古诗词

满路花

欧阳修

铜荷融烛泪,金兽啮扉环。tóng hé róng zhú lèi,jīn shòu niè fēi huán。
兰堂春夜疑,惜更残。lán táng chūn yè yí,xī gèng cán。
落花风雨,向晓作轻寒。luò huā fēng yǔ,xiàng xiǎo zuò qīng hán。
金龟朝早,香衾馀暖,殢娇由自慵眠。jīn guī cháo zǎo,xiāng qīn yú nuǎn,tì jiāo yóu zì yōng mián。
小鬟无事须来唤,呵破点唇檀。xiǎo huán wú shì xū lái huàn,hē pò diǎn chún tán。
回身还、却背屏山。huí shēn hái què bèi píng shān。
春禽飞下,帘外日三竿。chūn qín fēi xià,lián wài rì sān gān。
起来云鬓乱,不妆红粉,下阶且上秋千。qǐ lái yún bìn luàn,bù zhuāng hóng fěn,xià jiē qiě shàng qiū qiān。
欧阳修

欧阳修

欧阳修(1007-1072),字永叔,号醉翁,晚号“六一居士”。汉族,吉州永丰(今江西省永丰县)人,因吉州原属庐陵郡,以“庐陵欧阳修”自居。谥号文忠,世称欧阳文忠公。北宋政治家、文学家、史学家,与韩愈、柳宗元、王安石、苏洵、苏轼、苏辙、曾巩合称“唐宋八大家”。后人又将其与韩愈、柳宗元和苏轼合称“千古文章四大家”。 欧阳修的作品>>

猜您喜欢

有马示徐无党

欧阳修

吾有千里马,毛骨何萧森。wú yǒu qiān lǐ mǎ,máo gǔ hé xiāo sēn。
疾驰如奔风,白日无留阴。jí chí rú bēn fēng,bái rì wú liú yīn。
徐驱当大道,步骤中五音。xú qū dāng dà dào,bù zhòu zhōng wǔ yīn。
马虽有四足,迟速在吾心。mǎ suī yǒu sì zú,chí sù zài wú xīn。
六辔应吾手,调和如瑟琴。liù pèi yīng wú shǒu,diào hé rú sè qín。
东西与南北,高下山与林。dōng xī yǔ nán běi,gāo xià shān yǔ lín。
惟意所欲适,九州可周寻。wéi yì suǒ yù shì,jiǔ zhōu kě zhōu xún。
至哉人与马,两乐不相侵。zhì zāi rén yǔ mǎ,liǎng lè bù xiāng qīn。
伯乐识其外,徒知价千金。bó lè shí qí wài,tú zhī jià qiān jīn。
王良得其性,此术固已深。wáng liáng dé qí xìng,cǐ shù gù yǐ shēn。
良马须善驭,吾言可为箴。liáng mǎ xū shàn yù,wú yán kě wèi zhēn。

天辰

欧阳修

天形如车轮,昼夜常不息。tiān xíng rú chē lún,zhòu yè cháng bù xī。
三辰随出没,曾不差分刻。sān chén suí chū méi,céng bù chà fēn kè。
北辰居其所,帝座严尊极。běi chén jū qí suǒ,dì zuò yán zūn jí。
众星拱而环,大小各有职。zhòng xīng gǒng ér huán,dà xiǎo gè yǒu zhí。
不动以临之,任德不任力。bù dòng yǐ lín zhī,rèn dé bù rèn lì。
天辰主下土,万物由生殖。tiān chén zhǔ xià tǔ,wàn wù yóu shēng zhí。
一动与一静,同功而异域。yī dòng yǔ yī jìng,tóng gōng ér yì yù。
惟王知法此,所以治万国。wéi wáng zhī fǎ cǐ,suǒ yǐ zhì wàn guó。

