古诗词

赠彭明微判官

郭祥正

昔谒公家贤侍郎,一见许我能篇章。xī yè gōng jiā xián shì láng,yī jiàn xǔ wǒ néng piān zhāng。
俸粳兵酒屡持送,时时解榻令登堂。fèng jīng bīng jiǔ lǚ chí sòng,shí shí jiě tà lìng dēng táng。
今喜清风传令子,回首亨衢脱双屣。jīn xǐ qīng fēng chuán lìng zi,huí shǒu hēng qú tuō shuāng xǐ。
北堂归养太夫人,水陆珍羞称甘旨。běi táng guī yǎng tài fū rén,shuǐ lù zhēn xiū chēng gān zhǐ。
深沈大第蟠蛇鳞,儿孙蓝绶何诜诜。shēn shěn dà dì pán shé lín,ér sūn lán shòu hé shēn shēn。
有时宴喜列宾客,洞房粉黛桃花春。yǒu shí yàn xǐ liè bīn kè,dòng fáng fěn dài táo huā chūn。
玉指纤纤拂弦索,轻云凝碧罗衣薄。yù zhǐ xiān xiān fú xián suǒ,qīng yún níng bì luó yī báo。
主人快意妾争妍,松上女萝知有托。zhǔ rén kuài yì qiè zhēng yán,sōng shàng nǚ luó zhī yǒu tuō。
君不见景太傅,杀身本为功名误。jūn bù jiàn jǐng tài fù,shā shēn běn wèi gōng míng wù。
又不见张舍人,朝为近侍夕为民。yòu bù jiàn zhāng shě rén,cháo wèi jìn shì xī wèi mín。
古来宠辱亦如此,安用浮云缠此身。gǔ lái chǒng rǔ yì rú cǐ,ān yòng fú yún chán cǐ shēn。
爱君进退真得所,不负青春领歌舞。ài jūn jìn tuì zhēn dé suǒ,bù fù qīng chūn lǐng gē wǔ。
我方两鬓扑黄尘,梦寐江南思旧土。wǒ fāng liǎng bìn pū huáng chén,mèng mèi jiāng nán sī jiù tǔ。
别君去,将拂衣,扁舟若渡历阳月,愿听新歌酩酊归。bié jūn qù,jiāng fú yī,biǎn zhōu ruò dù lì yáng yuè,yuàn tīng xīn gē mǐng dīng guī。

郭祥正

郭祥正(1035~1113)北宋诗人。字功父,一作功甫,自号谢公山人、醉引居士、净空居士、漳南浪士等。当涂(今属安徽)人。皇祐五年进士,历官秘书阁校理、太子中舍、汀州通判、朝请大夫等,虽仕于朝,不营一金,所到之处,多有政声。一生写诗1400余首,著有《青山集》30卷。他的诗风纵横奔放,酷似李白。 郭祥正的作品>>

猜您喜欢

招德观见老道士李如海年八十六矣

郭祥正

弃官归去又重来,三十三年几人在。qì guān guī qù yòu zhòng lái,sān shí sān nián jǐ rén zài。
玉虹横截碧云溪,不见腾空见如海。yù hóng héng jié bì yún xī,bù jiàn téng kōng jiàn rú hǎi。

与吴子正言怀

郭祥正

山南山北屡相逢,年少今成二老翁。shān nán shān běi lǚ xiāng féng,nián shǎo jīn chéng èr lǎo wēng。
不向烟霄共飞舞,且来倾倒玉瓶空。bù xiàng yān xiāo gòng fēi wǔ,qiě lái qīng dào yù píng kōng。

承天院清辉阁

郭祥正

一轩谁与写清辉,地近城闉却少知。yī xuān shuí yǔ xiě qīng huī,dì jìn chéng yīn què shǎo zhī。
只待中秋深夜看,玉蟾低蘸碧琉璃。zhǐ dài zhōng qiū shēn yè kàn,yù chán dī zhàn bì liú lí。

丁卯十月十日游开先瀑布绝流

郭祥正

山源久涸旱尘飘,想见潺湲泻石桥。shān yuán jiǔ hé hàn chén piāo,xiǎng jiàn chán yuán xiè shí qiáo。
只道海风吹不断,为谁收起玉鲛绡。zhǐ dào hǎi fēng chuī bù duàn,wèi shuí shōu qǐ yù jiāo xiāo。

