古诗词

春愁诗效玉川子

薛季宣

春阴苦亡赖,巧解穷雕锼。chūn yīn kǔ wáng lài,qiǎo jiě qióng diāo sōu。
入我方寸间,酿成一百万斛伤春愁。rù wǒ fāng cùn jiān,niàng chéng yī bǎi wàn hú shāng chūn chóu。
我欲挹此愁,寸田无地安愁刍。wǒ yù yì cǐ chóu,cùn tián wú dì ān chóu chú。
沃以一石五斗杜康酒,醉心还与愁为谋。wò yǐ yī shí wǔ dòu dù kāng jiǔ,zuì xīn hái yǔ chóu wèi móu。
愁肠九转疾车毂,扰扰万绪何绸缪。chóu cháng jiǔ zhuǎn jí chē gǔ,rǎo rǎo wàn xù hé chóu móu。
愁思傥可织,争奈百结不可紬。chóu sī tǎng kě zhī,zhēng nài bǎi jié bù kě chóu。
我与愁作恶,走上千尺高高楼。wǒ yǔ chóu zuò è,zǒu shàng qiān chǐ gāo gāo lóu。
千尺溯云汉,只见四极愁云浮。qiān chǐ sù yún hàn,zhǐ jiàn sì jí chóu yún fú。
都不见铜盘之日,缺月之钩。dōu bù jiàn tóng pán zhī rì,quē yuè zhī gōu。
此心莫与明,愁来压人头。cǐ xīn mò yǔ míng,chóu lái yā rén tóu。
逃形入冥室,关闭一已牢。táo xíng rù míng shì,guān bì yī yǐ láo。
周遮四壁间,罗幕密以绸。zhōu zhē sì bì jiān,luó mù mì yǐ chóu。
愁来无际畔,还能为我添幽忧。chóu lái wú jì pàn,hái néng wèi wǒ tiān yōu yōu。
我有龙文三尺之长剑,真刚不作绕指柔。wǒ yǒu lóng wén sān chǐ zhī zhǎng jiàn,zhēn gāng bù zuò rào zhǐ róu。
匣以明月通天虹玉烛银之宝室,可以陆剸犀象水断潜伏之蛟虬。xiá yǐ míng yuè tōng tiān hóng yù zhú yín zhī bǎo shì,kě yǐ lù tuán xī xiàng shuǐ duàn qián fú zhī jiāo qiú。
云昔黄帝轩辕氏,用斩铜头铁额横行天下之蚩尤。yún xī huáng dì xuān yuán shì,yòng zhǎn tóng tóu tiě é héng xíng tiān xià zhī chī yóu。
拟将此剑斩愁断,昏迷不见愁之喉。nǐ jiāng cǐ jiàn zhǎn chóu duàn,hūn mí bù jiàn chóu zhī hóu。
若士为我言,子识愁意不。ruò shì wèi wǒ yán,zi shí chóu yì bù。
愁至不亡以,愁生有来由。chóu zhì bù wáng yǐ,chóu shēng yǒu lái yóu。
闲愁不足计,空言学庄周。xián chóu bù zú jì,kōng yán xué zhuāng zhōu。
日中之景君莫避,处阴息景景不留。rì zhōng zhī jǐng jūn mò bì,chù yīn xī jǐng jǐng bù liú。
疾行嫌足音,不如莫行休。jí xíng xián zú yīn,bù rú mò xíng xiū。
因知万虑为萦愁之繂,忘怀为遣累之舟。yīn zhī wàn lǜ wèi yíng chóu zhī lǜ,wàng huái wèi qiǎn lèi zhī zhōu。
归来衲被盖头坐,从他鼻息鸣齁齁。guī lái nà bèi gài tóu zuò,cóng tā bí xī míng hōu hōu。
取友造物先,汗漫相与游。qǔ yǒu zào wù xiān,hàn màn xiāng yǔ yóu。
朝跻叫阊阖,夕驾栖丹丘。cháo jī jiào chāng hé,xī jià qī dān qiū。
天公向我笑,金母为我讴。tiān gōng xiàng wǒ xiào,jīn mǔ wèi wǒ ōu。
酌我以琼浆玉液朝阳沆瀣之浓齐,俾我眉寿长千秋。zhuó wǒ yǐ qióng jiāng yù yè cháo yáng hàng xiè zhī nóng qí,bǐ wǒ méi shòu zhǎng qiān qiū。
却欲强挽愁作伴,愁忽去我无处踪迹寻行辀。què yù qiáng wǎn chóu zuò bàn,chóu hū qù wǒ wú chù zōng jì xún xíng zhōu。
惟有春华斗春媚,一一茜绚开明眸。wéi yǒu chūn huá dòu chūn mèi,yī yī qiàn xuàn kāi míng móu。
又有平芜绿野十百千万头钝闷耕田牛,踏破南山特石头。yòu yǒu píng wú lǜ yě shí bǎi qiān wàn tóu dùn mèn gēng tián niú,tà pò nán shān tè shí tóu。
薛季宣

