān。
高怀未易偿,归有道路曼。gāo huái wèi yì cháng,guī yǒu dào lù màn。
匡坐作遐想,心体胡自胖。kuāng zuò zuò xiá xiǎng,xīn tǐ hú zì pàng。
行行大刀头,无生话团栾。xíng xíng dà dāo tóu,wú shēng huà tuán luán。

自君之出矣

薛季宣

自君之出矣,珠网弦箜篌。zì jūn zhī chū yǐ,zhū wǎng xián kōng hóu。
憔悴损容色,晨朝懒梳头。qiáo cuì sǔn róng sè,chén cháo lǎn shū tóu。
头上双爵钗,脱发应难留。tóu shàng shuāng jué chāi,tuō fā yīng nán liú。
因心持寄君,君还知意不。yīn xīn chí jì jūn,jūn hái zhī yì bù。
金以表妾心,钗能感君眸。jīn yǐ biǎo qiè xīn,chāi néng gǎn jūn móu。
长安多美人,陌巷多高楼。zhǎng ān duō měi rén,mò xiàng duō gāo lóu。
君如有两意,持此买名讴。jūn rú yǒu liǎng yì,chí cǐ mǎi míng ōu。
妾本侯家女,生平不解愁。qiè běn hóu jiā nǚ,shēng píng bù jiě chóu。
十九为君妇,如今几回秋。shí jiǔ wèi jūn fù,rú jīn jǐ huí qiū。
生儿妾样长,君方远行游。shēng ér qiè yàng zhǎng,jūn fāng yuǎn xíng yóu。
妾颜益以悴,君心日悠悠。qiè yán yì yǐ cuì,jūn xīn rì yōu yōu。
方诸空有泪,圆月难为钩。fāng zhū kōng yǒu lèi,yuán yuè nán wèi gōu。
死灰不复然,知君亦行休。sǐ huī bù fù rán,zhī jūn yì xíng xiū。
寄言天地间,于以写我忧。jì yán tiān dì jiān,yú yǐ xiě wǒ yōu。

石上可种麻

薛季宣

石上可生麻,麻生岂成畦。shí shàng kě shēng má,má shēng qǐ chéng qí。
嫁婿得荡子,犹如太常妻。jià xù dé dàng zi,yóu rú tài cháng qī。
我作少年行,长安走新街。wǒ zuò shǎo nián xíng,zhǎng ān zǒu xīn jiē。
长安三月春,桃李百花开。zhǎng ān sān yuè chūn,táo lǐ bǎi huā kāi。
平康诸女儿,艳丽惊寒梅。píng kāng zhū nǚ ér,yàn lì jīng hán méi。
蛾眉斗连娟,佳期不须媒。é méi dòu lián juān,jiā qī bù xū méi。
投我以木瓜,当歌共传杯。tóu wǒ yǐ mù guā,dāng gē gòng chuán bēi。
歌声系怀抱,知君在空闺。gē shēng xì huái bào,zhī jūn zài kōng guī。
期我以立春,清明未云来。qī wǒ yǐ lì chūn,qīng míng wèi yún lái。
应作忆秦郎,高楼寄徘徊。yīng zuò yì qín láng,gāo lóu jì pái huái。
鸾胶世苦无,断续何当谐。luán jiāo shì kǔ wú,duàn xù hé dāng xié。
闺中傥相忆,薰风有时回。guī zhōng tǎng xiāng yì,xūn fēng yǒu shí huí。

春兰有真意

薛季宣

春兰有真意,穷居在中谷。chūn lán yǒu zhēn yì,qióng jū zài zhōng gǔ。
端不为人香,无言自幽独。duān bù wèi rén xiāng,wú yán zì yōu dú。
我家瓯浦东,筠扇锁修竹。wǒ jiā ōu pǔ dōng,yún shàn suǒ xiū zhú。
颀然彼粲者,夭翘散馀馥。qí rán bǐ càn zhě,yāo qiào sàn yú fù。
五年客异县,对眼嚣尘俗。wǔ nián kè yì xiàn,duì yǎn xiāo chén sú。
百华尽妖艳,信美非吾族。bǎi huá jǐn yāo yàn,xìn měi fēi wú zú。
延陵暂游豫,佳期未云卜。yán líng zàn yóu yù,jiā qī wèi yún bo。
同心弗我忘,迎人见青目。tóng xīn fú wǒ wàng,yíng rén jiàn qīng mù。
虽微九畹滋,风动情亦笃。suī wēi jiǔ wǎn zī,fēng dòng qíng yì dǔ。
当门谓应锄,吾当为之哭。dāng mén wèi yīng chú,wú dāng wèi zhī kū。

