古诗词

中秋登白纻山呈同游苏寺丞

郭祥正

平湖万顷浮青玉,嫦娥更揽寒光浴。píng hú wàn qǐng fú qīng yù,cháng é gèng lǎn hán guāng yù。
天高星稀鱼雁沈,风静云消丝管逐。tiān gāo xīng xī yú yàn shěn,fēng jìng yún xiāo sī guǎn zhú。
试听郭子今宵歌,对月不饮奈愁何。shì tīng guō zi jīn xiāo gē,duì yuè bù yǐn nài chóu hé。
上尽高山万丈之绝顶,侧身可以攀明河。shàng jǐn gāo shān wàn zhàng zhī jué dǐng,cè shēn kě yǐ pān míng hé。
明河洗君耳,明月照君面。míng hé xǐ jūn ěr,míng yuè zhào jūn miàn。
暂来空洞无物逍遥乡,安用声名夸海县。zàn lái kōng dòng wú wù xiāo yáo xiāng,ān yòng shēng míng kuā hǎi xiàn。
前年从军梅山下,林黑只忧偏弩射。qián nián cóng jūn méi shān xià,lín hēi zhǐ yōu piān nǔ shè。
去岁点夫大河北,黄土吹衣无昼夜。qù suì diǎn fū dà hé běi,huáng tǔ chuī yī wú zhòu yè。
劳劳功业安在哉,出林之木风先摧。láo láo gōng yè ān zài zāi,chū lín zhī mù fēng xiān cuī。
有言不得见天子,卷舌却出金门来。yǒu yán bù dé jiàn tiān zi,juǎn shé què chū jīn mén lái。
流光差池鬓垂雪,幸对南山值佳节。liú guāng chà chí bìn chuí xuě,xìng duì nán shān zhí jiā jié。
更在桓公游处游,自纾悲歌更清越。gèng zài huán gōng yóu chù yóu,zì shū bēi gē gèng qīng yuè。
登高何必须重九,零落黄花污浓酒。dēng gāo hé bì xū zhòng jiǔ,líng luò huáng huā wū nóng jiǔ。
岂如桂子散秋香,采露金人举纤手。qǐ rú guì zi sàn qiū xiāng,cǎi lù jīn rén jǔ xiān shǒu。
举纤手,饮未休,月轮忽转西山头。jǔ xiān shǒu,yǐn wèi xiū,yuè lún hū zhuǎn xī shān tóu。
明年此会定南北,沉思使我增离忧。míng nián cǐ huì dìng nán běi,chén sī shǐ wǒ zēng lí yōu。
荆榛满眼世路恶,恩忘水覆终难收。jīng zhēn mǎn yǎn shì lù è,ēn wàng shuǐ fù zhōng nán shōu。
田文昔日三千客,去住如今均一丘。tián wén xī rì sān qiān kè,qù zhù rú jīn jūn yī qiū。
噫吁嚱,达亦不足恃,穷亦不足羞。yī xū xì,dá yì bù zú shì,qióng yì bù zú xiū。
但愿明月照我酒,古来秉烛供遨游。dàn yuàn míng yuè zhào wǒ jiǔ,gǔ lái bǐng zhú gōng áo yóu。
因谁为谢北海若,酩酊不辨马与牛。yīn shuí wèi xiè běi hǎi ruò,mǐng dīng bù biàn mǎ yǔ niú。

郭祥正

郭祥正(1035~1113)北宋诗人。字功父,一作功甫,自号谢公山人、醉引居士、净空居士、漳南浪士等。当涂(今属安徽)人。皇祐五年进士,历官秘书阁校理、太子中舍、汀州通判、朝请大夫等,虽仕于朝,不营一金,所到之处,多有政声。一生写诗1400余首,著有《青山集》30卷。他的诗风纵横奔放,酷似李白。 郭祥正的作品>>

