古诗词

和昭德孙燕子韵

何梦桂

飘零短翅叹谁同,犹记当年系足红。piāo líng duǎn chì tàn shuí tóng,yóu jì dāng nián xì zú hóng。
人事合离梦槐国,岁时来去旅新丰。rén shì hé lí mèng huái guó,suì shí lái qù lǚ xīn fēng。
新楼绿幕无巢地,故国乌衣隔海风。xīn lóu lǜ mù wú cháo dì,gù guó wū yī gé hǎi fēng。
说尽兴亡人不识,春风双泪白须翁。shuō jǐn xīng wáng rén bù shí,chūn fēng shuāng lèi bái xū wēng。
何梦桂

何梦桂

淳安人,生卒年均不详,约宋度宗咸淳中前后在世。咸淳元年,(公元一二六五年)进士,为太常博士,历监察御史官,大理寺卿。引疾去,筑室小酉源。元至元中,屡召不起,终于家。梦桂精于易,著有易衍及中庸,致用。 何梦桂的作品>>

猜您喜欢

蛟龙歌

何梦桂

生物具角齿,每每与物抗。shēng wù jù jiǎo chǐ,měi měi yǔ wù kàng。
蹈阱虎以刚,触籓羊以壮。dǎo jǐng hǔ yǐ gāng,chù fān yáng yǐ zhuàng。
世间怪物有蛟龙,三百六十虫之长。shì jiān guài wù yǒu jiāo lóng,sān bǎi liù shí chóng zhī zhǎng。
神灵出嘘吸,变化互来往。shén líng chū xū xī,biàn huà hù lái wǎng。
布爪层云兴,鼓鬐歘电放。bù zhǎo céng yún xīng,gǔ qí chuā diàn fàng。
无欲不受刘累驯,假形岂被叶公诳。wú yù bù shòu liú lèi xùn,jiǎ xíng qǐ bèi yè gōng kuáng。
时飞则飞潜则潜,所以随时知得丧。shí fēi zé fēi qián zé qián,suǒ yǐ suí shí zhī dé sàng。
莫道鱼虾性不灵,相依喣沫岂敢嗔。mò dào yú xiā xìng bù líng,xiāng yī xǔ mò qǐ gǎn chēn。
江濆鳣鲸久失水,闻此鼓舞咸相亲。jiāng fén zhān jīng jiǔ shī shuǐ,wén cǐ gǔ wǔ xián xiāng qīn。
世无刑醢受,时非法网秦。shì wú xíng hǎi shòu,shí fēi fǎ wǎng qín。
然匪藉馀荫,安能逃世人。rán fěi jí yú yīn,ān néng táo shì rén。
亡象齿与革,亡猩血与唇。wáng xiàng chǐ yǔ gé,wáng xīng xuè yǔ chún。
有身即有患,谁能无其身。yǒu shēn jí yǒu huàn,shuí néng wú qí shēn。
安得此身化为云,随龙上下云无心。ān dé cǐ shēn huà wèi yún,suí lóng shàng xià yún wú xīn。

希有鸟吟

何梦桂

穹壤纷众羽,固有仁不仁。qióng rǎng fēn zhòng yǔ,gù yǒu rén bù rén。
鸮凤虽异性,同为阴阳根。xiāo fèng suī yì xìng,tóng wèi yīn yáng gēn。
惟彼希有鸟,于禽集大成。wéi bǐ xī yǒu niǎo,yú qín jí dà chéng。
力可振海岳,翂翐似无能。lì kě zhèn hǎi yuè,fēn zhì shì wú néng。
鲲鹏侈变化,比予尔何曾。kūn péng chǐ biàn huà,bǐ yǔ ěr hé céng。
群鷇偃下风,举受翼卵恩。qún kòu yǎn xià fēng,jǔ shòu yì luǎn ēn。
万里不足飞,千载始一鸣。wàn lǐ bù zú fēi,qiān zài shǐ yī míng。
远之不可疏,即之不可亲。yuǎn zhī bù kě shū,jí zhī bù kě qīn。
地维缺不震,天柱拆不惊。dì wéi quē bù zhèn,tiān zhù chāi bù jīng。
安得以宠辱,而能累其身。ān dé yǐ chǒng rǔ,ér néng lèi qí shēn。
世固有大物,天地间气生。shì gù yǒu dà wù,tiān dì jiān qì shēng。
卑卑局耳目,夫谁识其真。bēi bēi jú ěr mù,fū shuí shí qí zhēn。
道大固难同,安能抗世情。dào dà gù nán tóng,ān néng kàng shì qíng。
何如任毁誉,徜然忘我人。hé rú rèn huǐ yù,cháng rán wàng wǒ rén。
不谐众人口,而谐万世心。bù xié zhòng rén kǒu,ér xié wàn shì xīn。

