古诗词

乙亥岁东游会稽谒禹陵过马臻祠下询所谓鉴湖者则已堙塞为民田因赋

薛季宣

登会稽,瞰长湖,漪涟万顷皆平芜。dēng huì jī,kàn zhǎng hú,yī lián wàn qǐng jiē píng wú。
桑田变改唯闻说,岂信古今人事殊。sāng tián biàn gǎi wéi wén shuō,qǐ xìn gǔ jīn rén shì shū。
往时夏后禹,道川治水劳驰驱。wǎng shí xià hòu yǔ,dào chuān zhì shuǐ láo chí qū。
四支疲弊跛其足,过门弗视儿呱呱。sì zhī pí bì bǒ qí zú,guò mén fú shì ér gū gū。
众流宗海出平陆,滋人巨浸因卑洿。zhòng liú zōng hǎi chū píng lù,zī rén jù jìn yīn bēi wū。
百神效职来大计,勤民远狩崩于嵞。bǎi shén xiào zhí lái dà jì,qín mín yuǎn shòu bēng yú tú。
名山立郡此焉始,明明功与日月俱。míng shān lì jùn cǐ yān shǐ,míng míng gōng yǔ rì yuè jù。
马侯有汉二千石,施仁复古苏燋枯。mǎ hóu yǒu hàn èr qiān shí,shī rén fù gǔ sū jiāo kū。
浚深倍薄拂古镜,还使硗埆成膏腴。jùn shēn bèi báo fú gǔ jìng,hái shǐ qiāo què chéng gāo yú。
阴邪丑正富权戚,居肓如鬼捐其躯。yīn xié chǒu zhèng fù quán qī,jū huāng rú guǐ juān qí qū。
大君良吏不复见,茫茫陈迹日就无。dà jūn liáng lì bù fù jiàn,máng máng chén jì rì jiù wú。
玻璃湛湛长芳草,蛟龙窟宅生菰蒲。bō lí zhàn zhàn zhǎng fāng cǎo,jiāo lóng kū zhái shēng gū pú。
前功不录倚隳弃,谁何聚敛浮穿窬。qián gōng bù lù yǐ huī qì,shuí hé jù liǎn fú chuān yú。
庸情非圣决陂泽,迁移膏润为官租。yōng qíng fēi shèng jué bēi zé,qiān yí gāo rùn wèi guān zū。
昔人旧事已无在,犹有水则■长途。xī rén jiù shì yǐ wú zài,yóu yǒu shuǐ zé zhǎng tú。
高田燥仰下沮洳,雨晹无岁均沾濡。gāo tián zào yǎng xià jǔ rù,yǔ yì wú suì jūn zhān rú。
咄哉荣利归乃室,是邦黔首其何辜。duō zāi róng lì guī nǎi shì,shì bāng qián shǒu qí hé gū。
反令二主神,淫祀烦此都。fǎn lìng èr zhǔ shén,yín sì fán cǐ dōu。
王陵委积蠹明币,守祠浇酹倾清酤。wáng líng wěi jī dù míng bì,shǒu cí jiāo lèi qīng qīng gū。
禳祷两无已,跳梁饱妖巫。ráng dǎo liǎng wú yǐ,tiào liáng bǎo yāo wū。
享祭缘报诚,嘉猷委泥涂。xiǎng jì yuán bào chéng,jiā yóu wěi ní tú。
神灵血食已非分,无为耗黩令人吁。shén líng xuè shí yǐ fēi fēn,wú wèi hào dú lìng rén xū。
复绩怅何从,我心徒自㥚。fù jì chàng hé cóng,wǒ xīn tú zì yú。
薛季宣

薛季宣

宋温州永嘉人,字士龙,号艮斋。薛徽言子。师程颐弟子袁溉。高宗绍兴末,为鄂州武昌令,保伍辑民,严备金兵。召为大理寺主簿,除大理正。后知湖州,改常州,未赴而卒。为学主著实,反对空谈义理,注重研究田赋、兵制、地形、水利等世务,开永嘉事功学派先声。有《浪语集》。 薛季宣的作品>>

猜您喜欢

读萧铣传

薛季宣

可怪梁朝几帝王,丘墟万里变农桑。kě guài liáng cháo jǐ dì wáng,qiū xū wàn lǐ biàn nóng sāng。
修文偃武如何故,町疃江陵尽鹿场。xiū wén yǎn wǔ rú hé gù,tīng tuǎn jiāng líng jǐn lù chǎng。

块坐

薛季宣

万绪丝棼汩太和,终朝所得竟无何。wàn xù sī fén gǔ tài hé,zhōng cháo suǒ dé jìng wú hé。
放心收却且危坐,始觉忘机有味多。fàng xīn shōu què qiě wēi zuò,shǐ jué wàng jī yǒu wèi duō。

