古诗词

姑熟堂歌赠朱太守

郭祥正

姑熟太守真贤豪,洗涤弊垢明官曹。gū shú tài shǒu zhēn xián háo,xǐ dí bì gòu míng guān cáo。
民闲吏竦郡无事,华堂新构临江皋。mín xián lì sǒng jùn wú shì,huá táng xīn gòu lín jiāng gāo。
朱檐斜飞傍星汉,碧瓦不动蟠鲸鳌。zhū yán xié fēi bàng xīng hàn,bì wǎ bù dòng pán jīng áo。
酿成玉液宴宾从,手提大笔降风骚。niàng chéng yù yè yàn bīn cóng,shǒu tí dà bǐ jiàng fēng sāo。
四时景物换耳目,万古治乱评秋毫。sì shí jǐng wù huàn ěr mù,wàn gǔ zhì luàn píng qiū háo。
嗟予末坐重感激,胸中茅塞时耘耨。jiē yǔ mò zuò zhòng gǎn jī,xiōng zhōng máo sāi shí yún nòu。
山鸡卑栖竟何取,岂合鸾凤返翔翱。shān jī bēi qī jìng hé qǔ,qǐ hé luán fèng fǎn xiáng áo。
紫莼茸蕨味正美,鲜鲚玉缕鸣霜刀。zǐ chún rōng jué wèi zhèng měi,xiān jì yù lǚ míng shuāng dāo。
为公一饮直醉倒,坐看万室皆陶陶。wèi gōng yī yǐn zhí zuì dào,zuò kàn wàn shì jiē táo táo。
谁云江南地偏小,姑熟之堂天下少。shuí yún jiāng nán dì piān xiǎo,gū shú zhī táng tiān xià shǎo。
丹湖千里浸城东,蒲苇藏烟春渺渺。dān hú qiān lǐ jìn chéng dōng,pú wěi cáng yān chūn miǎo miǎo。
牛渚对峙凌歊台,长江倒挂天门开。niú zhǔ duì zhì líng xiāo tái,zhǎng jiāng dào guà tiān mén kāi。
风吹玉乌亿万疋,汉兵卷甲沙场回。fēng chuī yù wū yì wàn pǐ,hàn bīng juǎn jiǎ shā chǎng huí。
有时浪止皓月满,琉璃宇宙无纤埃。yǒu shí làng zhǐ hào yuè mǎn,liú lí yǔ zhòu wú xiān āi。
帆樯隐隐鸟飞没,渔歌细下天边来。fān qiáng yǐn yǐn niǎo fēi méi,yú gē xì xià tiān biān lái。
谢元晖,李太白,一生好作江南客。xiè yuán huī,lǐ tài bái,yī shēng hǎo zuò jiāng nán kè。
至今遗恨人不知,孤云尚锁青山宅。zhì jīn yí hèn rén bù zhī,gū yún shàng suǒ qīng shān zhái。
请公沥酒一吊之,听我长吟壮灵魄。qǐng gōng lì jiǔ yī diào zhī,tīng wǒ zhǎng yín zhuàng líng pò。
人世百年能几何,高会难逢离别多。rén shì bǎi nián néng jǐ hé,gāo huì nán féng lí bié duō。
一朝公去调鼎鼐,斯堂永作甘棠歌。yī cháo gōng qù diào dǐng nài,sī táng yǒng zuò gān táng gē。

郭祥正

郭祥正(1035~1113)北宋诗人。字功父,一作功甫,自号谢公山人、醉引居士、净空居士、漳南浪士等。当涂(今属安徽)人。皇祐五年进士,历官秘书阁校理、太子中舍、汀州通判、朝请大夫等,虽仕于朝,不营一金,所到之处,多有政声。一生写诗1400余首,著有《青山集》30卷。他的诗风纵横奔放,酷似李白。 郭祥正的作品>>

猜您喜欢

雨霁看小山

郭祥正

一番遇雨碧生烟,移得蓬瀛在枕前。yī fān yù yǔ bì shēng yān,yí dé péng yíng zài zhěn qián。
范蠡更闲吾不爱,风波摇兀钓鱼船。fàn lí gèng xián wú bù ài,fēng bō yáo wù diào yú chuán。

辨山亭二首

郭祥正

叠径萦迂上小亭,云收天末数峰青。dié jìng yíng yū shàng xiǎo tíng,yún shōu tiān mò shù fēng qīng。
不嫌一鸟横空没,直恐纤埃点画屏。bù xián yī niǎo héng kōng méi,zhí kǒng xiān āi diǎn huà píng。