七哀

薛季宣

秋风生夕凉,吹我东阁帷。qiū fēng shēng xī liáng,chuī wǒ dōng gé wéi。
中有宕子妇,清歌寄愁思。zhōng yǒu dàng zi fù,qīng gē jì chóu sī。
为问愁何为,良人长别离。wèi wèn chóu hé wèi,liáng rén zhǎng bié lí。
银釭吊只影,霜雪坚自持。yín gāng diào zhǐ yǐng,shuāng xuě jiān zì chí。
君为黄河流,妾作月桂枝。jūn wèi huáng hé liú,qiè zuò yuè guì zhī。
东西各异道,邂逅不可期。dōng xī gè yì dào,xiè hòu bù kě qī。
愿为衣下裳,结束随君衣。yuàn wèi yī xià shang,jié shù suí jūn yī。
君衣何当披,十年守空闺。jūn yī hé dāng pī,shí nián shǒu kōng guī。

钧天曲

薛季宣

清都太皇居,窈在冥冥间。qīng dōu tài huáng jū,yǎo zài míng míng jiān。
神光贯中极,希微炯非烟。shén guāng guàn zhōng jí,xī wēi jiǒng fēi yān。
紫宸邃以虚,绛阙高于天。zǐ chén suì yǐ xū,jiàng quē gāo yú tiān。
受职徕百灵,肃雍朝九寰。shòu zhí lái bǎi líng,sù yōng cháo jiǔ huán。
大飨通明殿,张乐玉京山。dà xiǎng tōng míng diàn,zhāng lè yù jīng shān。
九奏感人心,万舞形物先。jiǔ zòu gǎn rén xīn,wàn wǔ xíng wù xiān。
谷神霭清唱,黔嬴抚鸣弹。gǔ shén ǎi qīng chàng,qián yíng fǔ míng dàn。
缅彼世间音,下里何㛹娟。miǎn bǐ shì jiān yīn,xià lǐ hé pián juān。
阗阗响雷鼓,蹁跹举云鬟。tián tián xiǎng léi gǔ,pián xiān jǔ yún huán。
彗孛小垂手,日月两弹丸。huì bèi xiǎo chuí shǒu,rì yuè liǎng dàn wán。
阳春假优装,投霓忽高弦。yáng chūn jiǎ yōu zhuāng,tóu ní hū gāo xián。
壶矢一笑电,歌风发三叹。hú shǐ yī xiào diàn,gē fēng fā sān tàn。
呼吸成千尘,神仙讵长年。hū xī chéng qiān chén,shén xiān jù zhǎng nián。
峨峨帝王都,积苏浮九埏。é é dì wáng dōu,jī sū fú jiǔ shān。
箫韶间猗那,斗蚁蚊雷喧。xiāo sháo jiān yī nà,dòu yǐ wén léi xuān。
虫沙与猿鹤,等细不足言。chóng shā yǔ yuán hè,děng xì bù zú yán。
遗音寄五柳,海山学成连。yí yīn jì wǔ liǔ,hǎi shān xué chéng lián。

欸乃歌

薛季宣

欸乃兮江湘,缭兮绕兮衡之阳。āi nǎi xī jiāng xiāng,liáo xī rào xī héng zhī yáng。
龙衣兮黼裳,帝何之兮陟方,我不见兮搅我心肠。lóng yī xī fǔ shang,dì hé zhī xī zhì fāng,wǒ bù jiàn xī jiǎo wǒ xīn cháng。
欸乃兮苍梧,杳兮渺兮远隔重湖。āi nǎi xī cāng wú,yǎo xī miǎo xī yuǎn gé zhòng hú。
龙驾兮鸾车,帝何之兮升遐,我不见兮泣涕涟如。lóng jià xī luán chē,dì hé zhī xī shēng xiá,wǒ bù jiàn xī qì tì lián rú。
云梦兮漪沦,款兮乃兮岣嵝峋。yún mèng xī yī lún,kuǎn xī nǎi xī gǒu lǒu xún。
青天兮白云,帝何之兮上宾,我不见兮戚此下民。qīng tiān xī bái yún,dì hé zhī xī shàng bīn,wǒ bù jiàn xī qī cǐ xià mín。

