古诗词

九奋启愤

薛季宣

越夏首兮西溯,张青蒲兮疾去。yuè xià shǒu xī xī sù,zhāng qīng pú xī jí qù。
鹢吻低徊兮翱翔风便,回首东冥兮日远。yì wěn dī huái xī áo xiáng fēng biàn,huí shǒu dōng míng xī rì yuǎn。
睇兰洲兮芳杜若,羌吾好兮不得泊。dì lán zhōu xī fāng dù ruò,qiāng wú hǎo xī bù dé pō。
闻持鼓兮??,余心结兮尚何乐。wén chí gǔ xī pāng pāng,yú xīn jié xī shàng hé lè。
西风驶兮江皋,舟迎风兮溯流。xī fēng shǐ xī jiāng gāo,zhōu yíng fēng xī sù liú。
进将寸兮退尺,凝远眺兮江水幽幽。jìn jiāng cùn xī tuì chǐ,níng yuǎn tiào xī jiāng shuǐ yōu yōu。
江风号兮漫天素涛,走鲨逼人兮将吞舟。jiāng fēng hào xī màn tiān sù tāo,zǒu shā bī rén xī jiāng tūn zhōu。
余奈何兮倏忽,下有蛟龙兮出没。yú nài hé xī shū hū,xià yǒu jiāo lóng xī chū méi。
江豚得意兮若神,肆跳梁兮冲突。jiāng tún dé yì xī ruò shén,sì tiào liáng xī chōng tū。
泊兮恍,乌云泼墨兮吾上。pō xī huǎng,wū yún pō mò xī wú shàng。
天地变兮不可测,渠泉飞兮无峭壁。tiān dì biàn xī bù kě cè,qú quán fēi xī wú qiào bì。
儃徊余桂棹兮,蘋丛至止。chán huái yú guì zhào xī,píng cóng zhì zhǐ。
曳方竹而相羊兮,㩜芝中沚。yè fāng zhú ér xiāng yáng xī,lǎn zhī zhōng zhǐ。
苏椒红兮和羹,搴辛夷兮用饵。sū jiāo hóng xī hé gēng,qiān xīn yí xī yòng ěr。
杂荐兮荪兰,载陈兮薜芷。zá jiàn xī sūn lán,zài chén xī bì zhǐ。
风细细兮波停,纵余舸兮于征。fēng xì xì xī bō tíng,zòng yú gě xī yú zhēng。
长歌自放,顾一返兮屏营。zhǎng gē zì fàng,gù yī fǎn xī píng yíng。
倡曰:扁舟大江,溯狂风兮。chàng yuē biǎn zhōu dà jiāng,sù kuáng fēng xī。
下地登天,转飘蓬兮。xià dì dēng tiān,zhuǎn piāo péng xī。
人之死生,将彼舸之攸同兮。rén zhī sǐ shēng,jiāng bǐ gě zhī yōu tóng xī。
停桡待济,考攸终兮。tíng ráo dài jì,kǎo yōu zhōng xī。
赓曰:逆天理兮,虽大而覆。gēng yuē nì tiān lǐ xī,suī dà ér fù。
顺其然兮,百福攸助。shùn qí rán xī,bǎi fú yōu zhù。
叛水性而余求兮,噫其何故。pàn shuǐ xìng ér yú qiú xī,yī qí hé gù。
薛季宣

薛季宣

宋温州永嘉人,字士龙,号艮斋。薛徽言子。师程颐弟子袁溉。高宗绍兴末,为鄂州武昌令,保伍辑民,严备金兵。召为大理寺主簿,除大理正。后知湖州,改常州,未赴而卒。为学主著实,反对空谈义理,注重研究田赋、兵制、地形、水利等世务,开永嘉事功学派先声。有《浪语集》。 薛季宣的作品>>

猜您喜欢

读书三首寄景望春秋

薛季宣

帝江无目面,歌舞识成音。dì jiāng wú mù miàn,gē wǔ shí chéng yīn。
形天断厥首,操干意岑崟。xíng tiān duàn jué shǒu,cāo gàn yì cén yín。
大化浩难量,悬解在明心。dà huà hào nán liàng,xuán jiě zài míng xīn。
舒啸东皋上,薰风五弦琴。shū xiào dōng gāo shàng,xūn fēng wǔ xián qín。

读书三首寄景望春秋

薛季宣

退之强解事,刚不信神仙。tuì zhī qiáng jiě shì,gāng bù xìn shén xiān。
所作古意诗,甘心玉井莲。suǒ zuò gǔ yì shī,gān xīn yù jǐng lián。
沈疴痊不见,险绝恸虚传。shěn kē quán bù jiàn,xiǎn jué tòng xū chuán。
赖得华阴令,聱书言岂然。lài dé huá yīn lìng,áo shū yán qǐ rán。

吴江放船至枫桥湾

薛季宣

短篷负长虹,破䉬挂明月。duǎn péng fù zhǎng hóng,pò fèi guà míng yuè。
风马座中生,天幕波中出。fēng mǎ zuò zhōng shēng,tiān mù bō zhōng chū。
高城多隐映,远岫搀罗列。gāo chéng duō yǐn yìng,yuǎn xiù chān luó liè。
少小泛吴江,始识仙凡别。shǎo xiǎo fàn wú jiāng,shǐ shí xiān fán bié。