辨山亭二首

郭祥正

小亭新得辨山名,云外峰峦画数层。xiǎo tíng xīn dé biàn shān míng,yún wài fēng luán huà shù céng。
太守引宾谋一醉,甘瓜不用集青蝇。tài shǒu yǐn bīn móu yī zuì,gān guā bù yòng jí qīng yíng。

永安再见裴材山人二首

郭祥正

青布为巾白布裘,逢人不拜肯低柔。qīng bù wèi jīn bái bù qiú,féng rén bù bài kěn dī róu。
一缸浊酒凝春绿,只与云山相献酬。yī gāng zhuó jiǔ níng chūn lǜ,zhǐ yǔ yún shān xiāng xiàn chóu。

永安再见裴材山人二首

郭祥正

未到君家兴已阑,浮山十里望青山。wèi dào jūn jiā xīng yǐ lán,fú shān shí lǐ wàng qīng shān。
梅花正似山阴雪,却棹孤舟夜半还。méi huā zhèng shì shān yīn xuě,què zhào gū zhōu yè bàn hái。

重题公纯池亭

郭祥正

凭栏尽日看山色,攲枕连宵听水声。píng lán jǐn rì kàn shān sè,qī zhěn lián xiāo tīng shuǐ shēng。
一点红尘无入处,戴家池馆近清明。yī diǎn hóng chén wú rù chù,dài jiā chí guǎn jìn qīng míng。

浮山阻雨二首

郭祥正

寻山一日遍浮山,却望江南兴欲还。xún shān yī rì biàn fú shān,què wàng jiāng nán xīng yù hái。
半夜神龙兴骤雨,故留闲客伴僧闲。bàn yè shén lóng xīng zhòu yǔ,gù liú xián kè bàn sēng xián。

浮山阻雨二首

郭祥正

云颙辞世几番春,老令霜髯未变尘。yún yóng cí shì jǐ fān chūn,lǎo lìng shuāng rán wèi biàn chén。
重拂旧题悲往事,幻身今幸作闲人。zhòng fú jiù tí bēi wǎng shì,huàn shēn jīn xìng zuò xián rén。

喜雪呈守倅二首

郭祥正

出门骑马踏黄尘,归路随鞭布黑云。chū mén qí mǎ tà huáng chén,guī lù suí biān bù hēi yún。
一夜猛风吹大雪,玉华千里压妖氛。yī yè měng fēng chuī dà xuě,yù huá qiān lǐ yā yāo fēn。

喜雪呈守倅二首

郭祥正

四面岚光似玉光,满城和气贺丰穰。sì miàn lán guāng shì yù guāng,mǎn chéng hé qì hè fēng ráng。
红炉底事不邀客,回雪落梅空断肠。hóng lú dǐ shì bù yāo kè,huí xuě luò méi kōng duàn cháng。

赠啸月岩吴居士

郭祥正

幅巾藜杖客浮山,便隐深岩避世喧。fú jīn lí zhàng kè fú shān,biàn yǐn shēn yán bì shì xuān。
每见月华何事啸,此身聊欲伴孤猿。měi jiàn yuè huá hé shì xiào,cǐ shēn liáo yù bàn gū yuán。

抚鸿亭

郭祥正

谁开岩户最高峰,更作栏干出半空。shuí kāi yán hù zuì gāo fēng,gèng zuò lán gàn chū bàn kōng。
只道冥鸿远尘世,我今直下看冥鸿。zhǐ dào míng hóng yuǎn chén shì,wǒ jīn zhí xià kàn míng hóng。

游西岩寺二首

郭祥正

西崖瀑布泻云中,移得匡庐一半工。xī yá pù bù xiè yún zhōng,yí dé kuāng lú yī bàn gōng。
要看玉潭千丈雪,莫教江月照还空。yào kàn yù tán qiān zhàng xuě,mò jiào jiāng yuè zhào hái kōng。

游西岩寺二首

郭祥正

三人同结静中缘,一到西岩思豁然。sān rén tóng jié jìng zhōng yuán,yī dào xī yán sī huō rán。
何必拥炉倾浊酒,且来攀树听寒泉。hé bì yōng lú qīng zhuó jiǔ,qiě lái pān shù tīng hán quán。

中方寺题壁

郭祥正

西岩晓起过中方,欲趁春归客思忙。xī yán xiǎo qǐ guò zhōng fāng,yù chèn chūn guī kè sī máng。
不似野僧忘岁月,手披黄卷满头霜。bù shì yě sēng wàng suì yuè,shǒu pī huáng juǎn mǎn tóu shuāng。