古诗词

鹃啼曲

何梦桂

蚕丛鳖灵两丘土,玉垒灵关一荒莽。cán cóng biē líng liǎng qiū tǔ,yù lěi líng guān yī huāng mǎng。
杜鹃衔哀诉千古,万里游魂腥血污。dù juān xián āi sù qiān gǔ,wàn lǐ yóu hún xīng xuè wū。
冤声无路叫天公,吻血洒地花为红。yuān shēng wú lù jiào tiān gōng,wěn xuè sǎ dì huā wèi hóng。
巴江东下流无极,目断巴山归不得。bā jiāng dōng xià liú wú jí,mù duàn bā shān guī bù dé。
此身岂是无羽翰,天梯石栈云漫漫。cǐ shēn qǐ shì wú yǔ hàn,tiān tī shí zhàn yún màn màn。
落花冉冉江城暮,年年客梦乡关路。luò huā rǎn rǎn jiāng chéng mù,nián nián kè mèng xiāng guān lù。
丈夫志气笑沐猴,安知狐死还首丘。zhàng fū zhì qì xiào mù hóu,ān zhī hú sǐ hái shǒu qiū。
沛公击筑歌汤沐,钱王锦衣衣林木。pèi gōng jī zhù gē tāng mù,qián wáng jǐn yī yī lín mù。
寄巢生子傍他谁,众鸟虽怜只自悲。jì cháo shēng zi bàng tā shuí,zhòng niǎo suī lián zhǐ zì bēi。
哀号力尽飞不归,老尽遗民城郭非。āi hào lì jǐn fēi bù guī,lǎo jǐn yí mín chéng guō fēi。
何梦桂

何梦桂

淳安人,生卒年均不详,约宋度宗咸淳中前后在世。咸淳元年,(公元一二六五年)进士,为太常博士,历监察御史官,大理寺卿。引疾去,筑室小酉源。元至元中,屡召不起,终于家。梦桂精于易,著有易衍及中庸,致用。 何梦桂的作品>>

猜您喜欢

和徐榷院唐佐见寄七首

何梦桂

南山有高楼,青云可俯践。nán shān yǒu gāo lóu,qīng yún kě fǔ jiàn。
楼上有佳人,当年惯识面。lóu shàng yǒu jiā rén,dāng nián guàn shí miàn。
忽觉在他乡,绰约思目见。hū jué zài tā xiāng,chuò yuē sī mù jiàn。
绿绮无知音,心长曲未遍。lǜ qǐ wú zhī yīn,xīn zhǎng qū wèi biàn。
青云在山头,将去还复恋。qīng yún zài shān tóu,jiāng qù hái fù liàn。
人生不如云,欲见万里远。rén shēng bù rú yún,yù jiàn wàn lǐ yuǎn。
恃有青铜镜,与君各分半。shì yǒu qīng tóng jìng,yǔ jūn gè fēn bàn。
忽来双鲤鱼,白璧何足羡。hū lái shuāng lǐ yú,bái bì hé zú xiàn。

和徐榷院唐佐见寄七首

何梦桂

望有玉山果,细实如房蜂。wàng yǒu yù shān guǒ,xì shí rú fáng fēng。
世味羞桃李,弃此盘盎中。shì wèi xiū táo lǐ,qì cǐ pán àng zhōng。
肤顽味更涩,仅能杀三虫。fū wán wèi gèng sè,jǐn néng shā sān chóng。
赖以著微绩,始袭炎帝封。lài yǐ zhù wēi jì,shǐ xí yán dì fēng。
不意得君采,致身愿相从。bù yì dé jūn cǎi,zhì shēn yuàn xiāng cóng。

和徐榷院唐佐见寄七首

何梦桂

人怀千岁忧,常苦百年速。rén huái qiān suì yōu,cháng kǔ bǎi nián sù。
千岁与百年,黄泉总相逐。qiān suì yǔ bǎi nián,huáng quán zǒng xiāng zhú。
漆园何诞妄,养生托缘督。qī yuán hé dàn wàng,yǎng shēng tuō yuán dū。
邯郸非渺茫,梦觉惊黍熟。hán dān fēi miǎo máng,mèng jué jīng shǔ shú。
生死如彼何,爱恶亦徒欲。shēng sǐ rú bǐ hé,ài è yì tú yù。
俯仰宇宙间,吾姑抱吾独。fǔ yǎng yǔ zhòu jiān,wú gū bào wú dú。

和卢可庵悲秋十首

何梦桂

秋风来庭际,奄忽老蓐收。qiū fēng lái tíng jì,yǎn hū lǎo rù shōu。
夜寒耿无寐,起坐焚膏油。yè hán gěng wú mèi,qǐ zuò fén gāo yóu。
孤灯照我影,对坐自倡酬。gū dēng zhào wǒ yǐng,duì zuò zì chàng chóu。
偈参意未竟,参横转西楼。jì cān yì wèi jìng,cān héng zhuǎn xī lóu。

和卢可庵悲秋十首

何梦桂

秋风来高楼,楼上栋云飞。qiū fēng lái gāo lóu,lóu shàng dòng yún fēi。
登楼杳西望,阴阴天云垂。dēng lóu yǎo xī wàng,yīn yīn tiān yún chuí。
天阔渺无极,游子去不归。tiān kuò miǎo wú jí,yóu zi qù bù guī。
不归在何许,意采南山芝。bù guī zài hé xǔ,yì cǎi nán shān zhī。