再和圣俞见答

欧阳修

两畿相望东与西,书来三日犹为稽。liǎng jī xiāng wàng dōng yǔ xī,shū lái sān rì yóu wèi jī。
短篇投子譬瓦砾,敢辱报之金袅蹄。duǎn piān tóu zi pì wǎ lì,gǎn rǔ bào zhī jīn niǎo tí。
文章至宝被埋没,气象往往干云霓。wén zhāng zhì bǎo bèi mái méi,qì xiàng wǎng wǎng gàn yún ní。
飞黄伯乐不世出,四顾骧首空长嘶。fēi huáng bó lè bù shì chū,sì gù xiāng shǒu kōng zhǎng sī。
嗟哉我岂敢知子,论诗赖子初指迷。jiē zāi wǒ qǐ gǎn zhī zi,lùn shī lài zi chū zhǐ mí。
子言古淡有真味,大羹岂须调以齑。zi yán gǔ dàn yǒu zhēn wèi,dà gēng qǐ xū diào yǐ jī。
怜我区区欲彊学,跛鳖曾不离污泥。lián wǒ qū qū yù jiàng xué,bǒ biē céng bù lí wū ní。
问子初何得臻此,岂能直到无阶梯。wèn zi chū hé dé zhēn cǐ,qǐ néng zhí dào wú jiē tī。
如其所得自勤苦,何惮入海求灵犀。rú qí suǒ dé zì qín kǔ,hé dàn rù hǎi qiú líng xī。
周旋二纪陪唱和,凡翼每并鸾凰栖。zhōu xuán èr jì péi chàng hé,fán yì měi bìng luán huáng qī。
有时争胜不量力,何异弱鲁攻彊齐。yǒu shí zhēng shèng bù liàng lì,hé yì ruò lǔ gōng jiàng qí。
念子京师苦憔悴,经年陋巷听朝鸡。niàn zi jīng shī kǔ qiáo cuì,jīng nián lòu xiàng tīng cháo jī。
儿啼妻噤午未饭,得米宁择秕与稊。ér tí qī jìn wǔ wèi fàn,dé mǐ níng zé bǐ yǔ tí。
石上紫豪家故有,剡藤莹滑如玻璃。shí shàng zǐ háo jiā gù yǒu,shàn téng yíng huá rú bō lí。
追惟平昔念少壮,零落生死嗟分睽。zhuī wéi píng xī niàn shǎo zhuàng,líng luò shēng sǐ jiē fēn kuí。
一挥累纸恣奔放,骏若驾骆仍骖骊。yī huī lèi zhǐ zì bēn fàng,jùn ruò jià luò réng cān lí。
腹虽枵虚气豪横,犹胜谄笑病夏畦。fù suī xiāo xū qì háo héng,yóu shèng chǎn xiào bìng xià qí。
名声不朽岂易得,仕宦得路终当跻。míng shēng bù xiǔ qǐ yì dé,shì huàn dé lù zhōng dāng jī。
年来无物不可爱,花发有酒谁同携。nián lái wú wù bù kě ài,huā fā yǒu jiǔ shuí tóng xié。
问我居留亦何事,方春苦旱忧民犁。wèn wǒ jū liú yì hé shì,fāng chūn kǔ hàn yōu mín lí。