袁口回棹有感

薛季宣

放舟谷里口,乘流楚江干。fàng zhōu gǔ lǐ kǒu,chéng liú chǔ jiāng gàn。
钓台亦已堕,大舶宁长安。diào tái yì yǐ duò,dà bó níng zhǎng ān。
春度乱山绿,风回平水湍。chūn dù luàn shān lǜ,fēng huí píng shuǐ tuān。
何须问今古,劫劫难为观。hé xū wèn jīn gǔ,jié jié nán wèi guān。

白发

薛季宣

浮生宁久客,罢沐弹冠帻。fú shēng níng jiǔ kè,bà mù dàn guān zé。
芳树几时红,童发半茎白。fāng shù jǐ shí hóng,tóng fā bàn jīng bái。
千月浪翻涛,百龄驹过隙。qiān yuè làng fān tāo,bǎi líng jū guò xì。
多少少年人,乌头问华箦。duō shǎo shǎo nián rén,wū tóu wèn huá zé。

白菊

薛季宣

不著金缕衣,寒窗弄明月。bù zhù jīn lǚ yī,hán chuāng nòng míng yuè。
端宜装淡泊,自是香蓬馞。duān yí zhuāng dàn pō,zì shì xiāng péng bó。
臭味真可人,风流到华发。chòu wèi zhēn kě rén,fēng liú dào huá fā。
试为问东篱,定得渊明骨。shì wèi wèn dōng lí,dìng dé yuān míng gǔ。

读史

薛季宣

信乃哙等伍,宏与滔比肩。xìn nǎi kuài děng wǔ,hóng yǔ tāo bǐ jiān。
飨士未为过,出跨真能贤。xiǎng shì wèi wèi guò,chū kuà zhēn néng xián。
物外体三极,环中无二天。wù wài tǐ sān jí,huán zhōng wú èr tiān。
伤哉千古恨,颦蹙玩陈编。shāng zāi qiān gǔ hèn,pín cù wán chén biān。

送郑景元赴秀州判官诗

薛季宣

恢炱煽炎毒,万里无来风。huī tái shān yán dú,wàn lǐ wú lái fēng。
殿阁少微凉,况乃陌路中。diàn gé shǎo wēi liáng,kuàng nǎi mò lù zhōng。
纨扇可把挥,秋高网丝虫。wán shàn kě bǎ huī,qiū gāo wǎng sī chóng。
冰山岂足恃,见睍聿消融。bīng shān qǐ zú shì,jiàn xiàn yù xiāo róng。
进退信惟谷,黄尘奈匆匆。jìn tuì xìn wéi gǔ,huáng chén nài cōng cōng。
郑君冰雪姿,干将依崆峒。zhèng jūn bīng xuě zī,gàn jiāng yī kōng dòng。
竭蹶救头然,巾车佐元戎。jié jué jiù tóu rán,jīn chē zuǒ yuán róng。
生人在炽炭,吾何惮爞隆。shēng rén zài chì tàn,wú hé dàn chóng lóng。
往闻开元帝,逃暑绣岭宫。wǎng wén kāi yuán dì,táo shǔ xiù lǐng gōng。
偪仄政浩叹,木阴见姚崇。bī zè zhèng hào tàn,mù yīn jiàn yáo chóng。
烦溽顿以消,语识静胜工。fán rù dùn yǐ xiāo,yǔ shí jìng shèng gōng。
相期在此行,山泉养童蒙。xiāng qī zài cǐ xíng,shān quán yǎng tóng méng。

兄子象先罢公试归知武林动静成古风三首

薛季宣

黄庭有真诣,魂升魄入渊。huáng tíng yǒu zhēn yì,hún shēng pò rù yuān。
知机动以食,还反道自然。zhī jī dòng yǐ shí,hái fǎn dào zì rán。
尝闻鍊色石,可用补苍天。cháng wén liàn sè shí,kě yòng bǔ cāng tiān。
时哉复时哉,宁教悔在前。shí zāi fù shí zāi,níng jiào huǐ zài qián。

兄子象先罢公试归知武林动静成古风三首

薛季宣

野鹤入鸡群,猿岂王孙辈。yě hè rù jī qún,yuán qǐ wáng sūn bèi。
之人定忘物,未足言身世。zhī rén dìng wàng wù,wèi zú yán shēn shì。
丹山两凤皇,为谁来哕哕。dān shān liǎng fèng huáng,wèi shuí lái huì huì。
灵龟发与肣,可以卜隆杀。líng guī fā yǔ hán,kě yǐ bo lóng shā。

兄子象先罢公试归知武林动静成古风三首

薛季宣

明珠以弹雀,得雀亦亡珠。míng zhū yǐ dàn què,dé què yì wáng zhū。
扬鹜以当鹰,夫岂猎之徒。yáng wù yǐ dāng yīng,fū qǐ liè zhī tú。
黄金有定价,韫椟盍藏诸。huáng jīn yǒu dìng jià,yùn dú hé cáng zhū。
薰风扇馀凉,吾方爱吾庐。xūn fēng shàn yú liáng,wú fāng ài wú lú。