菊冬荣

薛季宣

时乎时乎,去去如车毂之运行,瞥然过目无留停。shí hū shí hū,qù qù rú chē gǔ zhī yùn xíng,piē rán guò mù wú liú tíng。
追随无及不我待,东篱菊花无耗,迤逦真到阳冬始敷荣。zhuī suí wú jí bù wǒ dài,dōng lí jú huā wú hào,yí lǐ zhēn dào yáng dōng shǐ fū róng。
落落离离■礧,蔓衍布丘坂,碧为之叶紫其茎。luò luò lí lí léi,màn yǎn bù qiū bǎn,bì wèi zhī yè zǐ qí jīng。
争妍骋媚芬芳吐,如金如玉之繁英。zhēng yán chěng mèi fēn fāng tǔ,rú jīn rú yù zhī fán yīng。
含霜万颗好颜色,节虽可尚时难并。hán shuāng wàn kē hǎo yán sè,jié suī kě shàng shí nán bìng。
惟重阳日月二九之嘉会,此时抱一符乾贞。wéi zhòng yáng rì yuè èr jiǔ zhī jiā huì,cǐ shí bào yī fú qián zhēn。
年年闾里交相庆,宾朋相将相唤携手登高陵。nián nián lǘ lǐ jiāo xiāng qìng,bīn péng xiāng jiāng xiāng huàn xié shǒu dēng gāo líng。
采茱插鬓款终日,揉挪碎蕊满盏浮醁醽。cǎi zhū chā bìn kuǎn zhōng rì,róu nuó suì ruǐ mǎn zhǎn fú lù líng。
乃今候迟闰冬孟,其如金乌自飞?走?。nǎi jīn hòu chí rùn dōng mèng,qí rú jīn wū zì fēi zǒu háng。
黄华从此后期拆,枉教陶令舒手望穿两眼睛。huáng huá cóng cǐ hòu qī chāi,wǎng jiào táo lìng shū shǒu wàng chuān liǎng yǎn jīng。
殊不见甲茁与芽萌,花诚细事足多惜,时良不遇令我伤衷情。shū bù jiàn jiǎ zhuó yǔ yá méng,huā chéng xì shì zú duō xī,shí liáng bù yù lìng wǒ shāng zhōng qíng。
圣王作应五百岁,文昌殁既三千龄。shèng wáng zuò yīng wǔ bǎi suì,wén chāng mò jì sān qiān líng。
中间贤君苦无辅,唐宗世民周宗荣。zhōng jiān xián jūn kǔ wú fǔ,táng zōng shì mín zhōu zōng róng。
孔丘无位皆汲汲,到头毕竟嗟无成。kǒng qiū wú wèi jiē jí jí,dào tóu bì jìng jiē wú chéng。
应如此花时来不吐颖,过期无用还丛生。yīng rú cǐ huā shí lái bù tǔ yǐng,guò qī wú yòng hái cóng shēng。
丛生失时又无用,蹉跎毕世空冥冥。cóng shēng shī shí yòu wú yòng,cuō tuó bì shì kōng míng míng。
于嗟后圣不时作,使人雨泪雰零零。yú jiē hòu shèng bù shí zuò,shǐ rén yǔ lèi fēn líng líng。
不如及花开,香醪但时倾。bù rú jí huā kāi,xiāng láo dàn shí qīng。
莫教花瘁后,有辜负花名。mò jiào huā cuì hòu,yǒu gū fù huā míng。

