古诗词

蒲涧奉呈蒋帅待制

郭祥正

菖蒲涧底生九节,流水遂作菖蒲香。chāng pú jiàn dǐ shēng jiǔ jié,liú shuǐ suì zuò chāng pú xiāng。
安期服之已仙去,漫脱双舄留秦皇。ān qī fú zhī yǐ xiān qù,màn tuō shuāng xì liú qín huáng。
秦皇杀伐自无度,年龄社稷何由长。qín huáng shā fá zì wú dù,nián líng shè jì hé yóu zhǎng。
蓬莱毕竟不可见,十祠千载聊相望。péng lái bì jìng bù kě jiàn,shí cí qiān zài liáo xiāng wàng。
散发追之又无迹,后来诡谲传崔郎。sàn fā zhuī zhī yòu wú jì,hòu lái guǐ jué chuán cuī láng。
至今正月二十五,城北夹道珠帘张。zhì jīn zhèng yuè èr shí wǔ,chéng běi jiā dào zhū lián zhāng。
元戎要宾锤大鼓,老蛮献馔烧肥羊。yuán róng yào bīn chuí dà gǔ,lǎo mán xiàn zhuàn shāo féi yáng。
倾城尽作蒲涧饮,美俗眷恋神仙乡。qīng chéng jǐn zuò pú jiàn yǐn,měi sú juàn liàn shén xiān xiāng。
穿云丝竹度别浦,绕山金翠明残阳。chuān yún sī zhú dù bié pǔ,rào shān jīn cuì míng cán yáng。
我乘款段到已晚,越台仅得参壶觞。wǒ chéng kuǎn duàn dào yǐ wǎn,yuè tái jǐn dé cān hú shāng。
公携大句使我读,冰澌戛齿清琅琅。gōng xié dà jù shǐ wǒ dú,bīng sī jiá chǐ qīng láng láng。
张侯继作亦精敏,兰茝相倚传芬芳。zhāng hóu jì zuò yì jīng mǐn,lán chǎi xiāng yǐ chuán fēn fāng。
却寻陈事考僭迹,死佗称帝鋹称王。què xún chén shì kǎo jiàn jì,sǐ tuó chēng dì chǎng chēng wáng。
基山控海恃远崄,大明一出旋消亡。jī shān kòng hǎi shì yuǎn xiǎn,dà míng yī chū xuán xiāo wáng。
岂如戴主效臣节,白骨虽朽忠名彰。qǐ rú dài zhǔ xiào chén jié,bái gǔ suī xiǔ zhōng míng zhāng。
只今神孙太母圣,天下击壤歌时康。zhǐ jīn shén sūn tài mǔ shèng,tiān xià jī rǎng gē shí kāng。
佳期不邀墓中鬼,乐民之乐真循良。jiā qī bù yāo mù zhōng guǐ,lè mín zhī lè zhēn xún liáng。
勒词苍崖告万古,蒲涧之会无淫荒。lēi cí cāng yá gào wàn gǔ,pú jiàn zhī huì wú yín huāng。

郭祥正

郭祥正(1035~1113)北宋诗人。字功父,一作功甫,自号谢公山人、醉引居士、净空居士、漳南浪士等。当涂(今属安徽)人。皇祐五年进士,历官秘书阁校理、太子中舍、汀州通判、朝请大夫等,虽仕于朝,不营一金,所到之处,多有政声。一生写诗1400余首,著有《青山集》30卷。他的诗风纵横奔放,酷似李白。 郭祥正的作品>>

猜您喜欢

新淦西禅绿野庵

郭祥正

草心回暖春风香,柳眼半开春日长。cǎo xīn huí nuǎn chūn fēng xiāng,liǔ yǎn bàn kāi chūn rì zhǎng。
老禅隐几万事毕,春去春归春自忙。lǎo chán yǐn jǐ wàn shì bì,chūn qù chūn guī chūn zì máng。

新淦西禅绿野庵

郭祥正

圆如鹄卵压沧洲,一榻攲眠颇自由。yuán rú gǔ luǎn yā cāng zhōu,yī tà qī mián pǒ zì yóu。
春色解回林野绿,如何只白老人头。chūn sè jiě huí lín yě lǜ,rú hé zhǐ bái lǎo rén tóu。

游生米施真君观阅李德素旧题五绝句遂次韵和之

郭祥正

寄语人间学道人,无真可学乃为真。jì yǔ rén jiān xué dào rén,wú zhēn kě xué nǎi wèi zhēn。
施郎昔日投竿处,直下寻纶透海滨。shī láng xī rì tóu gān chù,zhí xià xún lún tòu hǎi bīn。

