古诗词

夏公酉家藏老高村田乐教学图

郭祥正

高生妙画世所知,君藏两幅尤瑰奇。gāo shēng miào huà shì suǒ zhī,jūn cáng liǎng fú yóu guī qí。
春回老柳未全绿,和气盎盎微风吹。chūn huí lǎo liǔ wèi quán lǜ,hé qì àng àng wēi fēng chuī。
负暄当案谁氏子,坐以训诂传童儿。fù xuān dāng àn shuí shì zi,zuò yǐ xùn gǔ chuán tóng ér。
麻鞋破穿十指露,纻衫短袖乌巾攲。má xié pò chuān shí zhǐ lù,zhù shān duǎn xiù wū jīn qī。
眼吻开张手捉笔,叱怒底事扬其威。yǎn wěn kāi zhāng shǒu zhuō bǐ,chì nù dǐ shì yáng qí wēi。
两童分争迭相挽,彼二稚子傍观窥。liǎng tóng fēn zhēng dié xiāng wǎn,bǐ èr zhì zi bàng guān kuī。
一童独卧守书卷,性习已见分醇醨。yī tóng dú wò shǒu shū juǎn,xìng xí yǐ jiàn fēn chún lí。
皤然老叟醉兀兀,二孙侧立犹扶持。pó rán lǎo sǒu zuì wù wù,èr sūn cè lì yóu fú chí。
馀皆伶官杂村妓,插笛放鼓陈威仪。yú jiē líng guān zá cūn jì,chā dí fàng gǔ chén wēi yí。
三犬奔来吠欲啮,二人惊顾方攒眉。sān quǎn bēn lái fèi yù niè,èr rén jīng gù fāng zǎn méi。
伶家有子少亦黠,两手据鞍驴载之。líng jiā yǒu zi shǎo yì xiá,liǎng shǒu jù ān lǘ zài zhī。
尊卑向背极精妙,精妙得以意思惟。zūn bēi xiàng bèi jí jīng miào,jīng miào dé yǐ yì sī wéi。
田翁丰年固取乐,又能教子勤书诗。tián wēng fēng nián gù qǔ lè,yòu néng jiào zi qín shū shī。
德泽涵濡赋敛绝,致我鼓腹咸熙熙。dé zé hán rú fù liǎn jué,zhì wǒ gǔ fù xián xī xī。
画工亦画太平事,谁欲扰之生乱离。huà gōng yì huà tài píng shì,shuí yù rǎo zhī shēng luàn lí。
高生高生,不独爱尔之妙笔,对此颇思三代时。gāo shēng gāo shēng,bù dú ài ěr zhī miào bǐ,duì cǐ pǒ sī sān dài shí。

郭祥正

郭祥正(1035~1113)北宋诗人。字功父,一作功甫,自号谢公山人、醉引居士、净空居士、漳南浪士等。当涂(今属安徽)人。皇祐五年进士,历官秘书阁校理、太子中舍、汀州通判、朝请大夫等,虽仕于朝,不营一金,所到之处,多有政声。一生写诗1400余首,著有《青山集》30卷。他的诗风纵横奔放,酷似李白。 郭祥正的作品>>

猜您喜欢

雨霁看小山

郭祥正

一番遇雨碧生烟,移得蓬瀛在枕前。yī fān yù yǔ bì shēng yān,yí dé péng yíng zài zhěn qián。
范蠡更闲吾不爱,风波摇兀钓鱼船。fàn lí gèng xián wú bù ài,fēng bō yáo wù diào yú chuán。

辨山亭二首

郭祥正

叠径萦迂上小亭,云收天末数峰青。dié jìng yíng yū shàng xiǎo tíng,yún shōu tiān mò shù fēng qīng。
不嫌一鸟横空没,直恐纤埃点画屏。bù xián yī niǎo héng kōng méi,zhí kǒng xiān āi diǎn huà píng。

辨山亭二首

郭祥正

小亭新得辨山名,云外峰峦画数层。xiǎo tíng xīn dé biàn shān míng,yún wài fēng luán huà shù céng。
太守引宾谋一醉,甘瓜不用集青蝇。tài shǒu yǐn bīn móu yī zuì,gān guā bù yòng jí qīng yíng。

