古诗词

送李鹤田入浙赵春谷招

刘辰翁

天下南北车书通,行人点点过汴宫。tiān xià nán běi chē shū tōng,xíng rén diǎn diǎn guò biàn gōng。
空馀艮岳一拳土,黯惨如雪吹不融。kōng yú gěn yuè yī quán tǔ,àn cǎn rú xuě chuī bù róng。
平乘楼上王夷甫,一流中外泪如雨。píng chéng lóu shàng wáng yí fǔ,yī liú zhōng wài lèi rú yǔ。
西风羽扇不障尘,更是莲子随根去。xī fēng yǔ shàn bù zhàng chén,gèng shì lián zi suí gēn qù。
政事堂中三相公,往往退食如夔龙。zhèng shì táng zhōng sān xiāng gōng,wǎng wǎng tuì shí rú kuí lóng。
少年恸哭不见用,一语不合面发红。shǎo nián tòng kū bù jiàn yòng,yī yǔ bù hé miàn fā hóng。
八年流落无处所,合眼当朝遽如许。bā nián liú luò wú chù suǒ,hé yǎn dāng cháo jù rú xǔ。
忠魂不到海门潮,别殿芙蓉废为圃。zhōng hún bù dào hǎi mén cháo,bié diàn fú róng fèi wèi pǔ。
茫茫古路日平西,不信金铜不泪垂。máng máng gǔ lù rì píng xī,bù xìn jīn tóng bù lèi chuí。
浮沉亲故懒相问,白发唯有春风知。fú chén qīn gù lǎn xiāng wèn,bái fā wéi yǒu chūn fēng zhī。
李侯髀肉堪流涕,同谷哀吟越州弟。lǐ hóu bì ròu kān liú tì,tóng gǔ āi yín yuè zhōu dì。
买丝刺绣刺未成,公子翩翩雁书至。mǎi sī cì xiù cì wèi chéng,gōng zi piān piān yàn shū zhì。
飘飘起望白云间,裘雪牛车度赤山。piāo piāo qǐ wàng bái yún jiān,qiú xuě niú chē dù chì shān。
年馀七十能几见,我且欲往穷当还。nián yú qī shí néng jǐ jiàn,wǒ qiě yù wǎng qióng dāng hái。
平生高李经行处,寂寞断桥漂落絮。píng shēng gāo lǐ jīng xíng chù,jì mò duàn qiáo piāo luò xù。
不知到日似枯鱼,泪入黄河别鲂鱮。bù zhī dào rì shì kū yú,lèi rù huáng hé bié fáng xù。
当空殿阁密云团,曾和薰弦接羽翰。dāng kōng diàn gé mì yún tuán,céng hé xūn xián jiē yǔ hàn。
至今尚留花石否,杜鹃再赋长恨端。zhì jīn shàng liú huā shí fǒu,dù juān zài fù zhǎng hèn duān。
苏州正念东邻女,伤心更遇杨开府。sū zhōu zhèng niàn dōng lín nǚ,shāng xīn gèng yù yáng kāi fǔ。
语言憔悴敢分明,买酒行浇茂陵土。yǔ yán qiáo cuì gǎn fēn míng,mǎi jiǔ xíng jiāo mào líng tǔ。
刘辰翁

刘辰翁

刘辰翁(1233.2.4—1297.2.12),字会孟,别号须溪。庐陵灌溪(今江西省吉安市吉安县梅塘乡小灌村)人。南宋末年著名的爱国诗人。 景定三年(1262)登进士第。他一生一生致力于文学创作和文学批评活动,为后人留下了可贵的丰厚文化遗产,遗著由子刘将孙编为《须溪先生全集》,《宋史·艺文志》著录为一百卷,已佚。 刘辰翁的作品>>

猜您喜欢

临江仙·其七谢友人

刘辰翁

老去尚呼张丈,醉中自惜熊儿。lǎo qù shàng hū zhāng zhàng,zuì zhōng zì xī xióng ér。
越王台上鹧鸪啼。yuè wáng tái shàng zhè gū tí。
三朝臣不遇,无复好文时。sān cháo chén bù yù,wú fù hǎo wén shí。
情绪幽幽似结,鬓丝索索禁吹。qíng xù yōu yōu shì jié,bìn sī suǒ suǒ jìn chuī。
病来魂不到相思。bìng lái hún bù dào xiāng sī。
散人腰已散,倚杖叹吾衰。sàn rén yāo yǐ sàn,yǐ zhàng tàn wú shuāi。

