古诗词

寄谢夹谷书隐先生四十四韵

何梦桂

粤从太极分,大块溟涬泄。yuè cóng tài jí fēn,dà kuài míng xìng xiè。
人生于其间,三才位成列。rén shēng yú qí jiān,sān cái wèi chéng liè。
人极苟不立,清宁将竭裂。rén jí gǒu bù lì,qīng níng jiāng jié liè。
厥初始断鳌,万古功卓绝。jué chū shǐ duàn áo,wàn gǔ gōng zhuó jué。
谁触不周山,地摧天柱折。shuí chù bù zhōu shān,dì cuī tiān zhù zhé。
娲皇不炼石,方圆成陷缺。wā huáng bù liàn shí,fāng yuán chéng xiàn quē。
九载困怀襄,东柱至西碣。jiǔ zài kùn huái xiāng,dōng zhù zhì xī jié。
乘载微司空,斯民化鱼鳖。chéng zài wēi sī kōng,sī mín huà yú biē。
上下三千年,世变几更迭。shàng xià sān qiān nián,shì biàn jǐ gèng dié。
谁与持风轮,不至人类灭。shuí yǔ chí fēng lún,bù zhì rén lèi miè。
鲁庙祠太牢,汉庭定绵蕝。lǔ miào cí tài láo,hàn tíng dìng mián jué。
泽国访羊裘,东都树名节。zé guó fǎng yáng qiú,dōng dōu shù míng jié。
斯道无存亡,惟人善显设。sī dào wú cún wáng,wéi rén shàn xiǎn shè。
先后虽殊途,彼此有同辙。xiān hòu suī shū tú,bǐ cǐ yǒu tóng zhé。
山冢摧且倾,川流沸将竭。shān zhǒng cuī qiě qīng,chuān liú fèi jiāng jié。
托身止彷徨,劳心苦忡惙。tuō shēn zhǐ páng huáng,láo xīn kǔ chōng chuò。
时无武城偃,谁知堂下蔑。shí wú wǔ chéng yǎn,shuí zhī táng xià miè。
吏来方叫嚣,我行方蹩躠。lì lái fāng jiào xiāo,wǒ xíng fāng bié sǎ。
宾主成寇雠,樽俎化缧绁。bīn zhǔ chéng kòu chóu,zūn zǔ huà léi xiè。
楚市愧受钳,山东羞折頞。chǔ shì kuì shòu qián,shān dōng xiū zhé è。
无处吁旻天,甘心死岩穴。wú chù xū mín tiān,gān xīn sǐ yán xué。
维北有星躔,煌煌西柄揭。wéi běi yǒu xīng chán,huáng huáng xī bǐng jiē。
皇帝哀不辜,分符理司臬。huáng dì āi bù gū,fēn fú lǐ sī niè。
令出风霆行,章分云汉抉。lìng chū fēng tíng xíng,zhāng fēn yún hàn jué。
垂光烛幽壤,万里悉昭晰。chuí guāng zhú yōu rǎng,wàn lǐ xī zhāo xī。
汲绠出深渊,千仞藉提挈。jí gěng chū shēn yuān,qiān rèn jí tí qiè。
自顾此身微,天地一瓮蠛。zì gù cǐ shēn wēi,tiān dì yī wèng miè。
自笑往事非,古今一剑吷。zì xiào wǎng shì fēi,gǔ jīn yī jiàn xuè。
鸟卵来仪羽,骏骨致汗血。niǎo luǎn lái yí yǔ,jùn gǔ zhì hàn xuè。
犁然心自孚,难以口腾说。lí rán xīn zì fú,nán yǐ kǒu téng shuō。
衣冠出藻色,诗书响木舌。yī guān chū zǎo sè,shī shū xiǎng mù shé。
从此公道开,起我庶士揭。cóng cǐ gōng dào kāi,qǐ wǒ shù shì jiē。
不图老辕申,复见人稷卨。bù tú lǎo yuán shēn,fù jiàn rén jì xiè。
苍生在巅崖,寄命方杌隉。cāng shēng zài diān yá,jì mìng fāng wù niè。
山下豺狼多,况复昼噬啮。shān xià chái láng duō,kuàng fù zhòu shì niè。
皇皇倘无归,茕茕靡遗孑。huáng huáng tǎng wú guī,qióng qióng mí yí jié。
四海望公来,久旱望霓切。sì hǎi wàng gōng lái,jiǔ hàn wàng ní qiè。
惟有此西人,谓私我西浙。wéi yǒu cǐ xī rén,wèi sī wǒ xī zhè。
永言誓澄清,且为沃焦热。yǒng yán shì chéng qīng,qiě wèi wò jiāo rè。
次第雨八荒,宁久民望觖。cì dì yǔ bā huāng,níng jiǔ mín wàng jué。
严濑有男子,苦心头半雪。yán lài yǒu nán zi,kǔ xīn tóu bàn xuě。
受恩口难言,寤叹惟契契。shòu ēn kǒu nán yán,wù tàn wéi qì qì。
延伫羌思君,解佩愿遗玦。yán zhù qiāng sī jūn,jiě pèi yuàn yí jué。
遗玦不可得,采芳聊薄撷。yí jué bù kě dé,cǎi fāng liáo báo xié。
何梦桂

何梦桂

淳安人,生卒年均不详,约宋度宗咸淳中前后在世。咸淳元年,(公元一二六五年)进士,为太常博士,历监察御史官,大理寺卿。引疾去,筑室小酉源。元至元中,屡召不起,终于家。梦桂精于易,著有易衍及中庸,致用。 何梦桂的作品>>

