古诗词

梅花

潘良贵

气欲峥嵘岁欲新,寒梅方信冠群伦。qì yù zhēng róng suì yù xīn,hán méi fāng xìn guān qún lún。
直能平地凌封雪,可是回根迎小春。zhí néng píng dì líng fēng xuě,kě shì huí gēn yíng xiǎo chūn。
九畹蕙兰真上客,千山桃李尽庸人。jiǔ wǎn huì lán zhēn shàng kè,qiān shān táo lǐ jǐn yōng rén。
即今携酒江郊去,弄蕊攀条一拂尘。jí jīn xié jiǔ jiāng jiāo qù,nòng ruǐ pān tiáo yī fú chén。
潘良贵

潘良贵

潘良贵(约1086—1142),字子贱(原名京,字义荣),号默成居士,婺州金华(今属浙江)人。北宋政和五年(1115)进士,授秘书郎。徽宗政和五年(一一一五)登上舍第,为太学博士,累迁提举淮南东路常平。钦宗靖康元年(一一二六)召对,论何桌等人不可用,黜监信州汭口排岸,高宗建炎元年(一一二七),召为左(一作右)司谏,因请诛叛命者,忤时相,去职奉祠。绍兴二年(一一三二),起为左司员外郎,与宰相吕颐浩语不合,出知严州,未几又奉祠。五年,起权中书舍人。八年,再奉祠。九年,起知明州,一年后离职奉祠。二十年,坐与李光通书,贬三官,卒(《建炎以来系年要录》卷一六),年五十七。 潘良贵的作品>>

猜您喜欢

法清晚步分韵得夕字

潘良贵

有生能几何,避乱不谋夕。yǒu shēng néng jǐ hé,bì luàn bù móu xī。
联翩二三子,晚步纵所适。lián piān èr sān zi,wǎn bù zòng suǒ shì。
田野无人声,牛羊断归迹。tián yě wú rén shēng,niú yáng duàn guī jì。
时看墟曲中,寒烟袅修碧。shí kàn xū qū zhōng,hán yān niǎo xiū bì。
雍雍南飞雁,北信杳难觅。yōng yōng nán fēi yàn,běi xìn yǎo nán mì。
不知二圣君,泫然泪沾臆。bù zhī èr shèng jūn,xuàn rán lèi zhān yì。
小臣真虮虱,持颠顾何力。xiǎo chén zhēn jǐ shī,chí diān gù hé lì。
残腊行当除,青阳来已逼。cán là xíng dāng chú,qīng yáng lái yǐ bī。
衰骸分填壑,公辈宜强食。shuāi hái fēn tián hè,gōng bèi yí qiáng shí。

新梧

潘良贵

残春始抽芽,首夏已敷绿。cán chūn shǐ chōu yá,shǒu xià yǐ fū lǜ。
空枝变繁阴,造物信神速。kōng zhī biàn fán yīn,zào wù xìn shén sù。
童童覆短墙,密密连深竹。tóng tóng fù duǎn qiáng,mì mì lián shēn zhú。
扶疏团爽气,秀整厌群木。fú shū tuán shuǎng qì,xiù zhěng yàn qún mù。
鸣琴音下上,和雅奏琴筑。míng qín yīn xià shàng,hé yǎ zòu qín zhù。
亭年影途清,吾亦爱吾屋。tíng nián yǐng tú qīng,wú yì ài wú wū。
身闲百忧无,意适万事足。shēn xián bǎi yōu wú,yì shì wàn shì zú。
此乐何以酬,床头酒方熟。cǐ lè hé yǐ chóu,chuáng tóu jiǔ fāng shú。

偈一首

潘良贵

良木秀山泽,中林犹百年。liáng mù xiù shān zé,zhōng lín yóu bǎi nián。
斫削应约绳,必资诸巧匠。zhuó xuē yīng yuē shéng,bì zī zhū qiǎo jiàng。
陶者输瓦甓,圬人施涂泥。táo zhě shū wǎ pì,wū rén shī tú ní。
丝网及宝铃,丹漆塈塑绩。sī wǎng jí bǎo líng,dān qī jì sù jì。
罢精磨岁月,始克观厥成。bà jīng mó suì yuè,shǐ kè guān jué chéng。
金钱与糗粮,所费如山积。jīn qián yǔ qiǔ liáng,suǒ fèi rú shān jī。
虽名有漏法,实为无量德。suī míng yǒu lòu fǎ,shí wèi wú liàng dé。
庶俾凡睹闻,因缘得入道。shù bǐ fán dǔ wén,yīn yuán dé rù dào。
我昔礼大士,广厦馀千间。wǒ xī lǐ dà shì,guǎng shà yú qiān jiān。
何人持烈烟,一燎不存芥。hé rén chí liè yān,yī liáo bù cún jiè。
呜呼有施者,又有戕毁人。wū hū yǒu shī zhě,yòu yǒu qiāng huǐ rén。
良繇弗思维,纵我无明故。liáng yáo fú sī wéi,zòng wǒ wú míng gù。
今合檀施力,作新美逾初。jīn hé tán shī lì,zuò xīn měi yú chū。
丁此时艰危,为众作依怙。dīng cǐ shí jiān wēi,wèi zhòng zuò yī hù。
咨尔方来者,毋意隳前功。zī ěr fāng lái zhě,wú yì huī qián gōng。
增饬爱护之,当如捍头目。zēng chì ài hù zhī,dāng rú hàn tóu mù。
使百千万亿,游戏依双林。shǐ bǎi qiān wàn yì,yóu xì yī shuāng lín。
于龙华会中,永瞻微妙相。yú lóng huá huì zhōng,yǒng zhān wēi miào xiāng。
33123