古诗词

赠地理钱季实

何梦桂

神仙地理无多诀,未用寻龙先看峡。shén xiān dì lǐ wú duō jué,wèi yòng xún lóng xiān kàn xiá。
次看峡内有明堂,外峡内堂垣气结。cì kàn xiá nèi yǒu míng táng,wài xiá nèi táng yuán qì jié。
交结深时垣气牢,交结浅时垣气泄。jiāo jié shēn shí yuán qì láo,jiāo jié qiǎn shí yuán qì xiè。
回看远障起星峰,认得星峰是祖宗。huí kàn yuǎn zhàng qǐ xīng fēng,rèn dé xīng fēng shì zǔ zōng。
祖宗派下分嫡庶,庶是旁枝嫡正龙。zǔ zōng pài xià fēn dí shù,shù shì páng zhī dí zhèng lóng。
足趾未曾登绝顶,如何辨认嫡庶踪。zú zhǐ wèi céng dēng jué dǐng,rú hé biàn rèn dí shù zōng。
庶是旁枝为外从,嫡子必居堂奥中。shù shì páng zhī wèi wài cóng,dí zi bì jū táng ào zhōng。
此是大法论嫡庶,未是穷源寻极致。cǐ shì dà fǎ lùn dí shù,wèi shì qióng yuán xún jí zhì。
眼前大法既能明,更看嫡枝辨臧否。yǎn qián dà fǎ jì néng míng,gèng kàn dí zhī biàn zāng fǒu。
譬如人家有嫡儿,或贤或否不易知。pì rú rén jiā yǒu dí ér,huò xián huò fǒu bù yì zhī。
贤者起家不肖败,嫡枝还更有妍媸。xián zhě qǐ jiā bù xiào bài,dí zhī hái gèng yǒu yán chī。
到此须是牢着眼,切莫泥取嫡谓奇。dào cǐ xū shì láo zhe yǎn,qiè mò ní qǔ dí wèi qí。
龙到成形方结穴,若不成形总虚设。lóng dào chéng xíng fāng jié xué,ruò bù chéng xíng zǒng xū shè。
倾攲破碎缩肿粗,杂乱摆窜瘦死绝。qīng qī pò suì suō zhǒng cū,zá luàn bǎi cuàn shòu sǐ jué。
凡属此类不劳看,认得正龙成丑拙。fán shǔ cǐ lèi bù láo kàn,rèn dé zhèng lóng chéng chǒu zhuō。
认形既真穴亦真,真形真穴自天成。rèn xíng jì zhēn xué yì zhēn,zhēn xíng zhēn xué zì tiān chéng。
左右必有真缠护,真案真朝无异情。zuǒ yòu bì yǒu zhēn chán hù,zhēn àn zhēn cháo wú yì qíng。
地真气象自然别,山必绸缪水回折。dì zhēn qì xiàng zì rán bié,shān bì chóu móu shuǐ huí zhé。
葱葱郁郁日回环,入眼精神俱焕发。cōng cōng yù yù rì huí huán,rù yǎn jīng shén jù huàn fā。
设从流派问源头,定是祖宗真骨血。shè cóng liú pài wèn yuán tóu,dìng shì zǔ zōng zhēn gǔ xuè。
虽然龙真穴自真,或隐或显多误人。suī rán lóng zhēn xué zì zhēn,huò yǐn huò xiǎn duō wù rén。
正结人人能识得,不识偏颇闪侧情。zhèng jié rén rén néng shí dé,bù shí piān pǒ shǎn cè qíng。
地有怪穴无怪局,认局方知穴法精。dì yǒu guài xué wú guài jú,rèn jú fāng zhī xué fǎ jīng。
毫厘之缪隔千里,万水千山差一指。háo lí zhī móu gé qiān lǐ,wàn shuǐ qiān shān chà yī zhǐ。
横斜直曲跬步间,撼动山川泣神鬼。héng xié zhí qū kuǐ bù jiān,hàn dòng shān chuān qì shén guǐ。
一山入脉百山随,尺寸高低认玄秘。yī shān rù mài bǎi shān suí,chǐ cùn gāo dī rèn xuán mì。
穴真节节自相符,若不相符穴是虚。xué zhēn jié jié zì xiāng fú,ruò bù xiāng fú xué shì xū。
龙真穴假祸福异,误杀世人徒信书。lóng zhēn xué jiǎ huò fú yì,wù shā shì rén tú xìn shū。
眼力不在书纸上,泥书空画葫芦样。yǎn lì bù zài shū zhǐ shàng,ní shū kōng huà hú lú yàng。
扫除万卷总虚谈,收入灵犀一点间。sǎo chú wàn juǎn zǒng xū tán,shōu rù líng xī yī diǎn jiān。
何梦桂

何梦桂

淳安人,生卒年均不详,约宋度宗咸淳中前后在世。咸淳元年,(公元一二六五年)进士,为太常博士,历监察御史官,大理寺卿。引疾去,筑室小酉源。元至元中,屡召不起,终于家。梦桂精于易,著有易衍及中庸,致用。 何梦桂的作品>>

