古诗词

谷里章

薛季宣

上有青山,下有沧洲。shàng yǒu qīng shān,xià yǒu cāng zhōu。
步有回波,面有红流。bù yǒu huí bō,miàn yǒu hóng liú。
吞吐风云,呼吸觜昴。tūn tǔ fēng yún,hū xī zī mǎo。
审能处之可销忧,退谷中人带笭箵。shěn néng chù zhī kě xiāo yōu,tuì gǔ zhōng rén dài líng xīng。
山中缭绕茅舍旁,寒泉之流激琅琅。shān zhōng liáo rào máo shě páng,hán quán zhī liú jī láng láng。
双石西峰我在东,无情钩加此漫郎,性情荒浪气志刚。shuāng shí xī fēng wǒ zài dōng,wú qíng gōu jiā cǐ màn láng,xìng qíng huāng làng qì zhì gāng。
东邻之人挥钩车,胎鳔孤■浪屋加。dōng lín zhī rén huī gōu chē,tāi biào gū làng wū jiā。
钩纶相投不遑舍,聱牙会慑归吾家。gōu lún xiāng tóu bù huáng shě,áo yá huì shè guī wú jiā。
我蓑我笠聊自娱,没溺愧彼邻舍渔。wǒ suō wǒ lì liáo zì yú,méi nì kuì bǐ lín shě yú。
沙门招提宅谷西,金仙宫殿云汉齐。shā mén zhāo tí zhái gǔ xī,jīn xiān gōng diàn yún hàn qí。
撞钟击磬礼耶毗,子欲诣之持清斋。zhuàng zhōng jī qìng lǐ yé pí,zi yù yì zhī chí qīng zhāi。
个中有人坐无为,饥餐困眠气答酡。gè zhōng yǒu rén zuò wú wèi,jī cān kùn mián qì dá tuó。
抚掌咍然笑呵呵,吾昏将奈此子何。fǔ zhǎng hāi rán xiào hē hē,wú hūn jiāng nài cǐ zi hé。
漫歌八曲音清泠,风高水寒三叹声。màn gē bā qū yīn qīng líng,fēng gāo shuǐ hán sān tàn shēng。
勿哦大洞修黄庭,谷中之乐寔难名。wù ó dà dòng xiū huáng tíng,gǔ zhōng zhī lè shí nán míng。
长江北来,樊水流东,樊山水曲大回中。zhǎng jiāng běi lái,fán shuǐ liú dōng,fán shān shuǐ qū dà huí zhōng。
倏倏之鱼泳油洋,钩舟渔人鼓鸣榔。shū shū zhī yú yǒng yóu yáng,gōu zhōu yú rén gǔ míng láng。
浩歌一阕清沧浪,终焉无求漫相忘。hào gē yī què qīng cāng làng,zhōng yān wú qiú màn xiāng wàng。
大江之东丛石起,谽谺聚石江鸣水。dà jiāng zhī dōng cóng shí qǐ,hān xiā jù shí jiāng míng shuǐ。
小回中间浪不恶,钓台嵯峨瞰城郭。xiǎo huí zhōng jiān làng bù è,diào tái cuó é kàn chéng guō。
去来客船是中泊,漫成二阕回中曲。qù lái kè chuán shì zhōng pō,màn chéng èr què huí zhōng qū。
豪人仲谋当汉衰,建安之际鼎祚移。háo rén zhòng móu dāng hàn shuāi,jiàn ān zhī jì dǐng zuò yí。
江淮万里吴帝之,冕旒十二龙卷垂。jiāng huái wàn lǐ wú dì zhī,miǎn liú shí èr lóng juǎn chuí。
辂车华盖日月旗,荒墟之中不可求。lù chē huá gài rì yuè qí,huāng xū zhī zhōng bù kě qiú。
宫室故处春草青,长刀大剑可治生。gōng shì gù chù chūn cǎo qīng,zhǎng dāo dà jiàn kě zhì shēng。
我先田老相次耕,大夫劝相歌三成。wǒ xiān tián lǎo xiāng cì gēng,dà fū quàn xiāng gē sān chéng。