楼上曲

薛季宣

楼头月白良夜深,美人睡起搊胡琴。lóu tóu yuè bái liáng yè shēn,měi rén shuì qǐ chōu hú qín。
咿嚘怨抑如诚诉,四弦了不谐琴音。yī yōu yuàn yì rú chéng sù,sì xián le bù xié qín yīn。
推琴凭栏歌一曲,为声不成气不续。tuī qín píng lán gē yī qū,wèi shēng bù chéng qì bù xù。
和愁拥面归锦帷,曲肱展转愁相属。hé chóu yōng miàn guī jǐn wéi,qū gōng zhǎn zhuǎn chóu xiāng shǔ。
床前蛟烛光荧荧,乍明乍灭如参星。chuáng qián jiāo zhú guāng yíng yíng,zhà míng zhà miè rú cān xīng。
卷衾起来问高烛,能知妾意还不能。juǎn qīn qǐ lái wèn gāo zhú,néng zhī qiè yì hái bù néng。
烛如不解人深意,如何伴妾长垂泪。zhú rú bù jiě rén shēn yì,rú hé bàn qiè zhǎng chuí lèi。
澄思微物本无情,有怀触目皆伤志。chéng sī wēi wù běn wú qíng,yǒu huái chù mù jiē shāng zhì。
眠来复坐坐复眠,不交两睫时潸然。mián lái fù zuò zuò fù mián,bù jiāo liǎng jié shí shān rán。
自惟命薄多离恨,春宵镇长迟曙天。zì wéi mìng báo duō lí hèn,chūn xiāo zhèn zhǎng chí shǔ tiān。
亲知问得郎书不,低头无言堕红雨。qīn zhī wèn dé láng shū bù,dī tóu wú yán duò hóng yǔ。
迟回捩泪强为容,不成一语愁还主。chí huí liè lèi qiáng wèi róng,bù chéng yī yǔ chóu hái zhǔ。
何人远自日边归,殷勤为问郎归期。hé rén yuǎn zì rì biān guī,yīn qín wèi wèn láng guī qī。
待得郎归与俱隐,不教被劾缘蛾眉。dài dé láng guī yǔ jù yǐn,bù jiào bèi hé yuán é méi。

武陵行

薛季宣

秦君植木咸阳市,秦民血作东流水。qín jūn zhí mù xián yáng shì,qín mín xuè zuò dōng liú shuǐ。
秦风薄恶法秋荼,秦郊行人半无趾。qín fēng báo è fǎ qiū tú,qín jiāo xíng rén bàn wú zhǐ。
祖龙虎视吞六雄,漆城隐隐陵云起。zǔ lóng hǔ shì tūn liù xióng,qī chéng yǐn yǐn líng yún qǐ。
骊山罢休营阿房,匹夫奋臂为侯王。lí shān bà xiū yíng ā fáng,pǐ fū fèn bì wèi hóu wáng。
重瞳隆准骋逐鹿,非冬积白何雪霜。zhòng tóng lóng zhǔn chěng zhú lù,fēi dōng jī bái hé xuě shuāng。
至人知几忍徒死,竞遵大路逃彼方。zhì rén zhī jǐ rěn tú sǐ,jìng zūn dà lù táo bǐ fāng。
从兹不复通上国,不知戈鋋不见德。cóng zī bù fù tōng shàng guó,bù zhī gē chán bù jiàn dé。
耕田凿井自希夷,安居守分无馀职。gēng tián záo jǐng zì xī yí,ān jū shǒu fēn wú yú zhí。
抱孙养子乐天年,羲皇何远今其域。bào sūn yǎng zi lè tiān nián,xī huáng hé yuǎn jīn qí yù。
自从别祖来避秦,无文不记几世人。zì cóng bié zǔ lái bì qín,wú wén bù jì jǐ shì rén。
曹刘典午任强弱,历年六百何纷纭。cáo liú diǎn wǔ rèn qiáng ruò,lì nián liù bǎi hé fēn yún。
山中既绝中原路,从更百代犹无闻。shān zhōng jì jué zhōng yuán lù,cóng gèng bǎi dài yóu wú wén。
武陵野人事渔钓,独游沅溪忘故道。wǔ líng yě rén shì yú diào,dú yóu yuán xī wàng gù dào。
溯流探得桃花源,舍舟洞口穷幽讨。sù liú tàn dé táo huā yuán,shě zhōu dòng kǒu qióng yōu tǎo。
洞中逸民忻见之,共嗟遗事询其老。dòng zhōng yì mín xīn jiàn zhī,gòng jiē yí shì xún qí lǎo。
为言上世绝尘由,杀鸡命酒争献酬。wèi yán shàng shì jué chén yóu,shā jī mìng jiǔ zhēng xiàn chóu。
具闻阃内战争事,始知违俗为优游。jù wén kǔn nèi zhàn zhēng shì,shǐ zhī wéi sú wèi yōu yóu。
鄙夫何知尚怀土,匆匆须别还中州。bǐ fū hé zhī shàng huái tǔ,cōng cōng xū bié hái zhōng zhōu。
尘心已萌淳朴散,桃源咫尺仙凡判。chén xīn yǐ méng chún pǔ sàn,táo yuán zhǐ chǐ xiān fán pàn。
还求不得曰仙乡,宁知死生无少闲,相望如隔一世间。hái qiú bù dé yuē xiān xiāng,níng zhī sǐ shēng wú shǎo xián,xiāng wàng rú gé yī shì jiān。
到今沅山色苍苍,流水滔滔花泛泛。dào jīn yuán shān sè cāng cāng,liú shuǐ tāo tāo huā fàn fàn。

