古诗词

明妃曲

薛季宣

阙下乌云暗黑旗,未央高会送将归。quē xià wū yún àn hēi qí,wèi yāng gāo huì sòng jiāng guī。
天子传觞从官劝,单于今正天骄儿。tiān zi chuán shāng cóng guān quàn,dān yú jīn zhèng tiān jiāo ér。
上林关锁多芳菲,王嫱困睡花葳蕤。shàng lín guān suǒ duō fāng fēi,wáng qiáng kùn shuì huā wēi ruí。
中人惊起道宣唤,和戎却自拚蛾眉。zhōng rén jīng qǐ dào xuān huàn,hé róng què zì pàn é méi。
徘徊顾景伤春啼,秀色误身生不知。pái huái gù jǐng shāng chūn tí,xiù sè wù shēn shēng bù zhī。
工师万死未足谢,丹青始信君难欺。gōng shī wàn sǐ wèi zú xiè,dān qīng shǐ xìn jūn nán qī。
冤莫冤兮长别离,盟莫渝兮徒自疑。yuān mò yuān xī zhǎng bié lí,méng mò yú xī tú zì yí。
毡车未免下宫殿,记得当年初入时。zhān chē wèi miǎn xià gōng diàn,jì dé dāng nián chū rù shí。
眉山淡扫双螺垂,拟高门户生光辉。méi shān dàn sǎo shuāng luó chuí,nǐ gāo mén hù shēng guāng huī。
姑姊提携父母送,不教含涕登丹墀。gū zǐ tí xié fù mǔ sòng,bù jiào hán tì dēng dān chí。
赭黄有泪濡龙衣,此身虽是触事非。zhě huáng yǒu lèi rú lóng yī,cǐ shēn suī shì chù shì fēi。
胡沙万里少花木,胡中争看真阏氏。hú shā wàn lǐ shǎo huā mù,hú zhōng zhēng kàn zhēn è shì。
言语不通心尽悲,琵琶琢就弹哀思。yán yǔ bù tōng xīn jǐn bēi,pí pá zuó jiù dàn āi sī。
君门万里不易到,檀槽拨断商弦丝。jūn mén wàn lǐ bù yì dào,tán cáo bō duàn shāng xián sī。
穷寒绝塞人踪稀,时有天边霜雁飞。qióng hán jué sāi rén zōng xī,shí yǒu tiān biān shuāng yàn fēi。
凭谁说与汉卿相,西施莫忘真元龟。píng shuí shuō yǔ hàn qīng xiāng,xī shī mò wàng zhēn yuán guī。
薛季宣

薛季宣

宋温州永嘉人,字士龙,号艮斋。薛徽言子。师程颐弟子袁溉。高宗绍兴末,为鄂州武昌令,保伍辑民,严备金兵。召为大理寺主簿,除大理正。后知湖州,改常州,未赴而卒。为学主著实,反对空谈义理,注重研究田赋、兵制、地形、水利等世务,开永嘉事功学派先声。有《浪语集》。 薛季宣的作品>>

猜您喜欢

魏勃

薛季宣

异姓侯王约重陈,谁知兴复自陪臣。yì xìng hóu wáng yuē zhòng chén,shuí zhī xīng fù zì péi chén。
滕公刚笑轻齐尉,大勇直须庸妄人。téng gōng gāng xiào qīng qí wèi,dà yǒng zhí xū yōng wàng rén。

魏勃

薛季宣

怒激三军岂足言,汉庭股战始能贤。nù jī sān jūn qǐ zú yán,hàn tíng gǔ zhàn shǐ néng xián。
齐卿不及公侯贵,擎跽偷生雄雉前。qí qīng bù jí gōng hóu guì,qíng jì tōu shēng xióng zhì qián。

书温公集后

薛季宣

不用须藏用即行,未分丘壑与朝廷。bù yòng xū cáng yòng jí xíng,wèi fēn qiū hè yǔ cháo tíng。
声名怪得生来盛,非但潜心醉六经。shēng míng guài dé shēng lái shèng,fēi dàn qián xīn zuì liù jīng。