猜您喜欢

谢元舆送鲜鲤煮酒

郭祥正

鲜鲤江湖味,香醪日月春。xiān lǐ jiāng hú wèi,xiāng láo rì yuè chūn。
抚循时有赠,饱暖遂忘贫。fǔ xún shí yǒu zèng,bǎo nuǎn suì wàng pín。
玉缕空投箸,金波漫入唇。yù lǚ kōng tóu zhù,jīn bō màn rù chún。
交情今乃见,晚节共松筠。jiāo qíng jīn nǎi jiàn,wǎn jié gòng sōng yún。

招孜祐二长老尝茶二首

郭祥正

无物滋禅味,来烹北苑茶。wú wù zī chán wèi,lái pēng běi yuàn chá。
碾成云母粉,香溅碧松花。niǎn chéng yún mǔ fěn,xiāng jiàn bì sōng huā。
消渴梅何俗,安神术谩夸。xiāo kě méi hé sú,ān shén shù mán kuā。
清谈尝数碗,莫笑老卢家。qīng tán cháng shù wǎn,mò xiào lǎo lú jiā。

招孜祐二长老尝茶二首

郭祥正

昔人多嗜酒,今我酷怜茶。xī rén duō shì jiǔ,jīn wǒ kù lián chá。
软玉裁成饼,轻云散作花。ruǎn yù cái chéng bǐng,qīng yún sàn zuò huā。
石泉助甘滑,肠胃涤烦邪。shí quán zhù gān huá,cháng wèi dí fán xié。
却怪少陵客,曾无新句夸。què guài shǎo líng kè,céng wú xīn jù kuā。

追和故友袁世弼酬孜老四韵

郭祥正

坐讽汤休句,闽南朱夏时。zuò fěng tāng xiū jù,mǐn nán zhū xià shí。
碧云生海峤,清吹散松枝。bì yún shēng hǎi jiào,qīng chuī sàn sōng zhī。
救物宁论报,安禅不履危。jiù wù níng lùn bào,ān chán bù lǚ wēi。
江东饱芹蕨,肯赴野人期。jiāng dōng bǎo qín jué,kěn fù yě rén qī。

寄题建阳王祖圣朝奉南涧楼

郭祥正

郎省辞荣早,楼居鹤发翁。láng shěng cí róng zǎo,lóu jū hè fā wēng。
响分南涧水,清占北窗风。xiǎng fēn nán jiàn shuǐ,qīng zhàn běi chuāng fēng。
紫府云常近,黄尘路不通。zǐ fǔ yún cháng jìn,huáng chén lù bù tōng。
何当陪杖屦,有意学冥鸿。hé dāng péi zhàng jù,yǒu yì xué míng hóng。

壶公山方卿墓亭

郭祥正

鄞国棠阴在,壶山墓草黄。yín guó táng yīn zài,hú shān mù cǎo huáng。
庆源长不竭,善训永无忘。qìng yuán zhǎng bù jié,shàn xùn yǒng wú wàng。
燕雀春风里,烟云碧瓦傍。yàn què chūn fēng lǐ,yān yún bì wǎ bàng。
命书何日下,潜德发幽光。mìng shū hé rì xià,qián dé fā yōu guāng。

至节日君仪见过诵思猿佳作

郭祥正

不赴郡楼宴,能过野寺门。bù fù jùn lóu yàn,néng guò yě sì mén。
抚循悲节物,飘泊任乾坤。fǔ xún bēi jié wù,piāo pō rèn qián kūn。
瘴雾经霜尽,溪潮向晚浑。zhàng wù jīng shuāng jǐn,xī cháo xiàng wǎn hún。
思猿有佳作,敢为倒清樽。sī yuán yǒu jiā zuò,gǎn wèi dào qīng zūn。

雨怀安止三首

郭祥正

春雨霪难霁,春山阻俊游。chūn yǔ yín nán jì,chūn shān zǔ jùn yóu。
绿迷芳草恨,红湿落花愁。lǜ mí fāng cǎo hèn,hóng shī luò huā chóu。
古剑空弹铗,疏帘懒上钩。gǔ jiàn kōng dàn jiá,shū lián lǎn shàng gōu。
何当生羽翼,一日似三秋。hé dāng shēng yǔ yì,yī rì shì sān qiū。