贵游行

薛季宣

沙堤大盖何穹窿,底人佩玉鞍蒙狨。shā dī dà gài hé qióng lóng,dǐ rén pèi yù ān méng róng。
傔如熊虎马游龙,谁何出入咸阳宫。qiàn rú xióng hǔ mǎ yóu lóng,shuí hé chū rù xián yáng gōng。
笑刀瓠体颜芙蓉,步趋持重为雍容。xiào dāo hù tǐ yán fú róng,bù qū chí zhòng wèi yōng róng。
诸侯爰统掌百工,调元为职裨九重。zhū hóu yuán tǒng zhǎng bǎi gōng,diào yuán wèi zhí bì jiǔ zhòng。
万钱一食声鼓钟,犹言下箸终无从。wàn qián yī shí shēng gǔ zhōng,yóu yán xià zhù zhōng wú cóng。
异时糠啖肠不充,家徒壁立其室蓬。yì shí kāng dàn cháng bù chōng,jiā tú bì lì qí shì péng。
抄撮语丽文雕虫,绘为绣句欺南宫。chāo cuō yǔ lì wén diāo chóng,huì wèi xiù jù qī nán gōng。
不分菽麦俦知侬,且无万卷浇胸中。bù fēn shū mài chóu zhī nóng,qiě wú wàn juǎn jiāo xiōng zhōng。
脂韦媕婀陈小忠,竭民膏髓自为功。zhī wéi ān ē chén xiǎo zhōng,jié mín gāo suǐ zì wèi gōng。
榻前触事惟迎逢,肯思责难始为恭。tà qián chù shì wéi yíng féng,kěn sī zé nán shǐ wèi gōng。
君王谓贤拜三公,门如沸汤贿赂通。jūn wáng wèi xián bài sān gōng,mén rú fèi tāng huì lù tōng。
财侔县官邑侯封,积金犹欲齐灊崇。cái móu xiàn guān yì hóu fēng,jī jīn yóu yù qí qián chóng。
家有钱炉非范铜,卖官鬻狱扬成风。jiā yǒu qián lú fēi fàn tóng,mài guān yù yù yáng chéng fēng。
后房的灿燕支红,皆民女妇来无踪。hòu fáng de càn yàn zhī hóng,jiē mín nǚ fù lái wú zōng。
有忧失得常忡忡,杀贤贼能摧英雄。yǒu yōu shī dé cháng chōng chōng,shā xián zéi néng cuī yīng xióng。
汲将同类塞要冲,害苗之心饶蝗螽。jí jiāng tóng lèi sāi yào chōng,hài miáo zhī xīn ráo huáng zhōng。
忽弯射羿逢蒙弓,怡然自得豁心胸。hū wān shè yì féng méng gōng,yí rán zì dé huō xīn xiōng。
黯如抹漆何赤衷,问人自欺咤匪躬。àn rú mǒ qī hé chì zhōng,wèn rén zì qī zhà fěi gōng。
高自标置人盲聋,言立便拟称儒宗。gāo zì biāo zhì rén máng lóng,yán lì biàn nǐ chēng rú zōng。
学禅逃俗坐谈空,元非友朋相磨砻。xué chán táo sú zuò tán kōng,yuán fēi yǒu péng xiāng mó lóng。
世间将谓无轲雄,言出波流士与农。shì jiān jiāng wèi wú kē xióng,yán chū bō liú shì yǔ nóng。
却矜巧宦官既穹,笑伊鲁儒嗟道穷。què jīn qiǎo huàn guān jì qióng,xiào yī lǔ rú jiē dào qióng。
那知达人节青松,视而土苴及蛆虫。nà zhī dá rén jié qīng sōng,shì ér tǔ jū jí qū chóng。
古今异时理道同,奸邪未必皆令终。gǔ jīn yì shí lǐ dào tóng,jiān xié wèi bì jiē lìng zhōng。
君不见晋朝失国隳金墉,为奴为胔岂惟怀悯巡北戎。jūn bù jiàn jìn cháo shī guó huī jīn yōng,wèi nú wèi zì qǐ wéi huái mǐn xún běi róng。