愚石歌

何梦桂

大块初分生怪石,曾与不周山作骨。dà kuài chū fēn shēng guài shí,céng yǔ bù zhōu shān zuò gǔ。
山崩地缺天柱摧,片石耆姿转奇崛。shān bēng dì quē tiān zhù cuī,piàn shí qí zī zhuǎn qí jué。
娲皇炼石补天工,化作五星成五色。wā huáng liàn shí bǔ tiān gōng,huà zuò wǔ xīng chéng wǔ sè。
地下为石天上星,顽质变化生神灵。dì xià wèi shí tiān shàng xīng,wán zhì biàn huà shēng shén líng。
一朝天狼啮蚀五星陨,陨石宋野犹有光晶荧。yī cháo tiān láng niè shí wǔ xīng yǔn,yǔn shí sòng yě yóu yǒu guāng jīng yíng。
何人夜负入海屿,错杂昆吾无觅处。hé rén yè fù rù hǎi yǔ,cuò zá kūn wú wú mì chù。
中间块石独?嵚,住在锦溪溪上浒。zhōng jiān kuài shí dú qīn,zhù zài jǐn xī xī shàng hǔ。
石润可以砚,石文可以屏。shí rùn kě yǐ yàn,shí wén kě yǐ píng。
赑屃或刳鼎,廉栗或劖铭。bì xì huò kū dǐng,lián lì huò chán míng。
不然云母与紫英,否则丹砂和空青。bù rán yún mǔ yǔ zǐ yīng,fǒu zé dān shā hé kōng qīng。
尔材于用百不适,空有千尺高棱层。ěr cái yú yòng bǎi bù shì,kōng yǒu qiān chǐ gāo léng céng。
暴流没马不加减,霜降石出不加增。bào liú méi mǎ bù jiā jiǎn,shuāng jiàng shí chū bù jiā zēng。
火不焦,水不凝。huǒ bù jiāo,shuǐ bù níng。
刻桐扣不鸣,饮羽射不惊。kè tóng kòu bù míng,yǐn yǔ shè bù jīng。
世间至智不能化,而我安敢逃愚名。shì jiān zhì zhì bù néng huà,ér wǒ ān gǎn táo yú míng。
人闻愚恶闻智喜,君谓我愚真知己。rén wén yú è wén zhì xǐ,jūn wèi wǒ yú zhēn zhī jǐ。
筑室招子愿结交,更请柳溪作愚记。zhù shì zhāo zi yuàn jié jiāo,gèng qǐng liǔ xī zuò yú jì。
我笑己愚君更愚,世有两愚适相值。wǒ xiào jǐ yú jūn gèng yú,shì yǒu liǎng yú shì xiāng zhí。
江流东去夕阳西,千古相看只如此。jiāng liú dōng qù xī yáng xī,qiān gǔ xiāng kàn zhǐ rú cǐ。
当年三品不点头,况被旁人鞭得起。dāng nián sān pǐn bù diǎn tóu,kuàng bèi páng rén biān dé qǐ。