江北洲,西阳国,芜城桑柘弥阡陌。jiāng běi zhōu,xī yáng guó,wú chéng sāng zhè mí qiān mò。
妇可力蚕身力穑,四歌不用愁衣食。fù kě lì cán shēn lì sè,sì gē bù yòng chóu yī shí。
一元大武牵何之,良田附郭吴东陲,牧童田父麻单衣。yī yuán dà wǔ qiān hé zhī,liáng tián fù guō wú dōng chuí,mù tóng tián fù má dān yī。
叔闲修治木駃騠,从吾真者真吾儿。shū xián xiū zhì mù jué tí,cóng wú zhēn zhě zhēn wú ér。
西阳罢田饱饭嘻,五歌六歌神自怡。xī yáng bà tián bǎo fàn xī,wǔ gē liù gē shén zì yí。
李甥叔静荡两桨,弱翁将船欲安往。lǐ shēng shū jìng dàng liǎng jiǎng,ruò wēng jiāng chuán yù ān wǎng。
大回小回闲钓鱼,送客便拟酣醺如。dà huí xiǎo huí xián diào yú,sòng kè biàn nǐ hān xūn rú。
酒徒之诮谓浪名,世俗交加漫不听。jiǔ tú zhī qiào wèi làng míng,shì sú jiāo jiā màn bù tīng。
行无恶客相逢迎,醉歌七终将八成。xíng wú è kè xiāng féng yíng,zuì gē qī zhōng jiāng bā chéng。
杯樽杯湖上杯亭,浪翁杯饮醉少醒。bēi zūn bēi hú shàng bēi tíng,làng wēng bēi yǐn zuì shǎo xǐng。
嬉然自打舴艋行,菰蒲芰荷出青萍,仰天大笑风泠泠。xī rán zì dǎ zé měng xíng,gū pú jì hé chū qīng píng,yǎng tiān dà xiào fēng líng líng。
杯湖西南为退谷,寿藤累累萦寿木。bēi hú xī nán wèi tuì gǔ,shòu téng lèi lèi yíng shòu mù。
涓泉奔注汇樊曲,醉耳琤瑽乱鸣玉。juān quán bēn zhù huì fán qū,zuì ěr chēng cōng luàn míng yù。
城中友生绾铜墨,身备四殊攸好德。chéng zhōng yǒu shēng wǎn tóng mò,shēn bèi sì shū yōu hǎo dé。
洼樽日醉主与客,挟以石门天地窄。wā zūn rì zuì zhǔ yǔ kè,xié yǐ shí mén tiān dì zhǎi。
杯湖退谷人好游,可厌之类乃所羞。bēi hú tuì gǔ rén hǎo yóu,kě yàn zhī lèi nǎi suǒ xiū。
忽焉草木成高丘,此游此泛生幽忧。hū yān cǎo mù chéng gāo qiū,cǐ yóu cǐ fàn shēng yōu yōu。
渊明之风继者谁,士源孟子接武来。yuān míng zhī fēng jì zhě shuí,shì yuán mèng zi jiē wǔ lái。
严霜皓雪春风熙,倒置日月寒温移。yán shuāng hào xuě chūn fēng xī,dào zhì rì yuè hán wēn yí。
来游者子充良知,子能得之可勿疑。lái yóu zhě zi chōng liáng zhī,zi néng dé zhī kě wù yí。
此道不迂不回遹,子能识之可游佚。cǐ dào bù yū bù huí yù,zi néng shí zhī kě yóu yì。
勉强行之今是古,谷中之人君踵武。miǎn qiáng xíng zhī jīn shì gǔ,gǔ zhōng zhī rén jūn zhǒng wǔ。
狂生作此谷里章,意追浪叟俱商羊。kuáng shēng zuò cǐ gǔ lǐ zhāng,yì zhuī làng sǒu jù shāng yáng。
松风飕飗兰草香,与君寿考终不忘。sōng fēng sōu liú lán cǎo xiāng,yǔ jūn shòu kǎo zhōng bù wàng。
薛季宣

