古诗词

思嵩送刘推官赴幕府

郭祥正

我思嵩兮,三十六峰之葱苍。wǒ sī sōng xī,sān shí liù fēng zhī cōng cāng。
云霞卷舒兮,纷五色而烂朝阳。yún xiá juǎn shū xī,fēn wǔ sè ér làn cháo yáng。
渺群仙之不可见兮,时有鸾鹤双翱翔。miǎo qún xiān zhī bù kě jiàn xī,shí yǒu luán hè shuāng áo xiáng。
穷崖断壑兮,飞泉吼怒舂琳琅。qióng yá duàn hè xī,fēi quán hǒu nù chōng lín láng。
俨修松与美竹兮,碧离离而低昂。yǎn xiū sōng yǔ měi zhú xī,bì lí lí ér dī áng。
考周室之卜世兮,顾八表为中央。kǎo zhōu shì zhī bo shì xī,gù bā biǎo wèi zhōng yāng。
天乃宠于吾宋兮,六陵相差而永藏。tiān nǎi chǒng yú wú sòng xī,liù líng xiāng chà ér yǒng cáng。
惟传祚之亿万兮,岂八百以为之长。wéi chuán zuò zhī yì wàn xī,qǐ bā bǎi yǐ wèi zhī zhǎng。
引伊洛之二水兮,聿通汴而注扬。yǐn yī luò zhī èr shuǐ xī,yù tōng biàn ér zhù yáng。
回黄流于故道兮,灭湍射而汪洋。huí huáng liú yú gù dào xī,miè tuān shè ér wāng yáng。
横星桥于河汉兮,紫阙峙而炜煌。héng xīng qiáo yú hé hàn xī,zǐ quē zhì ér wěi huáng。
列槐植之行秀兮,历五代而经唐。liè huái zhí zhī xíng xiù xī,lì wǔ dài ér jīng táng。
承太平之雨露兮,幸不遭乎伐戕。chéng tài píng zhī yǔ lù xī,xìng bù zāo hū fá qiāng。
为众木之耆艾兮,如羽盖之迭张。wèi zhòng mù zhī qí ài xī,rú yǔ gài zhī dié zhāng。
慨离彼而适此兮,亦出处之靡常。kǎi lí bǐ ér shì cǐ xī,yì chū chù zhī mí cháng。
既寓情于物表兮,独思嵩之未忘。jì yù qíng yú wù biǎo xī,dú sī sōng zhī wèi wàng。
忽有客兮鼓楫,言别我兮灵羊。hū yǒu kè xī gǔ jí,yán bié wǒ xī líng yáng。
将度庾岭,沿涛江。jiāng dù yǔ lǐng,yán tāo jiāng。
涉淮溯汴,入幕乎洛阳。shè huái sù biàn,rù mù hū luò yáng。
词气有馀,顿挫铿锵。cí qì yǒu yú,dùn cuò kēng qiāng。
诚南士之颖出,然未始离乎炎荒。chéng nán shì zhī yǐng chū,rán wèi shǐ lí hū yán huāng。
请陟嵩而远览,循今古而徜徉。qǐng zhì sōng ér yuǎn lǎn,xún jīn gǔ ér cháng yáng。
矫垂天之翼,灿琼瑶之章。jiǎo chuí tiān zhī yì,càn qióng yáo zhī zhāng。
于是被诏音,登玉堂。yú shì bèi zhào yīn,dēng yù táng。
返视乎罗浮朱明,如弃鱼目而怀夜光也。fǎn shì hū luó fú zhū míng,rú qì yú mù ér huái yè guāng yě。

郭祥正

郭祥正(1035~1113)北宋诗人。字功父,一作功甫,自号谢公山人、醉引居士、净空居士、漳南浪士等。当涂(今属安徽)人。皇祐五年进士,历官秘书阁校理、太子中舍、汀州通判、朝请大夫等,虽仕于朝,不营一金,所到之处,多有政声。一生写诗1400余首,著有《青山集》30卷。他的诗风纵横奔放,酷似李白。 郭祥正的作品>>

猜您喜欢

闻宣州王左丞被召还阙拟送

郭祥正

熙宁治迹俨如新,圣主今朝用旧臣。xī níng zhì jì yǎn rú xīn,shèng zhǔ jīn cháo yòng jiù chén。
松冒秋霜方见节,玉经炉炭始知真。sōng mào qiū shuāng fāng jiàn jié,yù jīng lú tàn shǐ zhī zhēn。
具瞻尽喜周公入,论道谁先孟子醇。jù zhān jǐn xǐ zhōu gōng rù,lùn dào shuí xiān mèng zi chún。
试作云霖苏旱暵,西疆犹有未来人。shì zuò yún lín sū hàn hàn,xī jiāng yóu yǒu wèi lái rén。

送王左丞移镇金陵

郭祥正

千艘飞橹入淮湾,竹马争迎旧帅还。qiān sōu fēi lǔ rù huái wān,zhú mǎ zhēng yíng jiù shuài hái。
牛酒未颁诸邑下,旌旗先谒两山间。niú jiǔ wèi bān zhū yì xià,jīng qí xiān yè liǎng shān jiān。
武侯暂拥元戎节,裴度须归上宰班。wǔ hóu zàn yōng yuán róng jié,péi dù xū guī shàng zǎi bān。
精义入神遗像在,载瞻堂庑泪重潸。jīng yì rù shén yí xiàng zài,zài zhān táng wǔ lèi zhòng shān。