梦仙谣

薛季宣

长城役罢骊山起,秦人断念还居里。zhǎng chéng yì bà lí shān qǐ,qín rén duàn niàn hái jū lǐ。
一呼或化为侯王,避之却是神仙子。yī hū huò huà wèi hóu wáng,bì zhī què shì shén xiān zi。
汉家宫殿生荆棘,桃源千树长春色。hàn jiā gōng diàn shēng jīng jí,táo yuán qiān shù zhǎng chūn sè。
花香破鼻桃离离,只在人间人不知。huā xiāng pò bí táo lí lí,zhǐ zài rén jiān rén bù zhī。
梦中有客曾一到,屋舍衣裳殊草草。mèng zhōng yǒu kè céng yī dào,wū shě yī shang shū cǎo cǎo。
狗彘鸡豚还治生,若度流年不知老。gǒu zhì jī tún hái zhì shēng,ruò dù liú nián bù zhī lǎo。
南华砎壁连天起,人家庭户多流水。nán huá jiè bì lián tiān qǐ,rén jiā tíng hù duō liú shuǐ。
红碧夭桃百种花,不似凡间锦和绮。hóng bì yāo táo bǎi zhǒng huā,bù shì fán jiān jǐn hé qǐ。
仙人容貌闲且都,居处虽贫乐有馀。xiān rén róng mào xián qiě dōu,jū chù suī pín lè yǒu yú。
老子桃红入双脸,皤然只有银为须。lǎo zi táo hóng rù shuāng liǎn,pó rán zhǐ yǒu yín wèi xū。
仙家女儿多茜衣,桃花宜面叶宜眉。xiān jiā nǚ ér duō qiàn yī,táo huā yí miàn yè yí méi。
离宫茅舍略相似,别有谯丽璇为题。lí gōng máo shě lüè xiāng shì,bié yǒu qiáo lì xuán wèi tí。
仙君名氏犹属秦,许由往往陪游人。xiān jūn míng shì yóu shǔ qín,xǔ yóu wǎng wǎng péi yóu rén。
老人石上问行客,传今几世秦之君。lǎo rén shí shàng wèn xíng kè,chuán jīn jǐ shì qín zhī jūn。
为言天下方南北,人鹿千龄经几得。wèi yán tiān xià fāng nán běi,rén lù qiān líng jīng jǐ dé。
嗟说来时桃始华,桃子而今未成核。jiē shuō lái shí táo shǐ huá,táo zi ér jīn wèi chéng hé。
祖龙往日亲曾见,六合连兵事攻战。zǔ lóng wǎng rì qīn céng jiàn,liù hé lián bīng shì gōng zhàn。
北城紫塞南陆梁,倾赀未足供输挽。běi chéng zǐ sāi nán lù liáng,qīng zī wèi zú gōng shū wǎn。
诚知黔首无聊生,侧目有诛正视刑。chéng zhī qián shǒu wú liáo shēng,cè mù yǒu zhū zhèng shì xíng。
剖心不独商王受,当时论杀诸儒生。pōu xīn bù dú shāng wáng shòu,dāng shí lùn shā zhū rú shēng。
我本何辜一何幸,避役离乡共亡命。wǒ běn hé gū yī hé xìng,bì yì lí xiāng gòng wáng mìng。
石髓药苗聊解饥,经年陡觉侪仙圣。shí suǐ yào miáo liáo jiě jī,jīng nián dǒu jué chái xiān shèng。
讯今丞相胡为者,振古如今同土苴。xùn jīn chéng xiāng hú wèi zhě,zhèn gǔ rú jīn tóng tǔ jū。
惊起城头角调哀,顿觉令人小天下。jīng qǐ chéng tóu jiǎo diào āi,dùn jué lìng rén xiǎo tiān xià。
秦政求仙徒尔为,避秦役夫能至之。qín zhèng qiú xiān tú ěr wèi,bì qín yì fū néng zhì zhī。
还知道可无心得,学道有心无乃痴。hái zhī dào kě wú xīn dé,xué dào yǒu xīn wú nǎi chī。

