古诗词

渔家傲

欧阳修

八月秋高风历乱。bā yuè qiū gāo fēng lì luàn。
衰兰败芷红莲岸。shuāi lán bài zhǐ hóng lián àn。
皓月十分光正满。hào yuè shí fēn guāng zhèng mǎn。
清光畔。qīng guāng pàn。
年年常愿琼筵看。nián nián cháng yuàn qióng yán kàn。
社近愁看归去燕。shè jìn chóu kàn guī qù yàn。
江天空阔云容漫。jiāng tiān kōng kuò yún róng màn。
宋玉当时情不浅。sòng yù dāng shí qíng bù qiǎn。
成幽怨。chéng yōu yuàn。
乡关千里危肠断。xiāng guān qiān lǐ wēi cháng duàn。
欧阳修

欧阳修

欧阳修(1007-1072),字永叔,号醉翁,晚号“六一居士”。汉族,吉州永丰(今江西省永丰县)人,因吉州原属庐陵郡,以“庐陵欧阳修”自居。谥号文忠,世称欧阳文忠公。北宋政治家、文学家、史学家,与韩愈、柳宗元、王安石、苏洵、苏轼、苏辙、曾巩合称“唐宋八大家”。后人又将其与韩愈、柳宗元和苏轼合称“千古文章四大家”。 欧阳修的作品>>

猜您喜欢

崇政殿试贤良晚归

欧阳修

槐柳依依禁籞长,初寒人意自凄凉。huái liǔ yī yī jìn yù zhǎng,chū hán rén yì zì qī liáng。
凤城斜日留残照,玉阙浮云结夜霜。fèng chéng xié rì liú cán zhào,yù quē fú yún jié yè shuāng。
老负渔竿贪国宠,病须樽酒送年光。lǎo fù yú gān tān guó chǒng,bìng xū zūn jiǔ sòng nián guāng。
归来解带西风冷,衣袖犹沾玉案香。guī lái jiě dài xī fēng lěng,yī xiù yóu zhān yù àn xiāng。

闻颍州通判国博与知郡学士唱和颇多因以奉寄知邵陆经通判杨褒

欧阳修

一自苏梅闭九泉,始闻东颍播新篇。yī zì sū méi bì jiǔ quán,shǐ wén dōng yǐng bō xīn piān。
金樽留客史君醉,玉麈高谈别乘贤。jīn zūn liú kè shǐ jūn zuì,yù zhǔ gāo tán bié chéng xián。
十里秋风红菡萏,一溪春水碧漪涟。shí lǐ qiū fēng hóng hàn dàn,yī xī chūn shuǐ bì yī lián。
政成事简何为乐,终日吟哦杂管弦。zhèng chéng shì jiǎn hé wèi lè,zhōng rì yín ó zá guǎn xián。

和昭文相公上巳宴

欧阳修

一雨初消九陌尘,秉兰修禊及芳辰。yī yǔ chū xiāo jiǔ mò chén,bǐng lán xiū xì jí fāng chén。
恩深始锡龙池宴,节正须知凤历新。ēn shēn shǐ xī lóng chí yàn,jié zhèng xū zhī fèng lì xīn。
红琥珀传杯潋滟,碧琉璃莹水奫沦。hóng hǔ pò chuán bēi liàn yàn,bì liú lí yíng shuǐ yūn lún。
上林未放花齐发,留待鸣鞘出紫宸。shàng lín wèi fàng huā qí fā,liú dài míng qiào chū zǐ chén。

三日赴宴口占

欧阳修

赐饮初逢禊节佳,昆池新涨碧无涯。cì yǐn chū féng xì jié jiā,kūn chí xīn zhǎng bì wú yá。
九门寒食多游骑,三月春阴正养花。jiǔ mén hán shí duō yóu qí,sān yuè chūn yīn zhèng yǎng huā。
共喜流觞修故事,自怜双鬓惜年华。gòng xǐ liú shāng xiū gù shì,zì lián shuāng bìn xī nián huá。
凤城残照归鞍晚,禁籞无风柳自斜。fèng chéng cán zhào guī ān wǎn,jìn yù wú fēng liǔ zì xié。

