古诗词

燕待制秋山晚景

郭祥正

我朝妙画能山水,燕公笔法精无比。wǒ cháo miào huà néng shān shuǐ,yàn gōng bǐ fǎ jīng wú bǐ。
燕公山水工平远,一幅霜绡折千里。yàn gōng shān shuǐ gōng píng yuǎn,yī fú shuāng xiāo zhé qiān lǐ。
潇湘洞庭日将晚,云物萧萧初满眼。xiāo xiāng dòng tíng rì jiāng wǎn,yún wù xiāo xiāo chū mǎn yǎn。
虞帝之魂招不返,霜树冥冥红叶卷。yú dì zhī hún zhāo bù fǎn,shuāng shù míng míng hóng yè juǎn。
二妃血泪知几多,竹上遗痕深复浅。èr fēi xuè lèi zhī jǐ duō,zhú shàng yí hén shēn fù qiǎn。
渔舟片帆风已满,渔父横眠思犹懒。yú zhōu piàn fān fēng yǐ mǎn,yú fù héng mián sī yóu lǎn。
时时白鹭聚圆沙,亦有行人下前坂。shí shí bái lù jù yuán shā,yì yǒu xíng rén xià qián bǎn。
江回岸断数峰青,仿佛灵妃曲可听。jiāng huí àn duàn shù fēng qīng,fǎng fú líng fēi qū kě tīng。
却逢深崦见茅屋,只欠桃花如武陵。què féng shēn yān jiàn máo wū,zhǐ qiàn táo huā rú wǔ líng。
世间何物人争诧,请说奇书并妙画。shì jiān hé wù rén zhēng chà,qǐng shuō qí shū bìng miào huà。
一时鉴赏安足论,流转千年愈增价。yī shí jiàn shǎng ān zú lùn,liú zhuǎn qiān nián yù zēng jià。
珍绨一袭藏至珍,卷尾长篇更入神。zhēn tí yī xí cáng zhì zhēn,juǎn wěi zhǎng piān gèng rù shén。
呜呼粉墨终成尘,唯有文章道德能日新。wū hū fěn mò zhōng chéng chén,wéi yǒu wén zhāng dào dé néng rì xīn。

郭祥正

郭祥正(1035~1113)北宋诗人。字功父,一作功甫,自号谢公山人、醉引居士、净空居士、漳南浪士等。当涂(今属安徽)人。皇祐五年进士,历官秘书阁校理、太子中舍、汀州通判、朝请大夫等,虽仕于朝,不营一金,所到之处,多有政声。一生写诗1400余首,著有《青山集》30卷。他的诗风纵横奔放,酷似李白。 郭祥正的作品>>

猜您喜欢

广陶渊明四时

郭祥正

春水满四泽,原田高下耕。chūn shuǐ mǎn sì zé,yuán tián gāo xià gēng。
熙熙随老农,志匪搴芳英。xī xī suí lǎo nóng,zhì fěi qiān fāng yīng。

广陶渊明四时

郭祥正

夏云多奇峰,高低千万重。xià yún duō qí fēng,gāo dī qiān wàn zhòng。
巫山何处是,神女竟难逢。wū shān hé chù shì,shén nǚ jìng nán féng。

广陶渊明四时

郭祥正

秋月扬明晖,大空碧无滓。qiū yuè yáng míng huī,dà kōng bì wú zǐ。
鸿鹄正翱翔,燕雀方栖止。hóng gǔ zhèng áo xiáng,yàn què fāng qī zhǐ。

广陶渊明四时

郭祥正

冬岭秀孤松,雪霜任飘泊。dōng lǐng xiù gū sōng,xuě shuāng rèn piāo pō。
悲含太古风,清立九霄鹤。bēi hán tài gǔ fēng,qīng lì jiǔ xiāo hè。

定林洗心轩

郭祥正

翼翼粉墙断,修修绿径深。yì yì fěn qiáng duàn,xiū xiū lǜ jìng shēn。
师心不用洗,聊用洗人心。shī xīn bù yòng xǐ,liáo yòng xǐ rén xīn。

简寂碧溪亭

郭祥正

山光与溪色,一碧泻云中。shān guāng yǔ xī sè,yī bì xiè yún zhōng。
倚槛久未去,更听松上风。yǐ kǎn jiǔ wèi qù,gèng tīng sōng shàng fēng。

看潮亭

郭祥正

缥缈孤亭出,深沈一径开。piāo miǎo gū tíng chū,shēn shěn yī jìng kāi。
须当踏雨去,且欲看潮来。xū dāng tà yǔ qù,qiě yù kàn cháo lái。

西岩寺六题归云岩

郭祥正

春田雨既足,幽岩云自归。chūn tián yǔ jì zú,yōu yán yún zì guī。
归云无觅处,不共鹤争飞。guī yún wú mì chù,bù gòng hè zhēng fēi。

西岩寺六题归云岩

郭祥正

古刹盘深坞,幽岩傍径开。gǔ shā pán shēn wù,yōu yán bàng jìng kāi。
三冬藏暖气,留客待春回。sān dōng cáng nuǎn qì,liú kè dài chūn huí。

西岩寺六题归云岩

郭祥正

溪源深几里,绝壁泻惊湍。xī yuán shēn jǐ lǐ,jué bì xiè jīng tuān。
欲识下岩处,请君台上看。yù shí xià yán chù,qǐng jūn tái shàng kàn。

西岩寺六题归云岩

郭祥正

一塔倚云根,他山面面新。yī tǎ yǐ yún gēn,tā shān miàn miàn xīn。
不须惊崄绝,自有定心人。bù xū jīng xiǎn jué,zì yǒu dìng xīn rén。

西岩寺六题归云岩

郭祥正

石架千层险,泉飞百尺高。shí jià qiān céng xiǎn,quán fēi bǎi chǐ gāo。
能苏旱田谷,何用作波涛。néng sū hàn tián gǔ,hé yòng zuò bō tāo。

西岩寺六题归云岩

郭祥正

一壑飞晴瀑,双崖控蛰龙。yī hè fēi qíng pù,shuāng yá kòng zhé lóng。
欲知台上雪,六月是三冬。yù zhī tái shàng xuě,liù yuè shì sān dōng。

送孔掾

郭祥正

别酒莫辞醉,离歌难重论。bié jiǔ mò cí zuì,lí gē nán zhòng lùn。
一枝新绽柳,和雨泣黄昏。yī zhī xīn zhàn liǔ,hé yǔ qì huáng hūn。

吴子正召饮观太白墨迹

郭祥正

不是烟霄谪,世间无此人。bù shì yān xiāo zhé,shì jiān wú cǐ rén。
心声与心画,开卷见天真。xīn shēng yǔ xīn huà,kāi juǎn jiàn tiān zhēn。