古诗词

奉和运判吴翼道留题石室

郭祥正

双峡天开控江水,水自䍧牁来万里。shuāng xiá tiān kāi kòng jiāng shuǐ,shuǐ zì kē lái wàn lǐ。
端州正在双峡间,石室嵩台压孤垒。duān zhōu zhèng zài shuāng xiá jiān,shí shì sōng tái yā gū lěi。
谁倾北斗酌明河,化作七山平地起。shuí qīng běi dòu zhuó míng hé,huà zuò qī shān píng dì qǐ。
修萝高张翠羽盖,锦壁深藏赤凤髓。xiū luó gāo zhāng cuì yǔ gài,jǐn bì shēn cáng chì fèng suǐ。
鸣禽交应杵臼声,驯鹿见人行复止。míng qín jiāo yīng chǔ jiù shēng,xùn lù jiàn rén xíng fù zhǐ。
一洞能容百两车,三溪却接沧溟底。yī dòng néng róng bǎi liǎng chē,sān xī què jiē cāng míng dǐ。
仰瞻圆顶碧玲珑,傍穿小窦阴迤逦。yǎng zhān yuán dǐng bì líng lóng,bàng chuān xiǎo dòu yīn yí lǐ。
不应融结施镌镵,浪磅乳滴何年始。bù yīng róng jié shī juān chán,làng bàng rǔ dī hé nián shǐ。
森然物象难悉名,古图脱落犹堪比。sēn rán wù xiàng nán xī míng,gǔ tú tuō luò yóu kān bǐ。
老龟闯首龙缩角,猛虎磨牙鲸卷尾。lǎo guī chuǎng shǒu lóng suō jiǎo,měng hǔ mó yá jīng juǎn wěi。
又如壮士披肺肝,戴主之忠死无已。yòu rú zhuàng shì pī fèi gān,dài zhǔ zhī zhōng sǐ wú yǐ。
苍崖题字多唐人,仿佛银钩唯二李。cāng yá tí zì duō táng rén,fǎng fú yín gōu wéi èr lǐ。
山祇不放云雾开,海神屡汲蟾光洗。shān qí bù fàng yún wù kāi,hǎi shén lǚ jí chán guāng xǐ。
欧阳古录遗此碑,我渍香煤传以纸。ōu yáng gǔ lù yí cǐ bēi,wǒ zì xiāng méi chuán yǐ zhǐ。
寂寥相望三百年,乃有高才继瑰玮。jì liáo xiāng wàng sān bǎi nián,nǎi yǒu gāo cái jì guī wěi。
滁阳吴公富文采,来拥皇华宣使指。chú yáng wú gōng fù wén cǎi,lái yōng huáng huá xuān shǐ zhǐ。
霜威暂霁持谦尊,许接清游携酒醴。shuāng wēi zàn jì chí qiān zūn,xǔ jiē qīng yóu xié jiǔ lǐ。
长丝千结盘雕梅,簌簌并刀脍赪鲤。zhǎng sī qiān jié pán diāo méi,sù sù bìng dāo kuài chēng lǐ。
寻仙未遇饮正豪,落日岚烟催返轨。xún xiān wèi yù yǐn zhèng háo,luò rì lán yān cuī fǎn guǐ。
明朝大句挥长篇,戛玉锵金轰两耳。míng cháo dà jù huī zhǎng piān,jiá yù qiāng jīn hōng liǎng ěr。
有灵持护归羊城,论价欲酬谁可拟。yǒu líng chí hù guī yáng chéng,lùn jià yù chóu shuí kě nǐ。
蒋公毛公并诗伯,笔阵酣战秋风里。jiǎng gōng máo gōng bìng shī bó,bǐ zhèn hān zhàn qiū fēng lǐ。
越台朱明被题遍,鹄奔此洞重新美。yuè tái zhū míng bèi tí biàn,gǔ bēn cǐ dòng zhòng xīn měi。
沈侯湘寺陪俊游,韩子连山书宴喜。shěn hóu xiāng sì péi jùn yóu,hán zi lián shān shū yàn xǐ。
胜概遂令天下知,名齐五岳无由毁。shèng gài suì lìng tiān xià zhī,míng qí wǔ yuè wú yóu huǐ。
自怜羽翮久零落,只欲卑飞藏棘枳。zì lián yǔ hé jiǔ líng luò,zhǐ yù bēi fēi cáng jí zhǐ。
漫将俚语续公歌,投老那知遇知己。màn jiāng lǐ yǔ xù gōng gē,tóu lǎo nà zhī yù zhī jǐ。

郭祥正

郭祥正(1035~1113)北宋诗人。字功父,一作功甫,自号谢公山人、醉引居士、净空居士、漳南浪士等。当涂(今属安徽)人。皇祐五年进士,历官秘书阁校理、太子中舍、汀州通判、朝请大夫等,虽仕于朝,不营一金,所到之处,多有政声。一生写诗1400余首,著有《青山集》30卷。他的诗风纵横奔放,酷似李白。 郭祥正的作品>>

猜您喜欢

望夫石

郭祥正

帆去帆来人不识,岁岁年年望无极。fān qù fān lái rén bù shí,suì suì nián nián wàng wú jí。
夕阳欲尽洲渚昏,犹见天门一双碧。xī yáng yù jǐn zhōu zhǔ hūn,yóu jiàn tiān mén yī shuāng bì。