感春杂言

欧阳修

鸠鸣兮屋上,雀噪兮檐间。jiū míng xī wū shàng,què zào xī yán jiān。
百鸟感春阳,有如动机关。bǎi niǎo gǎn chūn yáng,yǒu rú dòng jī guān。
雄雌相呼和,日夕聒聒不得闲。xióng cí xiāng hū hé,rì xī guā guā bù dé xián。
砌下两株树,枯条有谁攀。qì xià liǎng zhū shù,kū tiáo yǒu shuí pān。
春风一夜来,花叶何班班。chūn fēng yī yè lái,huā yè hé bān bān。
乃知天巧夺人力,能使枯木生红颜。nǎi zhī tiān qiǎo duó rén lì,néng shǐ kū mù shēng hóng yán。
奈何人为万物灵,不及草木与飞翾。nài hé rén wèi wàn wù líng,bù jí cǎo mù yǔ fēi xuān。
自从春来何所觉,但怪睡美不觉白日高南山。zì cóng chūn lái hé suǒ jué,dàn guài shuì měi bù jué bái rì gāo nán shān。
行逢百花不着眼,岂念四气如回环。xíng féng bǎi huā bù zhe yǎn,qǐ niàn sì qì rú huí huán。
却思年少忆前事,虽有驵骏难追还。què sī nián shǎo yì qián shì,suī yǒu zǎng jùn nán zhuī hái。
奈何来日尚可乐,曾不勉彊相牵扳。nài hé lái rì shàng kě lè,céng bù miǎn jiàng xiāng qiān bān。
渌酒如春波,黄金为谁悭。lù jiǔ rú chūn bō,huáng jīn wèi shuí qiān。
人生一世中,一步百险艰。rén shēng yī shì zhōng,yī bù bǎi xiǎn jiān。
俟河之清不可得,聊自歌此讥愚顽。qí hé zhī qīng bù kě dé,liáo zì gē cǐ jī yú wán。

庐山高赠同年刘中允

欧阳修

庐山高哉几千仞兮,根盘几百里,巀然屹立乎长江。lú shān gāo zāi jǐ qiān rèn xī,gēn pán jǐ bǎi lǐ,jié rán yì lì hū zhǎng jiāng。
长江西来走其下,是为扬澜左里兮,洪涛巨浪日夕相舂撞。zhǎng jiāng xī lái zǒu qí xià,shì wèi yáng lán zuǒ lǐ xī,hóng tāo jù làng rì xī xiāng chōng zhuàng。
云消风止水镜净,泊舟登岸而远望兮。yún xiāo fēng zhǐ shuǐ jìng jìng,pō zhōu dēng àn ér yuǎn wàng xī。
上摩青苍以晻霭,下压后土之鸿厖。shàng mó qīng cāng yǐ àn ǎi,xià yā hòu tǔ zhī hóng páng。
试往造乎其间兮,攀缘石磴窥空谾。shì wǎng zào hū qí jiān xī,pān yuán shí dèng kuī kōng hōng。
千岩万壑响松桧,悬崖巨石飞流淙。qiān yán wàn hè xiǎng sōng guì,xuán yá jù shí fēi liú cóng。
水声聒聒乱人耳,六月飞雪洒石矼。shuǐ shēng guā guā luàn rén ěr,liù yuè fēi xuě sǎ shí gāng。
仙翁释子亦往往而逢兮,吾尝恶其学幻而言哤。xiān wēng shì zi yì wǎng wǎng ér féng xī,wú cháng è qí xué huàn ér yán máng。
但见丹霞翠壁远近映楼阁,晨钟暮鼓杳霭罗幡幢。dàn jiàn dān xiá cuì bì yuǎn jìn yìng lóu gé,chén zhōng mù gǔ yǎo ǎi luó fān chuáng。
幽花野草不知其名兮,风吹露湿香涧谷,时有白鹤飞来双。yōu huā yě cǎo bù zhī qí míng xī,fēng chuī lù shī xiāng jiàn gǔ,shí yǒu bái hè fēi lái shuāng。
幽寻远去不可极,便欲绝世遗纷痝。yōu xún yuǎn qù bù kě jí,biàn yù jué shì yí fēn máng。
羡君买田筑室老其下,插秧盈畴兮酿酒盈缸。xiàn jūn mǎi tián zhù shì lǎo qí xià,chā yāng yíng chóu xī niàng jiǔ yíng gāng。
欲令浮岚暖翠千万状,坐卧常对乎轩窗。yù lìng fú lán nuǎn cuì qiān wàn zhuàng,zuò wò cháng duì hū xuān chuāng。
君怀磊砢有至宝,世俗不辨珉与玒。jūn huái lěi kē yǒu zhì bǎo,shì sú bù biàn mín yǔ hóng。
策名为吏二十载,青衫白首困一邦。cè míng wèi lì èr shí zài,qīng shān bái shǒu kùn yī bāng。
宠荣声利不可以苟屈兮,自非青云白石有深趣,其气兀硉何由降。chǒng róng shēng lì bù kě yǐ gǒu qū xī,zì fēi qīng yún bái shí yǒu shēn qù,qí qì wù lù hé yóu jiàng。
丈夫壮节似君少,嗟我欲说安得巨笔如长杠。zhàng fū zhuàng jié shì jūn shǎo,jiē wǒ yù shuō ān dé jù bǐ rú zhǎng gāng。

