古诗词

有诏遣移局实录院因成古诗奉别同舍学士诸公聊佐一笑

刘弇

春秋谨严书,百史兹考信。chūn qiū jǐn yán shū,bǎi shǐ zī kǎo xìn。
晚周驾而东,弱鲁犹足训。wǎn zhōu jià ér dōng,ruò lǔ yóu zú xùn。
低昂心权衡,与夺管肤寸。dī áng xīn quán héng,yǔ duó guǎn fū cùn。
包罗三八祀,诬始盖其慎。bāo luó sān bā sì,wū shǐ gài qí shèn。
一言开惨舒,九地回斧衮。yī yán kāi cǎn shū,jiǔ dì huí fǔ gǔn。
密虽异鲲鲕,宽亦漏鲸蜃。mì suī yì kūn ér,kuān yì lòu jīng shèn。
奸魂负芒羞,忠骨盖棺奋。jiān hún fù máng xiū,zhōng gǔ gài guān fèn。
肉角死西郊,风味一朝尽。ròu jiǎo sǐ xī jiāo,fēng wèi yī cháo jǐn。
千秋圣人经,寂寞风雨烬。qiān qiū shèng rén jīng,jì mò fēng yǔ jìn。
三子豪未除,巧语终不近。sān zi háo wèi chú,qiǎo yǔ zhōng bù jìn。
早时迁固俦,雄夸掠秋隼。zǎo shí qiān gù chóu,xióng kuā lüè qiū sǔn。
斧凿谢前规,沙场出孤骏。fǔ záo xiè qián guī,shā chǎng chū gū jùn。
森严虽时乏,犹足傲拘窘。sēn yán suī shí fá,yóu zú ào jū jiǒng。
黠儿何厚诬,乞米诳髫龀。xiá ér hé hòu wū,qǐ mǐ kuáng tiáo chèn。
至今汗青手,缩袖赍痛愤。zhì jīn hàn qīng shǒu,suō xiù jī tòng fèn。
此道竟寂寥,斯文有遗恨。cǐ dào jìng jì liáo,sī wén yǒu yí hèn。
于皇宋七世,辉赫到禹舜。yú huáng sòng qī shì,huī hè dào yǔ shùn。
起?下祥祉,郁穆起声闻。qǐ tán xià xiáng zhǐ,yù mù qǐ shēng wén。
载祀盈十六,铲涤无垢衅。zài sì yíng shí liù,chǎn dí wú gòu xìn。
斯民被醇和,沦浃酣九酝。sī mín bèi chún hé,lún jiā hān jiǔ yùn。
冠剑趋夔皋,戈鋋老廉蔺。guān jiàn qū kuí gāo,gē chán lǎo lián lìn。
君臣不朽计,邈与事功运。jūn chén bù xiǔ jì,miǎo yǔ shì gōng yùn。
龙催鼎湖去,墨燥螭凹润。lóng cuī dǐng hú qù,mò zào chī āo rùn。
际会风云收,刀尺光景迅。jì huì fēng yún shōu,dāo chǐ guāng jǐng xùn。
胚腪归太史,承乏乃顽钝。pēi yùn guī tài shǐ,chéng fá nǎi wán dùn。
诏遣陪青箱,随宜课程趁。zhào qiǎn péi qīng xiāng,suí yí kè chéng chèn。
攀缘赤霄堮,飒洒尘土鬓。pān yuán chì xiāo è,sà sǎ chén tǔ bìn。
嗟我佁儗人,机杼终不韵。jiē wǒ yǐ nǐ rén,jī zhù zhōng bù yùn。
早负江湖心,晚繇道山进。zǎo fù jiāng hú xīn,wǎn yáo dào shān jìn。
幺麽亦胡为,陪蹑滥英俊。yāo mó yì hú wèi,péi niè làn yīng jùn。
扪奎星辰逼,飞辩球琳振。mén kuí xīng chén bī,fēi biàn qiú lín zhèn。
计工蠹鱼上,三载真一瞬。jì gōng dù yú shàng,sān zài zhēn yī shùn。
今者联结束,如发千里轫。jīn zhě lián jié shù,rú fā qiān lǐ rèn。
鹪鹩巢新林,末似枯枝稳。jiāo liáo cháo xīn lín,mò shì kū zhī wěn。
赪鲤定自劳,何取名赤鲩。chēng lǐ dìng zì láo,hé qǔ míng chì huàn。
酒徒谢知章,诗敌抛何逊。jiǔ tú xiè zhī zhāng,shī dí pāo hé xùn。
徒劳门户成,惭愧上车问。tú láo mén hù chéng,cán kuì shàng chē wèn。
犹幸亲切连,勿负时通讯。yóu xìng qīn qiè lián,wù fù shí tōng xùn。
刘弇

刘弇

宋吉州安福人,字伟明。神宗元丰二年进士。授海门簿。迁知峨眉县。继中博学弘词科,改太学博士。哲宗元符中进《南郊大礼赋》,除秘书省正字。徽宗时改著作佐郎、实录院检讨官。文章极为周必大推重。有《龙云集》。 刘弇的作品>>

