古诗词

谢王公济节推惠砚

郭祥正

歙溪之仙洗山骨,一轮琢出秋潭月。shè xī zhī xiān xǐ shān gǔ,yī lún zuó chū qiū tán yuè。
摩挲清润无纤痕,不学寒光有时缺。mó sā qīng rùn wú xiān hén,bù xué hán guāng yǒu shí quē。
玉川辄莫忧虾蟆,纵尔觜吻何由啮。yù chuān zhé mò yōu xiā má,zòng ěr zī wěn hé yóu niè。
阴天着手泉脉生,三伏临之冰炎热。yīn tiān zhe shǒu quán mài shēng,sān fú lín zhī bīng yán rè。
又如明镜当晴窗,对面森森数毛发。yòu rú míng jìng dāng qíng chuāng,duì miàn sēn sēn shù máo fā。
端江品格直顽贱,邺台片段多皴裂。duān jiāng pǐn gé zhí wán jiàn,yè tái piàn duàn duō cūn liè。
中山有客先得之,獬豸峨冠为忠血。zhōng shān yǒu kè xiān dé zhī,xiè zhì é guān wèi zhōng xuè。
窜身南过洞庭湖,覆舟几葬蛟龙穴。cuàn shēn nán guò dòng tíng hú,fù zhōu jǐ zàng jiāo lóng xué。
君今赠我诚谓何,自愧闲官非补阙。jūn jīn zèng wǒ chéng wèi hé,zì kuì xián guān fēi bǔ quē。
松烟和漆法廷圭,玉兔长毫妙诸葛。sōng yān hé qī fǎ tíng guī,yù tù zhǎng háo miào zhū gé。
敲冰捣楮出乌田,四物收藏岂虚设。qiāo bīng dǎo chǔ chū wū tián,sì wù shōu cáng qǐ xū shè。
乾坤俯仰存赤心,诛贬奸谀佑臣节。qián kūn fǔ yǎng cún chì xīn,zhū biǎn jiān yú yòu chén jié。
独刊五传扶春秋,肯趁时文校工拙。dú kān wǔ chuán fú chūn qiū,kěn chèn shí wén xiào gōng zhuō。
更衰更老心更坚,与砚相将不仓卒。gèng shuāi gèng lǎo xīn gèng jiān,yǔ yàn xiāng jiāng bù cāng zú。

郭祥正

郭祥正(1035~1113)北宋诗人。字功父,一作功甫,自号谢公山人、醉引居士、净空居士、漳南浪士等。当涂(今属安徽)人。皇祐五年进士,历官秘书阁校理、太子中舍、汀州通判、朝请大夫等,虽仕于朝,不营一金,所到之处,多有政声。一生写诗1400余首,著有《青山集》30卷。他的诗风纵横奔放,酷似李白。 郭祥正的作品>>

猜您喜欢

朝登北山头二首

郭祥正

朝登北山头,千里入平望。cháo dēng běi shān tóu,qiān lǐ rù píng wàng。
本欲寄吾怀,胡为返惆怅。běn yù jì wú huái,hú wèi fǎn chóu chàng。
晴云随白日,西去没青嶂。qíng yún suí bái rì,xī qù méi qīng zhàng。
素丝行满头,吾年安可壮。sù sī xíng mǎn tóu,wú nián ān kě zhuàng。

感春二首

郭祥正

高枝花自舞,低枝花自笑。gāo zhī huā zì wǔ,dī zhī huā zì xiào。
上有浓露濯,下有清溪照。shàng yǒu nóng lù zhuó,xià yǒu qīng xī zhào。
开落十日间,谁识春工妙。kāi luò shí rì jiān,shuí shí chūn gōng miào。
一杯亦颓然,独醒时所诮。yī bēi yì tuí rán,dú xǐng shí suǒ qiào。

感春二首

郭祥正

盎盎酒杯绿,披披花萼笑。àng àng jiǔ bēi lǜ,pī pī huā è xiào。
虽无同心客,幸有白日照。suī wú tóng xīn kè,xìng yǒu bái rì zhào。
趋时性已拙,悲歌声不妙。qū shí xìng yǐ zhuō,bēi gē shēng bù miào。
素发未能归,猿鸟应相诮。sù fā wèi néng guī,yuán niǎo yīng xiāng qiào。