送徐生

欧阳修

河南地望雄西京,相公好贤天下称。hé nán dì wàng xióng xī jīng,xiāng gōng hǎo xián tiān xià chēng。
吹嘘死灰生气燄,谈笑暖律回严凝。chuī xū sǐ huī shēng qì yàn,tán xiào nuǎn lǜ huí yán níng。
曾陪樽俎被顾盻,罗列台阁皆名卿。céng péi zūn zǔ bèi gù xì,luó liè tái gé jiē míng qīng。
徐生南国后来秀,得官古县依崤陵。xú shēng nán guó hòu lái xiù,dé guān gǔ xiàn yī xiáo líng。
脚靴手板实卑贱,贤俊未可吏事绳。jiǎo xuē shǒu bǎn shí bēi jiàn,xián jùn wèi kě lì shì shéng。
携文百篇赴知己,西望未到气已增。xié wén bǎi piān fù zhī jǐ,xī wàng wèi dào qì yǐ zēng。
我昔初官便伊洛,当时意气尤骄矜。wǒ xī chū guān biàn yī luò,dāng shí yì qì yóu jiāo jīn。
主人乐士喜文学,幕府最盛多交朋。zhǔ rén lè shì xǐ wén xué,mù fǔ zuì shèng duō jiāo péng。
园林相映花百种,都邑四顾山千层。yuán lín xiāng yìng huā bǎi zhǒng,dōu yì sì gù shān qiān céng。
朝行绿槐听流水,夜饮翠幕张红灯。cháo xíng lǜ huái tīng liú shuǐ,yè yǐn cuì mù zhāng hóng dēng。
尔来飘流二十载,鬓发萧索垂霜冰。ěr lái piāo liú èr shí zài,bìn fā xiāo suǒ chuí shuāng bīng。
同时并游在者几,旧事欲说无人应。tóng shí bìng yóu zài zhě jǐ,jiù shì yù shuō wú rén yīng。
文章无用等画虎,名誉过耳如飞蝇。wén zhāng wú yòng děng huà hǔ,míng yù guò ěr rú fēi yíng。
荣华万事不入眼,忧患百虑来填膺。róng huá wàn shì bù rù yǎn,yōu huàn bǎi lǜ lái tián yīng。
羡子年少正得路,有如扶桑初日升。xiàn zi nián shǎo zhèng dé lù,yǒu rú fú sāng chū rì shēng。
名高场屋已得俊,世有龙门今复登。míng gāo chǎng wū yǐ dé jùn,shì yǒu lóng mén jīn fù dēng。
出门相送亲与友,何异篱鴳瞻云鹏。chū mén xiāng sòng qīn yǔ yǒu,hé yì lí yàn zhān yún péng。
嗟吾笔砚久已格,感激短章因子兴。jiē wú bǐ yàn jiǔ yǐ gé,gǎn jī duǎn zhāng yīn zi xīng。

