古诗词

向舜毕秘校席上赠黄州法曹杜孟坚即君懿职方之孙也

郭祥正

青天无云日华满,小妓楼中吹玉管。qīng tiān wú yún rì huá mǎn,xiǎo jì lóu zhōng chuī yù guǎn。
卷帘不信夜霜寒,熏兰酌桂肌肤暖。juǎn lián bù xìn yè shuāng hán,xūn lán zhuó guì jī fū nuǎn。
黄州之客最少年,醉来口角倾词源。huáng zhōu zhī kè zuì shǎo nián,zuì lái kǒu jiǎo qīng cí yuán。
惊龙掣电绕沧海,沙场阵马成功旋。jīng lóng chè diàn rào cāng hǎi,shā chǎng zhèn mǎ chéng gōng xuán。
殿赐新袍织春草,水溢双瞳犀插脑。diàn cì xīn páo zhī chūn cǎo,shuǐ yì shuāng tóng xī chā nǎo。
壮图伫结明主知,带束黄金应未老。zhuàng tú zhù jié míng zhǔ zhī,dài shù huáng jīn yīng wèi lǎo。
宣城忆拜乃翁时,幕中珠履皆雄奇。xuān chéng yì bài nǎi wēng shí,mù zhōng zhū lǚ jiē xióng qí。
至今名姓记僧壁,当年已识麒麟儿。zhì jīn míng xìng jì sēng bì,dāng nián yǐ shí qí lín ér。
嗟予老人日零落,两鬓衰蓬眼生瘼。jiē yǔ lǎo rén rì líng luò,liǎng bìn shuāi péng yǎn shēng mò。
寸心犹欲慕夷齐,险路无缘攀卫霍。cùn xīn yóu yù mù yí qí,xiǎn lù wú yuán pān wèi huò。
邂逅桐乡逢故人,槐槽泻酿追阳春。xiè hòu tóng xiāng féng gù rén,huái cáo xiè niàng zhuī yáng chūn。
形容若画凌烟阁,第一江南寻隐沦。xíng róng ruò huà líng yān gé,dì yī jiāng nán xún yǐn lún。

郭祥正

郭祥正(1035~1113)北宋诗人。字功父,一作功甫,自号谢公山人、醉引居士、净空居士、漳南浪士等。当涂(今属安徽)人。皇祐五年进士,历官秘书阁校理、太子中舍、汀州通判、朝请大夫等,虽仕于朝,不营一金,所到之处,多有政声。一生写诗1400余首,著有《青山集》30卷。他的诗风纵横奔放,酷似李白。 郭祥正的作品>>

猜您喜欢

广陶渊明四时

郭祥正

春水满四泽,原田高下耕。chūn shuǐ mǎn sì zé,yuán tián gāo xià gēng。
熙熙随老农,志匪搴芳英。xī xī suí lǎo nóng,zhì fěi qiān fāng yīng。

广陶渊明四时

郭祥正

夏云多奇峰,高低千万重。xià yún duō qí fēng,gāo dī qiān wàn zhòng。
巫山何处是,神女竟难逢。wū shān hé chù shì,shén nǚ jìng nán féng。

广陶渊明四时

郭祥正

秋月扬明晖,大空碧无滓。qiū yuè yáng míng huī,dà kōng bì wú zǐ。
鸿鹄正翱翔,燕雀方栖止。hóng gǔ zhèng áo xiáng,yàn què fāng qī zhǐ。

广陶渊明四时

郭祥正

冬岭秀孤松,雪霜任飘泊。dōng lǐng xiù gū sōng,xuě shuāng rèn piāo pō。
悲含太古风,清立九霄鹤。bēi hán tài gǔ fēng,qīng lì jiǔ xiāo hè。

定林洗心轩

郭祥正

翼翼粉墙断,修修绿径深。yì yì fěn qiáng duàn,xiū xiū lǜ jìng shēn。
师心不用洗,聊用洗人心。shī xīn bù yòng xǐ,liáo yòng xǐ rén xīn。

简寂碧溪亭

郭祥正

山光与溪色,一碧泻云中。shān guāng yǔ xī sè,yī bì xiè yún zhōng。
倚槛久未去,更听松上风。yǐ kǎn jiǔ wèi qù,gèng tīng sōng shàng fēng。

看潮亭

郭祥正

缥缈孤亭出,深沈一径开。piāo miǎo gū tíng chū,shēn shěn yī jìng kāi。
须当踏雨去,且欲看潮来。xū dāng tà yǔ qù,qiě yù kàn cháo lái。

西岩寺六题归云岩

郭祥正

春田雨既足,幽岩云自归。chūn tián yǔ jì zú,yōu yán yún zì guī。
归云无觅处,不共鹤争飞。guī yún wú mì chù,bù gòng hè zhēng fēi。

西岩寺六题归云岩

郭祥正

古刹盘深坞,幽岩傍径开。gǔ shā pán shēn wù,yōu yán bàng jìng kāi。
三冬藏暖气,留客待春回。sān dōng cáng nuǎn qì,liú kè dài chūn huí。

西岩寺六题归云岩

郭祥正

溪源深几里,绝壁泻惊湍。xī yuán shēn jǐ lǐ,jué bì xiè jīng tuān。
欲识下岩处,请君台上看。yù shí xià yán chù,qǐng jūn tái shàng kàn。

西岩寺六题归云岩

郭祥正

一塔倚云根,他山面面新。yī tǎ yǐ yún gēn,tā shān miàn miàn xīn。
不须惊崄绝,自有定心人。bù xū jīng xiǎn jué,zì yǒu dìng xīn rén。

西岩寺六题归云岩

郭祥正

石架千层险,泉飞百尺高。shí jià qiān céng xiǎn,quán fēi bǎi chǐ gāo。
能苏旱田谷,何用作波涛。néng sū hàn tián gǔ,hé yòng zuò bō tāo。

西岩寺六题归云岩

郭祥正

一壑飞晴瀑,双崖控蛰龙。yī hè fēi qíng pù,shuāng yá kòng zhé lóng。
欲知台上雪,六月是三冬。yù zhī tái shàng xuě,liù yuè shì sān dōng。

送孔掾

郭祥正

别酒莫辞醉,离歌难重论。bié jiǔ mò cí zuì,lí gē nán zhòng lùn。
一枝新绽柳,和雨泣黄昏。yī zhī xīn zhàn liǔ,hé yǔ qì huáng hūn。

吴子正召饮观太白墨迹

郭祥正

不是烟霄谪,世间无此人。bù shì yān xiāo zhé,shì jiān wú cǐ rén。
心声与心画,开卷见天真。xīn shēng yǔ xīn huà,kāi juǎn jiàn tiān zhēn。