薛季宣

宋温州永嘉人,字士龙,号艮斋。薛徽言子。师程颐弟子袁溉。高宗绍兴末,为鄂州武昌令,保伍辑民,严备金兵。召为大理寺主簿,除大理正。后知湖州,改常州,未赴而卒。为学主著实,反对空谈义理,注重研究田赋、兵制、地形、水利等世务,开永嘉事功学派先声。有《浪语集》。 薛季宣的作品>>

猜您喜欢

感事

薛季宣

潼华覆哥舒,陈涛偾次律。tóng huá fù gē shū,chén tāo fèn cì lǜ。
赖有李猪儿,发愤扶唐室。lài yǒu lǐ zhū ér,fā fèn fú táng shì。
长城贤已远,惟岳峻方崇。zhǎng chéng xián yǐ yuǎn,wéi yuè jùn fāng chóng。
借问南朝事,江流第一功。jiè wèn nán cháo shì,jiāng liú dì yī gōng。

陪刘提点游西山

薛季宣

我家西山下,早晚空翠滴。wǒ jiā xī shān xià,zǎo wǎn kōng cuì dī。
漫仕鄂王城,西山怅难觅。màn shì è wáng chéng,xī shān chàng nán mì。
不知寒溪上,好景天意锡。bù zhī hán xī shàng,hǎo jǐng tiān yì xī。
举趾异川陆,千里共岑寂。jǔ zhǐ yì chuān lù,qiān lǐ gòng cén jì。
丘园动归念,魂梦时历历。qiū yuán dòng guī niàn,hún mèng shí lì lì。
东吴赛粤瓯,信美心愈戚。dōng wú sài yuè ōu,xìn měi xīn yù qī。
古见似人喜,乡闬今有觌。gǔ jiàn shì rén xǐ,xiāng hàn jīn yǒu dí。
且作西山游,笑颜忻自赧。qiě zuò xī shān yóu,xiào yán xīn zì nǎn。

送中司抵巴口

薛季宣

将迎苦不易,浮湛良亦难。jiāng yíng kǔ bù yì,fú zhàn liáng yì nán。
櫜鞬候使客,无时弄江滩。gāo jiān hòu shǐ kè,wú shí nòng jiāng tān。
上碛下南浦,风云怒涛间。shàng qì xià nán pǔ,fēng yún nù tāo jiān。
一叶舞轩昂,五水戏观澜。yī yè wǔ xuān áng,wǔ shuǐ xì guān lán。
朝湖暮淮西,此游今等闲。cháo hú mù huái xī,cǐ yóu jīn děng xián。
看尽楚山碧,信宿相与还。kàn jǐn chǔ shān bì,xìn sù xiāng yǔ hái。
晴峦挂天衣,水石鸣佩环。qíng luán guà tiān yī,shuǐ shí míng pèi huán。
轻舠蓑笠翁,勿与人事关。qīng dāo suō lì wēng,wù yǔ rén shì guān。
相彼尘外意,心清绪为阑。xiāng bǐ chén wài yì,xīn qīng xù wèi lán。
何时买扁舟,从公看孱颜。hé shí mǎi biǎn zhōu,cóng gōng kàn càn yán。

病起

薛季宣

蒸郁断梅天,薰风故微细。zhēng yù duàn méi tiān,xūn fēng gù wēi xì。
梦春惊已度,避暑如何计。mèng chūn jīng yǐ dù,bì shǔ rú hé jì。
树老山一色,蛙喧草无艺。shù lǎo shān yī sè,wā xuān cǎo wú yì。
病兴意愕然,到眼多芜秽。bìng xīng yì è rán,dào yǎn duō wú huì。

晚雨朝霁林端煜然望之皆宝珠也戏作四十字

薛季宣

晚雨在林麓,朝来弄晴曦。wǎn yǔ zài lín lù,cháo lái nòng qíng xī。
澜翻漾明月,粲烂生摩尼。lán fān yàng míng yuè,càn làn shēng mó ní。
撒殿固无事,雨天亦何为。sā diàn gù wú shì,yǔ tiān yì hé wèi。
少须风景丽,去去将安之。shǎo xū fēng jǐng lì,qù qù jiāng ān zhī。