猜您喜欢

答文公索玉楼赋二绝

何梦桂

鼎中铅汞未成丹,血肉那能化羽翰。dǐng zhōng qiān gǒng wèi chéng dān,xuè ròu nà néng huà yǔ hàn。
待得千年玄鹤去,上皇方御玉阑干。dài dé qiān nián xuán hè qù,shàng huáng fāng yù yù lán gàn。

赠南谷倪高士

何梦桂

试向山中觅许玄,朅来采药已千年。shì xiàng shān zhōng mì xǔ xuán,qiè lái cǎi yào yǐ qiān nián。
相逢不乞神楼散,问我丹台第几仙。xiāng féng bù qǐ shén lóu sàn,wèn wǒ dān tái dì jǐ xiān。

题栖岩

何梦桂

青嶂千重水一湾,白云半坞屋三间。qīng zhàng qiān zhòng shuǐ yī wān,bái yún bàn wù wū sān jiān。
王孙归去休招隐,免被移文笑北山。wáng sūn guī qù xiū zhāo yǐn,miǎn bèi yí wén xiào běi shān。

梅边

何梦桂

江南何处美人家,认似梅花尚恐差。jiāng nán hé chù měi rén jiā,rèn shì méi huā shàng kǒng chà。
近向梅边得春信,始知人好似梅花。jìn xiàng méi biān dé chūn xìn,shǐ zhī rén hǎo shì méi huā。

和潘汝勉三绝

何梦桂

招隐今无古小山,晨风倦翼暮飞还。zhāo yǐn jīn wú gǔ xiǎo shān,chén fēng juàn yì mù fēi hái。
青山白发人如昨,千古仙风愧莫攀。qīng shān bái fā rén rú zuó,qiān gǔ xiān fēng kuì mò pān。

和潘汝勉三绝

何梦桂

几度桃源青草生,相逢犹自说秦嬴。jǐ dù táo yuán qīng cǎo shēng,xiāng féng yóu zì shuō qín yíng。
山中不识兴亡事,千载咸阳未息兵。shān zhōng bù shí xīng wáng shì,qiān zài xián yáng wèi xī bīng。

和潘汝勉三绝

何梦桂

潮去钱塘王气收,西风黄叶故山秋。cháo qù qián táng wáng qì shōu,xī fēng huáng yè gù shān qiū。
杀身报国男儿志,皓首偷生妾妇羞。shā shēn bào guó nán ér zhì,hào shǒu tōu shēng qiè fù xiū。

岳帅降笔命作画屏四景诗寒山拾得

何梦桂

形模丑陋发鬅鬙,留得生来面目真。xíng mó chǒu lòu fā péng sēng,liú dé shēng lái miàn mù zhēn。
拍手问谁能笑我,只今笑杀世间人。pāi shǒu wèn shuí néng xiào wǒ,zhǐ jīn xiào shā shì jiān rén。

岳帅降笔命作画屏四景诗寒山拾得

何梦桂

葫芦有药剑通灵,南北东西物外身。hú lú yǒu yào jiàn tōng líng,nán běi dōng xī wù wài shēn。
相对不知谈底事,到头半语不传人。xiāng duì bù zhī tán dǐ shì,dào tóu bàn yǔ bù chuán rén。

岳帅降笔命作画屏四景诗寒山拾得

何梦桂

饭山吟得两肩癯,破帽东风白发微。fàn shān yín dé liǎng jiān qú,pò mào dōng fēng bái fā wēi。
好是春衣都典却,醉来骑得蹇驴归。hǎo shì chūn yī dōu diǎn què,zuì lái qí dé jiǎn lǘ guī。

岳帅降笔命作画屏四景诗寒山拾得

何梦桂

柳堤花港落红尘,独鹤归来日半曛。liǔ dī huā gǎng luò hóng chén,dú hè guī lái rì bàn xūn。
惟有五云山下路,至今人说岳王坟。wéi yǒu wǔ yún shān xià lù,zhì jīn rén shuō yuè wáng fén。

答文山谢诗序

何梦桂

岣嵝神奇字已漫,昌黎去后孰跻攀。gǒu lǒu shén qí zì yǐ màn,chāng lí qù hòu shú jī pān。
平生有道碑无愧,幸托先生翰墨间。píng shēng yǒu dào bēi wú kuì,xìng tuō xiān shēng hàn mò jiān。

记梦

何梦桂

万木萧疏老翠高,此身惭愧独坚牢。wàn mù xiāo shū lǎo cuì gāo,cǐ shēn cán kuì dú jiān láo。
编书未了留侯事,何处仙源可种桃。biān shū wèi le liú hóu shì,hé chù xiān yuán kě zhǒng táo。

赠云庵董道人

何梦桂

一坞寒云暝不开,茅檐低压半苍苔。yī wù hán yún míng bù kāi,máo yán dī yā bàn cāng tái。
近来云出不成雨,莫遣无心出岫来。jìn lái yún chū bù chéng yǔ,mò qiǎn wú xīn chū xiù lái。

见本路赵府判二绝

何梦桂

君来种竹两楼前,风月平分入坐边。jūn lái zhǒng zhú liǎng lóu qián,fēng yuè píng fēn rù zuò biān。
尽日千峰吹不尽,官清惟饮钓台泉。jǐn rì qiān fēng chuī bù jǐn,guān qīng wéi yǐn diào tái quán。