元夜斋居

薛季宣

元夜忆年时,忘情居灏灏。yuán yè yì nián shí,wàng qíng jū hào hào。
县斋今夕居,曷谓伤怀抱。xiàn zhāi jīn xī jū,hé wèi shāng huái bào。
都缘人事非,不足年时好。dōu yuán rén shì fēi,bù zú nián shí hǎo。
世母舍我归,屈指忧吾老。shì mǔ shě wǒ guī,qū zhǐ yōu wú lǎo。
人亡不可见,此心为草草。rén wáng bù kě jiàn,cǐ xīn wèi cǎo cǎo。
大人月云忌,弃我方儿褓。dà rén yuè yún jì,qì wǒ fāng ér bǎo。
呱呱救婴泣,安知请丘祷。gū gū jiù yīng qì,ān zhī qǐng qiū dǎo。
诸父洎诸兄,下世吁何早。zhū fù jì zhū xiōng,xià shì xū hé zǎo。
悲伤失所恃,涕泪流行潦。bēi shāng shī suǒ shì,tì lèi liú xíng lǎo。
哀思动时节,不见莲灯好。āi sī dòng shí jié,bù jiàn lián dēng hǎo。
乡居计日长,松楸倩谁扫。xiāng jū jì rì zhǎng,sōng qiū qiàn shuí sǎo。
诸母侍何期,念旧呼穹昊。zhū mǔ shì hé qī,niàn jiù hū qióng hào。

春雨

薛季宣

春雨不知止,新晴旋复阴。chūn yǔ bù zhī zhǐ,xīn qíng xuán fù yīn。
霏溦散秋毫,虚檐水鸣琴。fēi wēi sàn qiū háo,xū yán shuǐ míng qín。
琤瑽响疏窗,庭除有馀音。chēng cōng xiǎng shū chuāng,tíng chú yǒu yú yīn。
跬步莫可纵,苍苔看侵淫。kuǐ bù mò kě zòng,cāng tái kàn qīn yín。
县斋知几秋,中堂漏相寻。xiàn zhāi zhī jǐ qiū,zhōng táng lòu xiāng xún。
涓涓溅人衣,黯黯乏胜襟。juān juān jiàn rén yī,àn àn fá shèng jīn。
发策漫如渍,明眸暗沉吟。fā cè màn rú zì,míng móu àn chén yín。
翛然薄云开,风声到园林。xiāo rán báo yún kāi,fēng shēng dào yuán lín。
坐觉筠筀芽,罗鞭粲修森。zuò jué yún guì yá,luó biān càn xiū sēn。
巾车过坊市,沟渠涨江浔。jīn chē guò fāng shì,gōu qú zhǎng jiāng xún。
言归转通渠,举头见西岑。yán guī zhuǎn tōng qú,jǔ tóu jiàn xī cén。
峰青雾衔白,何堪送迎心。fēng qīng wù xián bái,hé kān sòng yíng xīn。

春雨

薛季宣

春光不满百,雾雨六旬强。chūn guāng bù mǎn bǎi,wù yǔ liù xún qiáng。
眠蚕老脱壳,垄麦青已黄。mián cán lǎo tuō ké,lǒng mài qīng yǐ huáng。
愁云密可厌,惨澹空沧茫。chóu yún mì kě yàn,cǎn dàn kōng cāng máng。
铜盘旦日出,障彼天一方。tóng pán dàn rì chū,zhàng bǐ tiān yī fāng。
寒簇叹巧妇,麰蛾会飞虻。hán cù tàn qiǎo fù,móu é huì fēi méng。
丰隆况忱祠,离毕占是常。fēng lóng kuàng chén cí,lí bì zhàn shì cháng。
庚午直及申,此意未遽央。gēng wǔ zhí jí shēn,cǐ yì wèi jù yāng。
使客困羁役,行留两亡羊。shǐ kè kùn jī yì,xíng liú liǎng wáng yáng。

雨中鹤唳

薛季宣

阴霭结愁思,秋霖政霪澍。yīn ǎi jié chóu sī,qiū lín zhèng yín shù。
何天唳鸣鹤,嘹喨乌云路。hé tiān lì míng hè,liáo liàng wū yún lù。
九皋声甚远,底处披冥雾。jiǔ gāo shēng shén yuǎn,dǐ chù pī míng wù。
定知君子化,不作乘轩污。dìng zhī jūn zi huà,bù zuò chéng xuān wū。
介虮六王师,栉沐方暴露。jiè jǐ liù wáng shī,zhì mù fāng bào lù。
刍挽苦不继,曷保金汤固。chú wǎn kǔ bù jì,hé bǎo jīn tāng gù。
涂泥困沦没,无计开樊笯。tú ní kùn lún méi,wú jì kāi fán nú。
伤古听华亭,吾心向谁布。shāng gǔ tīng huá tíng,wú xīn xiàng shuí bù。