寄吉守李献父二首

郭祥正

半月樽罍为我开,琵琶围座殷晴雷。bàn yuè zūn léi wèi wǒ kāi,pí pá wéi zuò yīn qíng léi。
船头一转如天上,犹有新声入梦来。chuán tóu yī zhuǎn rú tiān shàng,yóu yǒu xīn shēng rù mèng lái。

寄吉守李献父二首

郭祥正

昭亭交旧半存亡,只有君家近我乡。zhāo tíng jiāo jiù bàn cún wáng,zhǐ yǒu jūn jiā jìn wǒ xiāng。
终约月明捶鼓过,贺公须爱李生狂。zhōng yuē yuè míng chuí gǔ guò,hè gōng xū ài lǐ shēng kuáng。

次芙蓉渡和颖叔修撰旧题

郭祥正

绰约芙蓉照碧湍,红绡衫薄不胜寒。chuò yuē fú róng zhào bì tuān,hóng xiāo shān báo bù shèng hán。
吹香洗露情多少,只得元戎一饷看。chuī xiāng xǐ lù qíng duō shǎo,zhǐ dé yuán róng yī xiǎng kàn。

次南蛮驿和颖叔修撰旧题

郭祥正

南来匹马厌红尘,喜见梅花似玉人。nán lái pǐ mǎ yàn hóng chén,xǐ jiàn méi huā shì yù rén。
都为岭头无腊雪,故教六出占先春。dōu wèi lǐng tóu wú là xuě,gù jiào liù chū zhàn xiān chūn。

次凌江先寄太守黎东美二首

郭祥正

去岁同班别帝庭,君先度岭我方行。qù suì tóng bān bié dì tíng,jūn xiān dù lǐng wǒ fāng xíng。
纵横才力知无敌,到未期年政已成。zòng héng cái lì zhī wú dí,dào wèi qī nián zhèng yǐ chéng。

次凌江先寄太守黎东美二首

郭祥正

晖晖寒日溪云开,北客新过庾岭来。huī huī hán rì xī yún kāi,běi kè xīn guò yǔ lǐng lái。
闻说凌江风物好,清香先见数枝梅。wén shuō líng jiāng fēng wù hǎo,qīng xiāng xiān jiàn shù zhī méi。

次曲江先寄太守刘宜翁五首

郭祥正

行彻淩江到曲江,史君才业世无双。xíng chè líng jiāng dào qū jiāng,shǐ jūn cái yè shì wú shuāng。
前人俗政应除尽,盛赋新诗倒玉缸。qián rén sú zhèng yīng chú jǐn,shèng fù xīn shī dào yù gāng。

次曲江先寄太守刘宜翁五首

郭祥正

路绝曹溪孰敢过,主君才辨泻悬河。lù jué cáo xī shú gǎn guò,zhǔ jūn cái biàn xiè xuán hé。
一时风物应丕变,入眼山川秀气多。yī shí fēng wù yīng pī biàn,rù yǎn shān chuān xiù qì duō。

次曲江先寄太守刘宜翁五首

郭祥正

韩愈莫吟泷吏问,梁鸿休赋五噫歌。hán yù mò yín lóng lì wèn,liáng hóng xiū fù wǔ yī gē。
百年荣辱能多少,且倒芳樽养粹和。bǎi nián róng rǔ néng duō shǎo,qiě dào fāng zūn yǎng cuì hé。

次曲江先寄太守刘宜翁五首

郭祥正

学佛学仙君自悟,多愁多病我难任。xué fú xué xiān jūn zì wù,duō chóu duō bìng wǒ nán rèn。
兵厨酒熟青梅小,且置玄谈伴醉吟。bīng chú jiǔ shú qīng méi xiǎo,qiě zhì xuán tán bàn zuì yín。

次曲江先寄太守刘宜翁五首

郭祥正

落尽梅花君未归,且携樽酒赋新诗。luò jǐn méi huā jūn wèi guī,qiě xié zūn jiǔ fù xīn shī。
逢人少说瑶台事,得道宁要俗子知。féng rén shǎo shuō yáo tái shì,dé dào níng yào sú zi zhī。