薛季宣

宋温州永嘉人,字士龙,号艮斋。薛徽言子。师程颐弟子袁溉。高宗绍兴末,为鄂州武昌令,保伍辑民,严备金兵。召为大理寺主簿,除大理正。后知湖州,改常州,未赴而卒。为学主著实,反对空谈义理,注重研究田赋、兵制、地形、水利等世务,开永嘉事功学派先声。有《浪语集》。 薛季宣的作品>>

猜您喜欢

春游怀古

薛季宣

登临一度一伤神,功业蹉跎万物新。dēng lín yī dù yī shāng shén,gōng yè cuō tuó wàn wù xīn。
飞鸟远归云外岭,赏花频对眼前人。fēi niǎo yuǎn guī yún wài lǐng,shǎng huā pín duì yǎn qián rén。
茸茸雨脚南郊暮,种种茅针太极春。rōng rōng yǔ jiǎo nán jiāo mù,zhǒng zhǒng máo zhēn tài jí chūn。
鼓掌祇供渔父笑,朅来生水拍江漘。gǔ zhǎng qí gōng yú fù xiào,qiè lái shēng shuǐ pāi jiāng chún。

寒食遣兴

薛季宣

介子龙蛇亦大灵,禁烟犹复雨零零。jiè zi lóng shé yì dà líng,jìn yān yóu fù yǔ líng líng。
时风未办作寒食,春事无过醉醁醽。shí fēng wèi bàn zuò hán shí,chūn shì wú guò zuì lù líng。
取士语乾三礼穴,延宾为屈五经瓶。qǔ shì yǔ qián sān lǐ xué,yán bīn wèi qū wǔ jīng píng。
明年此日家山路,沧漠从君看水萍。míng nián cǐ rì jiā shān lù,cāng mò cóng jūn kàn shuǐ píng。

县舍酴醾始有开意会走迁居簿厅

薛季宣

芳丛累累结珠玑,雨后芬香郁麝脐。fāng cóng lèi lèi jié zhū jī,yǔ hòu fēn xiāng yù shè qí。
半醉半醒春昼永,载行载笑洞仙迷。bàn zuì bàn xǐng chūn zhòu yǒng,zài xíng zài xiào dòng xiān mí。
青蛇眼见游飞雾,绿绶生愁解佩觿。qīng shé yǎn jiàn yóu fēi wù,lǜ shòu shēng chóu jiě pèi xī。
举袂与君为此别,幸传薰德绛囊携。jǔ mèi yǔ jūn wèi cǐ bié,xìng chuán xūn dé jiàng náng xié。

