古诗词

赠地理钱季实

何梦桂

神仙地理无多诀,未用寻龙先看峡。shén xiān dì lǐ wú duō jué,wèi yòng xún lóng xiān kàn xiá。
次看峡内有明堂,外峡内堂垣气结。cì kàn xiá nèi yǒu míng táng,wài xiá nèi táng yuán qì jié。
交结深时垣气牢,交结浅时垣气泄。jiāo jié shēn shí yuán qì láo,jiāo jié qiǎn shí yuán qì xiè。
回看远障起星峰,认得星峰是祖宗。huí kàn yuǎn zhàng qǐ xīng fēng,rèn dé xīng fēng shì zǔ zōng。
祖宗派下分嫡庶,庶是旁枝嫡正龙。zǔ zōng pài xià fēn dí shù,shù shì páng zhī dí zhèng lóng。
足趾未曾登绝顶,如何辨认嫡庶踪。zú zhǐ wèi céng dēng jué dǐng,rú hé biàn rèn dí shù zōng。
庶是旁枝为外从,嫡子必居堂奥中。shù shì páng zhī wèi wài cóng,dí zi bì jū táng ào zhōng。
此是大法论嫡庶,未是穷源寻极致。cǐ shì dà fǎ lùn dí shù,wèi shì qióng yuán xún jí zhì。
眼前大法既能明,更看嫡枝辨臧否。yǎn qián dà fǎ jì néng míng,gèng kàn dí zhī biàn zāng fǒu。
譬如人家有嫡儿,或贤或否不易知。pì rú rén jiā yǒu dí ér,huò xián huò fǒu bù yì zhī。
贤者起家不肖败,嫡枝还更有妍媸。xián zhě qǐ jiā bù xiào bài,dí zhī hái gèng yǒu yán chī。
到此须是牢着眼,切莫泥取嫡谓奇。dào cǐ xū shì láo zhe yǎn,qiè mò ní qǔ dí wèi qí。
龙到成形方结穴,若不成形总虚设。lóng dào chéng xíng fāng jié xué,ruò bù chéng xíng zǒng xū shè。
倾攲破碎缩肿粗,杂乱摆窜瘦死绝。qīng qī pò suì suō zhǒng cū,zá luàn bǎi cuàn shòu sǐ jué。
凡属此类不劳看,认得正龙成丑拙。fán shǔ cǐ lèi bù láo kàn,rèn dé zhèng lóng chéng chǒu zhuō。
认形既真穴亦真,真形真穴自天成。rèn xíng jì zhēn xué yì zhēn,zhēn xíng zhēn xué zì tiān chéng。
左右必有真缠护,真案真朝无异情。zuǒ yòu bì yǒu zhēn chán hù,zhēn àn zhēn cháo wú yì qíng。
地真气象自然别,山必绸缪水回折。dì zhēn qì xiàng zì rán bié,shān bì chóu móu shuǐ huí zhé。
葱葱郁郁日回环,入眼精神俱焕发。cōng cōng yù yù rì huí huán,rù yǎn jīng shén jù huàn fā。
设从流派问源头,定是祖宗真骨血。shè cóng liú pài wèn yuán tóu,dìng shì zǔ zōng zhēn gǔ xuè。
虽然龙真穴自真,或隐或显多误人。suī rán lóng zhēn xué zì zhēn,huò yǐn huò xiǎn duō wù rén。
正结人人能识得,不识偏颇闪侧情。zhèng jié rén rén néng shí dé,bù shí piān pǒ shǎn cè qíng。
地有怪穴无怪局,认局方知穴法精。dì yǒu guài xué wú guài jú,rèn jú fāng zhī xué fǎ jīng。
毫厘之缪隔千里,万水千山差一指。háo lí zhī móu gé qiān lǐ,wàn shuǐ qiān shān chà yī zhǐ。
横斜直曲跬步间,撼动山川泣神鬼。héng xié zhí qū kuǐ bù jiān,hàn dòng shān chuān qì shén guǐ。
一山入脉百山随,尺寸高低认玄秘。yī shān rù mài bǎi shān suí,chǐ cùn gāo dī rèn xuán mì。
穴真节节自相符,若不相符穴是虚。xué zhēn jié jié zì xiāng fú,ruò bù xiāng fú xué shì xū。
龙真穴假祸福异,误杀世人徒信书。lóng zhēn xué jiǎ huò fú yì,wù shā shì rén tú xìn shū。
眼力不在书纸上,泥书空画葫芦样。yǎn lì bù zài shū zhǐ shàng,ní shū kōng huà hú lú yàng。
扫除万卷总虚谈,收入灵犀一点间。sǎo chú wàn juǎn zǒng xū tán,shōu rù líng xī yī diǎn jiān。
何梦桂

何梦桂

淳安人,生卒年均不详,约宋度宗咸淳中前后在世。咸淳元年,(公元一二六五年)进士,为太常博士,历监察御史官,大理寺卿。引疾去,筑室小酉源。元至元中,屡召不起,终于家。梦桂精于易,著有易衍及中庸,致用。 何梦桂的作品>>