芸窗集画图

何梦桂

天马不生韩干死,崔白翎毛落蒿里。tiān mǎ bù shēng hán gàn sǐ,cuī bái líng máo luò hāo lǐ。
虎头妙笔夜通灵,主爵郎中羞画史。hǔ tóu miào bǐ yè tōng líng,zhǔ jué láng zhōng xiū huà shǐ。
杨君画眼空四海,剩把金奁贮奇诡。yáng jūn huà yǎn kōng sì hǎi,shèng bǎ jīn lián zhù qí guǐ。
榆关牧马边草秋,一骑一纵骅与骝。yú guān mù mǎ biān cǎo qiū,yī qí yī zòng huá yǔ liú。
阿谁青骢嚼金勒,拔剑奔逐髯怒虬。ā shuí qīng cōng jué jīn lēi,bá jiàn bēn zhú rán nù qiú。
提弓空捍鸣镝尽,尘沙马耳风飕飕。tí gōng kōng hàn míng dī jǐn,chén shā mǎ ěr fēng sōu sōu。
筼筜谷中一梢出,冷蕊相看冰雪骨。yún dāng gǔ zhōng yī shāo chū,lěng ruǐ xiāng kàn bīng xuě gǔ。
葵花二色空争妍,没骨丹青翰水墨。kuí huā èr sè kōng zhēng yán,méi gǔ dān qīng hàn shuǐ mò。
猿猱两两雄顾雌,獐鼠伎伎母趁儿。yuán náo liǎng liǎng xióng gù cí,zhāng shǔ jì jì mǔ chèn ér。
水禽并下照秋水,足踏枯荷浸莲漪。shuǐ qín bìng xià zhào qiū shuǐ,zú tà kū hé jìn lián yī。
人间清景能几许,野马战场祇尺咫。rén jiān qīng jǐng néng jǐ xǔ,yě mǎ zhàn chǎng qí chǐ zhǐ。
芸窗一幅水沉烟,俯仰乾坤千古意。yún chuāng yī fú shuǐ chén yān,fǔ yǎng qián kūn qiān gǔ yì。

赠梅谷高士

何梦桂

去年无方老瞿昙,授我云门一札禅。qù nián wú fāng lǎo qú tán,shòu wǒ yún mén yī zhá chán。
今年羽衣梅谷仙,丹法葛翁口谈玄。jīn nián yǔ yī méi gǔ xiān,dān fǎ gé wēng kǒu tán xuán。
无方是兄仲梅谷,误堕凡胎投母腹。wú fāng shì xiōng zhòng méi gǔ,wù duò fán tāi tóu mǔ fù。
岂非江郎三石人,两石飞来化双玉。qǐ fēi jiāng láng sān shí rén,liǎng shí fēi lái huà shuāng yù。
君今一字透锋机,札断三关鬼莫窥。jūn jīn yī zì tòu fēng jī,zhá duàn sān guān guǐ mò kuī。
掇取玄珠入蓬阙,自携灵母养婴儿。duō qǔ xuán zhū rù péng quē,zì xié líng mǔ yǎng yīng ér。
寒山梨枣霜中熟,碧莲池边结茅屋。hán shān lí zǎo shuāng zhōng shú,bì lián chí biān jié máo wū。
蛾眉白发两潇疏,夜抱寒蟾成独宿。é méi bái fā liǎng xiāo shū,yè bào hán chán chéng dú sù。
相逢丹鼎问金砂,笑灌玉泉餐紫霞。xiāng féng dān dǐng wèn jīn shā,xiào guàn yù quán cān zǐ xiá。
昆仑瑶树渺何许,辽海白鹤还归家。kūn lún yáo shù miǎo hé xǔ,liáo hǎi bái hè hái guī jiā。
归去无方问何其,为说此行奇更奇。guī qù wú fāng wèn hé qí,wèi shuō cǐ xíng qí gèng qí。

和南山弟虎图行

何梦桂

高堂突兀生崇冈,於菟眼电牙磨霜。gāo táng tū wù shēng chóng gāng,yú tú yǎn diàn yá mó shuāng。
古言市虎人不信,谁信挟一来座傍。gǔ yán shì hǔ rén bù xìn,shuí xìn xié yī lái zuò bàng。
众犬僵仆儿辈走,猛士腰弩成蹶张。zhòng quǎn jiāng pū ér bèi zǒu,měng shì yāo nǔ chéng jué zhāng。
老翁卒见亦惊怪,便欲骑取参西皇。lǎo wēng zú jiàn yì jīng guài,biàn yù qí qǔ cān xī huáng。
乾坤戾气产尤物,谁为驱雷入神笔。qián kūn lì qì chǎn yóu wù,shuí wèi qū léi rù shén bǐ。
古树萧萧风刁刁,阴崖幽幽云墨墨。gǔ shù xiāo xiāo fēng diāo diāo,yīn yá yōu yōu yún mò mò。
横行屃赑不畏人,弄子庭除成穴窟。héng xíng xì bì bù wèi rén,nòng zi tíng chú chéng xué kū。
蓝田饮羽惊夜行,今乃捋须当白日。lán tián yǐn yǔ jīng yè xíng,jīn nǎi lǚ xū dāng bái rì。
画图画虎心自知,触目或疑犹喘息。huà tú huà hǔ xīn zì zhī,chù mù huò yí yóu chuǎn xī。
世间多少涪村民,毛爪未完心已易。shì jiān duō shǎo fú cūn mín,máo zhǎo wèi wán xīn yǐ yì。