苏主簿挽歌

欧阳修

布衣驰誉入京都,丹旐俄惊反旧闾。bù yī chí yù rù jīng dōu,dān zhào é jīng fǎn jiù lǘ。
诸老谁能先贾谊,君王犹未识相如。zhū lǎo shuí néng xiān jiǎ yì,jūn wáng yóu wèi shí xiāng rú。
三年弟子行丧礼,千两乡人会葬车。sān nián dì zi xíng sàng lǐ,qiān liǎng xiāng rén huì zàng chē。
我独空斋挂尘榻,遗编时阅子云书。wǒ dú kōng zhāi guà chén tà,yí biān shí yuè zi yún shū。

寄题沙溪宝锡

欧阳修

为爱江西物物佳,作诗尝向北人夸。wèi ài jiāng xī wù wù jiā,zuò shī cháng xiàng běi rén kuā。
青林霜日换枫叶,白水秋风吹稻花。qīng lín shuāng rì huàn fēng yè,bái shuǐ qiū fēng chuī dào huā。
酿酒烹鸡留醉客,鸣机织苎遍山家。niàng jiǔ pēng jī liú zuì kè,míng jī zhī zhù biàn shān jiā。
野僧独得无生乐,终日焚香坐结跏。yě sēng dú dé wú shēng lè,zhōng rì fén xiāng zuò jié jiā。

宋司空

欧阳修

文章天下无双誉,伯仲人间第一流。wén zhāng tiān xià wú shuāng yù,bó zhòng rén jiān dì yī liú。
出入两朝推旧德,周旋三事著嘉谋。chū rù liǎng cháo tuī jiù dé,zhōu xuán sān shì zhù jiā móu。
从容进退身名泰,宠锡哀荣礼数优。cóng róng jìn tuì shēn míng tài,chǒng xī āi róng lǐ shù yōu。
棠棣从来敦友爱,九原相望接松楸。táng dì cóng lái dūn yǒu ài,jiǔ yuán xiāng wàng jiē sōng qiū。

感事

欧阳修

故园三径久成荒,贤路胡为此坐妨。gù yuán sān jìng jiǔ chéng huāng,xián lù hú wèi cǐ zuò fáng。
病骨瘦便花蕊暖,烦心渴喜凤团香。bìng gǔ shòu biàn huā ruǐ nuǎn,fán xīn kě xǐ fèng tuán xiāng。
号弓但洒孤臣血,忧国空馀两鬓霜。hào gōng dàn sǎ gū chén xuè,yōu guó kōng yú liǎng bìn shuāng。
何日君恩悯衰朽,许从初服返耕桑。hé rì jūn ēn mǐn shuāi xiǔ,xǔ cóng chū fú fǎn gēng sāng。

奉答子履学士见赠之作

欧阳修

谁言颍水似潇湘,一笑相逢乐未央。shuí yán yǐng shuǐ shì xiāo xiāng,yī xiào xiāng féng lè wèi yāng。
岁晚君尤耐霜雪,兴阑吾欲返耕桑。suì wǎn jūn yóu nài shuāng xuě,xīng lán wú yù fǎn gēng sāng。
铜槽旋压清樽美,玉麈闲挥白日长。tóng cáo xuán yā qīng zūn měi,yù zhǔ xián huī bái rì zhǎng。
豫约诗筒屡来往,两州鸡犬接封疆。yù yuē shī tǒng lǚ lái wǎng,liǎng zhōu jī quǎn jiē fēng jiāng。