赏雪

薛季宣

晃朗长江北,天地都无色。huǎng lǎng zhǎng jiāng běi,tiān dì dōu wú sè。
扁舟撑短篷,一鸟归飞亟。biǎn zhōu chēng duǎn péng,yī niǎo guī fēi jí。
遮莫冻凌兢,如人酒量增。zhē mò dòng líng jīng,rú rén jiǔ liàng zēng。
鳌山不是照,天地一明灯。áo shān bù shì zhào,tiān dì yī míng dēng。

二十五日雪

薛季宣

裘褐透肤寒,?剌春将半。qiú hè tòu fū hán,lì lá chūn jiāng bàn。
雪作絮花飞,衮衮搀零乱。xuě zuò xù huā fēi,gǔn gǔn chān líng luàn。
天地合清明,虚极浮江岸。tiān dì hé qīng míng,xū jí fú jiāng àn。
鸟穷栖树端,走狗欣挑撺。niǎo qióng qī shù duān,zǒu gǒu xīn tiāo cuān。
埋路已旬浃,四野都弥漫。mái lù yǐ xún jiā,sì yě dōu mí màn。
郊行峭无迹,惟有神光灿。jiāo xíng qiào wú jì,wéi yǒu shén guāng càn。
茅檐过尺摧,炉火生无炭。máo yán guò chǐ cuī,lú huǒ shēng wú tàn。
冻死未能诗,达人方大观。dòng sǐ wèi néng shī,dá rén fāng dà guān。

和贾簿雪

薛季宣

早起怪吾庐,去天才一尺。zǎo qǐ guài wú lú,qù tiān cái yī chǐ。
始疑大朴还,掩尽几陈迹。shǐ yí dà pǔ hái,yǎn jǐn jǐ chén jì。
比屋皆可封,列土班圭璧。bǐ wū jiē kě fēng,liè tǔ bān guī bì。
照我烂轻明,却似初出日。zhào wǒ làn qīng míng,què shì chū chū rì。
仰头不可见,恐是老鸦食。yǎng tóu bù kě jiàn,kǒng shì lǎo yā shí。
拟倩玉川子,叫阍闻帝席。nǐ qiàn yù chuān zi,jiào hūn wén dì xí。
穹壤合为容,事乃非人力。qióng rǎng hé wèi róng,shì nǎi fēi rén lì。
心胆为之寒,且退然枯荻。xīn dǎn wèi zhī hán,qiě tuì rán kū dí。
曲身今已直,促织休唧唧。qū shēn jīn yǐ zhí,cù zhī xiū jī jī。
此意可告客,苦乏郑庄驿。cǐ yì kě gào kè,kǔ fá zhèng zhuāng yì。
履霜至坚冰,何当介如石。lǚ shuāng zhì jiān bīng,hé dāng jiè rú shí。
鹁鸪有逐妇,相从如娣侄。bó gū yǒu zhú fù,xiāng cóng rú dì zhí。
饥蹲苦树颠,到夜无入室。jī dūn kǔ shù diān,dào yè wú rù shì。
自蜡登山屐,借问何所适。zì là dēng shān jī,jiè wèn hé suǒ shì。
我亦无所适,皓皓期太乙。wǒ yì wú suǒ shì,hào hào qī tài yǐ。
庶见太昊氏,鹢视剖我臆。shù jiàn tài hào shì,yì shì pōu wǒ yì。

黄杨生拳石间王彦材以为赠且赋之走命曰孤山贞干次韵以酬

薛季宣

孤山有贞干,不比寻常木。gū shān yǒu zhēn gàn,bù bǐ xún cháng mù。
蟠根怪石巅,亭亭自生育。pán gēn guài shí diān,tíng tíng zì shēng yù。
百物进相高,位闰知蹙缩。bǎi wù jìn xiāng gāo,wèi rùn zhī cù suō。
散叶傲风霜,樛木外林樕。sàn yè ào fēng shuāng,jiū mù wài lín sù。
琴桐峄之阳,逍遥两俱足。qín tóng yì zhī yáng,xiāo yáo liǎng jù zú。
夸父徒我庭,如仁示其目。kuā fù tú wǒ tíng,rú rén shì qí mù。
股掌玩何言,遂可移风俗。gǔ zhǎng wán hé yán,suì kě yí fēng sú。