赠方云卿地理

何梦桂

金仙顶门一只眼,五眼通神识无限。jīn xiān dǐng mén yī zhǐ yǎn,wǔ yǎn tōng shén shí wú xiàn。
云卿留得眼一只,眼力最高人不识。yún qīng liú dé yǎn yī zhǐ,yǎn lì zuì gāo rén bù shí。
眼里青囊一卷经,照破山川无遁形。yǎn lǐ qīng náng yī juǎn jīng,zhào pò shān chuān wú dùn xíng。
口谈祸福句句验,人谓先生真鬼灵。kǒu tán huò fú jù jù yàn,rén wèi xiān shēng zhēn guǐ líng。
自言好眼与人别,当年点得白龟睛上血。zì yán hǎo yǎn yǔ rén bié,dāng nián diǎn dé bái guī jīng shàng xuè。
龟存双眼我双眼,两眼精明光电掣。guī cún shuāng yǎn wǒ shuāng yǎn,liǎng yǎn jīng míng guāng diàn chè。
有时采珠撼龙宫,有时捋须探虎穴。yǒu shí cǎi zhū hàn lóng gōng,yǒu shí lǚ xū tàn hǔ xué。
独眼独眼真地仙,一角灵犀妙莫传。dú yǎn dú yǎn zhēn dì xiān,yī jiǎo líng xī miào mò chuán。
谁知一眼二眼化千眼,笑杀时师空眼穿。shuí zhī yī yǎn èr yǎn huà qiān yǎn,xiào shā shí shī kōng yǎn chuān。

观慈乌反哺

何梦桂

有鸟有鸟名慈乌,群儿哑哑争相呼。yǒu niǎo yǒu niǎo míng cí wū,qún ér yǎ yǎ zhēng xiāng hū。
羽毛甫集思反哺,为报父母恩劳劬。yǔ máo fǔ jí sī fǎn bǔ,wèi bào fù mǔ ēn láo qú。
民彝天理久沦斁,闻此肝胆为昭苏。mín yí tiān lǐ jiǔ lún yì,wén cǐ gān dǎn wèi zhāo sū。
禽虫微物岂知义,乌性至孝由中孚。qín chóng wēi wù qǐ zhī yì,wū xìng zhì xiào yóu zhōng fú。
枭獍雏成躯为裂,伯劳雏长肉已刳。xiāo jìng chú chéng qū wèi liè,bó láo chú zhǎng ròu yǐ kū。
天地生物无不仁,何至善恶相悬殊。tiān dì shēng wù wú bù rén,hé zhì shàn è xiāng xuán shū。
禽中孝子尔乌是,世上逆子彼二雏。qín zhōng xiào zi ěr wū shì,shì shàng nì zi bǐ èr chú。
父母爱子恩罔极,子心能似父母无。fù mǔ ài zi ēn wǎng jí,zi xīn néng shì fù mǔ wú。
人生谁实空桑出,为感物类长嗟吁。rén shēng shuí shí kōng sāng chū,wèi gǎn wù lèi zhǎng jiē xū。
嗟吁不足日云暮,老乌抱雏宿夜树。jiē xū bù zú rì yún mù,lǎo wū bào chú sù yè shù。