永安再见裴材山人二首

郭祥正

青布为巾白布裘,逢人不拜肯低柔。qīng bù wèi jīn bái bù qiú,féng rén bù bài kěn dī róu。
一缸浊酒凝春绿,只与云山相献酬。yī gāng zhuó jiǔ níng chūn lǜ,zhǐ yǔ yún shān xiāng xiàn chóu。

永安再见裴材山人二首

郭祥正

未到君家兴已阑,浮山十里望青山。wèi dào jūn jiā xīng yǐ lán,fú shān shí lǐ wàng qīng shān。
梅花正似山阴雪,却棹孤舟夜半还。méi huā zhèng shì shān yīn xuě,què zhào gū zhōu yè bàn hái。

重题公纯池亭

郭祥正

凭栏尽日看山色,攲枕连宵听水声。píng lán jǐn rì kàn shān sè,qī zhěn lián xiāo tīng shuǐ shēng。
一点红尘无入处,戴家池馆近清明。yī diǎn hóng chén wú rù chù,dài jiā chí guǎn jìn qīng míng。

浮山阻雨二首

郭祥正

寻山一日遍浮山,却望江南兴欲还。xún shān yī rì biàn fú shān,què wàng jiāng nán xīng yù hái。
半夜神龙兴骤雨,故留闲客伴僧闲。bàn yè shén lóng xīng zhòu yǔ,gù liú xián kè bàn sēng xián。

浮山阻雨二首

郭祥正

云颙辞世几番春,老令霜髯未变尘。yún yóng cí shì jǐ fān chūn,lǎo lìng shuāng rán wèi biàn chén。
重拂旧题悲往事,幻身今幸作闲人。zhòng fú jiù tí bēi wǎng shì,huàn shēn jīn xìng zuò xián rén。

喜雪呈守倅二首

郭祥正

出门骑马踏黄尘,归路随鞭布黑云。chū mén qí mǎ tà huáng chén,guī lù suí biān bù hēi yún。
一夜猛风吹大雪,玉华千里压妖氛。yī yè měng fēng chuī dà xuě,yù huá qiān lǐ yā yāo fēn。

喜雪呈守倅二首

郭祥正

四面岚光似玉光,满城和气贺丰穰。sì miàn lán guāng shì yù guāng,mǎn chéng hé qì hè fēng ráng。
红炉底事不邀客,回雪落梅空断肠。hóng lú dǐ shì bù yāo kè,huí xuě luò méi kōng duàn cháng。

赠啸月岩吴居士

郭祥正

幅巾藜杖客浮山,便隐深岩避世喧。fú jīn lí zhàng kè fú shān,biàn yǐn shēn yán bì shì xuān。
每见月华何事啸,此身聊欲伴孤猿。měi jiàn yuè huá hé shì xiào,cǐ shēn liáo yù bàn gū yuán。

抚鸿亭

郭祥正

谁开岩户最高峰,更作栏干出半空。shuí kāi yán hù zuì gāo fēng,gèng zuò lán gàn chū bàn kōng。
只道冥鸿远尘世,我今直下看冥鸿。zhǐ dào míng hóng yuǎn chén shì,wǒ jīn zhí xià kàn míng hóng。

游西岩寺二首

郭祥正

西崖瀑布泻云中,移得匡庐一半工。xī yá pù bù xiè yún zhōng,yí dé kuāng lú yī bàn gōng。
要看玉潭千丈雪,莫教江月照还空。yào kàn yù tán qiān zhàng xuě,mò jiào jiāng yuè zhào hái kōng。

游西岩寺二首

郭祥正

三人同结静中缘,一到西岩思豁然。sān rén tóng jié jìng zhōng yuán,yī dào xī yán sī huō rán。
何必拥炉倾浊酒,且来攀树听寒泉。hé bì yōng lú qīng zhuó jiǔ,qiě lái pān shù tīng hán quán。

中方寺题壁

郭祥正

西岩晓起过中方,欲趁春归客思忙。xī yán xiǎo qǐ guò zhōng fāng,yù chèn chūn guī kè sī máng。
不似野僧忘岁月,手披黄卷满头霜。bù shì yě sēng wàng suì yuè,shǒu pī huáng juǎn mǎn tóu shuāng。