古诗词

柳枝词十三首

司马光

多愁尤是别离深,折条相赠各沾襟。duō chóu yóu shì bié lí shēn,zhé tiáo xiāng zèng gè zhān jīn。
留住不住居人意,欲去未去行人心。liú zhù bù zhù jū rén yì,yù qù wèi qù xíng rén xīn。
司马光

司马光

司马光(1019年11月17日-1086年),字君实,号迂叟,陕州夏县(今山西夏县)涑水乡人,《宋史》,《辞海》等明确记载,世称涑水先生。生于河南省信阳市光山县。北宋史学家、文学家。历仕仁宗、英宗、神宗、哲宗四朝,卒赠太师、温国公,谥文正,主持编纂了中国历史上第一部编年体通史《资治通鉴》,为人温良谦恭、刚正不阿,其人格堪称儒学教化下的典范,历来受人景仰。生平著作甚多,主要有史学巨著《资治通鉴》、《温国文正司马公文集》、《稽古录》、《涑水记闻》、《潜虚》等。 司马光的作品>>

猜您喜欢

奉同运使陈殿丞

司马光

名花多种欲纷敷,一夕霜风非所虞。míng huā duō zhǒng yù fēn fū,yī xī shuāng fēng fēi suǒ yú。
节物偶然何足道,人情遗恨不能无。jié wù ǒu rán hé zú dào,rén qíng yí hèn bù néng wú。
飘飖健笔诗千首,惆怅东风酒百壶。piāo yáo jiàn bǐ shī qiān shǒu,chóu chàng dōng fēng jiǔ bǎi hú。
纵使前春满朱槛,使车那复滞西都。zòng shǐ qián chūn mǎn zhū kǎn,shǐ chē nà fù zhì xī dōu。

还陈殿丞原人论

司马光

品物芸芸游太虚,不知谁氏宰洪炉。pǐn wù yún yún yóu tài xū,bù zhī shuí shì zǎi hóng lú。
一株花落分荣辱,万窍风号见有无。yī zhū huā luò fēn róng rǔ,wàn qiào fēng hào jiàn yǒu wú。
觉后共占犹是梦,衣中所得亦非珠。jué hòu gòng zhàn yóu shì mèng,yī zhōng suǒ dé yì fēi zhū。
何如鼓瑟浴沂水,春服成时咏舞雩。hé rú gǔ sè yù yí shuǐ,chūn fú chéng shí yǒng wǔ yú。

和王秀才

司马光

瘦马飘飖屡往还,疲劳专为访名山。shòu mǎ piāo yáo lǚ wǎng hái,pí láo zhuān wèi fǎng míng shān。
须知筋力行将老,渐恐峰峦不可攀。xū zhī jīn lì xíng jiāng lǎo,jiàn kǒng fēng luán bù kě pān。
蜡屐早能寻胜概,弹冠悔更落尘寰。là jī zǎo néng xún shèng gài,dàn guān huǐ gèng luò chén huán。
幸依贤者为东道,大得逍遥水石间。xìng yī xián zhě wèi dōng dào,dà dé xiāo yáo shuǐ shí jiān。

和景仁西湖泛舟

司马光

满船歌吹拂春湾,天外晴霞水底斑。mǎn chuán gē chuī fú chūn wān,tiān wài qíng xiá shuǐ dǐ bān。
谁信飞觞临绮席,独能回首望青山。shuí xìn fēi shāng lín qǐ xí,dú néng huí shǒu wàng qīng shān。
东门车马匆匆别,西洛风烟寂寂闲。dōng mén chē mǎ cōng cōng bié,xī luò fēng yān jì jì xián。
叠石溪头应更好,却输野叟坐林间。dié shí xī tóu yīng gèng hǎo,què shū yě sǒu zuò lín jiān。

新买叠石溪庄再用前韵招景仁

司马光

一溪清水佩声寒,两岸莓苔锦绣斑。yī xī qīng shuǐ pèi shēng hán,liǎng àn méi tái jǐn xiù bān。
三径谁来卜邻舍,千峰我已作家山。sān jìng shuí lái bo lín shě,qiān fēng wǒ yǐ zuò jiā shān。
鹿裘藜杖偏宜老,紫陌红尘不称闲。lù qiú lí zhàng piān yí lǎo,zǐ mò hóng chén bù chēng xián。
早挈琴书远相就,放歌烂醉白云间。zǎo qiè qín shū yuǎn xiāng jiù,fàng gē làn zuì bái yún jiān。

和宇文公南涂中见寄

司马光

骢马乌纱游洛尘,未能全得自由身。cōng mǎ wū shā yóu luò chén,wèi néng quán dé zì yóu shēn。
深惭白首恋微禄,不向青山为散人。shēn cán bái shǒu liàn wēi lù,bù xiàng qīng shān wèi sàn rén。
斥鴳卑飞聊取适,冥鸿高举益难亲。chì yàn bēi fēi liáo qǔ shì,míng hóng gāo jǔ yì nán qīn。
蜀都迢递千馀里,徒诵新诗妙入神。shǔ dōu tiáo dì qiān yú lǐ,tú sòng xīn shī miào rù shén。

和王少卿

司马光

儒衣武弁聚华轩,尽是西都冷落官。rú yī wǔ biàn jù huá xuān,jǐn shì xī dōu lěng luò guān。
莫叹黄花过佳节,且将素发共清欢。mò tàn huáng huā guò jiā jié,qiě jiāng sù fā gòng qīng huān。
红牙板急弦声咽,白玉舟横酒量宽。hóng yá bǎn jí xián shēng yàn,bái yù zhōu héng jiǔ liàng kuān。
青眼主公情不薄,一如省闼要人看。qīng yǎn zhǔ gōng qíng bù báo,yī rú shěng tà yào rén kàn。