猜您喜欢

赠柳秀才三首

刘弇

奔走文场十载劳,归来三径满蓬蒿。bēn zǒu wén chǎng shí zài láo,guī lái sān jìng mǎn péng hāo。
麟穷西狩人谁念,龙卧南阳节自高。lín qióng xī shòu rén shuí niàn,lóng wò nán yáng jié zì gāo。
贫里田园居四壁,吟中风月笔千毫。pín lǐ tián yuán jū sì bì,yín zhōng fēng yuè bǐ qiān háo。
早知今日诗书误,悔不当初学六韬。zǎo zhī jīn rì shī shū wù,huǐ bù dāng chū xué liù tāo。

赠柳秀才三首

刘弇

万丈飞泉落笔端,源流浑觉海波宽。wàn zhàng fēi quán luò bǐ duān,yuán liú hún jué hǎi bō kuān。
若非学造渊骞寝,焉得诗登李杜坛。ruò fēi xué zào yuān qiān qǐn,yān dé shī dēng lǐ dù tán。
文苑春开红芍药,词林秋削碧琅玕。wén yuàn chūn kāi hóng sháo yào,cí lín qiū xuē bì láng gān。
篇成底事犹多困,只为名高折却官。piān chéng dǐ shì yóu duō kùn,zhǐ wèi míng gāo zhé què guān。

题莲花市客肆壁二首

刘弇

男子谋身岂易知,鱼虾燕雀莫相欺。nán zi móu shēn qǐ yì zhī,yú xiā yàn què mò xiāng qī。
蛟龙翻海非无日,鸿鹄冲天自有时。jiāo lóng fān hǎi fēi wú rì,hóng gǔ chōng tiān zì yǒu shí。
直把寸心睎孔孟,终摅馀蕴继皋夔。zhí bǎ cùn xīn xī kǒng mèng,zhōng shū yú yùn jì gāo kuí。
当年张禹荒唐辈,犹作炎刘帝者师。dāng nián zhāng yǔ huāng táng bèi,yóu zuò yán liú dì zhě shī。

题莲花市客肆壁二首

刘弇

片心长是乐清虚,一到莲花喜有馀。piàn xīn zhǎng shì lè qīng xū,yī dào lián huā xǐ yǒu yú。
柳倚古溪风不断,路迷芳草客来疏。liǔ yǐ gǔ xī fēng bù duàn,lù mí fāng cǎo kè lái shū。
樽无美酒难浮蚁,手有文竿未食鱼。zūn wú měi jiǔ nán fú yǐ,shǒu yǒu wén gān wèi shí yú。
细草晚天时跃马,红尘无复上衣裾。xì cǎo wǎn tiān shí yuè mǎ,hóng chén wú fù shàng yī jū。

真阳阻水

刘弇

真阳城下涨春涛,船覆车摧满眼愁。zhēn yáng chéng xià zhǎng chūn tāo,chuán fù chē cuī mǎn yǎn chóu。
泛泛我非援溺手,滔滔谁是济川舟。fàn fàn wǒ fēi yuán nì shǒu,tāo tāo shuí shì jì chuān zhōu。
一城直恐为鱼鳖,四境何缘辨马牛。yī chéng zhí kǒng wèi yú biē,sì jìng hé yuán biàn mǎ niú。
焉得长鲸浮到海,吸乾狂浪得安流。yān dé zhǎng jīng fú dào hǎi,xī qián kuáng làng dé ān liú。

春日舟中即事

刘弇

不因门有北堂亲,肯泛孤舟瘴海滨。bù yīn mén yǒu běi táng qīn,kěn fàn gū zhōu zhàng hǎi bīn。
万里江湖愁去客,一春风雨厌行人。wàn lǐ jiāng hú chóu qù kè,yī chūn fēng yǔ yàn xíng rén。
花朝水国留题懒,月夜乡园入梦频。huā cháo shuǐ guó liú tí lǎn,yuè yè xiāng yuán rù mèng pín。
每被烟波惊破胆,却思云石自由身。měi bèi yān bō jīng pò dǎn,què sī yún shí zì yóu shēn。

春日舟中喜晴三首

刘弇

雾敛云回雨却残,衣单犹尚怯朝寒。wù liǎn yún huí yǔ què cán,yī dān yóu shàng qiè cháo hán。
烟尘暗处江山窄,日月光来宇宙宽。yān chén àn chù jiāng shān zhǎi,rì yuè guāng lái yǔ zhòu kuān。
渔棹不忧滩浪险,客轮惟喜路程乾。yú zhào bù yōu tān làng xiǎn,kè lún wéi xǐ lù chéng qián。
关关珍重梢头鸟,每到晴中语亦欢。guān guān zhēn zhòng shāo tóu niǎo,měi dào qíng zhōng yǔ yì huān。