葛氏鼎

欧阳修

大河昔决东南流,萧条东郡今遗湫。dà hé xī jué dōng nán liú,xiāo tiáo dōng jùn jīn yí jiǎo。
我从故老问其由,云古五鼎藏高丘。wǒ cóng gù lǎo wèn qí yóu,yún gǔ wǔ dǐng cáng gāo qiū。
地灵川秀草木稠,郁郁佳气蒸常浮。dì líng chuān xiù cǎo mù chóu,yù yù jiā qì zhēng cháng fú。
惟物伏见数有周,秘藏奇怪神所搜。wéi wù fú jiàn shù yǒu zhōu,mì cáng qí guài shén suǒ sōu。
天昏地惨鬼哭幽,至宝欲出风云愁。tiān hūn dì cǎn guǐ kū yōu,zhì bǎo yù chū fēng yún chóu。
荡摇山川失维陬,九龙大战驱蛟虬。dàng yáo shān chuān shī wéi zōu,jiǔ lóng dà zhàn qū jiāo qiú。
割然岸烈轰云骉,滑人夜惊鸟嘲啁。gē rán àn liè hōng yún biāo,huá rén yè jīng niǎo cháo zhāo。
妇走抱儿扶白头,苍生仰叫黄屋忧。fù zǒu bào ér fú bái tóu,cāng shēng yǎng jiào huáng wū yōu。
聚徒百万如蚍蜉,千金一扫随浮沤。jù tú bǎi wàn rú pí fú,qiān jīn yī sǎo suí fú ōu。
天旋海沸动九州,此鼎始出人间留。tiān xuán hǎi fèi dòng jiǔ zhōu,cǐ dǐng shǐ chū rén jiān liú。
滑人得之不敢收,奇模古质非今侔。huá rén dé zhī bù gǎn shōu,qí mó gǔ zhì fēi jīn móu。
器大难用识者不,以示世俗遭揶揄。qì dà nán yòng shí zhě bù,yǐ shì shì sú zāo yé yú。
明堂会朝飨诸侯,饔官有品供王羞。míng táng huì cháo xiǎng zhū hóu,yōng guān yǒu pǐn gōng wáng xiū。
调以五味烹全牛,时有用舍吾无求。diào yǐ wǔ wèi pēng quán niú,shí yǒu yòng shě wú wú qiú。
二三子学雕琳球,见之始惊中叹愀。èr sān zi xué diāo lín qiú,jiàn zhī shǐ jīng zhōng tàn qiǎo。
披荒斫古争穷蒐,苦语难出声咿嚘。pī huāng zhuó gǔ zhēng qióng sōu,kǔ yǔ nán chū shēng yī yōu。
马图出河龟负畴,自古怪说何悠悠。mǎ tú chū hé guī fù chóu,zì gǔ guài shuō hé yōu yōu。
嗟吾老矣不能休,勉彊作诗惭效尤。jiē wú lǎo yǐ bù néng xiū,miǎn jiàng zuò shī cán xiào yóu。

欧阳修

开元无事二十年,五兵不用太白闲。kāi yuán wú shì èr shí nián,wǔ bīng bù yòng tài bái xián。
太白之精下人间,李白高歌蜀道难。tài bái zhī jīng xià rén jiān,lǐ bái gāo gē shǔ dào nán。
蜀道之难难于上青天,李白落笔生云烟。shǔ dào zhī nán nán yú shàng qīng tiān,lǐ bái luò bǐ shēng yún yān。
千奇万险不可攀,却视蜀道犹平川。qiān qí wàn xiǎn bù kě pān,què shì shǔ dào yóu píng chuān。
宫娃扶来白已醉,醉里诗成醒不记。gōng wá fú lái bái yǐ zuì,zuì lǐ shī chéng xǐng bù jì。
忽然乘兴登名山,龙咆虎啸松风寒。hū rán chéng xīng dēng míng shān,lóng páo hǔ xiào sōng fēng hán。
山头婆娑弄明月,九域尘土悲人寰。shān tóu pó suō nòng míng yuè,jiǔ yù chén tǔ bēi rén huán。
吹笙饮酒紫阳家,紫阳真人驾云车。chuī shēng yǐn jiǔ zǐ yáng jiā,zǐ yáng zhēn rén jià yún chē。
空山流水空流花,飘然已去凌青霞。kōng shān liú shuǐ kōng liú huā,piāo rán yǐ qù líng qīng xiá。
下看区区郊与岛,萤飞露湿吟秋草。xià kàn qū qū jiāo yǔ dǎo,yíng fēi lù shī yín qiū cǎo。