雨怀安止三首

郭祥正

身隔空山雨,心同物外游。shēn gé kōng shān yǔ,xīn tóng wù wài yóu。
成篇超俗格,开卷释新愁。chéng piān chāo sú gé,kāi juǎn shì xīn chóu。
鸾凤翔青琐,蛟鼍挂玉钩。luán fèng xiáng qīng suǒ,jiāo tuó guà yù gōu。
重吟垂翼句,春气返如秋。zhòng yín chuí yì jù,chūn qì fǎn rú qiū。

雨怀安止三首

郭祥正

雨隔陈夫子,僧坊懒独游。yǔ gé chén fū zi,sēng fāng lǎn dú yóu。
闭门谁复过,欲语已含愁。bì mén shuí fù guò,yù yǔ yǐ hán chóu。
病翼深防弹,惊鳞远避钩。bìng yì shēn fáng dàn,jīng lín yuǎn bì gōu。
交情君勿替,松柏挺霜秋。jiāo qíng jūn wù tì,sōng bǎi tǐng shuāng qiū。

闻惠休师将浮海如吴省宝觉禅师

郭祥正

去兴已翩翩,轻包赴海船。qù xīng yǐ piān piān,qīng bāo fù hǎi chuán。
雾收山翠湿,月出浪华鲜。wù shōu shān cuì shī,yuè chū làng huá xiān。
鼓动看风力,浮沉信佛缘。gǔ dòng kàn fēng lì,fú chén xìn fú yuán。
何时达钟阜,重省宝公禅。hé shí dá zhōng fù,zhòng shěng bǎo gōng chán。

雨霁怀进醇老

郭祥正

宿雨洗林扃,开窗晓色清。sù yǔ xǐ lín jiōng,kāi chuāng xiǎo sè qīng。
池深鱼竞跃,花落鸟频惊。chí shēn yú jìng yuè,huā luò niǎo pín jīng。
结友论三益,营居共一城。jié yǒu lùn sān yì,yíng jū gòng yī chéng。
风骚真有意,世事久无情。fēng sāo zhēn yǒu yì,shì shì jiǔ wú qíng。

览进醇老诗卷

郭祥正

羁栖海上州,岁晚得师游。jī qī hǎi shàng zhōu,suì wǎn dé shī yóu。
句泻碧潭月,篇成清夜秋。jù xiè bì tán yuè,piān chéng qīng yè qiū。
云根龙洞锁,花气蜜房收。yún gēn lóng dòng suǒ,huā qì mì fáng shōu。
此理何人达,营营枉白头。cǐ lǐ hé rén dá,yíng yíng wǎng bái tóu。

同萧英伯登净惠寺山亭二首

郭祥正

策杖轻衣惬,凭栏远目明。cè zhàng qīng yī qiè,píng lán yuǎn mù míng。
清江排暮钓,绿野碎春耕。qīng jiāng pái mù diào,lǜ yě suì chūn gēng。
嗜酒今非勇,题诗尚有情。shì jiǔ jīn fēi yǒng,tí shī shàng yǒu qíng。
薄游攀俊德,唐相旧家声。báo yóu pān jùn dé,táng xiāng jiù jiā shēng。

同萧英伯登净惠寺山亭二首

郭祥正

一径穿林麓,幽人借杖扶。yī jìng chuān lín lù,yōu rén jiè zhàng fú。
西山螺顶秀,南塔笔锋孤。xī shān luó dǐng xiù,nán tǎ bǐ fēng gū。
好鸟当花语,轻烟衬草铺。hǎo niǎo dāng huā yǔ,qīng yān chèn cǎo pù。
登临情未足,暝色欲吞吴。dēng lín qíng wèi zú,míng sè yù tūn wú。