谢贾侍御惠酒

郭祥正

赤壶分送陵阳酒,黄菊犹开雨后花。chì hú fēn sòng líng yáng jiǔ,huáng jú yóu kāi yǔ hòu huā。
一醉不知身世晚,却临河汉欲乘槎。yī zuì bù zhī shēn shì wǎn,què lín hé hàn yù chéng chá。

再送贾明叔侍御

郭祥正

宣城重见谢玄晖,只恐斯民不久依。xuān chéng zhòng jiàn xiè xuán huī,zhǐ kǒng sī mín bù jiǔ yī。
为报圣朝容谏诤,南床虚位待公归。wèi bào shèng cháo róng jiàn zhèng,nán chuáng xū wèi dài gōng guī。

宗公香莹轩二首

郭祥正

酴醾洞口作新轩,香莹佳名自此传。tú mí dòng kǒu zuò xīn xuān,xiāng yíng jiā míng zì cǐ chuán。
要是酿为光禄酒,醉来骑鹤上青天。yào shì niàng wèi guāng lù jiǔ,zuì lái qí hè shàng qīng tiān。

宗公香莹轩二首

郭祥正

素质曾将兰麝熏,开轩有意待游人。sù zhì céng jiāng lán shè xūn,kāi xuān yǒu yì dài yóu rén。
请看一架晴空雪,又胜桃源洞里春。qǐng kàn yī jià qíng kōng xuě,yòu shèng táo yuán dòng lǐ chūn。

次韵徐希皋解元送白莲栽兼寄昭掾子美三首

郭祥正

吾家新叠小蓬莱,三尺青天一沼开。wú jiā xīn dié xiǎo péng lái,sān chǐ qīng tiān yī zhǎo kāi。
更得城南白莲种,花时留待月光来。gèng dé chéng nán bái lián zhǒng,huā shí liú dài yuè guāng lái。

次韵徐希皋解元送白莲栽兼寄昭掾子美三首

郭祥正

城南移得玉华栽,栽向方池两岁开。chéng nán yí dé yù huá zāi,zāi xiàng fāng chí liǎng suì kāi。
有酒有花无伴侣,良朋何日远方来。yǒu jiǔ yǒu huā wú bàn lǚ,liáng péng hé rì yuǎn fāng lái。

次韵徐希皋解元送白莲栽兼寄昭掾子美三首

郭祥正

玉莲移得手亲栽,要看中秋月下开。yù lián yí dé shǒu qīn zāi,yào kàn zhōng qiū yuè xià kāi。
安得君归相伴饮,君家子弟亦尝来。ān dé jūn guī xiāng bàn yǐn,jūn jiā zi dì yì cháng lái。

藏云寺酌泉

郭祥正

不到藏云四十年,寺名重换屋新迁。bù dào cáng yún sì shí nián,sì míng zhòng huàn wū xīn qiān。
清泠不变当时味,只有庭心一眼泉。qīng líng bù biàn dāng shí wèi,zhǐ yǒu tíng xīn yī yǎn quán。

次韵池守富仲容寄诗酒为别二首

郭祥正

投老应须结主知,翱翔郎省已多时。tóu lǎo yīng xū jié zhǔ zhī,áo xiáng láng shěng yǐ duō shí。
南风一送轻舟去,更与何人细论诗。nán fēng yī sòng qīng zhōu qù,gèng yǔ hé rén xì lùn shī。

次韵池守富仲容寄诗酒为别二首

郭祥正

万事无心只自知,一庵高卧乐明时。wàn shì wú xīn zhǐ zì zhī,yī ān gāo wò lè míng shí。
池州太守能怜客,美酒分来更赠诗。chí zhōu tài shǒu néng lián kè,měi jiǔ fēn lái gèng zèng shī。

奠谒王荆公坟三首

郭祥正

再拜孤坟奠浊醪,春风斜日漫蓬蒿。zài bài gū fén diàn zhuó láo,chūn fēng xié rì màn péng hāo。
扶持自出轲雄上,光焰宁论万丈高。fú chí zì chū kē xióng shàng,guāng yàn níng lùn wàn zhàng gāo。

奠谒王荆公坟三首

郭祥正

大手曾将元鼎调,龙沉鹤去事寥寥。dà shǒu céng jiāng yuán dǐng diào,lóng chén hè qù shì liáo liáo。
寺楼早晚传钟响,坟草春回雪半消。sì lóu zǎo wǎn chuán zhōng xiǎng,fén cǎo chūn huí xuě bàn xiāo。

奠谒王荆公坟三首

郭祥正

平昔偏蒙爱小诗,如今吟就复谁知。píng xī piān méng ài xiǎo shī,rú jīn yín jiù fù shuí zhī。
箧中不忍开遗卷,矫矫龙蛇彼一时。qiè zhōng bù rěn kāi yí juǎn,jiǎo jiǎo lóng shé bǐ yī shí。

狄倅伯通席上二首

郭祥正

梅山曾共听蛮鼙,又看汀洲白鹭飞。méi shān céng gòng tīng mán pí,yòu kàn tīng zhōu bái lù fēi。
一榼琼浆要我醉,不忘交旧似君稀。yī kē qióng jiāng yào wǒ zuì,bù wàng jiāo jiù shì jūn xī。