边户

欧阳修

家世为边户,年年常备胡。jiā shì wèi biān hù,nián nián cháng bèi hú。
儿僮习鞍马,妇女能弯弧。ér tóng xí ān mǎ,fù nǚ néng wān hú。
胡尘朝夕起,虏骑蔑如无。hú chén cháo xī qǐ,lǔ qí miè rú wú。
邂逅辄相射,杀伤两常俱。xiè hòu zhé xiāng shè,shā shāng liǎng cháng jù。
自从澶州盟,南北结欢娱。zì cóng chán zhōu méng,nán běi jié huān yú。
虽云免战斗,两地供赋租。suī yún miǎn zhàn dòu,liǎng dì gōng fù zū。
将吏戒生事,庙堂为远图。jiāng lì jiè shēng shì,miào táng wèi yuǎn tú。
身居界河上,不敢界河渔。shēn jū jiè hé shàng,bù gǎn jiè hé yú。

梅圣俞寄银杏

欧阳修

鹅毛赠千里,所重以其人。é máo zèng qiān lǐ,suǒ zhòng yǐ qí rén。
鸭脚虽百个,得之诚可珍。yā jiǎo suī bǎi gè,dé zhī chéng kě zhēn。
问予得之谁,诗老远且贫。wèn yǔ dé zhī shuí,shī lǎo yuǎn qiě pín。
霜野摘林实,京师寄时新。shuāng yě zhāi lín shí,jīng shī jì shí xīn。
封包虽甚微,采掇皆躬亲。fēng bāo suī shén wēi,cǎi duō jiē gōng qīn。
物贱以人贵,人贤弃而沦。wù jiàn yǐ rén guì,rén xián qì ér lún。
开缄重嗟惜,诗以报殷勤。kāi jiān zhòng jiē xī,shī yǐ bào yīn qín。

与子华原父小饮坐中寄同州江十学士休复

欧阳修

岁晚忽不乐,相过偶乘闲。suì wǎn hū bù lè,xiāng guò ǒu chéng xián。
百年才几进,一笑得亦艰。bǎi nián cái jǐ jìn,yī xiào dé yì jiān。
有酒醉嘉客,无钱买娇鬟。yǒu jiǔ zuì jiā kè,wú qián mǎi jiāo huán。
问予官何为,侍从联朝班。wèn yǔ guān hé wèi,shì cóng lián cháo bān。
朝廷多贤材,何用蒯与菅。cháo tíng duō xián cái,hé yòng kuǎi yǔ jiān。
白发垂两鬓,黄金腰九环。bái fā chuí liǎng bìn,huáng jīn yāo jiǔ huán。
奈何章绶荣,饰此木石顽。nài hé zhāng shòu róng,shì cǐ mù shí wán。
于国略无补,有惭常在颜。yú guó lüè wú bǔ,yǒu cán cháng zài yán。
幸蒙二三友,相与文字间。xìng méng èr sān yǒu,xiāng yǔ wén zì jiān。
江子独舍我,高鸿去难攀。jiāng zi dú shě wǒ,gāo hóng qù nán pān。
秋风动沙苑,郡阁当南山。qiū fēng dòng shā yuàn,jùn gé dāng nán shān。
吟咏日多暇,诏条宽可颁。yín yǒng rì duō xiá,zhào tiáo kuān kě bān。
寒云雪纷糅,幽鸟春绵蛮。hán yún xuě fēn róu,yōu niǎo chūn mián mán。
胜事日向好,思君何时还。shèng shì rì xiàng hǎo,sī jūn hé shí hái。

