古诗词

谢馀干陆宰惠李廷圭墨

郭祥正

集仙昔与文忠游,文采声鸣喧九州。jí xiān xī yǔ wén zhōng yóu,wén cǎi shēng míng xuān jiǔ zhōu。
鲲鹏未化忽拓翼,地老天荒云海幽。kūn péng wèi huà hū tuò yì,dì lǎo tiān huāng yún hǎi yōu。
箧中尝秘上赐墨,紫金泥印双脊虬。qiè zhōng cháng mì shàng cì mò,zǐ jīn ní yìn shuāng jí qiú。
名题廷圭姓氏李,此物未省何年留。míng tí tíng guī xìng shì lǐ,cǐ wù wèi shěng hé nián liú。
纹如坚犀刮不动,铿铿触砚苍烟浮。wén rú jiān xī guā bù dòng,kēng kēng chù yàn cāng yān fú。
蜀笺洒落黑胜漆,欲论所直真难酬。shǔ jiān sǎ luò hēi shèng qī,yù lùn suǒ zhí zhēn nán chóu。
麟儿字法肖家学,珍绨宝匣深藏收。lín ér zì fǎ xiào jiā xué,zhēn tí bǎo xiá shēn cáng shōu。
并刀截断辄分我,始信明珠今暗投。bìng dāo jié duàn zhé fēn wǒ,shǐ xìn míng zhū jīn àn tóu。
嗟予吟笔久已阁,辩舌倒卷刚肠柔。jiē yǔ yín bǐ jiǔ yǐ gé,biàn shé dào juǎn gāng cháng róu。
书陈北阙上印绂,志乐南亩亲锄耰。shū chén běi quē shàng yìn fú,zhì lè nán mǔ qīn chú yōu。
得君赐墨竟安用,捧玩反覆增予羞。dé jūn cì mò jìng ān yòng,pěng wán fǎn fù zēng yǔ xiū。
况君绿发眸子莹,才业自副朝廷求。kuàng jūn lǜ fā móu zi yíng,cái yè zì fù cháo tíng qiú。
研磨煤麝染谏草,扶擿世病苍生瘳。yán mó méi shè rǎn jiàn cǎo,fú tī shì bìng cāng shēng chōu。
名成功遂取上笏,世阀光焰垂千秋。míng chéng gōng suì qǔ shàng hù,shì fá guāng yàn chuí qiān qiū。
莫如老钝默将死,再拜谢贶长江头。mò rú lǎo dùn mò jiāng sǐ,zài bài xiè kuàng zhǎng jiāng tóu。

郭祥正

郭祥正(1035~1113)北宋诗人。字功父,一作功甫,自号谢公山人、醉引居士、净空居士、漳南浪士等。当涂(今属安徽)人。皇祐五年进士,历官秘书阁校理、太子中舍、汀州通判、朝请大夫等,虽仕于朝,不营一金,所到之处,多有政声。一生写诗1400余首,著有《青山集》30卷。他的诗风纵横奔放,酷似李白。 郭祥正的作品>>

猜您喜欢

招德观见老道士李如海年八十六矣

郭祥正

弃官归去又重来,三十三年几人在。qì guān guī qù yòu zhòng lái,sān shí sān nián jǐ rén zài。
玉虹横截碧云溪,不见腾空见如海。yù hóng héng jié bì yún xī,bù jiàn téng kōng jiàn rú hǎi。

与吴子正言怀

郭祥正

山南山北屡相逢,年少今成二老翁。shān nán shān běi lǚ xiāng féng,nián shǎo jīn chéng èr lǎo wēng。
不向烟霄共飞舞,且来倾倒玉瓶空。bù xiàng yān xiāo gòng fēi wǔ,qiě lái qīng dào yù píng kōng。

承天院清辉阁

郭祥正

一轩谁与写清辉,地近城闉却少知。yī xuān shuí yǔ xiě qīng huī,dì jìn chéng yīn què shǎo zhī。
只待中秋深夜看,玉蟾低蘸碧琉璃。zhǐ dài zhōng qiū shēn yè kàn,yù chán dī zhàn bì liú lí。

丁卯十月十日游开先瀑布绝流

郭祥正

山源久涸旱尘飘,想见潺湲泻石桥。shān yuán jiǔ hé hàn chén piāo,xiǎng jiàn chán yuán xiè shí qiáo。
只道海风吹不断,为谁收起玉鲛绡。zhǐ dào hǎi fēng chuī bù duàn,wèi shuí shōu qǐ yù jiāo xiāo。