临江仙·其八晓晴

刘辰翁

海日轻红通似脸,小窗明丽新晴。hǎi rì qīng hóng tōng shì liǎn,xiǎo chuāng míng lì xīn qíng。
满怀著甚是真情。mǎn huái zhù shén shì zhēn qíng。
不知春睡美,为爱晓寒轻。bù zhī chūn shuì měi,wèi ài xiǎo hán qīng。
说似吴山楼万叠,雪销未尽宫城。shuō shì wú shān lóu wàn dié,xuě xiāo wèi jǐn gōng chéng。
湖边柳色渐啼莺。hú biān liǔ sè jiàn tí yīng。
才听朝马动,一巷卖花声。cái tīng cháo mǎ dòng,yī xiàng mài huā shēng。

临江仙·其九有感

刘辰翁

过雁天边信息,两宫池上心情。guò yàn tiān biān xìn xī,liǎng gōng chí shàng xīn qíng。
沉思海角愤难平。chén sī hǎi jiǎo fèn nán píng。
山风欺客梦,耿耿到天明。shān fēng qī kè mèng,gěng gěng dào tiān míng。
幸自不争名利,闲愁夜夜如惊。xìng zì bù zhēng míng lì,xián chóu yè yè rú jīng。
明朝鬓白两三茎。míng cháo bìn bái liǎng sān jīng。
世人都不念,似汝复何成。shì rén dōu bù niàn,shì rǔ fù hé chéng。

临江仙·其一

刘辰翁

睡过花阴一丈,愁深酒力千钟。shuì guò huā yīn yī zhàng,chóu shēn jiǔ lì qiān zhōng。
梦魂不得似游蜂。mèng hún bù dé shì yóu fēng。
瓶花无密约,到处自神通。píng huā wú mì yuē,dào chù zì shén tōng。
天上西湖似锦,人间骄马如龙。tiān shàng xī hú shì jǐn,rén jiān jiāo mǎ rú lóng。
今年不与去年同。jīn nián bù yǔ qù nián tóng。
飘零终不恨,难与故人逢。piāo líng zhōng bù hèn,nán yǔ gù rén féng。

临江仙·其一十一端午

刘辰翁

幸自不须端帖子,闲中一句如无。xìng zì bù xū duān tiē zi,xián zhōng yī jù rú wú。
爱他午日午时书。ài tā wǔ rì wǔ shí shū。
惟应三五字,便是辟兵符。wéi yīng sān wǔ zì,biàn shì pì bīng fú。
久雨石鲸未没,小风纨扇相疏。jiǔ yǔ shí jīng wèi méi,xiǎo fēng wán shàn xiāng shū。
邀朋一笑共菖蒲。yāo péng yī xiào gòng chāng pú。
去年初禁酒,今日漫提壶。qù nián chū jìn jiǔ,jīn rì màn tí hú。

临江仙·其一十二坐悟

刘辰翁

我去就他甚易,他来认我良难。wǒ qù jiù tā shén yì,tā lái rèn wǒ liáng nán。
悟时到处是壶天。wù shí dào chù shì hú tiān。
古诗寻一句,危坐看香烟。gǔ shī xún yī jù,wēi zuò kàn xiāng yān。
金玉满堂不守,菁华岁月空迁。jīn yù mǎn táng bù shǒu,jīng huá suì yuè kōng qiān。
从今饱饭更安眠。cóng jīn bǎo fàn gèng ān mián。
丹经都不看,闲坐一千年。dān jīng dōu bù kàn,xián zuò yī qiān nián。

临江仙·其一十三辛巳端午和陈简斋韵

刘辰翁

旧日采莲羞半面,至今回首匆匆。jiù rì cǎi lián xiū bàn miàn,zhì jīn huí shǒu cōng cōng。
梦穿斜日水云红。mèng chuān xié rì shuǐ yún hóng。
痴心犹独自,等待郑公风。chī xīn yóu dú zì,děng dài zhèng gōng fēng。
海上颓云潮不返,侧身空堕辽东。hǎi shàng tuí yún cháo bù fǎn,cè shēn kōng duò liáo dōng。
人间天上几时同。rén jiān tiān shàng jǐ shí tóng。
宫衣元不遇,无语醉醒中。gōng yī yuán bù yù,wú yǔ zuì xǐng zhōng。

临江仙·其一十四闲居感旧

刘辰翁

昔走都门终夜雨,明朝泥淖堪惊。xī zǒu dōu mén zhōng yè yǔ,míng cháo ní nào kān jīng。
疏疏点点忽鸡鸣。shū shū diǎn diǎn hū jī míng。
数峰青似染,快活早来晴。shù fēng qīng shì rǎn,kuài huó zǎo lái qíng。
十五年间春梦断,乱山寒食清明。shí wǔ nián jiān chūn mèng duàn,luàn shān hán shí qīng míng。
无人挑菜踏青行。wú rén tiāo cài tà qīng xíng。
青鸠啼雨外,闲听寺中声。qīng jiū tí yǔ wài,xián tīng sì zhōng shēng。

