古诗词

将归行

郭祥正

男儿四十无所成,可怜鬓发霜华生。nán ér sì shí wú suǒ chéng,kě lián bìn fā shuāng huá shēng。
长书朝奏夕命相,此事故非言不行。zhǎng shū cháo zòu xī mìng xiāng,cǐ shì gù fēi yán bù xíng。
低徊却入邵陵幕,梅岭招降建城郭。dī huái què rù shào líng mù,méi lǐng zhāo jiàng jiàn chéng guō。
论功第一遭众谗,断木浮沉委沟壑。lùn gōng dì yī zāo zhòng chán,duàn mù fú chén wěi gōu hè。
噫吁嚱,数奇不独李将军,株坐桐乡三见春。yī xū xì,shù qí bù dú lǐ jiāng jūn,zhū zuò tóng xiāng sān jiàn chūn。
桐乡虽好大儿死,风物满眼唯悲辛。tóng xiāng suī hǎo dà ér sǐ,fēng wù mǎn yǎn wéi bēi xīn。
迩来又赴肥上辟,碌碌随人亦何益。ěr lái yòu fù féi shàng pì,lù lù suí rén yì hé yì。
法网深悬无纵鳞,敛翼饥禽忧弹射。fǎ wǎng shēn xuán wú zòng lín,liǎn yì jī qín yōu dàn shè。
噫吁嚱,一寸丹心不堪折,扁舟却忆姑溪月。yī xū xì,yī cùn dān xīn bù kān zhé,biǎn zhōu què yì gū xī yuè。
溪如凝冰月如雪,天地清光迥交澈。xī rú níng bīng yuè rú xuě,tiān dì qīng guāng jiǒng jiāo chè。
钓丝千丈入琉璃,六鳌一举三山随。diào sī qiān zhàng rù liú lí,liù áo yī jǔ sān shān suí。
人生快意莫如此,腰束黄金多横死。rén shēng kuài yì mò rú cǐ,yāo shù huáng jīn duō héng sǐ。
君不见日暮途穷逆行客,一饷荣华速诛殛。jūn bù jiàn rì mù tú qióng nì xíng kè,yī xiǎng róng huá sù zhū jí。
又不见都市朝衣就剑人,谁道忠言能杀身。yòu bù jiàn dōu shì cháo yī jiù jiàn rén,shuí dào zhōng yán néng shā shēn。
休休休,归去来。xiū xiū xiū,guī qù lái。
芝田石室云长在,瑶草琪花春不回。zhī tián shí shì yún zhǎng zài,yáo cǎo qí huā chūn bù huí。
收帆银涛即平陆,跨青牛兮驱白鹿。shōu fān yín tāo jí píng lù,kuà qīng niú xī qū bái lù。
莫向人间歧路行,岂有悲欢与荣辱。mò xiàng rén jiān qí lù xíng,qǐ yǒu bēi huān yǔ róng rǔ。
休休休,归去来,计已决。xiū xiū xiū,guī qù lái,jì yǐ jué。
肯学腐儒空有言,辜负春鹃口流血。kěn xué fǔ rú kōng yǒu yán,gū fù chūn juān kǒu liú xuè。

郭祥正

郭祥正(1035~1113)北宋诗人。字功父,一作功甫,自号谢公山人、醉引居士、净空居士、漳南浪士等。当涂(今属安徽)人。皇祐五年进士,历官秘书阁校理、太子中舍、汀州通判、朝请大夫等,虽仕于朝,不营一金,所到之处,多有政声。一生写诗1400余首,著有《青山集》30卷。他的诗风纵横奔放,酷似李白。 郭祥正的作品>>

猜您喜欢

全师惠诗

郭祥正

十里湖山紫翠秋,师居独占一岩幽。shí lǐ hú shān zǐ cuì qiū,shī jū dú zhàn yī yán yōu。
谈经已许分吾坐,更有新诗索献酬。tán jīng yǐ xǔ fēn wú zuò,gèng yǒu xīn shī suǒ xiàn chóu。

百岁王姥自云平生未尝服药

郭祥正

不服丹砂不养真,老来天与健精神。bù fú dān shā bù yǎng zhēn,lǎo lái tiān yǔ jiàn jīng shén。
自怜五十头垂雪,始见人间百岁人。zì lián wǔ shí tóu chuí xuě,shǐ jiàn rén jiān bǎi suì rén。

酒海吾饮器也

郭祥正

红浪滔天玉海春,方壶有路可藏真。hóng làng tāo tiān yù hǎi chūn,fāng hú yǒu lù kě cáng zhēn。
长鲸一吸桑田变,知是人间几岁人。zhǎng jīng yī xī sāng tián biàn,zhī shì rén jiān jǐ suì rén。