游生米施真君观阅李德素旧题五绝句遂次韵和之

郭祥正

学道多年未得仙,漫将芝草种瑶田。xué dào duō nián wèi dé xiān,màn jiāng zhī cǎo zhǒng yáo tián。
索纶不起龙吞钓,为问渔翁直几钱。suǒ lún bù qǐ lóng tūn diào,wèi wèn yú wēng zhí jǐ qián。

游生米施真君观阅李德素旧题五绝句遂次韵和之

郭祥正

水鸦山鹊语相传,风阻归航未得前。shuǐ yā shān què yǔ xiāng chuán,fēng zǔ guī háng wèi dé qián。
老桧一株坛石静,道人无事看残年。lǎo guì yī zhū tán shí jìng,dào rén wú shì kàn cán nián。

游生米施真君观阅李德素旧题五绝句遂次韵和之

郭祥正

来寻遗事问神仙,坐石垂纶不记年。lái xún yí shì wèn shén xiān,zuò shí chuí lún bù jì nián。
水鸟自来云自去,月和蟾影几回圆。shuǐ niǎo zì lái yún zì qù,yuè hé chán yǐng jǐ huí yuán。

游生米施真君观阅李德素旧题五绝句遂次韵和之

郭祥正

晴云落日似横金,水鸟松风伴我吟。qíng yún luò rì shì héng jīn,shuǐ niǎo sōng fēng bàn wǒ yín。
题壁高人竟何在,犹应施老笑无心。tí bì gāo rén jìng hé zài,yóu yīng shī lǎo xiào wú xīn。

呈同行黎东美朝散

郭祥正

风日萧萧暑气无,橹声相逐转江湖。fēng rì xiāo xiāo shǔ qì wú,lǔ shēng xiāng zhú zhuǎn jiāng hú。
西山庐阜青如淀,应有新诗入画图。xī shān lú fù qīng rú diàn,yīng yǒu xīn shī rù huà tú。

望庐山二首

郭祥正

西山行彻见羌庐,碧玉棱棱奠一区。xī shān xíng chè jiàn qiāng lú,bì yù léng léng diàn yī qū。
南去北来头白尽,不知五老鬓斑无。nán qù běi lái tóu bái jǐn,bù zhī wǔ lǎo bìn bān wú。

望庐山二首

郭祥正

三十年前湓浦尉,五千里外解符归。sān shí nián qián pén pǔ wèi,wǔ qiān lǐ wài jiě fú guī。
庐山相见应相笑,为借云泉一濯衣。lú shān xiāng jiàn yīng xiāng xiào,wèi jiè yún quán yī zhuó yī。

庙湾夜泊

郭祥正

薄昏洲渚鸥凫静,照网渔家灯火红。báo hūn zhōu zhǔ ōu fú jìng,zhào wǎng yú jiā dēng huǒ hóng。
尽道龙归井泉浊,明朝愿借一帆风。jǐn dào lóng guī jǐng quán zhuó,míng cháo yuàn jiè yī fān fēng。

槠溪怀亡友张慎微

郭祥正

秋风入夜透征衣,点点渔灯各自归。qiū fēng rù yè tòu zhēng yī,diǎn diǎn yú dēng gè zì guī。
投老重来江上泊,庐山如旧故人非。tóu lǎo zhòng lái jiāng shàng pō,lú shān rú jiù gù rén fēi。

九日游净社院二首

郭祥正

旋披榛棘寻山径,忽绕松篁入寺门。xuán pī zhēn jí xún shān jìng,hū rào sōng huáng rù sì mén。
九日临高无此处,佛香禅味解尘昏。jiǔ rì lín gāo wú cǐ chù,fú xiāng chán wèi jiě chén hūn。

九日游净社院二首

郭祥正

前年九日别家时,黄菊才开一两枝。qián nián jiǔ rì bié jiā shí,huáng jú cái kāi yī liǎng zhī。
今岁重阳归未得,却寻莲社步迟迟。jīn suì zhòng yáng guī wèi dé,què xún lián shè bù chí chí。

罗汉院五老亭

郭祥正

五峰相向碧参差,插地擎天力不衰。wǔ fēng xiāng xiàng bì cān chà,chā dì qíng tiān lì bù shuāi。
要学世人头亦白,晴烟时起数条丝。yào xué shì rén tóu yì bái,qíng yān shí qǐ shù tiáo sī。