赠秋蓬王相士

何梦桂

秋蓬秋蓬,我不愿爵三公,亦不愿禄万钟。qiū péng qiū péng,wǒ bù yuàn jué sān gōng,yì bù yuàn lù wàn zhōng。
君谟骨相只如此,休向蓬州问李翁。jūn mó gǔ xiāng zhǐ rú cǐ,xiū xiàng péng zhōu wèn lǐ wēng。
迂叟病齿落半空,岂是天食蛙骨虫。yū sǒu bìng chǐ luò bàn kōng,qǐ shì tiān shí wā gǔ chóng。
但愿壶中乞方匕,齿发复出还婴童。dàn yuàn hú zhōng qǐ fāng bǐ,chǐ fā fù chū hái yīng tóng。
漱石清溪歌九曲,饱饭黄精羹杞菊。shù shí qīng xī gē jiǔ qū,bǎo fàn huáng jīng gēng qǐ jú。

有客曰孤梅访予于易庵孤山之下与之坐夜未半孤月在天笑谓孤梅曰维此山与月与子是三孤者为不孤矣因相与酾酒更诵逋仙疏影暗香之句声满天地酒酣又从而歌之歌曰

何梦桂

蹇西山之孤竹兮,商周二君。jiǎn xī shān zhī gū zhú xī,shāng zhōu èr jūn。
藐三径之孤松兮,晋宋一人。miǎo sān jìng zhī gū sōng xī,jìn sòng yī rén。
天地冰霜兮,木落归根。tiān dì bīng shuāng xī,mù luò guī gēn。
遗万物而独立兮,吾梅兄其仅存。yí wàn wù ér dú lì xī,wú méi xiōng qí jǐn cún。
夫孤高不易抗兮,故多以落落而遭世之闷闷。fū gū gāo bù yì kàng xī,gù duō yǐ luò luò ér zāo shì zhī mèn mèn。
孤洁不易保兮,故多以皎皎而受人之昏昏。gū jié bù yì bǎo xī,gù duō yǐ jiǎo jiǎo ér shòu rén zhī hūn hūn。
惟涅而不缁兮,梅质之清。wéi niè ér bù zī xī,méi zhì zhī qīng。
磨而不磷兮,梅操之贞。mó ér bù lín xī,méi cāo zhī zhēn。
嗟梅之爱兮,旷世无闻。jiē méi zhī ài xī,kuàng shì wú wén。
将梅有心兮,千古谁论。jiāng méi yǒu xīn xī,qiān gǔ shuí lùn。

昨日王德父何昭德回后曝背于庵后大山上甚乐因成数语效大山体亦皆写景聊以寄似

何梦桂

碧旻收云兮,秋气肃清。bì mín shōu yún xī,qiū qì sù qīng。
万籁声沉兮,秋日晶荧。wàn lài shēng chén xī,qiū rì jīng yíng。
青山崟崟兮,白石瑛瑛。qīng shān yín yín xī,bái shí yīng yīng。
麋鹿跂跂兮出高陵,野鸟活活兮两岑对鸣。mí lù qí qí xī chū gāo líng,yě niǎo huó huó xī liǎng cén duì míng。
黄犍湿湿兮逐羝群,或讹或寝兮于野于坰。huáng jiān shī shī xī zhú dī qún,huò é huò qǐn xī yú yě yú jiōng。
吾忘吾独兮,吾与禽兽兮为邻。wú wàng wú dú xī,wú yǔ qín shòu xī wèi lín。
违市朝兮不与世撄,利名不入兮宠辱忘惊。wéi shì cháo xī bù yǔ shì yīng,lì míng bù rù xī chǒng rǔ wàng jīng。
聊遗吾形兮放吾情,美背曝兮不可以遗君。liáo yí wú xíng xī fàng wú qíng,měi bèi pù xī bù kě yǐ yí jūn。
时分吾席坐兮,采樵负苓。shí fēn wú xí zuò xī,cǎi qiáo fù líng。
吾其徜徉乎此山以终吾生兮,其乐无央。wú qí cháng yáng hū cǐ shān yǐ zhōng wú shēng xī,qí lè wú yāng。

逐妇吟

何梦桂

妾生不辰兮命孤奇,妾嫁夫君兮尚髫垂。qiè shēng bù chén xī mìng gū qí,qiè jià fū jūn xī shàng tiáo chuí。
被谗放逐兮,妾不复归。bèi chán fàng zhú xī,qiè bù fù guī。
欲出门兮,心重悲。yù chū mén xī,xīn zhòng bēi。
心重悲,非别离。xīn zhòng bēi,fēi bié lí。
夫与姑,命相依。fū yǔ gū,mìng xiāng yī。
愿姑谨携持,山有豺狼水有螭。yuàn gū jǐn xié chí,shān yǒu chái láng shuǐ yǒu chī。

