古诗词

祀南岳喜雨呈李倅

郭祥正

六月赤日方炎炎,云不行天龙遁潜。liù yuè chì rì fāng yán yán,yún bù xíng tiān lóng dùn qián。
阴阳失职帝怒赫,地下万物遭炮燖。yīn yáng shī zhí dì nù hè,dì xià wàn wù zāo pào xún。
农夫争陂数斗死,驱沙掷土唯飞廉。nóng fū zhēng bēi shù dòu sǐ,qū shā zhì tǔ wéi fēi lián。
湖南本钱二十有四万,岁望何以安黎黔。hú nán běn qián èr shí yǒu sì wàn,suì wàng hé yǐ ān lí qián。
府官惶惶使台恐,祀坛祷岳惟精严。fǔ guān huáng huáng shǐ tái kǒng,sì tán dǎo yuè wéi jīng yán。
君驰副车职其事,秘文在板香盈奁。jūn chí fù chē zhí qí shì,mì wén zài bǎn xiāng yíng lián。
镮刀割牲荐肴酒,夜半奠玉抽灵签。huán dāo gē shēng jiàn yáo jiǔ,yè bàn diàn yù chōu líng qiān。
星河收光倏阴晦,雷声群群来山南。xīng hé shōu guāng shū yīn huì,léi shēng qún qún lái shān nán。
斯须密点欲裂瓦,烛光出屋排龙髯。sī xū mì diǎn yù liè wǎ,zhú guāng chū wū pái lóng rán。
鼪鼯哀啼晓色淡,碧涧久涸银涛添。shēng wú āi tí xiǎo sè dàn,bì jiàn jiǔ hé yín tāo tiān。
田田水足稻秀拔,旱暵一洗凉飔兼。tián tián shuǐ zú dào xiù bá,hàn hàn yī xǐ liáng sī jiān。
芬馨罗列报神贶,文实之论前贤佥。fēn xīn luó liè bào shén kuàng,wén shí zhī lùn qián xián qiān。
兴云作雨乃谁柄,坐视焦灼悭濡沾。xīng yún zuò yǔ nǎi shuí bǐng,zuò shì jiāo zhuó qiān rú zhān。
待兹诚祷始感发,威福自任宁无嫌。dài zī chéng dǎo shǐ gǎn fā,wēi fú zì rèn níng wú xián。
至理从来莫能诘,异景聊足开吾瞻。zhì lǐ cóng lái mò néng jí,yì jǐng liáo zú kāi wú zhān。
孤峰翠滑犀露角,溢溜飞洒琼为帘。gū fēng cuì huá xī lù jiǎo,yì liū fēi sǎ qióng wèi lián。
烟藏拱木半吞吐,湘水倒影分毫纤。yān cáng gǒng mù bàn tūn tǔ,xiāng shuǐ dào yǐng fēn háo xiān。
庙门欲出尚回首,正似老笔图霜缣。miào mén yù chū shàng huí shǒu,zhèng shì lǎo bǐ tú shuāng jiān。
高吟成章又奇绝,睥睨韩杜君何谦。gāo yín chéng zhāng yòu qí jué,pì nì hán dù jūn hé qiān。
嗟余适为簿书缚,不尔从往精神欦。jiē yú shì wèi bù shū fù,bù ěr cóng wǎng jīng shén qiān。
蚊蝇休飞夏将尽,清露收拾摧圆蟾。wén yíng xiū fēi xià jiāng jǐn,qīng lù shōu shí cuī yuán chán。
何当结轨更一往,历览舜迹穷高尖。hé dāng jié guǐ gèng yī wǎng,lì lǎn shùn jì qióng gāo jiān。
群仙虽有路歧远,志士岂无岩谷淹。qún xiān suī yǒu lù qí yuǎn,zhì shì qǐ wú yán gǔ yān。
收奇拔俊召和气,一国遂除灾眚占。shōu qí bá jùn zhào hé qì,yī guó suì chú zāi shěng zhàn。
暂时响应未足数,此语非是君仍砭。zàn shí xiǎng yīng wèi zú shù,cǐ yǔ fēi shì jūn réng biān。

郭祥正

郭祥正(1035~1113)北宋诗人。字功父,一作功甫,自号谢公山人、醉引居士、净空居士、漳南浪士等。当涂(今属安徽)人。皇祐五年进士,历官秘书阁校理、太子中舍、汀州通判、朝请大夫等,虽仕于朝,不营一金,所到之处,多有政声。一生写诗1400余首,著有《青山集》30卷。他的诗风纵横奔放,酷似李白。 郭祥正的作品>>

猜您喜欢

入万杉

郭祥正

翠霭纷纷蔽一岩,何年人种万株杉。cuì ǎi fēn fēn bì yī yán,hé nián rén zhǒng wàn zhū shān。
天翁已许虬龙卧,匠石不劳斤斧劖。tiān wēng yǐ xǔ qiú lóng wò,jiàng shí bù láo jīn fǔ chán。