读舒王日录

薛季宣

立志嘐嘐必致君,四方观听一时新。lì zhì xiāo xiāo bì zhì jūn,sì fāng guān tīng yī shí xīn。
周家道备骊戎变,流俗元来不误人。zhōu jiā dào bèi lí róng biàn,liú sú yuán lái bù wù rén。

雨中鹤唳

薛季宣

十万虚屯野次兵,不逢苻诏寿阳城。shí wàn xū tún yě cì bīng,bù féng fú zhào shòu yáng chéng。
愁云惨淡雨来急,鸣鹤一声天未晴。chóu yún cǎn dàn yǔ lái jí,míng hè yī shēng tiān wèi qíng。

啄木

薛季宣

蝎谮区区切考求,饥肠一饱又何尤。xiē zèn qū qū qiè kǎo qiú,jī cháng yī bǎo yòu hé yóu。
要能去蠹无遗种,寥落空林死便休。yào néng qù dù wú yí zhǒng,liáo luò kōng lín sǐ biàn xiū。

薛季宣

绵蛮巧语庆青春,金线低垂柳色新。mián mán qiǎo yǔ qìng qīng chūn,jīn xiàn dī chuí liǔ sè xīn。
定自知时厌流荡,归来空谷混泥尘。dìng zì zhī shí yàn liú dàng,guī lái kōng gǔ hùn ní chén。

读鬼诗拟作二首

薛季宣

坐对悲风啸晚山,征鸿不记几回还。zuò duì bēi fēng xiào wǎn shān,zhēng hóng bù jì jǐ huí hái。
青铜蚀破菱花面,慵掠乌云绾髻鬟。qīng tóng shí pò líng huā miàn,yōng lüè wū yún wǎn jì huán。

读鬼诗拟作二首

薛季宣

至乐纷华苦未真,至游无朕亦无身。zhì lè fēn huá kǔ wèi zhēn,zhì yóu wú zhèn yì wú shēn。
细看浮世多尘坌,如我得归能几人。xì kàn fú shì duō chén bèn,rú wǒ dé guī néng jǐ rén。

李斯

薛季宣

猎尽山东六暴强,修明律令起秦皇。liè jǐn shān dōng liù bào qiáng,xiū míng lǜ lìng qǐ qín huáng。
还思税驾知无地,逐兔应当尔许忙。hái sī shuì jià zhī wú dì,zhú tù yīng dāng ěr xǔ máng。

李斯

薛季宣

诗书灰烬便秦文,便得秦王却误身。shī shū huī jìn biàn qín wén,biàn dé qín wáng què wù shēn。
斯具五刑秦再世,六经还有表章人。sī jù wǔ xíng qín zài shì,liù jīng hái yǒu biǎo zhāng rén。

李斯

薛季宣

刚从孙卿学帝王,为羞贫贱速危亡。gāng cóng sūn qīng xué dì wáng,wèi xiū pín jiàn sù wēi wáng。
威严无复人居上,自处应惭厕鼠方。wēi yán wú fù rén jū shàng,zì chù yīng cán cè shǔ fāng。

燕太子

薛季宣

意气宁知错感人,姬丹秘计谩危亲。yì qì níng zhī cuò gǎn rén,jī dān mì jì mán wēi qīn。
亡燕拜送于期首,政使荆卿趣帝秦。wáng yàn bài sòng yú qī shǒu,zhèng shǐ jīng qīng qù dì qín。

雨后忆龙翔寺

薛季宣

二峰高峙夹禅扃,长落潮音逐磬声。èr fēng gāo zhì jiā chán jiōng,zhǎng luò cháo yīn zhú qìng shēng。
老僧睡起绝无事,不管波涛四面生。lǎo sēng shuì qǐ jué wú shì,bù guǎn bō tāo sì miàn shēng。

雨后忆龙翔寺

薛季宣

窣堵东西岌两峰,王宫今日梵王宫。sū dǔ dōng xī jí liǎng fēng,wáng gōng jīn rì fàn wáng gōng。
潮船八面来勍敌,都入禅师燕坐中。cháo chuán bā miàn lái qíng dí,dōu rù chán shī yàn zuò zhōng。