送道州张职方

欧阳修

桂籍青衫忆共游,怜君华发始为州。guì jí qīng shān yì gòng yóu,lián jūn huá fā shǐ wèi zhōu。
身行南雁不到处,山与北人相对愁。shēn xíng nán yàn bù dào chù,shān yǔ běi rén xiāng duì chóu。
莫为高才轻远俗,当令遗老识贤侯。mò wèi gāo cái qīng yuǎn sú,dāng lìng yí lǎo shí xián hóu。
三年解组来归日,吾已先耕颍水头。sān nián jiě zǔ lái guī rì,wú yǐ xiān gēng yǐng shuǐ tóu。

郡斋忆书事寄子履

欧阳修

使君居处似山中,吏散焚香一室空。shǐ jūn jū chù shì shān zhōng,lì sàn fén xiāng yī shì kōng。
雨过紫苔惟鸟迹,夜凉苍桧起天风。yǔ guò zǐ tái wéi niǎo jì,yè liáng cāng guì qǐ tiān fēng。
白醪酒嫩迎秋熟,红枣林繁喜岁丰。bái láo jiǔ nèn yíng qiū shú,hóng zǎo lín fán xǐ suì fēng。
寄语瀛洲未归客,醉翁今已作仙翁。jì yǔ yíng zhōu wèi guī kè,zuì wēng jīn yǐ zuò xiān wēng。

答子履学士见寄

欧阳修

颍亳相望乐未央,吾州仍得治仙乡。yǐng bó xiāng wàng lè wèi yāng,wú zhōu réng dé zhì xiān xiāng。
梦回枕上黄粱熟,身在壶中白日长。mèng huí zhěn shàng huáng liáng shú,shēn zài hú zhōng bái rì zhǎng。
每恨老年才已尽,怕逢诗敌力难当。měi hèn lǎo nián cái yǐ jǐn,pà féng shī dí lì nán dāng。
知君欲别西湖去,乞我桥南菡萏香。zhī jūn yù bié xī hú qù,qǐ wǒ qiáo nán hàn dàn xiāng。

寄枣人行书赠子履学士

欧阳修

秋来红枣压枝繁,堆向君家白玉盘。qiū lái hóng zǎo yā zhī fán,duī xiàng jūn jiā bái yù pán。
甘辛楚国赤萍实,磊落韩嫣黄金丸。gān xīn chǔ guó chì píng shí,lěi luò hán yān huáng jīn wán。
聊效诗人投木李,敢期佳句报琅玕。liáo xiào shī rén tóu mù lǐ,gǎn qī jiā jù bào láng gān。
嗟予久苦相如渴,却忆冰梨熨齿寒。jiē yǔ jiǔ kǔ xiāng rú kě,què yì bīng lí yùn chǐ hán。

赠隐者

欧阳修

五岳嵩当天地中,闻君仍在最高峰。wǔ yuè sōng dāng tiān dì zhōng,wén jūn réng zài zuì gāo fēng。
山藏六月阴崖雪,潭养千年蜕骨龙。shān cáng liù yuè yīn yá xuě,tán yǎng qiān nián tuì gǔ lóng。
物外自应多至乐,人间何事忽相逢。wù wài zì yīng duō zhì lè,rén jiān hé shì hū xiāng féng。
饮罢飘然不辞决,孤云飞去杳无踪。yǐn bà piāo rán bù cí jué,gū yún fēi qù yǎo wú zōng。

戏书示黎教授

欧阳修

古郡谁云亳陋邦,我来仍值岁丰穰。gǔ jùn shuí yún bó lòu bāng,wǒ lái réng zhí suì fēng ráng。
乌衔枣实园林熟,蜂采桧花村落香。wū xián zǎo shí yuán lín shú,fēng cǎi guì huā cūn luò xiāng。
世治人方安垄亩,兴阑吾欲反耕桑。shì zhì rén fāng ān lǒng mǔ,xīng lán wú yù fǎn gēng sāng。
若无颍水肥鱼蟹,终老仙乡作醉乡。ruò wú yǐng shuǐ féi yú xiè,zhōng lǎo xiān xiāng zuò zuì xiāng。