同阮时中秀才食笋二首

郭祥正

苍崖长龙孙,头角露已甚。cāng yá zhǎng lóng sūn,tóu jiǎo lù yǐ shén。
呼丁恣庖割,移榻就浓荫。hū dīng zì páo gē,yí tà jiù nóng yīn。
恍疑羽林枪,罗列在紫禁。huǎng yí yǔ lín qiāng,luó liè zài zǐ jìn。
馀鞭横瘦蛇,密箨若纫纴。yú biān héng shòu shé,mì tuò ruò rèn rèn。
亭亭风势匀,节节泉脉沁。tíng tíng fēng shì yún,jié jié quán mài qìn。
藩垣谨藏护,宁使暴客闯。fān yuán jǐn cáng hù,níng shǐ bào kè chuǎng。
烹调众云美,剪伐吾亦任。pēng diào zhòng yún měi,jiǎn fá wú yì rèn。
绕齿嚼冰澌,毛发寒以澿。rào chǐ jué bīng sī,máo fā hán yǐ qín。
闲心本猿鸟,世咏嗟毒鸩。xián xīn běn yuán niǎo,shì yǒng jiē dú zhèn。
野逸谁所怜,愁思肠胃渗。yě yì shuí suǒ lián,chóu sī cháng wèi shèn。
诗才君独勇,辨舌予久噤。shī cái jūn dú yǒng,biàn shé yǔ jiǔ jìn。
酒行且莫辞,醉胆沧溟浸。jiǔ xíng qiě mò cí,zuì dǎn cāng míng jìn。
况逢尧舜治,面内来左衽。kuàng féng yáo shùn zhì,miàn nèi lái zuǒ rèn。
熙熙冠盖游,落落饱食饮。xī xī guān gài yóu,luò luò bǎo shí yǐn。
鸾凤自横飞,燕雀蒙广荫。luán fèng zì héng fēi,yàn què méng guǎng yīn。
徘徊食笋谣,明发扁舟赁。pái huái shí sǔn yáo,míng fā biǎn zhōu lìn。

同阮时中秀才食笋二首

郭祥正

予生本无羁,缪为兹县尹。yǔ shēng běn wú jī,móu wèi zī xiàn yǐn。
日长公事馀,佳客车接轸。rì zhǎng gōng shì yú,jiā kè chē jiē zhěn。
入林安所食,烹庖就肥笋。rù lín ān suǒ shí,pēng páo jiù féi sǔn。
森森苍龙孙,头角遭束窘。sēn sēn cāng lóng sūn,tóu jiǎo zāo shù jiǒng。
金刀仆争割,紫箨手亲陨。jīn dāo pū zhēng gē,zǐ tuò shǒu qīn yǔn。
草火尤相宜,狼藉亦残忍。cǎo huǒ yóu xiāng yí,láng jí yì cán rěn。
聊为一饷乐,得酒辄满引。liáo wèi yī xiǎng lè,dé jiǔ zhé mǎn yǐn。
喧呼棋屡胜,惨淡诗不敏。xuān hū qí lǚ shèng,cǎn dàn shī bù mǐn。
予腹既便便,从君莞而哂。yǔ fù jì biàn biàn,cóng jūn guǎn ér shěn。

追和李太白姑熟十咏姑熟溪

郭祥正

源从丹湖来,奔流朝北极。yuán cóng dān hú lái,bēn liú cháo běi jí。
双桥跨长虹,千艘济民食。shuāng qiáo kuà zhǎng hóng,qiān sōu jì mín shí。
日华动清晓,岸柳摇行色。rì huá dòng qīng xiǎo,àn liǔ yáo xíng sè。
文王未出猎,垂竿人莫识。wén wáng wèi chū liè,chuí gān rén mò shí。

追和李太白姑熟十咏姑熟溪

郭祥正

湖广际长天,永日微风止。hú guǎng jì zhǎng tiān,yǒng rì wēi fēng zhǐ。
菱歌一舟去,雪阵群鸥起。líng gē yī zhōu qù,xuě zhèn qún ōu qǐ。
荷香迷近远,秋色莹表里。hé xiāng mí jìn yuǎn,qiū sè yíng biǎo lǐ。
试问贺季真,何如镜湖水。shì wèn hè jì zhēn,hé rú jìng hú shuǐ。