春日舟中喜晴三首

刘弇

久厌梅蒸蠹客袍,一逢晴色喜陶陶。jiǔ yàn méi zhēng dù kè páo,yī féng qíng sè xǐ táo táo。
岚烟散后青山出,海雾开来日月高。lán yān sàn hòu qīng shān chū,hǎi wù kāi lái rì yuè gāo。
四海廓成清世界,五湖消灭恶风涛。sì hǎi kuò chéng qīng shì jiè,wǔ hú xiāo miè è fēng tāo。
九衢来往趋名者,遂免泥涂仆仆劳。jiǔ qú lái wǎng qū míng zhě,suì miǎn ní tú pū pū láo。

春日舟中喜晴三首

刘弇

安得绳丝万丈长,绊留乌影在扶桑。ān dé shéng sī wàn zhàng zhǎng,bàn liú wū yǐng zài fú sāng。
三春厌倦泥涂走,一旦亲逢日月光。sān chūn yàn juàn ní tú zǒu,yī dàn qīn féng rì yuè guāng。
山有晚烟青郁郁,天无阴雾碧苍苍。shān yǒu wǎn yān qīng yù yù,tiān wú yīn wù bì cāng cāng。
雨馀更荷风相照,吹送残花满院香。yǔ yú gèng hé fēng xiāng zhào,chuī sòng cán huā mǎn yuàn xiāng。

题清风亭

刘弇

四面无尘一径深,岚烟吹尽好披襟。sì miàn wú chén yī jìng shēn,lán yān chuī jǐn hǎo pī jīn。
寒生醉榻宜春睡,冷入诗窗豁夜吟。hán shēng zuì tà yí chūn shuì,lěng rù shī chuāng huō yè yín。
坐有清凉非待扇,夏无烦愠不须琴。zuò yǒu qīng liáng fēi dài shàn,xià wú fán yùn bù xū qín。
泠然试把阑干倚,顿起飘飘物外心。líng rán shì bǎ lán gàn yǐ,dùn qǐ piāo piāo wù wài xīn。

题韶州宣溪亭

刘弇

片帆西下泊江亭,风物萧疏惨暮程。piàn fān xī xià pō jiāng tíng,fēng wù xiāo shū cǎn mù chéng。
山色尚凝迁谪恨,溪流犹泻怨嗟声。shān sè shàng níng qiān zhé hèn,xī liú yóu xiè yuàn jiē shēng。
一朝逐客仙舟过,万古行人玉箸倾。yī cháo zhú kè xiān zhōu guò,wàn gǔ xíng rén yù zhù qīng。
不待鹧鸪啼落日,自然临景易牵情。bù dài zhè gū tí luò rì,zì rán lín jǐng yì qiān qíng。

题广州浴日亭

刘弇

谁识咸池万顷中,源流穷处与天通。shuí shí xián chí wàn qǐng zhōng,yuán liú qióng chù yǔ tiān tōng。
气蒸古木千岩晓,浪拍扶桑四远红。qì zhēng gǔ mù qiān yán xiǎo,làng pāi fú sāng sì yuǎn hóng。
焰焰骊珠初出海,腾腾乌翼渐摩空。yàn yàn lí zhū chū chū hǎi,téng téng wū yì jiàn mó kōng。
不须更问乘槎客,只此波间是月宫。bù xū gèng wèn chéng chá kè,zhǐ cǐ bō jiān shì yuè gōng。

海山楼晚望

刘弇

登高怀远思依依,目断沧洲旧钓矶。dēng gāo huái yuǎn sī yī yī,mù duàn cāng zhōu jiù diào jī。
城上两三声画角,天涯千万里斜晖。chéng shàng liǎng sān shēng huà jiǎo,tiān yá qiān wàn lǐ xié huī。
烟抽绿草随洲转,风递轻烟贴水飞。yān chōu lǜ cǎo suí zhōu zhuǎn,fēng dì qīng yān tiē shuǐ fēi。
到此自然堪下泪,不须啼鸟劝如归。dào cǐ zì rán kān xià lèi,bù xū tí niǎo quàn rú guī。

春日即事

刘弇

岁月催人误壮图,风清官况强支吾。suì yuè cuī rén wù zhuàng tú,fēng qīng guān kuàng qiáng zhī wú。
春来酒病寻常有,老去花迷大杀无。chūn lái jiǔ bìng xún cháng yǒu,lǎo qù huā mí dà shā wú。
慵里盛添诗债负,闲中赢得睡工夫。yōng lǐ shèng tiān shī zhài fù,xián zhōng yíng dé shuì gōng fū。
谁知到此扁舟内,白面书生瘦矣乎。shuí zhī dào cǐ biǎn zhōu nèi,bái miàn shū shēng shòu yǐ hū。

舟中惊夏

刘弇

牡丹才过石榴开,岁月惊人老易催。mǔ dān cái guò shí liú kāi,suì yuè jīng rén lǎo yì cuī。
一面红颜春递去,满簪华发夏催来。yī miàn hóng yán chūn dì qù,mǎn zān huá fā xià cuī lái。
蝇头利禄徒劳耳,麟阁功名大晚哉。yíng tóu lì lù tú láo ěr,lín gé gōng míng dà wǎn zāi。
不必更增川上叹,及时行乐且衔杯。bù bì gèng zēng chuān shàng tàn,jí shí xíng lè qiě xián bēi。