述怀

欧阳修

岁律忽其周,阴风惨辽夐。suì lǜ hū qí zhōu,yīn fēng cǎn liáo xiòng。
孤怀念时节,朽质惊衰病。gū huái niàn shí jié,xiǔ zhì jīng shuāi bìng。
忆始来京师,街槐绿方映。yì shǐ lái jīng shī,jiē huái lǜ fāng yìng。
清霜一以零,众木少坚劲。qīng shuāng yī yǐ líng,zhòng mù shǎo jiān jìn。
物理固如此,人生宁久盛。wù lǐ gù rú cǐ,rén shēng níng jiǔ shèng。
当时不树立,后世犹讥评。dāng shí bù shù lì,hòu shì yóu jī píng。
顾我实孤生,饥寒谈孔孟。gù wǒ shí gū shēng,jī hán tán kǒng mèng。
壮年犹勇为,刺口论时政。zhuàng nián yóu yǒng wèi,cì kǒu lùn shí zhèng。
中间蒙选擢,官实居谏诤。zhōng jiān méng xuǎn zhuó,guān shí jū jiàn zhèng。
岂知身愈危,惟恐职不称。qǐ zhī shēn yù wēi,wéi kǒng zhí bù chēng。
十年困风波,九死出槛阱。shí nián kùn fēng bō,jiǔ sǐ chū kǎn jǐng。
再生君父恩,知报犬马性。zài shēng jūn fù ēn,zhī bào quǎn mǎ xìng。
归来见亲识,握手相吊庆。guī lái jiàn qīn shí,wò shǒu xiāng diào qìng。
丹心皎虽存,白发生已迸。dān xīn jiǎo suī cún,bái fā shēng yǐ bèng。
惭无羽毛彩,来与鸾凰并。cán wú yǔ máo cǎi,lái yǔ luán huáng bìng。
铩翮追群翔,孤唳惊众听。shā hé zhuī qún xiáng,gū lì jīng zhòng tīng。
严严玉堂署,清禁肃而静。yán yán yù táng shǔ,qīng jìn sù ér jìng。
职业愧论思,文章惭诰命。zhí yè kuì lùn sī,wén zhāng cán gào mìng。
厚颜难久居,归计无荒径。hòu yán nán jiǔ jū,guī jì wú huāng jìng。
偷闲就朋友,笑语杂嘲咏。tōu xián jiù péng yǒu,xiào yǔ zá cháo yǒng。
欢情虽索寞,得酒犹豪横。huān qíng suī suǒ mò,dé jiǔ yóu háo héng。
群居固可乐,宠禄尤难幸。qún jū gù kě lè,chǒng lù yóu nán xìng。
何日早收身,江湖一渔艇。hé rì zǎo shōu shēn,jiāng hú yī yú tǐng。

和刘原父澄心纸

欧阳修

君不见曼卿子美真奇才,久已零落埋黄埃。jūn bù jiàn màn qīng zi měi zhēn qí cái,jiǔ yǐ líng luò mái huáng āi。
子美生穷死愈贵,残章断稿如琼瑰。zi měi shēng qióng sǐ yù guì,cán zhāng duàn gǎo rú qióng guī。
曼卿醉题红粉壁,壁粉已剥昏烟煤。màn qīng zuì tí hóng fěn bì,bì fěn yǐ bō hūn yān méi。
河倾昆仑势曲折,雪压太华高崔嵬。hé qīng kūn lún shì qū zhé,xuě yā tài huá gāo cuī wéi。
自从二子相继没,山川气象皆低摧。zì cóng èr zi xiāng jì méi,shān chuān qì xiàng jiē dī cuī。
君家虽有澄心纸,有敢下笔知谁哉。jūn jiā suī yǒu chéng xīn zhǐ,yǒu gǎn xià bǐ zhī shuí zāi。
宣州诗翁饿欲死,黄鹄折翼鸣声哀。xuān zhōu shī wēng è yù sǐ,huáng gǔ zhé yì míng shēng āi。
有时得饱好言语,似听高唱倾金罍。yǒu shí dé bǎo hǎo yán yǔ,shì tīng gāo chàng qīng jīn léi。
二子虽死此翁在,老手尚能工剪裁。èr zi suī sǐ cǐ wēng zài,lǎo shǒu shàng néng gōng jiǎn cái。
奈何不寄反示我,如弃正论求俳诙。nài hé bù jì fǎn shì wǒ,rú qì zhèng lùn qiú pái huī。
嗟我今衰不复昔,空能把卷阖且开。jiē wǒ jīn shuāi bù fù xī,kōng néng bǎ juǎn hé qiě kāi。
百年干戈流战血,一国歌舞今荒台。bǎi nián gàn gē liú zhàn xuè,yī guó gē wǔ jīn huāng tái。
当时百物尽精好,往往遗弃沦蒿莱。dāng shí bǎi wù jǐn jīng hǎo,wǎng wǎng yí qì lún hāo lái。
君从何处得此纸,纯坚莹腻卷百枚。jūn cóng hé chù dé cǐ zhǐ,chún jiān yíng nì juǎn bǎi méi。
官曹职事喜闲暇,台阁唱和相追陪。guān cáo zhí shì xǐ xián xiá,tái gé chàng hé xiāng zhuī péi。
文章自古世不乏,间出安知无后来。wén zhāng zì gǔ shì bù fá,jiān chū ān zhī wú hòu lái。