题史君梁正叔浩然堂

郭祥正

养浩深思孟氏醇,一堂窗户更清新。yǎng hào shēn sī mèng shì chún,yī táng chuāng hù gèng qīng xīn。
篆香未过日停午,蚁酒初浮莺弄春。zhuàn xiāng wèi guò rì tíng wǔ,yǐ jiǔ chū fú yīng nòng chūn。
枉尺直寻非我欲,仁民爱物任吾真。wǎng chǐ zhí xún fēi wǒ yù,rén mín ài wù rèn wú zhēn。
三年课绩书优最,此地谁来继后尘。sān nián kè jì shū yōu zuì,cǐ dì shuí lái jì hòu chén。

原武按堤

郭祥正

堤防兴作几时休,自笑羸骖不少留。dī fáng xīng zuò jǐ shí xiū,zì xiào léi cān bù shǎo liú。
身与春风来郑国,心随汴水到扬州。shēn yǔ chūn fēng lái zhèng guó,xīn suí biàn shuǐ dào yáng zhōu。
无功便合归耕去,有命宁烦枉道求。wú gōng biàn hé guī gēng qù,yǒu mìng níng fán wǎng dào qiú。
白日西沉更回首,问人何处是重楼。bái rì xī chén gèng huí shǒu,wèn rén hé chù shì zhòng lóu。

玩鞭亭

郭祥正

平芜春静水弥天,甚压危城驾广椽。píng wú chūn jìng shuǐ mí tiān,shén yā wēi chéng jià guǎng chuán。
骏马岂能追晚日,将军莫悔玩遗鞭。jùn mǎ qǐ néng zhuī wǎn rì,jiāng jūn mò huǐ wán yí biān。
高才共倚新亭赋,逸翰重寻旧曲镌。gāo cái gòng yǐ xīn tíng fù,yì hàn zhòng xún jiù qū juān。
千古英雄只如此,黄花修竹付幽禅。qiān gǔ yīng xióng zhǐ rú cǐ,huáng huā xiū zhú fù yōu chán。

太平天庆观题壁五首其四

郭祥正

风吹云雨霁,入门松桧香。fēng chuī yún yǔ jì,rù mén sōng guì xiāng。
何处有烦暑,心官自清凉。hé chù yǒu fán shǔ,xīn guān zì qīng liáng。

太平天庆观题壁五首其四

郭祥正

听君弹别鹤,别鹤怨离索。tīng jūn dàn bié hè,bié hè yuàn lí suǒ。
何以动乾坤,六月秋霜落。hé yǐ dòng qián kūn,liù yuè qiū shuāng luò。

太平天庆观题壁五首其四

郭祥正

缥缈朱楼浮绛烟,弥漫碧酒泛金船。piāo miǎo zhū lóu fú jiàng yān,mí màn bì jiǔ fàn jīn chuán。
琼花满树春长在,知是人间换几年。qióng huā mǎn shù chūn zhǎng zài,zhī shì rén jiān huàn jǐ nián。

太平天庆观题壁五首其四

郭祥正

琳宫缓步独移时,世事纷纷不复知。lín gōng huǎn bù dú yí shí,shì shì fēn fēn bù fù zhī。
且看满庭松上雨,碧瑶幢节覆青丝。qiě kàn mǎn tíng sōng shàng yǔ,bì yáo chuáng jié fù qīng sī。

太平天庆观题壁五首其四

郭祥正

一枰棋散复持杯,却绕长廊步懒回。yī píng qí sàn fù chí bēi,què rào zhǎng láng bù lǎn huí。
且看满庭松下月,断金斜玉间苍苔。qiě kàn mǎn tíng sōng xià yuè,duàn jīn xié yù jiān cāng tái。

郭祥正

安得妙画师,画取明月夜。ān dé miào huà shī,huà qǔ míng yuè yè。
将期月暗时,展向松窗下。jiāng qī yuè àn shí,zhǎn xiàng sōng chuāng xià。

春草碧色

郭祥正

雪洗烧痕尽,春将碧色来。xuě xǐ shāo hén jǐn,chūn jiāng bì sè lái。
行人莫回首,渡口夕阳催。xíng rén mò huí shǒu,dù kǒu xī yáng cuī。

春水绿波

郭祥正

春江波自绿,不染木兰舟。chūn jiāng bō zì lǜ,bù rǎn mù lán zhōu。
只与岸边草,依依添客愁。zhǐ yǔ àn biān cǎo,yī yī tiān kè chóu。

送君南浦

郭祥正

田园有馀乐,道路有馀悲。tián yuán yǒu yú lè,dào lù yǒu yú bēi。
留君不肯住,君去欲何之。liú jūn bù kěn zhù,jūn qù yù hé zhī。

伤如之何

郭祥正

汉武事远征,征夫与家别。hàn wǔ shì yuǎn zhēng,zhēng fū yǔ jiā bié。
几人衣锦还,多为原上血。jǐ rén yī jǐn hái,duō wèi yuán shàng xuè。