和卢可庵悲秋十首

何梦桂

秋风来户牖,出户天地宽。qiū fēng lái hù yǒu,chū hù tiān dì kuān。
俯仰何局蹐,天地犹盘盘。fǔ yǎng hé jú jí,tiān dì yóu pán pán。
况复中间人,机险一黄间。kuàng fù zhōng jiān rén,jī xiǎn yī huáng jiān。
毋怀千岁忧,且尽百年欢。wú huái qiān suì yōu,qiě jǐn bǎi nián huān。

和卢可庵悲秋十首

何梦桂

秋风来木末,忽忽吹晚晴。qiū fēng lái mù mò,hū hū chuī wǎn qíng。
木落雁南归,呖呖多悲声。mù luò yàn nán guī,lì lì duō bēi shēng。
少壮老复至,岁月方遄奔。shǎo zhuàng lǎo fù zhì,suì yuè fāng chuán bēn。
我欲歌秋风,愁听箫鼓鸣。wǒ yù gē qiū fēng,chóu tīng xiāo gǔ míng。

和卢可庵悲秋十首

何梦桂

秋风来万壑,蜴蜥吐冰雹。qiū fēng lái wàn hè,yì xī tǔ bīng báo。
雷吼弹丸飞,四海冱阴浊。léi hǒu dàn wán fēi,sì hǎi hù yīn zhuó。
谁能弯天弧,与我一矢落。shuí néng wān tiān hú,yǔ wǒ yī shǐ luò。
奈何山岳移,回头已非昨。nài hé shān yuè yí,huí tóu yǐ fēi zuó。

和卢可庵悲秋十首

何梦桂

秋风来岩谷,万窍生寂虚。qiū fēng lái yán gǔ,wàn qiào shēng jì xū。
畏隹忽怒号,披拂其谁居。wèi zhuī hū nù hào,pī fú qí shuí jū。
天地等一马,逝者无停车。tiān dì děng yī mǎ,shì zhě wú tíng chē。
君看郭外冢,荒丘无人锄。jūn kàn guō wài zhǒng,huāng qiū wú rén chú。

和卢可庵悲秋十首

何梦桂

秋风来江皋,槌鼓谁载酒。qiū fēng lái jiāng gāo,chuí gǔ shuí zài jiǔ。
徒羡谪仙人,百篇醉一斗。tú xiàn zhé xiān rén,bǎi piān zuì yī dòu。
将军告身在,尚可易醇酎。jiāng jūn gào shēn zài,shàng kě yì chún zhòu。
万事休皱眉,一笑且开口。wàn shì xiū zhòu méi,yī xiào qiě kāi kǒu。

和卢可庵悲秋十首

何梦桂

秋风来天河,天河浅且清。qiū fēng lái tiān hé,tiān hé qiǎn qiě qīng。
天孙抚机杼,终日织不成。tiān sūn fǔ jī zhù,zhōng rì zhī bù chéng。
自从夫君去,听尽金鸡鸣。zì cóng fū jūn qù,tīng jǐn jīn jī míng。
妾身倘未死,妾心百炼精。qiè shēn tǎng wèi sǐ,qiè xīn bǎi liàn jīng。

和卢可庵悲秋十首

何梦桂

秋风来大地,万里成丘墟。qiū fēng lái dà dì,wàn lǐ chéng qiū xū。
床头何所有,惟有一卷书。chuáng tóu hé suǒ yǒu,wéi yǒu yī juǎn shū。
曳纵朗长诵,环堵乐有馀。yè zòng lǎng zhǎng sòng,huán dǔ lè yǒu yú。
自笑饭颗山,少陵真腐儒。zì xiào fàn kē shān,shǎo líng zhēn fǔ rú。

和卢可庵悲秋十首

何梦桂

秋风来太虚,逍遥浮大庭。qiū fēng lái tài xū,xiāo yáo fú dà tíng。
吾身与天地,等如水上萍。wú shēn yǔ tiān dì,děng rú shuǐ shàng píng。
弄丸闲往来,意行还微吟。nòng wán xián wǎng lái,yì xíng hái wēi yín。
吟尽无人听,惟遗空外音。yín jǐn wú rén tīng,wéi yí kōng wài yīn。

上夹谷书隐先生六首

何梦桂

堪舆渺无极,俯仰慨古初。kān yú miǎo wú jí,fǔ yǎng kǎi gǔ chū。
皇风战涿鹿,草野伤血涂。huáng fēng zhàn zhuō lù,cǎo yě shāng xuè tú。
勋华袭文明,不肯私均朱。xūn huá xí wén míng,bù kěn sī jūn zhū。
誓命缵王业,侵伐纷霸图。shì mìng zuǎn wáng yè,qīn fá fēn bà tú。
春秋二百祀,已矣吾道孤。chūn qiū èr bǎi sì,yǐ yǐ wú dào gū。
天不生夫子,民极谁其扶。tiān bù shēng fū zi,mín jí shuí qí fú。

上夹谷书隐先生六首

何梦桂

反袂叹麟折,过门伤凤衰。fǎn mèi tàn lín zhé,guò mén shāng fèng shuāi。
奠楹不复作,世丧礼乐隳。diàn yíng bù fù zuò,shì sàng lǐ lè huī。
世丧道不丧,文岂不在兹。shì sàng dào bù sàng,wén qǐ bù zài zī。
千载而有人,三代犹可追。qiān zài ér yǒu rén,sān dài yóu kě zhuī。
吾闻夹谷翁,文献尚有遗。wú wén jiā gǔ wēng,wén xiàn shàng yǒu yí。
斯世微斯人,皇皇吾安归。sī shì wēi sī rén,huáng huáng wú ān guī。