落梅

薛季宣

东风一夕报春来,管领群芳次第开。dōng fēng yī xī bào chūn lái,guǎn lǐng qún fāng cì dì kāi。
出岫白云如有意,照人明月几难回。chū xiù bái yún rú yǒu yì,zhào rén míng yuè jǐ nán huí。
缟衣聊复归三岛,绿醑无辞举百杯。gǎo yī liáo fù guī sān dǎo,lǜ xǔ wú cí jǔ bǎi bēi。
真味不须谈鼎实,等闲谁识锁梁材。zhēn wèi bù xū tán dǐng shí,děng xián shuí shí suǒ liáng cái。

月下酴醾

薛季宣

喷人清馥偏闲庭,心醉银釭对醁醽。pēn rén qīng fù piān xián tíng,xīn zuì yín gāng duì lù líng。
高髻月娥呈素面,孤云天盖拂明星。gāo jì yuè é chéng sù miàn,gū yún tiān gài fú míng xīng。
腰支天袅愁萦绪,玉佩招摇尚典刑。yāo zhī tiān niǎo chóu yíng xù,yù pèi zhāo yáo shàng diǎn xíng。
着意政须延永夜,新条明日定飘零。zhe yì zhèng xū yán yǒng yè,xīn tiáo míng rì dìng piāo líng。

和许簿牡丹二首

薛季宣

天与花王化日舒,可堪买酒共提壶。tiān yǔ huā wáng huà rì shū,kě kān mǎi jiǔ gòng tí hú。
荒凉洛苑芳菲甚,落寞扬州气味殊。huāng liáng luò yuàn fāng fēi shén,luò mò yáng zhōu qì wèi shū。
倾国几迷狂舞蝶,还钱不得迅飞凫。qīng guó jǐ mí kuáng wǔ dié,hái qián bù dé xùn fēi fú。
清愁怀抱多春感,一苇悬知此意无。qīng chóu huái bào duō chūn gǎn,yī wěi xuán zhī cǐ yì wú。

和许簿牡丹二首

薛季宣

清江不解蹋长芦,闷向花前问玉壶。qīng jiāng bù jiě tà zhǎng lú,mèn xiàng huā qián wèn yù hú。
秀色可餐谁是伴,浓装独立自应殊。xiù sè kě cān shuí shì bàn,nóng zhuāng dú lì zì yīng shū。
醉倾镜外归钟酒,飞尽人间几血凫。zuì qīng jìng wài guī zhōng jiǔ,fēi jǐn rén jiān jǐ xuè fú。
多占春风称第一,檀心知有谢来无。duō zhàn chūn fēng chēng dì yī,tán xīn zhī yǒu xiè lái wú。

复和仲蟠二首

薛季宣

开缄豁豁皱眉舒,一首新诗酒一壶。kāi jiān huō huō zhòu méi shū,yī shǒu xīn shī jiǔ yī hú。
寒食禁烟春已半,佳人倾国态悬殊。hán shí jìn yān chūn yǐ bàn,jiā rén qīng guó tài xuán shū。
园荒不减游群鹿,才尽应悲短续凫。yuán huāng bù jiǎn yóu qún lù,cái jǐn yīng bēi duǎn xù fú。
有墨牡丹君种否,乡邦能借一畦无。yǒu mò mǔ dān jūn zhǒng fǒu,xiāng bāng néng jiè yī qí wú。

复和仲蟠二首

薛季宣

一见春红意已舒,何须幻化入悬壶。yī jiàn chūn hóng yì yǐ shū,hé xū huàn huà rù xuán hú。
含芳镇日香千和,作态临风色万殊。hán fāng zhèn rì xiāng qiān hé,zuò tài lín fēng sè wàn shū。
曲槛乍开金缕凤,清池斜照玉为凫。qū kǎn zhà kāi jīn lǚ fèng,qīng chí xié zhào yù wèi fú。
洛阳拟问门园在,王后如今解接无。luò yáng nǐ wèn mén yuán zài,wáng hòu rú jīn jiě jiē wú。

