古诗词

凌敲台呈同游张兵部朱太守

郭祥正

江东使者武陵仙,姑孰太守南都贤。jiāng dōng shǐ zhě wǔ líng xiān,gū shú tài shǒu nán dōu xián。
同时文采耀场屋,今日宠荣分使权。tóng shí wén cǎi yào chǎng wū,jīn rì chǒng róng fēn shǐ quán。
岁丰民乐官吏肃,登高望远开华筵。suì fēng mín lè guān lì sù,dēng gāo wàng yuǎn kāi huá yán。
凌敲古台压城北,天门牛渚遥相连。líng qiāo gǔ tái yā chéng běi,tiān mén niú zhǔ yáo xiāng lián。
六朝盛事竟何在,白云芳草空绵联。liù cháo shèng shì jìng hé zài,bái yún fāng cǎo kōng mián lián。
黄鸟声酸落花雨,青蒲风送西江船。huáng niǎo shēng suān luò huā yǔ,qīng pú fēng sòng xī jiāng chuán。
鸟声缭乱帆影没,劝君莫负杯中物。niǎo shēng liáo luàn fān yǐng méi,quàn jūn mò fù bēi zhōng wù。
百岁荣华如转轮,一半光阴已仓卒。bǎi suì róng huá rú zhuǎn lún,yī bàn guāng yīn yǐ cāng zú。
宁须杂管弦,不必烦绮罗。níng xū zá guǎn xián,bù bì fán qǐ luó。
紫莼煮豉肥鲈鲙,更听江南贱士歌。zǐ chún zhǔ shì féi lú kuài,gèng tīng jiāng nán jiàn shì gē。
尧崩舜立天下治,庙室灵芝最为瑞。yáo bēng shùn lì tiān xià zhì,miào shì líng zhī zuì wèi ruì。
岩穴自此无遗民,请把长戈铸农器。yán xué zì cǐ wú yí mín,qǐng bǎ zhǎng gē zhù nóng qì。
功名来时如等闲,四皓去矣谁复还。gōng míng lái shí rú děng xián,sì hào qù yǐ shuí fù hái。
一朝攘臂揖太子,社稷不动安如山。yī cháo rǎng bì yī tài zi,shè jì bù dòng ān rú shān。
可笑屈夫子,憔悴长江滨。kě xiào qū fū zi,qiáo cuì zhǎng jiāng bīn。
欲将独醒换众醉,竟葬江鱼愁杀人。yù jiāng dú xǐng huàn zhòng zuì,jìng zàng jiāng yú chóu shā rén。
古来得失既如此,今朝幸会青云士。gǔ lái dé shī jì rú cǐ,jīn cháo xìng huì qīng yún shì。
功成早晚归桃源,回首尘寰脱双屣。gōng chéng zǎo wǎn guī táo yuán,huí shǒu chén huán tuō shuāng xǐ。

郭祥正

郭祥正(1035~1113)北宋诗人。字功父,一作功甫,自号谢公山人、醉引居士、净空居士、漳南浪士等。当涂(今属安徽)人。皇祐五年进士,历官秘书阁校理、太子中舍、汀州通判、朝请大夫等,虽仕于朝,不营一金,所到之处,多有政声。一生写诗1400余首,著有《青山集》30卷。他的诗风纵横奔放,酷似李白。 郭祥正的作品>>

猜您喜欢

将至慎邑寄鼎

郭祥正

踏尽琼瑶百里山,欲投城郭暮云间。tà jǐn qióng yáo bǎi lǐ shān,yù tóu chéng guō mù yún jiān。
红炉速置一壶酒,故岁离家新岁还。hóng lú sù zhì yī hú jiǔ,gù suì lí jiā xīn suì hái。

峡石道中口占

郭祥正

淮日晖晖浴暖沙,小桥斜巷两三家。huái rì huī huī yù nuǎn shā,xiǎo qiáo xié xiàng liǎng sān jiā。
不知春色来多少,是处墙头见杏花。bù zhī chūn sè lái duō shǎo,shì chù qiáng tóu jiàn xìng huā。

通惠寺小柏

郭祥正

周遭松桧漫为邻,翠碧婆娑未出群。zhōu zāo sōng guì màn wèi lín,cuì bì pó suō wèi chū qún。
但愿盘根坚似石,不忧枝干不凌云。dàn yuàn pán gēn jiān shì shí,bù yōu zhī gàn bù líng yún。