偶书塔坞水中石

何梦桂

白石兮磷磷,清泉兮泠泠。bái shí xī lín lín,qīng quán xī líng líng。
岸有蒲兮水有芹。àn yǒu pú xī shuǐ yǒu qín。
敲竹筇兮金石声,长啸歌兮惊鬼神。qiāo zhú qióng xī jīn shí shēng,zhǎng xiào gē xī jīng guǐ shén。
世间岂无宦海之可航,仕路之可骋兮,不如此壑之安且平。shì jiān qǐ wú huàn hǎi zhī kě háng,shì lù zhī kě chěng xī,bù rú cǐ hè zhī ān qiě píng。
鱼自泳兮鸟自鸣,花自开兮木自荣。yú zì yǒng xī niǎo zì míng,huā zì kāi xī mù zì róng。
任我心兮流水,等世事兮浮萍。rèn wǒ xīn xī liú shuǐ,děng shì shì xī fú píng。
上下天地兮,吾并忘乎吾身。shàng xià tiān dì xī,wú bìng wàng hū wú shēn。

和蛟峰先生熟睡吟

何梦桂

幕苍天,席大地,睡去不知人世事。mù cāng tiān,xí dà dì,shuì qù bù zhī rén shì shì。
觉来榻上总埃尘,口不能言睡中义。jué lái tà shàng zǒng āi chén,kǒu bù néng yán shuì zhōng yì。
古今万事昼夜同,万八千年只一寐。gǔ jīn wàn shì zhòu yè tóng,wàn bā qiān nián zhǐ yī mèi。
荣辱事,真梦里,黄粱一枕邯郸市。róng rǔ shì,zhēn mèng lǐ,huáng liáng yī zhěn hán dān shì。
北窗谩说晋朝臣,周公不见吾衰矣。běi chuāng mán shuō jìn cháo chén,zhōu gōng bù jiàn wú shuāi yǐ。
日高丈五闭柴门,不知身世华胥氏。rì gāo zhàng wǔ bì chái mén,bù zhī shēn shì huá xū shì。
不毡不被老希夷,山上白云霞流水。bù zhān bù bèi lǎo xī yí,shān shàng bái yún xiá liú shuǐ。
得失事,真梦里,鹿蕉翻覆终成戏。dé shī shì,zhēn mèng lǐ,lù jiāo fān fù zhōng chéng xì。
人言夜半息如雷,我纵行行还美睡。rén yán yè bàn xī rú léi,wǒ zòng xíng xíng hái měi shuì。

和仙诗友鹤吟

何梦桂

当年只鹤扬州去,羽衣虹裳灭烟雾。dāng nián zhǐ hè yáng zhōu qù,yǔ yī hóng shang miè yān wù。
千年华表不归来,来时忘却邯郸路。qiān nián huá biǎo bù guī lái,lái shí wàng què hán dān lù。
短篷月白起酸风,天阴鬼哭战场空。duǎn péng yuè bái qǐ suān fēng,tiān yīn guǐ kū zhàn chǎng kōng。
黄昏欲望城西东,乱山青处白云中。huáng hūn yù wàng chéng xī dōng,luàn shān qīng chù bái yún zhōng。
谁解歌离骚,我自斟酌酒。shuí jiě gē lí sāo,wǒ zì zhēn zhuó jiǔ。
一醉醉百年,无梦到浙右。yī zuì zuì bǎi nián,wú mèng dào zhè yòu。
插我羽翼两臂间,顶丹蜕尽毛骨凡。chā wǒ yǔ yì liǎng bì jiān,dǐng dān tuì jǐn máo gǔ fán。
下天上天随君去,不与人世同悲欢。xià tiān shàng tiān suí jūn qù,bù yǔ rén shì tóng bēi huān。
星星有语说未已,夕阳西去东流水。xīng xīng yǒu yǔ shuō wèi yǐ,xī yáng xī qù dōng liú shuǐ。
一声嘹唳入苍冥,青冢累累呼不起。yī shēng liáo lì rù cāng míng,qīng zhǒng lèi lèi hū bù qǐ。