读皇极经世书

薛季宣

大易诚知自画前,后天不识异先天。dà yì chéng zhī zì huà qián,hòu tiān bù shí yì xiān tiān。
工夫用尽还无事,巧历劳推不尽年。gōng fū yòng jǐn hái wú shì,qiǎo lì láo tuī bù jǐn nián。

读荆轲传

薛季宣

妙算尝闻胜五侯,轻生终不是良谋。miào suàn cháng wén shèng wǔ hóu,qīng shēng zhōng bù shì liáng móu。
秦王未许论生劫,毕事还同擦虎头。qín wáng wèi xǔ lùn shēng jié,bì shì hái tóng cā hǔ tóu。

读刘叉集

薛季宣

汤文不作几经春,叉也贤乎隐泽民。tāng wén bù zuò jǐ jīng chūn,chā yě xián hū yǐn zé mín。
古剑胸中尽磨淬,宁如觉道乐耕莘。gǔ jiàn xiōng zhōng jǐn mó cuì,níng rú jué dào lè gēng shēn。

伯文

薛季宣

闻合天符下玉麟,祝融湓浦肆时巡。wén hé tiān fú xià yù lín,zhù róng pén pǔ sì shí xún。
西山讵必须陵井,又得餐霞十二人。xī shān jù bì xū líng jǐng,yòu dé cān xiá shí èr rén。

读近时乐府

薛季宣

天宝龟兹贵尚年,哇淫靡靡到今传。tiān bǎo guī zī guì shàng nián,wa yín mí mí dào jīn chuán。
寻思溱洧桑中调,几许不如周颂篇。xún sī qín wěi sāng zhōng diào,jǐ xǔ bù rú zhōu sòng piān。

读近时乐府

薛季宣

乐好株离几百年,知昏汉日暗湖天。lè hǎo zhū lí jǐ bǎi nián,zhī hūn hàn rì àn hú tiān。
周东幸有其戎叹,却在伊川被发前。zhōu dōng xìng yǒu qí róng tàn,què zài yī chuān bèi fā qián。

春游

薛季宣

桃红李白辉相曜,车马交关递流照。táo hóng lǐ bái huī xiāng yào,chē mǎ jiāo guān dì liú zhào。
墙头半露是秋千,不见美人闻语笑。qiáng tóu bàn lù shì qiū qiān,bù jiàn měi rén wén yǔ xiào。

即事

薛季宣

芰荷薿薿抽蘋藻,风细幽香袭怀抱。jì hé nǐ nǐ chōu píng zǎo,fēng xì yōu xiāng xí huái bào。
庭竹琅然振玉音,叶落委阶墉不扫。tíng zhú láng rán zhèn yù yīn,yè luò wěi jiē yōng bù sǎo。

残花

薛季宣

小院银瓶花落枝,骊山惊起睡杨妃。xiǎo yuàn yín píng huā luò zhī,lí shān jīng qǐ shuì yáng fēi。
销魂泪滴燕支雨,留得霓裳旧舞衣。xiāo hún lèi dī yàn zhī yǔ,liú dé ní shang jiù wǔ yī。

瓶花尽落而梨花潇洒如故

薛季宣

天帝南游匹马还,红云作阵雨阑干。tiān dì nán yóu pǐ mǎ hái,hóng yún zuò zhèn yǔ lán gàn。
驻颜下咽如冰雪,一粒清凉得赐丹。zhù yán xià yàn rú bīng xuě,yī lì qīng liáng dé cì dān。

寒食雨

薛季宣

言归社雁已家乡,紫燕呢喃识旧梁。yán guī shè yàn yǐ jiā xiāng,zǐ yàn ne nán shí jiù liáng。
甚雨疾风寒食夜,旅人情绪一思量。shén yǔ jí fēng hán shí yè,lǚ rén qíng xù yī sī liàng。

江村闻笛

薛季宣

江村风色秋江渺,林薄无人闹幽鸟。jiāng cūn fēng sè qiū jiāng miǎo,lín báo wú rén nào yōu niǎo。
长笛一声金吹寒,知有渔舟钓红蓼。zhǎng dí yī shēng jīn chuī hán,zhī yǒu yú zhōu diào hóng liǎo。

远景图

薛季宣

芦花飞雁烟村静,一点青山波万顷。lú huā fēi yàn yān cūn jìng,yī diǎn qīng shān bō wàn qǐng。
人在孤舟唤不应,儿言客写潇湘景。rén zài gū zhōu huàn bù yīng,ér yán kè xiě xiāo xiāng jǐng。