思乡奉和

薛季宣

杯室开门傍石泉,平生活计枕书眠。bēi shì kāi mén bàng shí quán,píng shēng huó jì zhěn shū mián。
但知身世非人界,不信方家说洞天。dàn zhī shēn shì fēi rén jiè,bù xìn fāng jiā shuō dòng tiān。
陋巷分甘颜子乐,一瓢所得许由贤。lòu xiàng fēn gān yán zi lè,yī piáo suǒ dé xǔ yóu xián。
年来把板尘埃去,笑杀商山四皓仙。nián lái bǎ bǎn chén āi qù,xiào shā shāng shān sì hào xiān。

和钱都官

薛季宣

道学从初小况雄,文光万丈吐长虹。dào xué cóng chū xiǎo kuàng xióng,wén guāng wàn zhàng tǔ zhǎng hóng。
凌霜壮节生来劲,喷玉清诗老更工。líng shuāng zhuàng jié shēng lái jìn,pēn yù qīng shī lǎo gèng gōng。
攀槛定须回日御,叫阍端复悟天聪。pān kǎn dìng xū huí rì yù,jiào hūn duān fù wù tiān cōng。
愿公赤舄安狼疐,豳国何曾有变风。yuàn gōng chì xì ān láng zhì,bīn guó hé céng yǒu biàn fēng。

和元直

薛季宣

畴昔相要学娄空,蹉跎行即叹龙钟。chóu xī xiāng yào xué lóu kōng,cuō tuó xíng jí tàn lóng zhōng。
三千牍欠东方奏,十万兵无小范胸。sān qiān dú qiàn dōng fāng zòu,shí wàn bīng wú xiǎo fàn xiōng。
大愧入关歌一箭,终期出塞传三烽。dà kuì rù guān gē yī jiàn,zhōng qī chū sāi chuán sān fēng。
蓬莱有愿占云气,又羡江山笔墨供。péng lái yǒu yuàn zhàn yún qì,yòu xiàn jiāng shān bǐ mò gōng。

和元可赠别

薛季宣

惟怜踪迹负平生,愧予秋空万里清。wéi lián zōng jì fù píng shēng,kuì yǔ qiū kōng wàn lǐ qīng。
体道信能忘聚散,论交曾复俟将迎。tǐ dào xìn néng wàng jù sàn,lùn jiāo céng fù qí jiāng yíng。
愁多人物输前辈,恨有天公也世情。chóu duō rén wù shū qián bèi,hèn yǒu tiān gōng yě shì qíng。
阳羡买田虽旧约,虞歌喜起欲谁赓。yáng xiàn mǎi tián suī jiù yuē,yú gē xǐ qǐ yù shuí gēng。

王朴

薛季宣

海宇煎熬沸鼎时,先生静付一支颐。hǎi yǔ jiān áo fèi dǐng shí,xiān shēng jìng fù yī zhī yí。
单辞隐几三仁在,大略平边百世知。dān cí yǐn jǐ sān rén zài,dà lüè píng biān bǎi shì zhī。
到了勋庸成底事,由来用舍出先几。dào le xūn yōng chéng dǐ shì,yóu lái yòng shě chū xiān jǐ。
长枪不用毛锥子,应使毛锥自用为。zhǎng qiāng bù yòng máo zhuī zi,yīng shǐ máo zhuī zì yòng wèi。

酬朱张二秀才皆次其首章韵二首

薛季宣

殃民政虐恐风传,镇日穷愁蝉腹然。yāng mín zhèng nüè kǒng fēng chuán,zhèn rì qióng chóu chán fù rán。
化物未能参物格,高谈无当若谈天。huà wù wèi néng cān wù gé,gāo tán wú dāng ruò tán tiān。
雅歌清唱俱流徵,善听多惭可绝弦。yǎ gē qīng chàng jù liú zhēng,shàn tīng duō cán kě jué xián。
何事拦腰撞君价,绝尘奔逸正吾前。hé shì lán yāo zhuàng jūn jià,jué chén bēn yì zhèng wú qián。