谷里章

薛季宣

上有青山,下有沧洲。shàng yǒu qīng shān,xià yǒu cāng zhōu。
步有回波,面有红流。bù yǒu huí bō,miàn yǒu hóng liú。
吞吐风云,呼吸觜昴。tūn tǔ fēng yún,hū xī zī mǎo。
审能处之可销忧,退谷中人带笭箵。shěn néng chù zhī kě xiāo yōu,tuì gǔ zhōng rén dài líng xīng。
山中缭绕茅舍旁,寒泉之流激琅琅。shān zhōng liáo rào máo shě páng,hán quán zhī liú jī láng láng。
双石西峰我在东,无情钩加此漫郎,性情荒浪气志刚。shuāng shí xī fēng wǒ zài dōng,wú qíng gōu jiā cǐ màn láng,xìng qíng huāng làng qì zhì gāng。
东邻之人挥钩车,胎鳔孤■浪屋加。dōng lín zhī rén huī gōu chē,tāi biào gū làng wū jiā。
钩纶相投不遑舍,聱牙会慑归吾家。gōu lún xiāng tóu bù huáng shě,áo yá huì shè guī wú jiā。
我蓑我笠聊自娱,没溺愧彼邻舍渔。wǒ suō wǒ lì liáo zì yú,méi nì kuì bǐ lín shě yú。
沙门招提宅谷西,金仙宫殿云汉齐。shā mén zhāo tí zhái gǔ xī,jīn xiān gōng diàn yún hàn qí。
撞钟击磬礼耶毗,子欲诣之持清斋。zhuàng zhōng jī qìng lǐ yé pí,zi yù yì zhī chí qīng zhāi。
个中有人坐无为,饥餐困眠气答酡。gè zhōng yǒu rén zuò wú wèi,jī cān kùn mián qì dá tuó。
抚掌咍然笑呵呵,吾昏将奈此子何。fǔ zhǎng hāi rán xiào hē hē,wú hūn jiāng nài cǐ zi hé。
漫歌八曲音清泠,风高水寒三叹声。màn gē bā qū yīn qīng líng,fēng gāo shuǐ hán sān tàn shēng。
勿哦大洞修黄庭,谷中之乐寔难名。wù ó dà dòng xiū huáng tíng,gǔ zhōng zhī lè shí nán míng。
长江北来,樊水流东,樊山水曲大回中。zhǎng jiāng běi lái,fán shuǐ liú dōng,fán shān shuǐ qū dà huí zhōng。
倏倏之鱼泳油洋,钩舟渔人鼓鸣榔。shū shū zhī yú yǒng yóu yáng,gōu zhōu yú rén gǔ míng láng。
浩歌一阕清沧浪,终焉无求漫相忘。hào gē yī què qīng cāng làng,zhōng yān wú qiú màn xiāng wàng。
大江之东丛石起,谽谺聚石江鸣水。dà jiāng zhī dōng cóng shí qǐ,hān xiā jù shí jiāng míng shuǐ。
小回中间浪不恶,钓台嵯峨瞰城郭。xiǎo huí zhōng jiān làng bù è,diào tái cuó é kàn chéng guō。
去来客船是中泊,漫成二阕回中曲。qù lái kè chuán shì zhōng pō,màn chéng èr què huí zhōng qū。
豪人仲谋当汉衰,建安之际鼎祚移。háo rén zhòng móu dāng hàn shuāi,jiàn ān zhī jì dǐng zuò yí。
江淮万里吴帝之,冕旒十二龙卷垂。jiāng huái wàn lǐ wú dì zhī,miǎn liú shí èr lóng juǎn chuí。
辂车华盖日月旗,荒墟之中不可求。lù chē huá gài rì yuè qí,huāng xū zhī zhōng bù kě qiú。
宫室故处春草青,长刀大剑可治生。gōng shì gù chù chūn cǎo qīng,zhǎng dāo dà jiàn kě zhì shēng。
我先田老相次耕,大夫劝相歌三成。wǒ xiān tián lǎo xiāng cì gēng,dà fū quàn xiāng gē sān chéng。