追和李太白姑熟十咏姑熟溪

郭祥正

山腰存废址,昔是玄晖宅。shān yāo cún fèi zhǐ,xī shì xuán huī zhái。
林藏幽鸟声,月弄野棠白。lín cáng yōu niǎo shēng,yuè nòng yě táng bái。
高贤百年尽,遗事千古积。gāo xián bǎi nián jǐn,yí shì qiān gǔ jī。
此兴欲谁论,摩挲问磐石。cǐ xīng yù shuí lùn,mó sā wèn pán shí。

追和李太白姑熟十咏姑熟溪

郭祥正

高台筑千寻,胜景供远目。gāo tái zhù qiān xún,shèng jǐng gōng yuǎn mù。
云烟护城郭,吴楚接川陆。yún yān hù chéng guō,wú chǔ jiē chuān lù。
不知歌舞散,雌凤叫空竹。bù zhī gē wǔ sàn,cí fèng jiào kōng zhú。
鬼火照残碑,应有精灵读。guǐ huǒ zhào cán bēi,yīng yǒu jīng líng dú。

追和李太白姑熟十咏姑熟溪

郭祥正

环营凿九井,井深泉不竭。huán yíng záo jiǔ jǐng,jǐng shēn quán bù jié。
旧甃缺琼瑶,新苔荒岁月。jiù zhòu quē qióng yáo,xīn tái huāng suì yuè。
重吟太白题,兴自柏公发。zhòng yín tài bái tí,xīng zì bǎi gōng fā。
我欲唤常娥,团圆伴澄澈。wǒ yù huàn cháng é,tuán yuán bàn chéng chè。

追和李太白姑熟十咏姑熟溪

郭祥正

一种碧琅玕,攒根绕苍岛。yī zhǒng bì láng gān,zǎn gēn rào cāng dǎo。
浓阴不透日,密幄得春早。nóng yīn bù tòu rì,mì wò dé chūn zǎo。
笙随缑氏仙,钓入磻溪好。shēng suí gōu shì xiān,diào rù pán xī hǎo。
欲识化龙蛇,唯应雪霜保。yù shí huà lóng shé,wéi yīng xuě shuāng bǎo。

追和李太白姑熟十咏姑熟溪

郭祥正

登高望天涯,化石与君别。dēng gāo wàng tiān yá,huà shí yǔ jūn bié。
秋鬓霜露深,春衫薜萝发。qiū bìn shuāng lù shēn,chūn shān bì luó fā。
旅雁只空飞,悲咽长不绝。lǚ yàn zhǐ kōng fēi,bēi yàn zhǎng bù jué。
行客归去来,芳心可休歇。xíng kè guī qù lái,fāng xīn kě xiū xiē。

追和李太白姑熟十咏姑熟溪

郭祥正

长江泻危矶,雷怒安可向。zhǎng jiāng xiè wēi jī,léi nù ān kě xiàng。
烟云忽藏月,鲸鲵互喷浪。yān yún hū cáng yuè,jīng ní hù pēn làng。
朱衣叱犀火,丹青岂能状。zhū yī chì xī huǒ,dān qīng qǐ néng zhuàng。
引杯聊醉吟,径卧巨鳌上。yǐn bēi liáo zuì yín,jìng wò jù áo shàng。

追和李太白姑熟十咏姑熟溪

郭祥正

仙人赴金阙,灵墟蹑高路。xiān rén fù jīn quē,líng xū niè gāo lù。
空见白云飞,想乘黄鹤去。kōng jiàn bái yún fēi,xiǎng chéng huáng hè qù。
月冷步虚坛,苔深炼丹处。yuè lěng bù xū tán,tái shēn liàn dān chù。
尘寰欲何为,光阴等闲度。chén huán yù hé wèi,guāng yīn děng xián dù。

追和李太白姑熟十咏姑熟溪

郭祥正

巨灵擘苍山,势分金阙对。jù líng bāi cāng shān,shì fēn jīn quē duì。
月引晓岚交,江翻寒影碎。yuè yǐn xiǎo lán jiāo,jiāng fān hán yǐng suì。
双凫落人间,千帆出天外。shuāng fú luò rén jiān,qiān fān chū tiān wài。
我欲往高吟,凌虚踏烟霭。wǒ yù wǎng gāo yín,líng xū tà yān ǎi。