寄吉守李献父二首

郭祥正

半月樽罍为我开,琵琶围座殷晴雷。bàn yuè zūn léi wèi wǒ kāi,pí pá wéi zuò yīn qíng léi。
船头一转如天上,犹有新声入梦来。chuán tóu yī zhuǎn rú tiān shàng,yóu yǒu xīn shēng rù mèng lái。

寄吉守李献父二首

郭祥正

昭亭交旧半存亡,只有君家近我乡。zhāo tíng jiāo jiù bàn cún wáng,zhǐ yǒu jūn jiā jìn wǒ xiāng。
终约月明捶鼓过,贺公须爱李生狂。zhōng yuē yuè míng chuí gǔ guò,hè gōng xū ài lǐ shēng kuáng。

次芙蓉渡和颖叔修撰旧题

郭祥正

绰约芙蓉照碧湍,红绡衫薄不胜寒。chuò yuē fú róng zhào bì tuān,hóng xiāo shān báo bù shèng hán。
吹香洗露情多少,只得元戎一饷看。chuī xiāng xǐ lù qíng duō shǎo,zhǐ dé yuán róng yī xiǎng kàn。

次南蛮驿和颖叔修撰旧题

郭祥正

南来匹马厌红尘,喜见梅花似玉人。nán lái pǐ mǎ yàn hóng chén,xǐ jiàn méi huā shì yù rén。
都为岭头无腊雪,故教六出占先春。dōu wèi lǐng tóu wú là xuě,gù jiào liù chū zhàn xiān chūn。

次凌江先寄太守黎东美二首

郭祥正

去岁同班别帝庭,君先度岭我方行。qù suì tóng bān bié dì tíng,jūn xiān dù lǐng wǒ fāng xíng。
纵横才力知无敌,到未期年政已成。zòng héng cái lì zhī wú dí,dào wèi qī nián zhèng yǐ chéng。

次凌江先寄太守黎东美二首

郭祥正

晖晖寒日溪云开,北客新过庾岭来。huī huī hán rì xī yún kāi,běi kè xīn guò yǔ lǐng lái。
闻说凌江风物好,清香先见数枝梅。wén shuō líng jiāng fēng wù hǎo,qīng xiāng xiān jiàn shù zhī méi。

次曲江先寄太守刘宜翁五首

郭祥正

行彻淩江到曲江,史君才业世无双。xíng chè líng jiāng dào qū jiāng,shǐ jūn cái yè shì wú shuāng。
前人俗政应除尽,盛赋新诗倒玉缸。qián rén sú zhèng yīng chú jǐn,shèng fù xīn shī dào yù gāng。

次曲江先寄太守刘宜翁五首

郭祥正

路绝曹溪孰敢过,主君才辨泻悬河。lù jué cáo xī shú gǎn guò,zhǔ jūn cái biàn xiè xuán hé。
一时风物应丕变,入眼山川秀气多。yī shí fēng wù yīng pī biàn,rù yǎn shān chuān xiù qì duō。

次曲江先寄太守刘宜翁五首

郭祥正

韩愈莫吟泷吏问,梁鸿休赋五噫歌。hán yù mò yín lóng lì wèn,liáng hóng xiū fù wǔ yī gē。
百年荣辱能多少,且倒芳樽养粹和。bǎi nián róng rǔ néng duō shǎo,qiě dào fāng zūn yǎng cuì hé。

次曲江先寄太守刘宜翁五首

郭祥正

学佛学仙君自悟,多愁多病我难任。xué fú xué xiān jūn zì wù,duō chóu duō bìng wǒ nán rèn。
兵厨酒熟青梅小,且置玄谈伴醉吟。bīng chú jiǔ shú qīng méi xiǎo,qiě zhì xuán tán bàn zuì yín。

次曲江先寄太守刘宜翁五首

郭祥正

落尽梅花君未归,且携樽酒赋新诗。luò jǐn méi huā jūn wèi guī,qiě xié zūn jiǔ fù xīn shī。
逢人少说瑶台事,得道宁要俗子知。féng rén shǎo shuō yáo tái shì,dé dào níng yào sú zi zhī。