江北洲,西阳国,芜城桑柘弥阡陌。jiāng běi zhōu,xī yáng guó,wú chéng sāng zhè mí qiān mò。
妇可力蚕身力穑,四歌不用愁衣食。fù kě lì cán shēn lì sè,sì gē bù yòng chóu yī shí。
一元大武牵何之,良田附郭吴东陲,牧童田父麻单衣。yī yuán dà wǔ qiān hé zhī,liáng tián fù guō wú dōng chuí,mù tóng tián fù má dān yī。
叔闲修治木駃騠,从吾真者真吾儿。shū xián xiū zhì mù jué tí,cóng wú zhēn zhě zhēn wú ér。
西阳罢田饱饭嘻,五歌六歌神自怡。xī yáng bà tián bǎo fàn xī,wǔ gē liù gē shén zì yí。
李甥叔静荡两桨,弱翁将船欲安往。lǐ shēng shū jìng dàng liǎng jiǎng,ruò wēng jiāng chuán yù ān wǎng。
大回小回闲钓鱼,送客便拟酣醺如。dà huí xiǎo huí xián diào yú,sòng kè biàn nǐ hān xūn rú。
酒徒之诮谓浪名,世俗交加漫不听。jiǔ tú zhī qiào wèi làng míng,shì sú jiāo jiā màn bù tīng。
行无恶客相逢迎,醉歌七终将八成。xíng wú è kè xiāng féng yíng,zuì gē qī zhōng jiāng bā chéng。
杯樽杯湖上杯亭,浪翁杯饮醉少醒。bēi zūn bēi hú shàng bēi tíng,làng wēng bēi yǐn zuì shǎo xǐng。
嬉然自打舴艋行,菰蒲芰荷出青萍,仰天大笑风泠泠。xī rán zì dǎ zé měng xíng,gū pú jì hé chū qīng píng,yǎng tiān dà xiào fēng líng líng。
杯湖西南为退谷,寿藤累累萦寿木。bēi hú xī nán wèi tuì gǔ,shòu téng lèi lèi yíng shòu mù。
涓泉奔注汇樊曲,醉耳琤瑽乱鸣玉。juān quán bēn zhù huì fán qū,zuì ěr chēng cōng luàn míng yù。
城中友生绾铜墨,身备四殊攸好德。chéng zhōng yǒu shēng wǎn tóng mò,shēn bèi sì shū yōu hǎo dé。
洼樽日醉主与客,挟以石门天地窄。wā zūn rì zuì zhǔ yǔ kè,xié yǐ shí mén tiān dì zhǎi。
杯湖退谷人好游,可厌之类乃所羞。bēi hú tuì gǔ rén hǎo yóu,kě yàn zhī lèi nǎi suǒ xiū。
忽焉草木成高丘,此游此泛生幽忧。hū yān cǎo mù chéng gāo qiū,cǐ yóu cǐ fàn shēng yōu yōu。
渊明之风继者谁,士源孟子接武来。yuān míng zhī fēng jì zhě shuí,shì yuán mèng zi jiē wǔ lái。
严霜皓雪春风熙,倒置日月寒温移。yán shuāng hào xuě chūn fēng xī,dào zhì rì yuè hán wēn yí。
来游者子充良知,子能得之可勿疑。lái yóu zhě zi chōng liáng zhī,zi néng dé zhī kě wù yí。
此道不迂不回遹,子能识之可游佚。cǐ dào bù yū bù huí yù,zi néng shí zhī kě yóu yì。
勉强行之今是古,谷中之人君踵武。miǎn qiáng xíng zhī jīn shì gǔ,gǔ zhōng zhī rén jūn zhǒng wǔ。
狂生作此谷里章,意追浪叟俱商羊。kuáng shēng zuò cǐ gǔ lǐ zhāng,yì zhuī làng sǒu jù shāng yáng。
松风飕飗兰草香,与君寿考终不忘。sōng fēng sōu liú lán cǎo xiāng,yǔ jūn shòu kǎo zhōng bù wàng。