寄陈显仁秀才二首

郭祥正

君家大阮最能诗,又见麟孙出盛时。jūn jiā dà ruǎn zuì néng shī,yòu jiàn lín sūn chū shèng shí。
笔力纵横驱阵马,成才不患少人知。bǐ lì zòng héng qū zhèn mǎ,chéng cái bù huàn shǎo rén zhī。

寄陈显仁秀才二首

郭祥正

自怜破甑已无堪,况复经年卧瘴岩。zì lián pò zèng yǐ wú kān,kuàng fù jīng nián wò zhàng yán。
忽得新诗慰牢落,却疑仙露洒尘衫。hū dé xīn shī wèi láo luò,què yí xiān lù sǎ chén shān。

君仪惠玳瑁冠犀簪并分泉守茶六饼二首

郭祥正

玳瑁裁冠犀作簪,正宜萧散野人心。dài mào cái guān xī zuò zān,zhèng yí xiāo sàn yě rén xīn。
从今顶戴抛乌帽,一任秋霜两鬓侵。cóng jīn dǐng dài pāo wū mào,yī rèn qiū shuāng liǎng bìn qīn。

君仪惠玳瑁冠犀簪并分泉守茶六饼二首

郭祥正

分送泉州太守茶,团团紫饼社前芽。fēn sòng quán zhōu tài shǒu chá,tuán tuán zǐ bǐng shè qián yá。
从今不复忧烦渴,时取甘泉煮雪华。cóng jīn bù fù yōu fán kě,shí qǔ gān quán zhǔ xuě huá。

寄王丞相荆公

郭祥正

谢公投老宅钟山,门外江潮去复还。xiè gōng tóu lǎo zhái zhōng shān,mén wài jiāng cháo qù fù hái。
欲买扁舟都载月,一身和影伴公闲。yù mǎi biǎn zhōu dōu zài yuè,yī shēn hé yǐng bàn gōng xián。

次韵和上荆公

郭祥正

沟水回环莲子多,小桥时有野禽过。gōu shuǐ huí huán lián zi duō,xiǎo qiáo shí yǒu yě qín guò。
移船更近东陂去,冉冉黄尘奈我何。yí chuán gèng jìn dōng bēi qù,rǎn rǎn huáng chén nài wǒ hé。

原武按堤

郭祥正

原武城西看杏花,纷纷红雪委黄沙。yuán wǔ chéng xī kàn xìng huā,fēn fēn hóng xuě wěi huáng shā。
何如姑熟溪头见,照水蒙烟小谢家。hé rú gū shú xī tóu jiàn,zhào shuǐ méng yān xiǎo xiè jiā。

原武按堤

郭祥正

黄尘蔽日晚风高,两目昏花客思劳。huáng chén bì rì wǎn fēng gāo,liǎng mù hūn huā kè sī láo。
却忆江南渔父乐,河鲀入网采蒌蒿。què yì jiāng nán yú fù lè,hé tún rù wǎng cǎi lóu hāo。

原武按堤

郭祥正

圣贤君相继虞唐,问罪戎夷复故疆。shèng xián jūn xiāng jì yú táng,wèn zuì róng yí fù gù jiāng。
不得一军提将印,漫来淤地阅堤防。bù dé yī jūn tí jiāng yìn,màn lái yū dì yuè dī fáng。

原武按堤

郭祥正

白驹驰隙鬓毛斑,簿领纷纷世愈难。bái jū chí xì bìn máo bān,bù lǐng fēn fēn shì yù nán。
安得一军提将印,横行西域斩楼兰。ān dé yī jūn tí jiāng yìn,héng xíng xī yù zhǎn lóu lán。

书景德寺刑法试官题名后

郭祥正

刑场讫事欲分携,犹有残花恋故枝。xíng chǎng qì shì yù fēn xié,yóu yǒu cán huā liàn gù zhī。
更绕庭阴行数匝,九人重到定难期。gèng rào tíng yīn xíng shù zā,jiǔ rén zhòng dào dìng nán qī。

君仪惠莆田陈紫荔乾即蔡君谟谓之老杨妃者二首

郭祥正

莆田乾荔老杨妃,谁在开元得见之。pú tián qián lì lǎo yáng fēi,shuí zài kāi yuán dé jiàn zhī。
却忆沉香亭北畔,轻红曾照赭黄衣。què yì chén xiāng tíng běi pàn,qīng hóng céng zhào zhě huáng yī。