奉使契丹道中答刘原父桑干河见寄之作

欧阳修

忆昨初受命,同下紫宸朝。yì zuó chū shòu mìng,tóng xià zǐ chén cháo。
问君当何之,笑指北斗杓。wèn jūn dāng hé zhī,xiào zhǐ běi dòu biāo。
共念到几时,春风约回镳。gòng niàn dào jǐ shí,chūn fēng yuē huí biāo。
所持既异事,前后忽相辽。suǒ chí jì yì shì,qián hòu hū xiāng liáo。
风月坐易失,山川行知遥。fēng yuè zuò yì shī,shān chuān xíng zhī yáo。
回头三千里,双阙在紫霄。huí tóu sān qiān lǐ,shuāng quē zài zǐ xiāo。
我老倦鞍马,安能事吟嘲。wǒ lǎo juàn ān mǎ,ān néng shì yín cháo。
君才绰有馀,新句益飘飘。jūn cái chuò yǒu yú,xīn jù yì piāo piāo。
前日逢吕郭,解鞍憩山腰。qián rì féng lǚ guō,jiě ān qì shān yāo。
僮仆相问喜,马鸣亦萧萧。tóng pū xiāng wèn xǐ,mǎ míng yì xiāo xiāo。
出君桑干诗,寄我慰寂寥。chū jūn sāng gàn shī,jì wǒ wèi jì liáo。
又喜前见君,相期驻征轺。yòu xǐ qián jiàn jūn,xiāng qī zhù zhēng yáo。
虽知不久留,一笑乐亦聊。suī zhī bù jiǔ liú,yī xiào lè yì liáo。
归路践冰雪,还爱脱狐貂。guī lù jiàn bīng xuě,hái ài tuō hú diāo。
君行我即至,春酒待相邀。jūn xíng wǒ jí zhì,chūn jiǔ dài xiāng yāo。

书素屏

欧阳修

我行三千里,何物与我亲。wǒ xíng sān qiān lǐ,hé wù yǔ wǒ qīn。
念此尺素屏,曾不离我身。niàn cǐ chǐ sù píng,céng bù lí wǒ shēn。
旷野多黄沙,当午白日昏。kuàng yě duō huáng shā,dāng wǔ bái rì hūn。
风力若牛弩,飞砂还射人。fēng lì ruò niú nǔ,fēi shā hái shè rén。
暮投山椒馆,休此车马勤。mù tóu shān jiāo guǎn,xiū cǐ chē mǎ qín。
开屏置床头,辗转夜向晨。kāi píng zhì chuáng tóu,niǎn zhuǎn yè xiàng chén。
卧听穹庐外,北风驱雪云。wò tīng qióng lú wài,běi fēng qū xuě yún。
勿愁明日雪,且拥狐貂温。wù chóu míng rì xuě,qiě yōng hú diāo wēn。
君命固有严,羁旅诚苦辛。jūn mìng gù yǒu yán,jī lǚ chéng kǔ xīn。
但苟一夕安,其馀非所云。dàn gǒu yī xī ān,qí yú fēi suǒ yún。