猜您喜欢

题川无竭寄傲窗二首

何梦桂

南山有路滑如苔,多少人从半岭回。nán shān yǒu lù huá rú tái,duō shǎo rén cóng bàn lǐng huí。
不是老僧空傲世,世人自不上山来。bù shì lǎo sēng kōng ào shì,shì rén zì bù shàng shān lái。

和王樵隐阻雨二首

何梦桂

春水连天雨载涂,春江无处认平芜。chūn shuǐ lián tiān yǔ zài tú,chūn jiāng wú chù rèn píng wú。
茫茫世路风波恶,留得湘潭橘渚无。máng máng shì lù fēng bō è,liú dé xiāng tán jú zhǔ wú。

和王樵隐阻雨二首

何梦桂

偶出山来得半闲,桃花落尽水潺潺。ǒu chū shān lái dé bàn xián,táo huā luò jǐn shuǐ chán chán。
早知人世多风雨,只好当初莫下山。zǎo zhī rén shì duō fēng yǔ,zhǐ hǎo dāng chū mò xià shān。

赠谈命月斋

何梦桂

万古缘空一镜磨,移来一室影婆娑。wàn gǔ yuán kōng yī jìng mó,yí lái yī shì yǐng pó suō。
垂光照尽人间事,只恐年来风雨多。chuí guāng zhào jǐn rén jiān shì,zhǐ kǒng nián lái fēng yǔ duō。

桔槔

何梦桂

片片龙鳞蜕老苍,有时伊轧卷沧浪。piàn piàn lóng lín tuì lǎo cāng,yǒu shí yī yà juǎn cāng làng。
真机动处何容力,自是旁人脚手忙。zhēn jī dòng chù hé róng lì,zì shì páng rén jiǎo shǒu máng。

晨起

何梦桂

晨起窗前日未晞,玉梅霜后半开时。chén qǐ chuāng qián rì wèi xī,yù méi shuāng hòu bàn kāi shí。
梅花与我两无语,寒雀相喧堕树枝。méi huā yǔ wǒ liǎng wú yǔ,hán què xiāng xuān duò shù zhī。

送儒医童达可

何梦桂

乾坤四塞五行淫,利欲颠狂蛊入心。qián kūn sì sāi wǔ xíng yín,lì yù diān kuáng gǔ rù xīn。
黄帝不生岐伯死,只今谁下顶门针。huáng dì bù shēng qí bó sǐ,zhǐ jīn shuí xià dǐng mén zhēn。

赠童笔生

何梦桂

毛生归去罢中书,谁肯相从问字奇。máo shēng guī qù bà zhōng shū,shuí kěn xiāng cóng wèn zì qí。
近日长鎗多东阁,策勋依旧逊毛锥。jìn rì zhǎng qiāng duō dōng gé,cè xūn yī jiù xùn máo zhuī。

石室和尚作航亭名江湖稳处闻梅境有作因寄题

何梦桂

当年舟子吃拳时,失脚波涛万丈危。dāng nián zhōu zi chī quán shí,shī jiǎo bō tāo wàn zhàng wēi。
归去好寻休歇处,莫教再被八风吹。guī qù hǎo xún xiū xiē chù,mò jiào zài bèi bā fēng chuī。

王德甫索归一诗留之

何梦桂

一叶扁舟雪夜来,尚期东阁共吟梅。yī yè biǎn zhōu xuě yè lái,shàng qī dōng gé gòng yín méi。
长亭柳色不堪折,怕杀阳关叠叠催。zhǎng tíng liǔ sè bù kān zhé,pà shā yáng guān dié dié cuī。

赠姜益斋

何梦桂

种得莲花入宝池,曾参惠远得锋机。zhǒng dé lián huā rù bǎo chí,céng cān huì yuǎn dé fēng jī。
东林无酒渊明老,故出山来访白衣。dōng lín wú jiǔ yuān míng lǎo,gù chū shān lái fǎng bái yī。

赠谈命月鉴

何梦桂

高悬一镜倚天边,要与人间照丑妍。gāo xuán yī jìng yǐ tiān biān,yào yǔ rén jiān zhào chǒu yán。
天怕万形无遁处,故教多缺少团圆。tiān pà wàn xíng wú dùn chù,gù jiào duō quē shǎo tuán yuán。

题桥亭

何梦桂

翠巘千重水一湾,小桥数板屋三间。cuì yǎn qiān zhòng shuǐ yī wān,xiǎo qiáo shù bǎn wū sān jiān。
此中竟日无车马,时听樵歌落半山。cǐ zhōng jìng rì wú chē mǎ,shí tīng qiáo gē luò bàn shān。

和李尹

何梦桂

朅来老我差嫫母,忽听佳人赋莫愁。qiè lái lǎo wǒ chà mó mǔ,hū tīng jiā rén fù mò chóu。
欲折芳馨聊寄似,只忧疏绮隔层楼。yù zhé fāng xīn liáo jì shì,zhǐ yōu shū qǐ gé céng lóu。

答文公索玉楼赋二绝

何梦桂

闻说当年白玉楼,有人秉笔侍宸游。wén shuō dāng nián bái yù lóu,yǒu rén bǐng bǐ shì chén yóu。
如今世上无长吉,谁敢乘云驾赤虬。rú jīn shì shàng wú zhǎng jí,shuí gǎn chéng yún jià chì qiú。