猜您喜欢

送沙溪寓居何翔仲四首

何梦桂

自笑衰鸿病起低,更怜落树夜乌啼。zì xiào shuāi hóng bìng qǐ dī,gèng lián luò shù yè wū tí。
月明好认南飞去,剩有高枝可择栖。yuè míng hǎo rèn nán fēi qù,shèng yǒu gāo zhī kě zé qī。

郊行即事

何梦桂

东风马耳拂轻寒,柳眼新青雨未干。dōng fēng mǎ ěr fú qīng hán,liǔ yǎn xīn qīng yǔ wèi gàn。
留客野花遮略彴,狎人溪鸟上阑干。liú kè yě huā zhē lüè zhuó,xiá rén xī niǎo shàng lán gàn。

忆亡马

何梦桂

垂杨古路策东风,忽忆霜蹄失旧踪。chuí yáng gǔ lù cè dōng fēng,hū yì shuāng tí shī jiù zōng。
白发重来鞯?在,尔应行雨去为龙。bái fā zhòng lái jiān dèng zài,ěr yīng xíng yǔ qù wèi lóng。

赠懒然子刘高士二首

何梦桂

翻却丹炉灶息然,青蛇挂壁日高眠。fān què dān lú zào xī rán,qīng shé guà bì rì gāo mián。
玄玄参遍头如雪,始信人间懒是仙。xuán xuán cān biàn tóu rú xuě,shǐ xìn rén jiān lǎn shì xiān。

赠懒然子刘高士二首

何梦桂

一坞闲云懒出关,惭无肤寸雨人寰。yī wù xián yún lǎn chū guān,cán wú fū cùn yǔ rén huán。
君今占断云间卧,却笑游云未得闲。jūn jīn zhàn duàn yún jiān wò,què xiào yóu yún wèi dé xián。

梦中幻成

何梦桂

一片闲云本住山,暂为行雨下人寰。yī piàn xián yún běn zhù shān,zàn wèi xíng yǔ xià rén huán。
白云可是无心物,朝出山来暮又还。bái yún kě shì wú xīn wù,cháo chū shān lái mù yòu hái。

起坐谩成

何梦桂

银河西转静无声,唱彻天鸡夜未明。yín hé xī zhuǎn jìng wú shēng,chàng chè tiān jī yè wèi míng。
万里无云霜月上,坐鞭玄鹤下蓬瀛。wàn lǐ wú yún shuāng yuè shàng,zuò biān xuán hè xià péng yíng。

偶成

何梦桂

心无损物宜平怨,语不妨人贵寡尤。xīn wú sǔn wù yí píng yuàn,yǔ bù fáng rén guì guǎ yóu。
说与时人莫相忌,全家已拟鹿门游。shuō yǔ shí rén mò xiāng jì,quán jiā yǐ nǐ lù mén yóu。

赠星史胡达翁

何梦桂

杜甫拾遗终老去,陈平户牖岂长贫。dù fǔ shí yí zhōng lǎo qù,chén píng hù yǒu qǐ zhǎng pín。
达翁言命未为达,安命方知是达人。dá wēng yán mìng wèi wèi dá,ān mìng fāng zhī shì dá rén。

题骆菊岩诗稿

何梦桂

歃尽秋泉不疗饥,菊边更读菊岩诗。shà jǐn qiū quán bù liáo jī,jú biān gèng dú jú yán shī。
寒英摇落渊明老,尚见遗编说义熙。hán yīng yáo luò yuān míng lǎo,shàng jiàn yí biān shuō yì xī。

吴对山跋

何梦桂

一点灵犀传地理,明如指掌秘通神。yī diǎn líng xī chuán dì lǐ,míng rú zhǐ zhǎng mì tōng shén。
潜斋不作周公梦,闲使人参郭景纯。qián zhāi bù zuò zhōu gōng mèng,xián shǐ rén cān guō jǐng chún。

吴对山跋

何梦桂

电眸只是天机到,龙脉皆如教法寻。diàn móu zhǐ shì tiān jī dào,lóng mài jiē rú jiào fǎ xún。
抔土百年人子孝,知君不负托孤心。póu tǔ bǎi nián rén zi xiào,zhī jūn bù fù tuō gū xīn。

和柯提举寄诗

何梦桂

曾拂三台最上星,赤城云气暖生春。céng fú sān tái zuì shàng xīng,chì chéng yún qì nuǎn shēng chūn。
回头往事邯郸梦,落尽鹈霜白发新。huí tóu wǎng shì hán dān mèng,luò jǐn tí shuāng bái fā xīn。

和柯提举寄诗

何梦桂

倚遍层楼数曙星,鹧鸪声里暗惊春。yǐ biàn céng lóu shù shǔ xīng,zhè gū shēng lǐ àn jīng chūn。
开元耆旧今无几,怕听尊前唱永新。kāi yuán qí jiù jīn wú jǐ,pà tīng zūn qián chàng yǒng xīn。

和柯提举寄诗

何梦桂

亲跨灵槎访渚星,归来云锦照青春。qīn kuà líng chá fǎng zhǔ xīng,guī lái yún jǐn zhào qīng chūn。
湖山夜半生神气,一雨田田采芑新。hú shān yè bàn shēng shén qì,yī yǔ tián tián cǎi qǐ xīn。