香社院

郭祥正

重阴消散日车明,社鼓村歌乐太平。zhòng yīn xiāo sàn rì chē míng,shè gǔ cūn gē lè tài píng。
行过柘塘萧寺宿,隔墙犹听卖花声。xíng guò zhè táng xiāo sì sù,gé qiáng yóu tīng mài huā shēng。

院庭桧树

郭祥正

花开供蜜叶禁霜,老柏乔松气亦降。huā kāi gōng mì yè jìn shuāng,lǎo bǎi qiáo sōng qì yì jiàng。
未遇李聃谁爱惜,柘塘西院碧油幢。wèi yù lǐ dān shuí ài xī,zhè táng xī yuàn bì yóu chuáng。

三月三日

郭祥正

一盏扶头又半酣,久无归梦到江南。yī zhǎn fú tóu yòu bàn hān,jiǔ wú guī mèng dào jiāng nán。
桃花欲发杏花谢,细雨斜风三月三。táo huā yù fā xìng huā xiè,xì yǔ xié fēng sān yuè sān。

清明风雨怀光远

郭祥正

少年多难复遭忧,自昔王孙故倦游。shǎo nián duō nán fù zāo yōu,zì xī wáng sūn gù juàn yóu。
愁见清明归未得,小山风雨想天愁。chóu jiàn qīng míng guī wèi dé,xiǎo shān fēng yǔ xiǎng tiān chóu。

慎宰练德符招饮僧舍二首

郭祥正

杂花开遍县城东,不惜提壶细雨中。zá huā kāi biàn xiàn chéng dōng,bù xī tí hú xì yǔ zhōng。
应是花枝羞老客,故含春恨泣残红。yīng shì huā zhī xiū lǎo kè,gù hán chūn hèn qì cán hóng。

慎宰练德符招饮僧舍二首

郭祥正

一庭寒柏寺荒凉,亦有花枝出短墙。yī tíng hán bǎi sì huāng liáng,yì yǒu huā zhī chū duǎn qiáng。
善政得闲能唤客,春风相伴倒壶觞。shàn zhèng dé xián néng huàn kè,chūn fēng xiāng bàn dào hú shāng。

诗一首

郭祥正

七十馀岁老朝郎,曾向元祐说文章。qī shí yú suì lǎo cháo láng,céng xiàng yuán yòu shuō wén zhāng。
如今白首归田后,却与杨姝洗杖疮。rú jīn bái shǒu guī tián hòu,què yǔ yáng shū xǐ zhàng chuāng。

重来桐城

郭祥正

碧水苍山照眼青,始知朱邑爱桐城。bì shuǐ cāng shān zhào yǎn qīng,shǐ zhī zhū yì ài tóng chéng。
重来二十三年后,犹有斯民眷眷情。zhòng lái èr shí sān nián hòu,yóu yǒu sī mín juàn juàn qíng。

寄东坡

郭祥正

君恩浩荡似阳春,海外移来住海滨。jūn ēn hào dàng shì yáng chūn,hǎi wài yí lái zhù hǎi bīn。
莫向沙边弄明月,夜深无数采珠人。mò xiàng shā biān nòng míng yuè,yè shēn wú shù cǎi zhū rén。

五祖山拈香

郭祥正

白云岩畔旧相逢,往日今朝事不同。bái yún yán pàn jiù xiāng féng,wǎng rì jīn cháo shì bù tóng。
夜静水寒鱼不食,一炉香散白莲峰。yè jìng shuǐ hán yú bù shí,yī lú xiāng sàn bái lián fēng。

云居山拈香

郭祥正

觉地相逢一何早,鹘臭布衫今脱了。jué dì xiāng féng yī hé zǎo,gǔ chòu bù shān jīn tuō le。
要识云居一句玄,珍重后园驴吃草。yào shí yún jū yī jù xuán,zhēn zhòng hòu yuán lǘ chī cǎo。

西方院

郭祥正

欲出西方更少留,云泉都占一岩幽。yù chū xī fāng gèng shǎo liú,yún quán dōu zhàn yī yán yōu。
劝僧洗净阁前竹,要看南山十里秋。quàn sēng xǐ jìng gé qián zhú,yào kàn nán shān shí lǐ qiū。