夜深

薛季宣

为问夜何其,明灭灯将半。wèi wèn yè hé qí,míng miè dēng jiāng bàn。
雨雪溅声繁,霆电流光烂。yǔ xuě jiàn shēng fán,tíng diàn liú guāng làn。
初筵向阑珊,游子纷缭乱。chū yán xiàng lán shān,yóu zi fēn liáo luàn。
诚知宴乐娱,不怕泥涂漶。chéng zhī yàn lè yú,bù pà ní tú huàn。
斋居静无他,天德全弗畔。zhāi jū jìng wú tā,tiān dé quán fú pàn。
吟彻借筇头,假山馀一爟。yín chè jiè qióng tóu,jiǎ shān yú yī guàn。

偶书

薛季宣

天公不好事,月夜云埋月。tiān gōng bù hǎo shì,yuè yè yún mái yuè。
游人且勿游,辜负良时节。yóu rén qiě wù yóu,gū fù liáng shí jié。
霖霪涨涂淖,雷电腾飞雪。lín yín zhǎng tú nào,léi diàn téng fēi xuě。
莲花灯可怜,对明不同灭。lián huā dēng kě lián,duì míng bù tóng miè。

中秋对月戏呈觅举诸兄

薛季宣

君不见决明混沌江之湄,含胎吸月怀清辉。jūn bù jiàn jué míng hùn dùn jiāng zhī méi,hán tāi xī yuè huái qīng huī。
圆净唾将珠与玑,又不见明视中原云月静。yuán jìng tuò jiāng zhū yǔ jī,yòu bù jiàn míng shì zhōng yuán yún yuè jìng。
跳掷回旋顾形影,生儿往往皆毛颖。tiào zhì huí xuán gù xíng yǐng,shēng ér wǎng wǎng jiē máo yǐng。
由来逐物未忘机,劳生吞吐知惟时。yóu lái zhú wù wèi wàng jī,láo shēng tūn tǔ zhī wéi shí。
观美为人奚以为,独坐金风尘虑省。guān měi wèi rén xī yǐ wèi,dú zuò jīn fēng chén lǜ shěng。
皓月斜河星耿耿,草头漙露侵肤冷。hào yuè xié hé xīng gěng gěng,cǎo tóu tuán lù qīn fū lěng。
平生不解饮和歌,无人对月醉颜酡。píng shēng bù jiě yǐn hé gē,wú rén duì yuè zuì yán tuó。
月朗清秋奈月何,睡思朅来刚引领。yuè lǎng qīng qiū nài yuè hé,shuì sī qiè lái gāng yǐn lǐng。
林岫参差弄光景,不知月已沈西岭。lín xiù cān chà nòng guāng jǐng,bù zhī yuè yǐ shěn xī lǐng。

开窗

薛季宣

溽暑欲成雨,密云犹在郊。rù shǔ yù chéng yǔ,mì yún yóu zài jiāo。
开窗挹凉飙,远山见林梢。kāi chuāng yì liáng biāo,yuǎn shān jiàn lín shāo。
木叶已成阴,野鸟鸣啁啁。mù yè yǐ chéng yīn,yě niǎo míng zhāo zhāo。
镜静碧池湛,清冷无混淆。jìng jìng bì chí zhàn,qīng lěng wú hùn xiáo。
会意纷万途,钱荷贯丛茭。huì yì fēn wàn tú,qián hé guàn cóng jiāo。
寂坐一堂上,默默神明交。jì zuò yī táng shàng,mò mò shén míng jiāo。