鹧鸪天·其一九日

刘辰翁

白白江南一信霜。bái bái jiāng nán yī xìn shuāng。
过都字不到衡阳。guò dōu zì bù dào héng yáng。
老嘉破帽并吹却,未省西风似此狂。lǎo jiā pò mào bìng chuī què,wèi shěng xī fēng shì cǐ kuáng。
攀北斗,酌天浆。pān běi dòu,zhuó tiān jiāng。
月香满似菊花黄。yuè xiāng mǎn shì jú huā huáng。
神仙暗度龙山劫,鸡犬人间百战场。shén xiān àn dù lóng shān jié,jī quǎn rén jiān bǎi zhàn chǎng。

鹧鸪天·其二寿康教

刘辰翁

白发平津起袖然。bái fā píng jīn qǐ xiù rán。
燕飞定远望生还。yàn fēi dìng yuǎn wàng shēng hái。
世间最有团栾乐,又是平平过一年。shì jiān zuì yǒu tuán luán lè,yòu shì píng píng guò yī nián。
银信近,玉鞭先。yín xìn jìn,yù biān xiān。
东来西去爵衔鳣。dōng lái xī qù jué xián zhān。
人生有命迟迟好,且喜称觞寿母前。rén shēng yǒu mìng chí chí hǎo,qiě xǐ chēng shāng shòu mǔ qián。

鹧鸪天·其三寿赵松庐

刘辰翁

占得春风五日先。zhàn dé chūn fēng wǔ rì xiān。
至今住处是开元。zhì jīn zhù chù shì kāi yuán。
写真若遇丹元子,只著当时宫锦船。xiě zhēn ruò yù dān yuán zi,zhǐ zhù dāng shí gōng jǐn chuán。
松戴雪,自苍然。sōng dài xuě,zì cāng rán。
八公花下少如前。bā gōng huā xià shǎo rú qián。
看来天上多辛苦,且住人间五百年。kàn lái tiān shàng duō xīn kǔ,qiě zhù rén jiān wǔ bǎi nián。

鹧鸪天·其四和谢胡盘居贶橘为寿

刘辰翁

自入孤山分外香。zì rù gū shān fēn wài xiāng。
南枝不改旧时妆。nán zhī bù gǎi jiù shí zhuāng。
为曾盘里承青眼,一见溪头道胜常。wèi céng pán lǐ chéng qīng yǎn,yī jiàn xī tóu dào shèng cháng。
商山乐,又相羊。shāng shān lè,yòu xiāng yáng。
上方不复记传觞。shàng fāng bù fù jì chuán shāng。
橘中个个盘深窈,依倚东风局意长。jú zhōng gè gè pán shēn yǎo,yī yǐ dōng fēng jú yì zhǎng。

鹧鸪天·其五迎春

刘辰翁

去年太岁田间土,明日香烟壁下尘。qù nián tài suì tián jiān tǔ,míng rì xiāng yān bì xià chén。
马上新人红又紫,眼前歌妓送还迎。mǎ shàng xīn rén hóng yòu zǐ,yǎn qián gē jì sòng hái yíng。
钗头燕,胜金紃。chāi tóu yàn,shèng jīn xún。
燕歌赵舞动南人。yàn gē zhào wǔ dòng nán rén。
遗民植杖唐巾起,闲伴儿童看立春。yí mín zhí zhàng táng jīn qǐ,xián bàn ér tóng kàn lì chūn。

鹧鸪天·其六立春后即事

刘辰翁

旧日桃符管送迎。jiù rì táo fú guǎn sòng yíng。
灯毯爆竹斗先嬴。dēng tǎn bào zhú dòu xiān yíng。
鹿门乱走团栾久,才到城门有鼓声。lù mén luàn zǒu tuán luán jiǔ,cái dào chéng mén yǒu gǔ shēng。
梅弄雪,柳窥晴。méi nòng xuě,liǔ kuī qíng。
残年犹自冷如冰。cán nián yóu zì lěng rú bīng。
欲知春色招人醉,须是元宵与踏青。yù zhī chūn sè zhāo rén zuì,xū shì yuán xiāo yǔ tà qīng。

鹧鸪天·其七赠妓

刘辰翁

暖逼酥枝渐渐融。nuǎn bī sū zhī jiàn jiàn róng。
双飞谁识蝶雌雄。shuāng fēi shuí shí dié cí xióng。
歌声已逐行云去,花片偏来酒盏中。gē shēng yǐ zhú xíng yún qù,huā piàn piān lái jiǔ zhǎn zhōng。
眉月冷,画楼空。méi yuè lěng,huà lóu kōng。
酒阑犹未见情钟。jiǔ lán yóu wèi jiàn qíng zhōng。
直须把烛穿花帐,方见佳人玉面红。zhí xū bǎ zhú chuān huā zhàng,fāng jiàn jiā rén yù miàn hóng。