和白都官

司马光

齿疏鬓白两眸昏,万事无堪老病身。chǐ shū bìn bái liǎng móu hūn,wàn shì wú kān lǎo bìng shēn。
脱粟犹沾太仓禄,法官仍忝外台臣。tuō sù yóu zhān tài cāng lù,fǎ guān réng tiǎn wài tái chén。
直缘迂僻求闲地,岂是孤高慕古人。zhí yuán yū pì qiú xián dì,qǐ shì gū gāo mù gǔ rén。
英俊满朝皆稷契,太山何少一飞尘。yīng jùn mǎn cháo jiē jì qì,tài shān hé shǎo yī fēi chén。

送白都官归长安

司马光

丈夫那肯浪低眉,薄宦空添鬓里丝。zhàng fū nà kěn làng dī méi,báo huàn kōng tiān bìn lǐ sī。
泸水归来山浩荡,都门辞去菊离披。lú shuǐ guī lái shān hào dàng,dōu mén cí qù jú lí pī。
黄鸡白酒五陵乐,杜曲樊川九谷宜。huáng jī bái jiǔ wǔ líng lè,dù qū fán chuān jiǔ gǔ yí。
复见夫君行直道,崆峒气俗未应衰。fù jiàn fū jūn xíng zhí dào,kōng dòng qì sú wèi yīng shuāi。

酬邵尧夫见示安乐窝中打乖吟

司马光

安乐窝中自在身,犹嫌名字落红尘。ān lè wō zhōng zì zài shēn,yóu xián míng zì luò hóng chén。
醉吟终日不知老,经史满堂谁道贫。zuì yín zhōng rì bù zhī lǎo,jīng shǐ mǎn táng shuí dào pín。
长掩柴荆避寒暑,只将花卉记冬春。zhǎng yǎn chái jīng bì hán shǔ,zhǐ jiāng huā huì jì dōng chūn。
料非空处打乖客,乃是清朝避世人。liào fēi kōng chù dǎ guāi kè,nǎi shì qīng cháo bì shì rén。

和邠守宋度支

司马光

弱冠交游鬓发苍,饱谙官况好深藏。ruò guān jiāo yóu bìn fā cāng,bǎo ān guān kuàng hǎo shēn cáng。
闲居共买一廛地,尽老常依数仞墙。xián jū gòng mǎi yī chán dì,jǐn lǎo cháng yī shù rèn qiáng。
虽喜卜邻同晏子,尚惭推宅异周郎。suī xǐ bo lín tóng yàn zi,shàng cán tuī zhái yì zhōu láng。
何时税此凭熊驾,倚仗相迎立路傍。hé shí shuì cǐ píng xióng jià,yǐ zhàng xiāng yíng lì lù bàng。

和君贶少林寺

司马光

达磨自云传佛心,绪言迷世到于今。dá mó zì yún chuán fú xīn,xù yán mí shì dào yú jīn。
既携只履归西域,安得遗灵在少林。jì xié zhǐ lǚ guī xī yù,ān dé yí líng zài shǎo lín。
孤月正明高殿冷,清风不断老松深。gū yuè zhèng míng gāo diàn lěng,qīng fēng bù duàn lǎo sōng shēn。
谢公自爱山泉美,肯为幽禅此访寻。xiè gōng zì ài shān quán měi,kěn wèi yōu chán cǐ fǎng xún。

和君贶题潞公东庄

司马光

嵩峰远叠千重雪,伊浦低临一片天。sōng fēng yuǎn dié qiān zhòng xuě,yī pǔ dī lín yī piàn tiān。
百顷平皋连别馆,两行疏柳拂清泉。bǎi qǐng píng gāo lián bié guǎn,liǎng xíng shū liǔ fú qīng quán。
国须柱石扶丕构,人待楼航济巨川。guó xū zhù shí fú pī gòu,rén dài lóu háng jì jù chuān。
萧相方如左右手,且于穷僻置闲田。xiāo xiāng fāng rú zuǒ yòu shǒu,qiě yú qióng pì zhì xián tián。

和君贶任少师园赏梅

司马光

寒压春头草未芽,喜闻置酒赏新葩。hán yā chūn tóu cǎo wèi yá,xǐ wén zhì jiǔ shǎng xīn pā。
官仪赫奕三川守,野意萧疏四皓家。guān yí hè yì sān chuān shǒu,yě yì xiāo shū sì hào jiā。
不用管弦妨淡泊,岂容桃李竞繁华。bù yòng guǎn xián fáng dàn pō,qǐ róng táo lǐ jìng fán huá。
昏鸦散乱传呼出,归路林间烛影斜。hūn yā sàn luàn chuán hū chū,guī lù lín jiān zhú yǐng xié。

别韵一首

司马光

风日虽寒昼景长,探春远访白莲庄。fēng rì suī hán zhòu jǐng zhǎng,tàn chūn yuǎn fǎng bái lián zhuāng。
岸冰犹在水先绿,柳叶未生条已黄。àn bīng yóu zài shuǐ xiān lǜ,liǔ yè wèi shēng tiáo yǐ huáng。
老木根侵苔径窄,新梅花入酒卮香。lǎo mù gēn qīn tái jìng zhǎi,xīn méi huā rù jiǔ zhī xiāng。
天真不必人修饰,得趣勿嫌台馆荒。tiān zhēn bù bì rén xiū shì,dé qù wù xián tái guǎn huāng。