子规恨

薛季宣

风筱扣吾扉,有人来我语。fēng xiǎo kòu wú fēi,yǒu rén lái wǒ yǔ。
语好不须多,都不如归去。yǔ hǎo bù xū duō,dōu bù rú guī qù。
开门我见客,客子今何许。kāi mén wǒ jiàn kè,kè zi jīn hé xǔ。
竹下得流虹,人言为杜宇。zhú xià dé liú hóng,rén yán wèi dù yǔ。
杜宇昔王蜀,不自安当宁。dù yǔ xī wáng shǔ,bù zì ān dāng níng。
相归密淫游,微行时踽踽。xiāng guī mì yín yóu,wēi xíng shí jǔ jǔ。
蛟龙失水困,哀怨成飞羽。jiāo lóng shī shuǐ kùn,āi yuàn chéng fēi yǔ。
规名释尔雅,兹事则然否。guī míng shì ěr yǎ,zī shì zé rán fǒu。
扬雄蜀本纪,望帝亦贤主。yáng xióng shǔ běn jì,wàng dì yì xián zhǔ。
仙去正啼规,去思传往古。xiān qù zhèng tí guī,qù sī chuán wǎng gǔ。
不妄信斯言,王去非轻举。bù wàng xìn sī yán,wáng qù fēi qīng jǔ。
苍天悲此民,故使规声苦。cāng tiān bēi cǐ mín,gù shǐ guī shēng kǔ。
脱屣感斯意,八极归容与。tuō xǐ gǎn sī yì,bā jí guī róng yǔ。
到今惟一人,后躅追无侣。dào jīn wéi yī rén,hòu zhú zhuī wú lǚ。
所以百世下,直指不得数。suǒ yǐ bǎi shì xià,zhí zhǐ bù dé shù。
声尽继以血,空教沥肝腑。shēng jǐn jì yǐ xuè,kōng jiào lì gān fǔ。
其然岂其然,臣事君看取。qí rán qǐ qí rán,chén shì jūn kàn qǔ。

闻齐安杂咏板成从沈守求印蒙以为赠

薛季宣

轪县西南弦子国,使君昭代文章伯。dài xiàn xī nán xián zi guó,shǐ jūn zhāo dài wén zhāng bó。
气吞云梦纳东坡,心在江湖轻赤壁。qì tūn yún mèng nà dōng pō,xīn zài jiāng hú qīng chì bì。
月波荡漾春山色,峥嵘洲草芊芊碧。yuè bō dàng yàng chūn shān sè,zhēng róng zhōu cǎo qiān qiān bì。
政平讼简暇居多,杖屦逍遥神自适。zhèng píng sòng jiǎn xiá jū duō,zhàng jù xiāo yáo shén zì shì。
到眼风光看如画,罨画溪干旧游者。dào yǎn fēng guāng kàn rú huà,yǎn huà xī gàn jiù yóu zhě。
高亭矗立画不如,坐啸云屏自天写。gāo tíng chù lì huà bù rú,zuò xiào yún píng zì tiān xiě。
使君好客非春申,一夔已足无馀人。shǐ jūn hǎo kè fēi chūn shēn,yī kuí yǐ zú wú yú rén。
哦诗五百尽清警,立使江山景物新。ó shī wǔ bǎi jǐn qīng jǐng,lì shǐ jiāng shān jǐng wù xīn。
江山景物古来有,前贤相与天长久。jiāng shān jǐng wù gǔ lái yǒu,qián xián xiāng yǔ tiān zhǎng jiǔ。
近来百草渐埋没,赖有此诗为一剖。jìn lái bǎi cǎo jiàn mái méi,lài yǒu cǐ shī wèi yī pōu。
使君好善人如己,锓板巾箱波远迩。shǐ jūn hǎo shàn rén rú jǐ,qǐn bǎn jīn xiāng bō yuǎn ěr。
良知何独此麻城,天下行闻为商起。liáng zhī hé dú cǐ má chéng,tiān xià xíng wén wèi shāng qǐ。
我拘官禁儃杭苇,跂望亭高衣带水。wǒ jū guān jìn chán háng wěi,qí wàng tíng gāo yī dài shuǐ。
高唐想像赋神游,游客言诗诗信美。gāo táng xiǎng xiàng fù shén yóu,yóu kè yán shī shī xìn měi。
空书从学穆清风,得见异书人见同。kōng shū cóng xué mù qīng fēng,dé jiàn yì shū rén jiàn tóng。
解嘲不用潘邠老,只在先生指顾中。jiě cháo bù yòng pān bīn lǎo,zhǐ zài xiān shēng zhǐ gù zhōng。