出万杉

郭祥正

禅庭欲别更迟迟,犹恋凉风洒客衣。chán tíng yù bié gèng chí chí,yóu liàn liáng fēng sǎ kè yī。
无力便分青嶂住,满怀空带白云归。wú lì biàn fēn qīng zhàng zhù,mǎn huái kōng dài bái yún guī。

香涧

郭祥正

涉溪攀磴兴何长,隔岸人家桃杏香。shè xī pān dèng xīng hé zhǎng,gé àn rén jiā táo xìng xiāng。
便是武陵迷路处,只无鸡酒劝渔郎。biàn shì wǔ líng mí lù chù,zhǐ wú jī jiǔ quàn yú láng。

静明轩

郭祥正

道人得道万缘灰,栏下幽花手自栽。dào rén dé dào wàn yuán huī,lán xià yōu huā shǒu zì zāi。
终日开轩无客到,清风时引竹声来。zhōng rì kāi xuān wú kè dào,qīng fēng shí yǐn zhú shēng lái。

无思轩

郭祥正

妙妙无心岂有思,一轩幽瞰碧涟漪。miào miào wú xīn qǐ yǒu sī,yī xuān yōu kàn bì lián yī。
篆香销尽月华午,知是高僧定起时。zhuàn xiāng xiāo jǐn yuè huá wǔ,zhī shì gāo sēng dìng qǐ shí。

别寻真观

郭祥正

寻真幽径入深源,一宿清虚寄洞天。xún zhēn yōu jìng rù shēn yuán,yī sù qīng xū jì dòng tiān。
归去姑溪度残日,无因重到五峰前。guī qù gū xī dù cán rì,wú yīn zhòng dào wǔ fēng qián。

逢东林旧僧

郭祥正

宝陀岩下种松篁,旧客欣逢煮术汤。bǎo tuó yán xià zhǒng sōng huáng,jiù kè xīn féng zhǔ shù tāng。
忆着东林携手处,十年添得两眉霜。yì zhe dōng lín xié shǒu chù,shí nián tiān dé liǎng méi shuāng。

追和杜牧之贵池亭

郭祥正

悠悠江水绿于苔,杨柳迎风眼半开。yōu yōu jiāng shuǐ lǜ yú tái,yáng liǔ yíng fēng yǎn bàn kāi。
行客不如沙上雁,每逢春暖即知回。xíng kè bù rú shā shàng yàn,měi féng chūn nuǎn jí zhī huí。

观德亭画壁

郭祥正

画手非工本亦佳,四时景物寓天涯。huà shǒu fēi gōng běn yì jiā,sì shí jǐng wù yù tiān yá。
最怜荷折秋容晚,双雁徘徊下软沙。zuì lián hé zhé qiū róng wǎn,shuāng yàn pái huái xià ruǎn shā。

寄耿天骘二首

郭祥正

海棠妍媚露桃红,高卧遥知锦绣中。hǎi táng yán mèi lù táo hóng,gāo wò yáo zhī jǐn xiù zhōng。
欲问何时渡江去,看花准拟趁春风。yù wèn hé shí dù jiāng qù,kàn huā zhǔn nǐ chèn chūn fēng。

寄耿天骘二首

郭祥正

北山曾赏浪山梅,梅蕊含冰一半开。běi shān céng shǎng làng shān méi,méi ruǐ hán bīng yī bàn kāi。
国老自亡梅自发,送梅人在亦悲哀。guó lǎo zì wáng méi zì fā,sòng méi rén zài yì bēi āi。

桐城青山裴山人枉步见寻兴尽遽归

郭祥正

门外青山是我山,手携筇杖只今还。mén wài qīng shān shì wǒ shān,shǒu xié qióng zhàng zhǐ jīn hái。
岩花落尽莺啼懒,纸帐孤灯梦亦闲。yán huā luò jǐn yīng tí lǎn,zhǐ zhàng gū dēng mèng yì xián。

史充侍禁以简问予小舟摇兀绝句戏谢

郭祥正

渡江乘兴泊江干,草衬残花色未干。dù jiāng chéng xīng pō jiāng gàn,cǎo chèn cán huā sè wèi gàn。
惯在钓鱼船上住,一蓑一笠伴春寒。guàn zài diào yú chuán shàng zhù,yī suō yī lì bàn chūn hán。

寺壁史侍禁画竹

郭祥正

不假研磨丹与青,只将墨妙夺天成。bù jiǎ yán mó dān yǔ qīng,zhǐ jiāng mò miào duó tiān chéng。
始知春力无虚实,老竹横穿栋柱生。shǐ zhī chūn lì wú xū shí,lǎo zhú héng chuān dòng zhù shēng。

西轩看山怀荆公

郭祥正

长忆金陵数往还,诵公佳句伴公闲。zhǎng yì jīn líng shù wǎng hái,sòng gōng jiā jù bàn gōng xián。
如今不复闻公语,独自西轩卧看山。rú jīn bù fù wén gōng yǔ,dú zì xī xuān wò kàn shān。